Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 830: Lực lượng tăng mạnh

Đông Phương Tráng Thực dùng ánh sáng màu đỏ bao phủ lấy mọi người, tiến hành một lần xuyên qua không gian với tốc độ cao.

Trong một vùng hỗn độn, tay của ông ta không nhịn được mà sờ vào ngực của An Lâm.

Vẻ mặt kinh ngạc của An Lâm nhìn về phía ông: "Ông làm gì vậy?"

Hứa Tiểu Lan: "Gì vậy?"

Đông Phương Tráng Thực cười trừ: "Cậu thật sự không thể gọi em bé Kim Quang mặc huyết ngọc của tôi ra đây sao? Tuy rằng tôi và cậu ở gần nhau có thể khôi phục sức mạnh, nhưng nếu cậu bảo nó ra, sức mạnh của tôi có thể khôi phục nhanh hơn!"

Khóe miệng An Lâm khẽ giật: "Thật sự không được! Tôi không quản được đứa bé bướng bỉnh kia!"

Vẻ mặt của Đông Phương Tráng Thực đầy thất vọng.

"Còn nữa, lần sau ông có gì thì cứ nói, đừng sờ ngực của tôi!" An Lâm nói đầy chính nghĩa.

Nói đến An Kỳ Lân, dường như cuộc chiến đấu giữa nó và Chu Tước màu trắng cũng sắp bắt đầu rồi.

Ở trên bầu trời, Hỏa Diễm Chu Tước dường như cảm giác được, ánh mắt nhìn về phía An Kỳ Lân, một đôi mắt màu vàng với thánh uy chói lọi, vô cùng kiêu ngạo, có vẻ không để nó vào trong mắt.

Không ngờ suýt chút nữa đã bị ông chú này liếm rồi... Mới nghĩ tới hình ảnh đó đã cảm thấy phát tởm.

Nó đứng trên đầu con cá voi, khí thế ầm ầm bạo phát ra, dấy lên từng đợt sóng khí năng lượng.

"Nhưng mà, tôi không phải là con người... Bản thể của tôi là Kỳ Lân, có thể em bé Kim Quang của cậu xem huyết ngọc của tôi là quần áo mặc vào, nên tôi tự nhiên có cảm giác gần gũi với cậu, lúc nãy còn muốn dùng đầu lưỡi liếm cậu nữa đấy..." Đông Phương Tráng Thực không đồng ý nói.

Chu Tước kêu vang một tiếng, hai cánh bỗng bổ vào lôi quang, Thánh Viêm giống như sóng biển lao nhanh về phía An Kỳ Lân. Thánh Viêm nổ mạnh, Kim Hư Lôi không cách nào xuyên qua được.

"Tại sao?" Đông Phương Tráng Thực chớp chớp mắt.

Ầm ầm!

Cơ thể An Lâm lại run lên, lặng lẽ tránh xa Đông Phương Tráng Thực: "Ông cách xa tôi một chút!"

An Lâm tức đến run rẩy: "Làm gì có nhiều tại sao như vậy chứ? Ông không cảm thấy hai người đàn ông làm loại chuyện này rất kỳ cục sao?"

An Kỳ Lân có thêm một bộ áo ngắn, quần đùi thời trang màu đỏ, sự tự tin càng tăng mạnh, muốn trả mối thù trước đây, giây phút đè chặt Chu Tước Thánh Viêm ở trong khí hải để giày vò đã đến rồi.

Nó đạp mạnh một cái, cơ thể bay vọt lên không trung. Bạch Lôi lượn vòng quanh cơ thể của nó, ngưng tụ thành một lôi kiếm xuyên qua bầu trời, nó chính là kiếm, kiếm chính là nó!

Hứa Tiểu Lan cũng rất tự giác xoay người đi tới đứng giữa An Lâm và Đông Phương Tráng Thực. Đúng vậy, cảnh tượng Đông Phương Tráng Thực sờ An Lâm này cũng dọa cô khiếp sợ, cô nhất định phải ngăn chặn mầm mống kia mới được.

Trong giờ phút này, An Kỳ Lân đã đạt đến cảnh giới người kiếm hợp thành một!

Từ trên người An Kỳ Lân phun ra từng đường Kim Hư Lôi, đánh về phía Chu Tước.

Áo khoác sau lưng An Kỳ Lân chợt phát ra bạch lôi, kiếm ý đáng sợ bao trùm khí hải.

"Ô ô ô oa oa!" An Kỳ Lân kêu lớn một tiếng, bộ đồ ngắn phát ra ánh sáng màu đỏ đáng sợ.

An Kỳ Lân mang theo thế kiếm vô cùng sắc bén, trực tiếp xông lên trời, kiếm thế bỗng dừng lại, tốc độ càng lúc càng chậm, thân kiếm cũng bắt đầu hơi run lên, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Lần nữa, thậm chí ngày cả trường lực mạnh mẽ kia cũng không cách nào ngăn cản uy lực của lôi kiếm!

Chu Tước cũng không phải là kẻ dễ giải quyết, hai mắt của nó phát ra gợn sóng màu vàng.

Đợi đến khi cơ thể của Chu Tước ngưng tụ lại một lần nữa, nó không phục lại tiếp tục đấu một trận với An Kỳ Lân.

Thiên Kiếm Bạch Lôi mang theo ánh sáng sắc bén vô cùng vô tận, tách sóng biển Thánh Viêm của Chu Tước thành hai nửa với thế mạnh vô cùng.

Sau đó lại thua nữa!

Thánh Viêm ngưng tụ lại, tiếp tục chiến đấu!

Kết quả lại thất bại.

Vô số vòng lửa màu vàng tập trung lại phía sau lưng nó, xòe ra như đuôi của con công. Tiếp đó, từ trong vòng tròn phóng thích ra trường lực khủng khiếp, tầng tầng lớp lớp giống như vô cùng vô tận đổ xuống người An Kỳ Lân.

Con ngươi của Chu Tước co lại, hai cánh rung lên, muốn tránh khỏi ánh sáng trắng sắc bén của nó.

Nhưng đường kiếm kia thật sự rất nhanh, nó căn bản không kịp tránh, cơ thể đã bị chém làm hai.

Tiếng kêu thê thảm của Chu Tước vang vọng trong khí hải, cơ thể hóa thành Thánh Hỏa màu trắng chạy tán loạn, đây là lần đầu tiên nó thất bại trong tay An Kỳ Lân.

Vẻ mặt của Chu Tước giễu cợt nhìn An Kỳ Lân càng lúc càng chậm, nó ngẩng cao đầu đầy vẻ kiêu ngạo, giống như đang nói ông nội của mày vẫn là ông nội của mày.

Thiên Kiếm lại tăng nhanh tốc độ.

Ong!

Sức mạnh của máu lan tràn lên trên Bạch Lôi Thiên Kiếm, bám vào chỗ mũi kiếm, Bạch Lôi Thiên Kiếm giống như dính máu, trong chớp mắt uy thế đã tăng mạnh, ánh sáng sắc bén cũng được nâng cao hơn trước.

Nhiều lần chiến đấu rồi nhiều lần thất bại, liên tục thất bại nhưng vẫn liên tục chiến đấu...

Cuối cùng, Chu Tước bị đánh tới phục rồi...

An Kỳ Lân cũng đánh rất đã, cười ha ha nắm con cá voi quay cuồng trong khí hải, vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng còn dựng ngón tay giữa với Chu Tước ở trên trời.

Chu Tước không dám gây chuyện, nó thật sự sợ rồi.

Cũng chính vào lúc này, cơ thể An Lâm đột nhiên có một loại cảm giác.

Một đầu ngón tay của hắn chỉ một cái vào trong không trung, Thánh Viêm màu trắng xuất hiện ở đầu ngón tay, cháy lên đầy linh động, vô cùng thuần dương, lại mang uy lực thần thánh.

Hứa Tiểu Lan nhìn thấy cảnh tượng này thì kinh ngạc nói: "An Lâm, anh cũng có thể sử dụng Thánh Viêm à?"

"Đúng vậy. Anh lợi hại không?" An Lâm đắc ý nói.

Trước đây, hắn sử dụng sức mạnh của Bạch Diễm Chu Tước thì lúc được lúc không, có thể sử dụng được hay không còn phải nhờ vào vận may. Nhưng mà từ sau khi Chu Tước bị An Kỳ Lâm đánh cho phục, hắn dường như có thể sử dụng được sức mạnh này theo ý muốn của mình. An Kỳ Lân thật sự không hổ danh là phúc tinh của hắn, phải cố gắng khen ngợi mới được!

Hứa Tiểu Lan: "..."

Đông Phương Tráng Thực: "..."

"Khụ, bây giờ cơ thể của tôi không thoải mái, dị ứng với bất cứ đụng chạm nào. Trừ Tiểu Lan ra, đừng có ai sờ vào tôi hết, nếu không đừng trách tôi không khách sáo đấy." An Lâm nghiêm túc nói.

Đôi mắt sáng ngời của Hứa Tiểu Lan chớp chớp, hình như có điều suy nghĩ.

Đông Phương Tráng Thực sửng sốt, những người còn lại cũng có phần hơi kinh ngạc nhìn An Lâm. Chỉ bị vỗ nhẹ vào vai thôi, sao An Lâm lại có phản ứng khoa trương vậy chứ?

"A!" An Lâm bị dọa tới mức khiếp sợ kêu to, dùng tay gạt bàn tay của ông chú ra, giận dữ nói: "Ông cút xa tôi một chút "

Mà điều điện để nhận được cũng rất thú vị, vừa là thu hút fan, vừa lôi kéo thù hận, rất đặc biệt mà.

Dưới hệ thống còn có nhắc nhở tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.

Làm cho mười đại năng cảnh Phản Hư cảnh trở lên nên yêu thích ngươi ( Ngoại trừ nô bộc ra) (Dựa theo sóng điện não, thần hồn dao động, cùng với tính toán suy diễn của hệ thống, trước mặt tiến độ nhiệm vụ là 7/10 Doãn Hỉ, Lâm Quân Quân, Yến Hoa, Tiêu Trạch, Đề Na, Cốt Ngọc Tiên Điệp, Đông Phương Tráng Thực).

An Lâm: "..."

Trời ạ? Đây có phải là đang lộ ra thứ gì ghê gớm rồi không?

An Lâm nhìn hệ thống, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Không đúng! Chắc cái yêu thích này là chỉ loại yêu thích của bạn bè nhỉ! Chính là loại thích có thiện cảm, không chán ghét, nếu không thì không thể nào giải thích được. Ừ, chắc chắn là như vậy!

Lúc này, một bàn tay lớn ấm áp đột nhiên vỗ lên vai An Lâm.

An Lâm quay đầu nhìn, đã phát hiện Đông Phương Tráng Thực đang mỉm cười nhìn hắn.

An Nhật Thiên mình chắc chắn phải lấy chiêu thức này rồi.

Lethal Weapon, ngay cả trời cũng có thể bắn nổ thì còn có gì mà không thể bắn chứ?

Nhìn xem danh hiệu của chiêu thức này, vừa nhìn đã biết chính là sự tồn tại có thể bắn nổ trời mà.

Pháo pháp của Chiến Thần trung cấp - Chiến Thần Lethal Weapon! Điều kiện nhận được: làm cho từ mười đại năng cảnh giới Phản Hư trở lên thích ngươi, làm cho mười đại năng cảnh giới Phản Hư trở lên căm giận ngươi.

Ví dụ như các loại chiêu thức, bây giờ An Lâm cũng có cơ hội học rồi.

Lại nói, sau khi nâng cao cảnh giới lần này, nhiệm vụ của hệ thống cũng có nhiều đổi mới hơn.

Quần chúng xem kịch: "..."

Vì thế trừ Tiểu Lan ra thì không ai được sờ anh sao? Nói chuyện như vậy rất tổn thương người khác à!

An Lâm lười phải để ý đến bọn họ, ý thức tiếp tục tập trung vào hệ thống.

Hơn nữa, Yến Hoa người này hình như là cung chủ thánh cung Tuyết Nữ mà?

Cô ta vậy mà lại thích mình à?

Lẽ nào khi ở trong cổ vực Thái Sơ, mình có vài lần cơ duyên trùng hợp cứu mạng cô ta, vì vậy mới làm cho cô ấy nảy thiện cảm với mình?

Ừ, dứt khoát không thể bị Hứa Tiểu Lan biết chuyện này được.

An Lâm lại chuyển tầm mắt, nhìn về cột làm cho mười đại năng cảnh giới Phản Hư trở lên căm giận mình.

Như vậy rốt cuộc có đại năng nào căm giận hắn chứ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận