Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 458: Đây là một buổi tối yên ổn

Sau khi hai người kích động ôm nhau thì làm lễ với Đạo Đức Thiên Tôn lần nữa.

"Đại ơn đại đức của tiền bối, nhất định tôi sẽ dốc hết sức để báo đáp!" Hứa Tiểu Lan mang vẻ mặt kiên định nói.

"Được rồi, chỉ chút chuyện nhỏ này thì sao tôi lại có ý muốn đám vãn bối mấy người phải báo đáp, tôi cũng không bỏ ra bao nhiêu sức cả, chỉ là tiện tay mà làm thôi. Phương pháp cấy ghép huyết mạch hoàn mỹ, ẩn chứa huyết mạch của chân long, và huyết mạch Chu Tước, có đủ ba thứ này, thì cô mới thật sự có thể đúc lại đạo căn quan trọng." Đạo Đức Thiên Tôn vuốt râu bạc trắng và cười híp mắt nói.

Giọng nói của Tử Kim Linh vang lên lần nữa, một trận không gian biến hóa.

Mọi người về tới Lan Lâm viện lần nữa, nhưng đã không thấy bóng hình Đạo Đức Thiên Tôn.

"An Lâm, tôi thật sự có chuyện muốn tìm cậu hỗ trợ vào lần gặp mặt sau, đến lúc đó hi vọng cậu đừng từ chối."

Giọng nói của Đạo Đức Thiên Tôn quanh quẩn trong không gian, như ẩn như hiện nhưng lại thấm vào ruột gan.

An Lâm làm lễ trịnh trọng một lần nữa: "Khi đó, nhất định vãn bối sẽ dốc hết sức giúp ngài!"

"Anh muốn làm gì?" Sắc mặt Hứa Tiểu Lan trở nên đỏ, đôi mắt xinh đẹp ngắm nhìn An Lâm.

An Lâm chớp chớp hai mắt: "Còn chuyện gì nữa?"

Tuy An Lâm không nghe hiểu Hứa Tiểu Lan đang nói gì, nhưng cảm thấy rất là lợi hại.

Hứa Tiểu Lan cười ngọt ngào, hai mắt cong thành vầng trăng non đáng yêu: "Không có chuyện gì khác chứ?"

"Tiểu Lan, bây giờ em đã Hóa Thần sơ kỳ rồi hả?" An Lâm mở miệng hỏi.

Đại Bạch nổi giận, truyền âm nói: "Anh An, anh đần độn à, sao lúc nãy không bày tỏ thêm một chút?!"

Hứa Tiểu Lan, đoàn thú sủng, bao gồm bốn vị thị nữ, đều cung kính làm lễ với bầu trời phía xa, biểu đạt lòng biết ơn.

Hứa Tiểu Lan bĩu môi: "Không có gì, vậy tiếp tục chơi mạt chược đi."

Hứa Tiểu Lan mỉm cười gật đầu: "Ừ, sau khi hấp thu chân huyết gốc của Chu Tước, lĩnh vực của em đã hoàn toàn viên mãn. Vào lúc đúc lại đạo căn, còn mượn sức mạnh huyết mạch của Thánh Thú khiến linh căn tán nguyên, thần hồn ngưng thật, kinh mạch Chính Nguyên, hoàn toàn bước vào Hóa Thần sơ kỳ, cả lôi kiếp nhỏ cũng giảm đi."

Bạch Đao Lang Thần không nghĩ tới nhân vật lớn cấp bậc truyền thuyết như Đạo Đức Thiên Tôn còn muốn tìm An Lâm giúp, lập tức cảm thấy có chút khó tin. Trong lúc vô tình, hắn càng thêm kính sợ chủ nhân mình, tỏ vẻ ngoan ngoãn hơn.

An Lâm cười dịu dàng một tiếng, lấy một cái nhẫn không gian từ trong nhẫn không gian ra, chậm rãi đeo lên trên ngón tay xanh nhạt: "Bây giờ, cái nhẫn không gian này quay về với chủ cũ."

Đại Bạch vỗ trán: "Bây giờ cũng là một ngày vui đó, vậy mà anh không chủ động một chút sao? Đưa chút quà cho tiên nữ Tiểu Lan, hôn tiên nữ Tiểu Lan một cái, hoặc dẫn tiên nữ Tiểu Lan lên trời... Chẳng phải là đã khôi phục tu vi rồi sao, làm chuyện gì mà không được?! Tiếp tục chơi mạt chược với cô ấy có hứng thú gì?!"

Hắn chợt nhớ tới một chuyện, bắt đầu nắm lấy bàn tay trắng nõn thon nhỏ của Hứa Tiểu Lan.

An Lâm suy nghĩ một chút, đột nhiên hiểu ra.

Cứ như vậy, bốn người Tiểu Sửu, Đại Bạch, Hứa Tiểu Lan, An Lâm tiếp tục họp lại thành một bàn, bắt đầu chơi mạt chược, giống như chuyện xảy ra trước đó đã trôi qua.

An Lâm Nhất mang vẻ mặt không hiểu: "Bày tỏ cái gì?"

Lúc này, bốn thị nữ Xuân Hạ Thu Đông cũng đang kích động mà nói chuyện.

An Lâm: "..."

Tiểu Hạ mang vẻ mặt hưng phấn: "Nhất định phải đi theo chủ nhân, thời khắc chúng ta đi đến đỉnh cao cuộc sống đã tới rồi!"

Hứa Tiểu Lan lắc đầu, mang vẻ mặt tẻ nhạt vô vị, nói: "Quên đi, đã đánh mạt chược rồi mà... Hơn nữa thời gian cũng không còn sớm, lần sau đi."

Bởi vì mất đi sức mạnh, cho nên chủ nhân mới đến thành Tây Hà.

Hắn mang vẻ khẩn trương nói lời mời: "Tiểu Lan, ánh trăng đêm nay đẹp như vậy, bằng không chúng ta đi ra ngoài dạo chơi đi?"

Đúng lúc này, Hứa Tiểu Lan một mực chơi mạt chược nhìn về phía thị nữ xì xào bàn tán ở một bên, cười nói: "Các cô đang đón mò cái gì đó, sao tôi có thể bỏ mấy cô gái đáng yêu như vậy? Ngày mai nói một câu với người nhà các cô, muốn làm đệ tử ký danh với Chu Tước tông của tôi, hoặc là ở tại Lan Lâm viện thì đều tùy các cô."

Mà các cô chỉ là những thị nữ ở chung với Hứa Tiểu Lan không bao lâu mà thôi, thậm chí có thể nói là bèo nước gặp nhau, cho dù mỗi người một ngả thì đó cũng là chuyện vô cùng bình thường.

Bây giờ sau khi khôi phục thực lực, rất có thể chủ nhân sắp rời đi rồi.

"Bộp!" Nói xong, cô liền dùng hai bài tam điều, ăn bài tam điều mà Tiểu Sửu ném ra, đặt ở một bên bàn.

Bàn tay trắng của Tiểu Thu nắm chặt góc áo, có chút khẩn trương nói: "Nhưng mà... Chủ nhân thật sự mang chúng ta theo ư?"

Lời của Tiểu Thu khiến cho các thị nữ đều rơi vào sự trầm mặc.

Trong lúc An Lâm và Đạo Đức Thiên Tôn nói chuyện với nhau, ít nhiều gì các cô cũng đoán ra tình hình một chút.

An Lâm cảm thấy đã mất đi cơ hội quý giá gì đó rồi, gương mặt tiu nghỉu.

Tiểu Đông khẽ gật đầu: "Thì ra một người thành công cả họ gà chó được nhờ lên trời là có ý này... Chủ nhân khôi phục thực lực một lần nữa, khiến cho năng lượng chấn động, lại còn làm cho chúng ta đều có thể tu tiên?"

Tiểu Xuân nắm chặt nắm tay thanh tú, cực kỳ hưng phấn mà nói: "Nhất định là nguyên khí! Chúng ta cũng là tu tiên giả rồi!"

Tiểu Thu nhỏ tuổi nhất kinh ngạc nói: "Tỷ tỷ, cái thứ kia giống như là gió vậy, đó chính là nguyên khí sao? Cảm giác rất là đặc biệt..."

Xuân Hạ Thu Đông nhao nhao há mở cái miệng nhỏ nhắn, các cô không ngờ là Hứa Tiểu Lan nghe được lời thì thầm của mấy cô, càng không ngờ Hứa Tiểu Lan lại để các cô lựa chọn.

Các thị nữ đều đỏ cả vành mắt, tỏ vẻ nhất định phải đi theo Hứa Tiểu Lan.

Đừng nói chủ nhân vốn chính là nhân vật cực kỳ lợi hại, chỉ riêng tính cách của chủ nhân thì các cô đả rất thích rồi.

Tuy không cho các cô ăn đồ ăn, còn thường xuyên ngược chó... Nhưng mà trừ những khuyết điểm này ra, thì tất cả đều là ưu điểm, là nữ thần hoàn mỹ đó!

Chơi mạt chược thẳng tới nửa đêm, An Lâm và Hứa Tiểu Lan nói một tiếng ngủ ngon, sau đó từng người quay về phòng mình để nghỉ ngơi.

Tuy An Lâm có chút tiếc nuối trong đêm nay, nhưng tổng thể thì vẫn vô cùng hạnh phúc, dù sao giải quyết được một chuyện quan trọng trong đời, tháo bỏ hết tất cả khúc mắc của hắn, cho nên ngay cả lúc ngủ hắn cũng cười, ngủ ngon cực kỳ.

Hứa Tiểu Lan về đến phòng, nhìn dung nhan xinh đẹp của mình trong gương, cười ngọt ngào một tiếng.

Sau đó cô như nghĩ đến gì đó, hơi cáu mà nói một tiếng "Tên ngốc", lúc này mới bắt đầu nghỉ ngơi.

Sự tiến triển của mọi chuyện luôn luôn thay đổi thất thường như vậy, chỉ vẻn vẹn một buổi tối, cô liền từ một kẻ phàm nhân, đúc lại đạo căn, khôi phục thực lực một lần nữa, không chỉ như thế, cảnh giới còn càng gần một bước, đạt đến Hóa Thần sơ kỳ.

Bây giờ nghĩ lại, tuy có thật nhiều nhân tố ngẫu nhiên, nhưng nếu như không có người nào đó không muốn sống mà đuổi tới đây, thì tất cả những chuyện này sẽ không xảy ra...

Nhưng mà cái tên ngốc nào đó cứ này cứ một mạch chơi liềucứu lấy cô...

Hứa Tiểu Lan dùng chăn mền phủ lên nửa cái đầu, để lộ ra chóp mũi nhỏ nhắn cùng đôi mắt dịu dàng như làn nước thu, bỗng nhiên trong mắt cô có chút vẻ hối tiếc.

"Ừm... Lúc nãy ánh trăng thật đẹp, nếu như đồng ý ra ngoài với anh, không biết có tốt hơn chút không nữa..."

"Không được, không thể tiến triển quá nhanh, vẫn còn kỳ kiểm tra, mình cũng đâu dễ theo đuổi như vậy..."

"Nhưng mà anh có mất hứng hay không?"

"Quan tâm anh ta nhiều như vậy làm gì, thời gian còn rất dài..."

"Không nghĩ nữa, không nghĩ nữa, mình còn nhỏ mà, đúng! Mình còn nhỏ mà..."

Bóng đêm như nước, trong ban đêm tĩnh mịch.

An Lâm mang vẻ mặt hạnh phúc mà ngủ say, còn cô gái nào đó vẫn đang mơ màng hết lần này đến lần khác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận