Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2059: Thực thực chân chính của Thiên thần Đại Địa

Chiêu Phá Thiên thứ tám, bên trong Ám Hắc Đạo Tử ẩn chứa không chỉ là lực lượng Phá Thiên thuần tuý, còn liên quan đến chân ý đạo pháp huỷ diệt chí cao và sự ra đời của nó. Nó lấy ngọn nguồn của Đạo để tiến hành Phá Thiên, nó còn tạo ra hiệu quả huỷ diệt cao hơn các chiêu thức Phá Thiên còn lại rất nhiều lần.

Chiêu thức này là một trong những chiêu thức Phá Thiên có lực sát thương mạnh nhất.

Cổ Long Đế không dám dùng chiêu thức này bởi nó có độ khó cao, tốn nhiều sức lực, hơn nữa thuật pháp quá kinh khủng, dễ gây tổn thương cho người vô tội, nếu không cẩn thận có thể tàn sát sinh linh của cả một quốc gia.

An Lâm không cần lo lắng chuyện này bởi vì phạm vi nghìn dặm xung quanh hắn đều là quân địch.

Bóng tối huỷ diệt nhanh chóng khuếch trương, bao trùm lên tất cả sự vật xung quanh, bất kể là vật chất, không khí hay Đạo vô hình đều bị bóng đen cắn nuốt, nó bùng lên nhanh chóng, dường như muốn huỷ diệt toàn bộ thiên địa.

"Dừng tay lại!" Thiên thần Đại Địa cuống cuồng, đánh một quyền về phía An Lâm, muốn ngăn Ám Hắc Đạo Tử lại.

An Lâm muốn phá hư Sát trận của Thiên thần Đại Địa nên mới dùng đến chiêu Ám Hắc Đạo Tử. Nếu An Lâm dùng chiêu này ở những nơi khác thì Thiên thần Đại Địa sẽ không lo lắng chút nào, sẽ mặc kệ hắn dùng chiêu gì thì dùng, nếu An Lâm phá hỏng Sát trận của hắn thì coi như hắn thua.

An Lâm bị ép đến đường cùng phải dùng toàn lực đánh trả, dùng đại chiêu phá hư trận pháp của Thiên thần Đại Địa. May mắn chỗ trũng hắn đứng lại chính là tâm trận, cũng chính là chỗ yếu nhất của Sát trận.

Vô số vật chất bị sóng xung kích nổ bay ra xa, sau đó lại bị một lực hút kinh khủng hút bay ngược lại sáp nhập vào bóng tối, không biết rơi đi chỗ nào.

"Không!!" Thiên thần Đại Địa trợn to mắt.

Ầm!!

Trên khối thạch anh màu tím bắt đầu xuất hiện các vết nứt.

Làm sao mà trùng hợp như vậy?!

Đại Địa Chi Hạch bị phá huỷ, Đại Địa Sát trận cũng hoàn toàn sụp đổ.

Con mẹ nó!

Rắc, rắc, ầm!

Trong lòng Thiên thần Đại Địa kinh hãi không thôi, nắm đấm của hắn mang theo lực lượng tinh thuần nhất ầm ầm đập vào Ám Hắc Đạo Tử phía trước, nắm đấm tự như đập một chuỳ xuống quả cầu màu đen làm cho nó lõm xuống nhưng vẫn không ngăn cản được năng lượng của nó đang liên tục lan truyền.

An Lâm lại gặp may nữa sao?

Âm thanh nổ vang thanh thuý cùng lúc vang lên.

"Phụt!" Thiên thần Đại Địa phun ra một ngụm chất lỏng màu vàng, thở hổn hển.

Mặt đất nổ tung, một vòng tròn ánh sáng đen sẫm toả ra.

Đại trận phản phệ mãnh liệt làm hắn bị thương không nhẹ.

Khối thạch anh vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ màu tím.

Sát trận cao cấp mà Thiên thần Đại Địa tốn công tốn sức chuẩn bị không biết trời xui đất khiến kiểu gì mà bị An Lâm dùng đại chiêu huỷ mất, đây quả thực là...

Thiên thần Đại Địa nghe hắn nói vậy suýt nữa lại hộc máu tiếp.

Người nọ dung mạo tuấn tú, quần áo trắng không nhiễm bụi trần, thật sự rất giống công tử văn nhã, ngọc thụ lâm phong, hắn chính là An Lâm.

"Ý tưởng lớn gặp nhau! Ta cũng có ý định đó nè!" An Lâm cười, trả lời Thiên thần Đại Địa.

Thiên thần Đại Địa lắc đầu một cái, hắn cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm phía trước.

Không thể không nói, bãi chiến trường này quả thật làm người ta phải sợ hãi, ngay cả Thiên thần Đại Địa cũng nhịn không được nhìn thêm mấy cái, nhưng mà rất nhanh hắn khôi phục lại bình tĩnh.

"Thiên thần Đại Địa!" Mặt Thiên thần Hải Dương tái hẳn đi, "ngươi không sao chứ? Có cần ta giúp hay không?"

Thiên thần Đại Địa nhẹ nghiêng đầu tránh được công kích của An Lâm, không khí bên người hắn giống như thuỷ tinh bị đánh vỡ ầm ầm nổ tung.

An Lâm chủ động xông về phía Thiên thần Đại Địa, nhằm thẳng mặt đối phương mà đánh.

Vù!

Chỗ mặt đất lún xuống có một người áo trắng một bước mười mấy dặm nhanh chóng thoát ra.

Sáu viên ngọc quyền uy lần nữa trở lại bên người An Lâm, Thần Hoàn trên đầu lấp lánh.

Sơn Khôi Giáp, Phong Khôi Giáp, Lôi Khôi Giáp, Kim Khôi Giáp, Hoả Khôi Giáp, Vạn Tượng Khôi Giáp, Độc Khôi Giáp – Thất Trùng Khôi Giáp quyền uy lớp lớp chồng lên nhau trở thành áo giáp mới của An Lâm.

Thiên thần Đại Địa có áo giáp tinh thể bảy màu thần bí thì hắn cũng có Thất Trùng Khôi Giáp quyền uy, để xem ai hơn ai.

"Thiên thần Đại Địa à, Sát trận của ngươi cao cấp như vậy mà đến một chiêu Ám Hắc Đạo Tử cũng không ngăn nổi." An Lâm khinh miệt cười một tiếng.

"Ta phải dùng biện pháp trực tiếp nhất để nghiền nát ngươi!"

Nhưng kẻ sĩ diện như Thiên thần Đại Địa sẽ không giải thích cho An Lâm, đành phải nuốt hận vào trong, vô cùng tức giận nhìn người đàn ông trước mặt.

"Nếu không phải do ngươi gặp may, đúng lúc đứng ở nòng cốt đại trận ra đại chiêu thì liệu đại trận của ta có bị phá hay không?" - hắn nghĩ thầm.

Lúc Thiên thần Đại Địa né đòn, hắn đồng thời đánh một chưởng vào ngực An Lâm.

An Lâm cũng chỉ giả vờ đánh một đấm kia, sát chiêu thực sự nằm ở chân hắn, người hắn bay lên đá mạnh vào eo của Thiên thần Đại Địa.

"Thiên Đạo Nhất Cước!"

Thiên thần Đại Địa xuất ra một chưởng đánh vào Thất Trùng Khôi Giáp quyền uy của An Lâm.

An Lâm cũng đá một cước vào áo giáp bảy màu của Thiên thần Đại Địa.

Ầm!

Năng lượng kinh thiên động địa nổ tung.

Một cước của An Lâm tựa như có thể phá huỷ một hằng tinh, năng lượng vô tận từ chân hắn phát ra có tân lực Ngũ Hành dung hợp với chân ý Phá Thiên, trên thế gian không có loại vật chất gì có thể ngăn cản được nó, ngay cả áo giáp bảy màu của Thiên thần Đại Địa cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt.

Cùng lúc đó, Thất Trùng Khôi Giáp quyền uy của An Lâm cũng rung động kịch liệt giống như đụng phải một lực lượng kinh khủng vậy, đến cả uy năng chấp chưởng phép tắc Thiên Đạo cũng bị khống chế triệt để.

"Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là chí cao."

Thiên Thần Đại Địa giậm chân một cái, một tay xuất chưởng lần nữa.

Trong chớp mắt, sức mạnh to lớn trên khắp mặt đất vô biên bị Thiên thần Đại Địa thu toàn bộ vào lòng bàn tay.

Tốc độ và lực lượng của Thiên thần Đại Địa được đất đai vô biên củng cố thêm nên càng mạnh hơn. Lực hồi phục nghịch thiên của An Lâm cũng không theo kịp tốc độ huỷ diệt của Thiên thần Đại Địa, nếu tiếp tục như vậy nữa hắn sẽ bị giết mất.

An Lâm đối mặt với khí thế như hổ tấn công, vội vàng ngăn cản được mười mấy quyền thì tứ chi đã không còn lành lặn nữa, gần như mất đi năng lực hành động, vết thương trên ngực dưới tác động của sức mạnh Ngũ Hành nhanh chóng liền lại, nhưng vẫn chưa hồi phục hoàn toàn thì lại bị đánh thủng tiếp.

Quả đấm của Thiên thần Đại Địa như từng toà đại lục liên tiếp đập tới. Nếu là Phản hư Đại năng bình thường đối mặt với quả đấm này, nắm đấm còn chưa xuống đến nơi thì đã bị cỗ khí thế kinh khủng kia ép cho không động được rồi.

Ùng!

Máu thịt lẫn lộn nổ tung.

Hai mắt An Lâm trợn tròn, trên ngực xuất hiện một lỗ thủng đang chảy máu dầm dề, hắn còn chưa kịp phản kích thì thân thể bị dư âm của một chưởng vừa rồi đánh bay ra xa hơn trăm dặm.

Thiên thần Đại Địa khẽ vuốt áo giáp bảy màu bị đá rách, có thể dùng mắt thường thấy được áo giáp bảy màu tự động khôi phục, sau đó hắn tiếp tục đuổi theo hướng An Lâm bay đi.

An Lâm biết, không phải áo giáp của hắn không bằng áo giáp của Thiên thần Đại Địa.

Nói về phương diện tính phòng ngự của áo giáp, áo giáp của hắn không hề kém hơn áo giáp của Thiên thần Đại Địa, chủ yếu là lực công kích của hai bên khác nhau. Đúng vậy, một chưởng kia của Thiên thần Đại Địa mạnh hơn so với một cước của Ngũ Hành Chiến Thể Thiên Đạo.

Vết thương của An Lâm còn chưa kịp hồi phục, Thiên thần Đại Địa lại tấn công tiếp.

Thiên thần Đại Địa sẽ không cho địch thủ bất cứ cơ hội nào, một khi tấn công là phải ép kẻ địch đến chết mới thôi.

Ầm, ầm, ầm!

Ngực bị ép lõm xuống, sau đó phát ra âm thanh xương cốt nứt vỡ.

An Lâm cảm giác Thất Trùng Khôi Giáp quyền uy của hắn đang nứt ra nhanh chóng, một trưởng của Thiên thần Đại Địa trực tiếp phá hỏng áo giáp, sức mạnh khủng khiếp đè ép trên lồng ngực khiến hắn cảm nhận rõ ràng cái gì là sức mạnh vô biên.

Mọi thứ ngươi nhìn thấy đều là Đại Địa, sức lực ngươi có cũng từ Đại Địa mà ra. Ý nghĩa của quyền uy chí cao chính là sức mạnh tuyệt đối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận