Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2242: Thời khắc quyết thắng!

"Ta cho ngươi biết, các ngươi ức hiếp ta ở chỗ này cũng vô dụng! Các ngươi sẽ không giết chết ta được! " một cái Thánh thiên sứ tám cánh bị một cái nữ tử Hắc Vũ tộc vung kiếm chém mất bảy cánh, rơi xuống từ phía trên khoảng không, tức giận hét lớn.

Lúc này, quả đấm của Sáng Thế thần Lưu Kim đã đập vào lồng ngực Thánh thiên sứ.

Ầm ầm ! ! !

Khí sóng chấn động mấy ngàn dặm.

Còn có một ảo ảnh ma thủ vô cùng khổng lồ, từ phía trước xuyên điến phía sau lồng ngực của Thánh thiên sứ. Thân thể Thánh thiên sứ bị quyền kình đánh bẹp, sau đó bị ma khí bổn nguyên hủ hóa, ngay cả nói cũng không nổi, tiếp tục rơi xuống.

"Ha ha ha, cái bao cát này thích ghê ấy , có thể không ngừng kiểm nghiệm chiêu thức của ta! " Lưu Kim đánh được đến mức sướng khoái.

"Các ngươi kiềm chế chút đi. . . Đừng quên mục đích chúng ta tới nơi này, là để giúp đỡ cho nữ thần đại nhân. . . " Thiên Y nhẹ nhàng cất giọng nói.

"Đạo lý chúng ta đều hiểu, nhưng trận chiến của nữ thần đại nhân chúng ta căn bản không thể giúp a, cũng chỉ có thể ở chỗ này bắt nạt Bạch Hoàng một chút thôi. " Hắc Thạch thở dài nói.

Một luồng năng lượng vô cùng cường đại bay lên.

" Bây giờ các ngươi chạy trốn vẫn kịp đấy, nếu không một khi Quang Minh thành công, các ngươi không ai có thể trốn thoát. . . " thân thể còn chưa hội tụ, âm thanh đã truyền tới rồi.

Lời ba cái đầu nói đạt được sự công nhận của mọi người.

"Ha ha ha. . . Đã nói các ngươi đừng phí sức lực rồi. . ."

"Chuyện này không phải là cũng tương đương với việc giúp nữ thần đại nhân ư?"

"Ha hả, xem đi, ta đã sống lại!"

Ba cái đầu của Tam Sinh Linh cười hì hì nói:

Càng không ngừng nói lời cay độc, đã là sự quật cường cuối cùng của Bạch Hoàng.

"Đúng đấy, đúng đấy!"

"Hì hì, Bạch Hoàng sống lại phải dựa vào lực lượng cấm chế của thiên thư các, chúng ta không ngừng giết Bạch Hoàng chẳng khác nào không ngừng tiêu hao lực lượng cấm chế, đúng khoogn ?"

Thánh Quang hội tụ, Bạch Hoàng lại sống lại.

Nhưng lúc này, hắn thấy mấy đại lão Sáng Thế, đều không hẹn mà cùng bày ra vẻ mặt đồng tình với hắn.

Lúc này, khu thứ nhất lại xuất hiện chấn động rất nhỏ.

Bạch Hoàng đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhìn về phía thân thể của mình.

Đầu của hắn đã hội tụ xong.

Bạch Hoàng không nhịn được lộ ra vẻ mặt châm chọc.

"Không. . . " Bạch Hoàng cảm thấy lý do này rất hoang đường.

Một đòn cực hung mãnh ! ! !

Bạch Hoàng rất muốn phủ nhận cái lý do hoang đường này, nhưng hắn vẫn không biết nên phủ nhận như thế nào.

"Thân thể đâu rồi? Thân thể của ta đi đâu rồi? ! ! " Bạch Hoàng lập tức không biết làm sao, một cái đầu bay tới bay lui ở bầu trời, sợ hãi tột độ.

Đầu Bạch Hoàng run lên.

Hắn khiếp sợ phát hiện mình lại chỉ có một cái đầu trôi lơ lửng ở không trung!

Ầm ầm ! ! !

Hắn trực tiếp dùng miệng phun hương.

Bạch Hoàng: "Ta đậu xanh rau má xyz@$*#(. . ."

"Khả năng là cấm chế cảm thấy để ngươi sống lại cũng uổng công, không bằng để cho cái đầu của ngươi sống lại thôi là được. " Hắc Thạch nhàn nhạt cất giọng nói.

"Này, ngươi còn có thể đánh không?"

Lưu Kim dịch chuyển không gian đến trước mặt Bạch Hoàng, ngồi xổm xuống hỏi.

"Đừng nói là còn không đủ tư cách để làm bao cát của chúng ta nữa nhé?"

Lời nói này còn có lực sát thương lớn hơn đòn công kích trước đó, trong nháy mắt đã đâm xuyên tim của Bạch Hoàng, mặc dù hắn đã không có tim nữa rồi.

Lời này càng khiến Bạch Hoàng đau đớn hơn.

Ầm!

Lưu Kim vui vẻ bổ thêm một cau: "Suy cho cùng năng lượng cấm chế rất trân quý, dùng ở trên người của ngươi không phải là lãng phí sao?"

Lưu Kim lại tung một đấm vào đầu Bạch Hoàng.

"Xem ra, trận chiến đấu sắp kết thúc rồi. " hai tròng mắt Thiên Y xuyên thấu qua màn hào quang, xuyên thấu qua cả Thánh Vũ phường, nhìn thiên thư các thần bí kia, nhìn quang minh và hắc ám nhanh chóng đi ra cửa kia.

"Phải, cấm chế không gia tăng lực lượng cho Bạch Hoàng nữa, xem ra nó đang tập trung lực lượng để đối phó với người ở bên trong thiên thư các rồi. . . " Hắc Thạch lộ vẻ mặt lo lắng, "Nữ thần đại nhân nàng. . . Không có việc gì đi?"

"Cái thế giới này sẽ không thứ gì khiến nữ thần đại nhân phải sợ, đừng quên nữ thần đại nhân là một tồn tại cường đại đến mức nào! " Lưu Kim tràn đầy lòng tin.

"Nhưng mà, bây giờ nàng đã không phải là trước kia, nàng rất suy yếu. " Thiên Y nhẹ giọng nói.

Các Thần Linh Sáng Thế nghe vậy thì đều rơi vào trầm mặc.

"Ha ha ha, các ngươi xong đời! Cuối cùng. . ."

"Đông!"

Bạch Hoàng mới vừa rồi ngưng tụ ra cái đầu.

Thiên tính thuật, phát động! !

Trong hai cái đồng tử của Đề Na hiện lên vô số dòng kiến thức.

Thiên Thần Quang Minh cũng đã đọc sách xong rồi!

Không tốt . . .

Cô đang muốn tổng hợp tin tức, tìm được đầu mối, thì lúc này cô đột nhiên phát hiện nữ thần Quang Minh thu liễm toàn bộ quang minh ở trong nháy mắt, hai cái đồng tử tràn đầy quang minh thuần túy.

"Rốt cuộc cũng xong. " Đề Na đã hấp thu tất cả kiến thức trong sách.

Thiên Thần Quang Minh không trốn không né, mặc cho quả đấm của An Lâm khiếng gương mặt xinh đẹp của mình vặn vẹp, thậm chí thân thể bay ngược, nhưng vẫn không để ý tới An Lâm, chăm chú đọc sách!

Ầm!

Cấm chế lần này chỉ nhằm vào An Lâm, khiến lồng ngực An Lâm bị lực lượng phân giải ra một cái hư vô trống rỗng. . .

"Không có ai có thể ngăn chặn ta. . ."

"Coi như là thiêu đốt sinh mệnh bổn nguyên của ta. . ."

Thiên Thần Quang Minh lộ vẻ mặt kiên quyết, làn da xuất hiện từng đỏ vết máu thắm, hơi thở càng ngày càng mạnh, càng ngày càng mạnh, tốc độ hấp thu kiến thức trong sách lần nữa tăng vọt!

An Lâm và Đề Na liên thủ nhằm vào nàng thì sao chứ?

Ngũ đại Sáng Thế vây khốn nàng thì sao chứ?

Coi như là nàng vẫn luôn một mình chiến đấu hăng hái, nàng tuyệt đối cũng sẽ không thua ! ! !

An Lâm nhanh chân chạy tới, tung một quả đấm lên trên mặt Thiên Thần Quang Minh.

Pha đánh úp Đề Na của Thiên Thần Quang Minh thất bại, nàng ta được ăn cả ngã về không, sáp nhập tất cả lực lượng vào trong quang minh ở xung quanh, bộc phát ra lực lượng vượt xa giới hạn.

Trong thiên thư các của Thánh vũ phường.

Lúc này.

Các Thần Linh Sáng Thế đều lười nhìn sang Bạch Hoàng, mà đều tập trung ánh mắt vào Thánh Vũ phường, tâm trang không khỏi tràn đầy lo âu.

Đã bị Mặc Ngữ đập dẹp với thân thể tròn xoe, qua đời ngay tại chỗ.

Đây là phương thức tính toán cô am hiểu nhất với cương vị là một Thần Linh Sáng Thế.

Hai tròng mắt của Thiên Thần Quang Minh chứa hàng tỉ hạt ánh sáng, tiến hành tính toán vượt giới hạn.

Quang diễn thuật!

Cũng là một loại thần tính thuật, hơn nữa nàng đại diện cho Thiên của đại lục Thái Sơ!

An Lâm đã bò dậy từ mặt đất, lần nữa xông về phía Thiên Thần Quang Minh.

Mà thân thể Thiên Thần Quang Minh đã dịch chuyển đến một vị trí nào đó, vươn một tay khắc trận pháp.

Đề Na cũng vừa khắc trận pháp, vừa đi chuyển về phía Thiên Thần Quang Minh.

Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn.

Cho dù đối với Thần Linh Sáng Thế cao cao tại thượng, thì cũng chỉ là trong tích tắc.

Sau đó, thiên thư xuất hiện.

An Lâm không biết là ai khắc trận pháp triệu hoán ra thiên thư trước.

Bởi vì Đề Na nhào tới trên mặt Thiên Thần Quang Minh, gần như đồng thời cùng Thiên Thần Quang Minh đặt ngón tay ở giữa đỉnh trận pháp để kích hoạt, thần quang kích động, thiên thư xuất hiện.

Trên cái trán của Đề Na xuất hiện thần ấn xoắn ốc màu sắc rực rỡ, trong nháy mắt hơi thở đã cất cao đến trình độ không thể tin nổi, một tay như tia chớp, giành trước bắt lấy thiên thư trong tay!

Cô dùng thuật pháp Nhiên Huyết Bạo Thể ở thời điểm mấu chốt nhất.

"Người khổng lồ An Lâm!"

Đề Na cầm thiên thư phóng về phía An Lâm, đang muốn ném thiên thư vào thế giới Kính Thần, nhưng cô còn chưa thật sự bắt đầu di chuyển, liền thấy Thiên Thần Quang Minh vọt tới bên cạnh Đề Na.

Đề Na cho là nàng ta muốn cướp đoạt thiên thư, nhưng không ngờ miệng Thiên Thần Quang Minh đột nhiên mở còn to hơn cả Hà Mã, sau đó một ngụm cắn xuống, nuốt chửng cả tiểu tinh linh và thiên thư vào bụng!

"Quang Minh thần thuật, vạn vật quy hoá!"

Một cái thanh âm truyền đến.

Ngay sau đó, Đề Na bị phun ra.

Nhưng thiên thư đã không thấy bóng dáng.

Chỉ có khuôn mặt nhuốm máu nở nụ cười của Thiên Thần Quang Minh.

"Thiên thư. . . Bây giờ là của ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận