Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1971: Thiên Tước Thần Nữ vô địch

Mễ Già Lặc không dám tin vào mắt mình.

Suốt cả quá trình vừa rồi Thiên Thần Tâm Tướng vẫn lấy tư thế vô địch để nghiền ép tất cả, thế mà giờ lại bị một kiếm chém đứt tay? Rốt cuộc cô bé này là ai vậy?

Đúng thế, người mà chỉ dùng một chiêu đã chặt đứt cánh tay của một cường giả như Thiên Thần Tâm Tướng lại là một cô bé trông có vẻ yểu điệu, mặc một bộ váy màu xanh, buộc tóc đuôi ngựa!!

Từ lúc nào mà đại lục Thái Sơ lại có thêm một cường giả mạnh đến kinh khủng thế này?

Khoan đã... Hình như thanh thần kiếm lôi và lửa phối trộn kia có vẻ quen quen...

Thiên Thần Tâm Tướng cũng cực kì khiếp sợ giống như các sinh linh khác.

Thiên Thần Tâm Tướng biết rõ một kiếm kia đáng sợ như thế nào, mặc dù nói là đánh lén, nhưng cho dù là tốc độ hay là uy lực ẩn chứa trong kiếm đều vượt xa tiêu chuẩn chọn thiên tử mà Mễ Già Lặc biết.

"Rốt cuộc cô là ai?"

Thiên Thần Tâm Tướng ngẩn ra.

Hứa Tiểu Lan đã trở nên mạnh như vậy rồi sao? Hơn nữa tại sao cô lại biến thành một cô bé tuổi thành niên đáng yêu như thế, chẳng lẽ là càng đáng yêu thì càng mạnh sao?

Hứa Tiểu Lan?

Tất cả sinh linh ở đây đều cảm thấy hơi khó tin.

Chiến trường bỗng chốc yên tĩnh lại.

Dù sao cô cũng chẳng còn chút sợ hãi nào khi đối phó với quyền hành thiên thần nữa rồi.

Thiên Thần Tâm Tướng nhìn cô bé xinh xắn lanh lợi trước mắt, không nhịn được mở miệng hỏi.

Hứa Tiểu Lan không phí lời nữa, tay cầm kiếm Long Tước chém về phía Thiên Thần Tâm Tướng.

Tất cả mọi người đều trợn to mắt.

Cô bé vẩy máu trên thanh thần kiếm đi, khẽ hất cái cằm nhọn, giọng non nớt lại trong trẻo lạnh lùng: "Tứ Cửu tiên tông, các chủ Viêm các, Hứa Tiểu Lan!"

Mễ Già Lặc bối rối.

Cô dung hợp Chân Long và Chu Tước đến mức hoàn hảo nhất, không hề sợ hãi đánh về phía Thiên Thần Tâm Tướng, chém ra từng ánh kiếm huyền diệu đẹp đẽ, mỗi một kiếm đều như có Chân Long dao động và Chu Tước bay lượn, tạo ra uy áp vô tận cho Thiên Thần Tâm Tướng.

Không ngờ cô bé này lại là vị Thiên Tước Thần Nữ kia?!

Từng chiêu thức của Thiên Thần Tâm Tướng đều bị Hứa Tiểu Lan phá vỡ, chớp mắt đã bị chém ra mười mấy vết máu trên người.

Trước khi đi Tinh Vực, cô có thể miễn cưỡng ngang hàng với quyền hành thiên thần, nhưng sau khi đi Tinh Vực về, cảnh giới của cô đã tăng lên đến Hợp Đạo viên mãn, cũng tăng cả đạo Chân Long đến mức tối đa, còn đạt được thánh vị Chu Tước, có thể nói ngay cả cô cũng không biết thực lực của mình đã tăng nhiều thế nào.

Hứa Tiểu Lam cầm kiếm Long Tước trong tay.

Tim Hứa Tiểu Lan đập mạnh, cô giật mình, đôi mắt sợ hãi bỗng khôi phục lại vẻ tỉnh táo.

Động tác vung kiếm của Hứa Tiểu Lan đột nhiên hơi chậm lại, đáy mắt xuất hiện một chút sợ hãi, cứ như kẻ địch trước mắt là một người rất kinh khủng, nếu không chạy trốn thì một giây tiếp theo sẽ bị đối phương chém chết.

Lại bị cắt mất một cánh tay, hai cánh tay của cô ta đều bị Hứa Tiểu Lan chém đứt, dáng vẻ cực kì nhếch nhác.

"Khống Chế Cảm Xúc, sợ hãi!!"

Phải biết rằng thứ cô ta am hiểu nhất là ảnh hưởng của cảm xúc, quỷ thần khó lường, lúc ẩn lúc hiện, cho dù là nhóm thiên tử dự bị có đạo tâm kiên định, lĩnh ngộ được chân ý Phá Thiên cực kì hoàn mỹ như Mễ Già Lặc còn khó tránh khỏi sự quấy nhiễu của cô ta, sao cô bé với vóc người nhỏ nhắn mới ở tuổi vị thành niên này lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì?

Quanh người cô ta đột nhiên hiện ra vô số đôi mắt kì lạ.

Bởi vì bây giờ trong tim của Tiểu Lan nhỏ có Chu Tước Tâm Nguyên bất tử bất diệt, đó là sự tồn tại vĩnh hằng duy nhất, hơn nữa còn gần như vượt qua cả trời đất.

Quả thật không phải đá, nhưng còn khó ảnh hưởng hơn cả đá!

Trái tim của nhóc con này là đá sao?

Vô số những con mắt lít nhít bắt đầu phóng ra dao động vô hình, ngay lập tức đánh vào người Hứa Tiểu Lan.

Thiên Thần Tâm Tướng với khuôn mặt đẹp đột nhiên khóc như mưa, khiến người nhìn vô cùng thương tiếc, không chỉ có liên quân Thiên Nhân tộc mà ngay cả sinh linh liên quân giới Cửu Châu đều cảm thấy vị thiên thần này thật đáng thương, rất đồng cảm với cô ta.

Hứa Tiểu Lan lại không hề bị ảnh hưởng chút gì, cô cười lạnh, tiếp tục đánh về phía Thiên Thần Tâm Tướng.

Thiên Thần Tâm Tướng hoảng sợ, sao cảm xúc của cô ta không ảnh hưởng đến Hứa Tiểu Lan được?

Thiên Thần Tâm Tướng cười một tiếng độc ác, đánh về phía Hứa Tiểu Lan bằng tốc độ cực kỳ nhanh, một tay được bao phủ bởi ánh sáng màu trắng sữa sắp sửa cắm thẳng vào ngực đối phương.

"Á...!!" Thiên Thần Tâm Tướng hét lên thảm thiết, cơ thể lùi mạnh về phía sau.

Trong chớp mắt, cơ thể Hứa Tiểu Lan hơi dịch sang bên, tránh được bàn tay đang đâm tới của Thiên Thần Tâm Tướng trong lúc nguy hiểm, cùng lúc đó, cổ tay xinh xắn trắng nõn lật một cái, Long Tước kêu như tiếng sấm đánh xuống, nháy mắt đã xé rách cánh tay của Thiên Thần Tâm Tướng.

Chu Tước Tâm Nguyên, bản tâm sáng trong.

Có Chu Tước Tâm Nguyên bao bọc, Thiên Thần Tâm Tướng muốn thông qua sức mạnh quyền hành để ảnh hưởng đến trái tim của Tiểu Lan nhỏ, đây chắc chắn là mộng tưởng hão huyền nhất khắp cả trời đất này!

"Không..." Nhìn Hứa Tiểu Lan đang lao đến, Thiên Thần Tâm Tướng đột nhiên rũ thấp mắt.

Đau thương vô tận vang vọng trong trời đất.

Tất cả sinh linh trong chu vi nghìn dặm đột nhiên rơi lệ đầy mặt, đau buồn muốn chết, đau thương vô tận trào ra trong lòng, có người còn không nhịn được nâng kiếm tự sát tại chỗ.

Nhưng Hứa Tiểu Lan ở chính giữa luồng cảm xúc đó lại vẫn thờ ơ!

Thiên Thần Tâm Tướng phải chịu đả kích cực lớn, nhưng cô ta vẫn không tin mà tiếp tục sử dụng cảm xúc để công kích.

"Phẫn nộ!!"

"Thân ái! Ngươi có thích ta không?"

Xoẹt!

Thiên Thần Tâm Tướng nắm chắc phần thắng nói.

"Hoa sen chứa tâm trạng hoàn mỹ nhất có thể gọi ra đủ sự sợ hãi đau khổ nhất của ngươi! Ngươi rất mạnh, nhưng sự sợ hãi và đau khổ của ngươi còn mạnh hơn, cứ để chúng đối phó với ngươi là được!!"

Thiên Thần Tâm Tướng nở nụ cười lạnh lẽo, vỗ hai tay một cái đưa sức mạnh vào trong hoa sen.

"Xuất hiện đi, sợ hãi lớn nhất mà ngươi từng có!"

Cô ta ném ra một nụ hoa sen mới chớm nở về phía Hứa Tiểu Lan.

Thiên Thần Tâm Tướng đột nhiên xoay người, thần hoàn trên đầu phát ra ánh sáng rực rỡ, những vứt nứt bắt đầu lan dần ra như hoa văn, thế nhưng khí tức thiên thần chí cao vô thượng còn kinh khủng hơn.

Kết quả, kiếm Long Tước trong tay Hứa Tiểu Lan không hề dừng lại, cô vừa cười vừa chém tiếp.

Cô bé vị thành niên mặc bộ váy xanh nở nụ cười ngây thơ, nói: "Tôi rất vui khi thấy dáng vẻ mất hết hi vọng rồi sụp đổ của cô."

Thiên Thần Tâm Tướng: "..."

Lúc này Hứa Tiểu Lan không hề khách khí mà chém kiếm Long Tước thêm một lần nữa, tạo ra một vết thương sâu tới tận xương trước ngực Thiên Thần Tâm Tướng.

Thiên Thần Tâm Tướng tuyệt vọng, cô ta điên cuồng kéo thân thể chồng chất vết thương lui lại, đã từ bỏ việc dùng cảm xúc để công kích Hứa Tiểu Lan.

"Ta đổi ý rồi..." Thiên Thần Tâm Tướng nhìn Hứa Tiểu Lan đang đuổi giết không tha, khuôn mặt lộ vẻ điên cuồng: "Ta không trốn nữa, ta muốn giết ngươi!!"

Cô ta chưa bao giờ bị đánh bại như vậy cả, cho dù cô ta muốn trốn thì trước hết cũng phải dạy dỗ Hứa Tiểu Lan một chút đã, cho dù phải trả giá cao hơn thì cô ta cũng đồng ý!

"Giết ngươi!"

"Giết ngươi!!"

Thiên Thần Tâm Tướng còn tưởng rằng rốt cuộc đối phương đã bị ảnh hưởng.

Cuối cùng Hứa Tiểu Lan cũng cười.

"Không..." Thiên Thần Tâm Tướng như sắp tan vỡ, vừa khóc vừa cười, "Vui sướng!"

Thần hoàn trên đầu Thiên Thần Tâm Tướng đã xuất hiện vết nứt.

Cô cười nói: "Tôi thích chém cô."

Hứa Tiểu Lan chém ngang một kiếm, xé rách cái eo nhỏ nhắn của Thiên Thần Tâm Tướng.

Ngay sau đó, một Hư Linh tộc gầy teo yếu ớt với một cái đầu lâu to, cả người đỏ thẫm, một tay cầm lưỡi hái, một tay cầm thần trượng, xuất hiện trong tầm mắt.

Không ngờ lại là Khô Lâu Thôn Thần và Tẫn!!

Không chỉ có khí tức rất giống mà ngay cả thực lực cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Hứa Tiểu Lan: "..."

"Nguyên thuật Chu Tước, Thiên Tường Diệt Kích!!!"

Nguyên lực màu đỏ thẫm gầm thét, hoàn toàn nuốt mất Khô Lâu Thôn Thần và Tẫn.

"A a a a a..." Hai kẻ đã từng là kẻ thù hét thảm thiết, sau đó bị đốt chết tại chỗ.

Thiên Thần Tâm Tướng sợ vãi đái, không phải là kẻ địch đã từng sợ hãi căm thù nhất sao? Mới vài giây mà kẻ địch gây sợ hãi cho cô ta đã yếu đến như vậy rồi sao?!

Ào ào!!

Thế tới của nguyên lực Chu Tước không hề ngừng lại, nó hóa thành một ánh kiếm rực rỡ chói mắt, dứt khoát chém cơ thể Thiên Thần Tâm Tướng thành hai nửa.

Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi Thiên Thần Tâm Tướng không có cách nào né tránh được.

Hứa Tiểu Lan cầm kiếm Long Tước, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Thiên Thần Tâm Tướng đã bị chém thành hai nửa, giọng nói hờ hững mà kiêu ngạo: "Hiện giờ tôi đã không còn sợ hãi nữa rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận