Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2043: Trận đại chiến bắt đầu

Trên chiến trường gió nổi mây vần.

Trận chiến giữa Tứ Cửu Tiên Tông và Tuyết Quỷ Thú đã bùng nổ.

Hiên Viên Thành vẫn đang nói lời từ biệt cuối cùng với Hiên Viên Luân.

Hắn chưa bao giờ nghĩ đến người cha năng lực mạnh mẽ của hắn cũng có ngày ngã xuống, khi ngày này chân chính đến hắn mới biết có làm gì thì cũng muộn rồi, thứ duy nhất có thể làm chính là đau buồn.

"Thành Nhi, lựu đạn con để lại lực lượng quả thật..."

"Ban đầu ta không đồng ý cho con chơi lựu đạn, nhưng cha đã sai lầm..."

"Con tiếp tục kiên trì con đường của mình đi..."

Hiên Viên Luân khẽ vuốt mặt của Hiên Viên Thành, khó khăn mở miệng nói.

Phụt!

"Ah... đây chính là cảm giác tử vong sao? Thật ấm áp..." Ánh mắt Hiên Viên Luân mê ly.

"Cha.." Hiên Viên Thành không thể kiềm được nước mắt.

"Cha!!!" Hiên Viên Thành sợ hết hồn.

Hiên Viên Thành cắn chặt hàm răng, hắn cũng tu luyện loại công pháp này, không thể không biết chuyện này, nhưng hắn thật sự không muốn buông bỏ hy vọng.

Hắn nhìn biểu cảm của Hiên Viên Thành, lại nhìn đoá hồng nhỏ ở tim mình, mặt đầy khiếp sợ há to miệng: "Ta... cảm giác được sinh mệnh của ta đang trở về?!"

Hốc mắt Hiên Viên Thành ửng đỏ, liên tục gật đầu: "Cha, để con mang người về chiến hạm, Bạch Lăng biết rất nhiều công nghệ cao, cô ấy nhất định có thể chữa khỏi cho người."

"Chết cái gì mà chết, ta thấy ngươi vẫn có thể cứu được đó, tại sao phải từ bỏ chữa trị?" Một âm thanh nũng nịu đột nhiên truyền vào tai Hiên Viên Luân.

"Con trai, đi đi... Đi sánh vai chiến đấu với bạn của con... chiến đấu vì Nhân tộc..." Hiên Viên Luân nhìn Hiên Viên Thành nở nụ cười, muốn đưa tay lên khẽ vuốt gương mặt tuấn mỹ của con trai nhưng phát hiện tay đã cứng ngắc không thể cử động được.

Hiên Viên Luân nghe vậy lắc đầu cười khổ: "Không cần làm những chuyện đó đâu...Thân thể của ta mà ta còn không rõ sao? Sinh mạng của ta đã sớm bị khí lạnh phá huỷ rồi...Có thể nói chuyện cùng con...cũng chỉ vì ta chuyên tu đạo Vạn Linh Thái Cực, cưỡng ép lưu lại được một tia hồn phách mà thôi...Hồn phách của ta rất nhanh sẽ tiêu tán..."

Tim của Hiên Viên Luân đột nhiên hiện ra một đoá hoa hồng nhỏ.

"Có thể cứu nha, ta có thể hoá giải được lực ánh sáng và lực băng bên trong, cũng có thể cố gắng dùng ánh sáng ngược dòng để tập trung những sinh cơ vừa mới tiêu tán lại, nhưng mà ta không thể cách thân thể Hiên Viên Luân quá xa, trong lúc chữa trị cũng không thể chiến đấu, ngươi đưa ta và hắn trở lại chiến hạm đi." Tiểu Hồng yểu điệu nói.

"Con trai..." Hiên Viên Luân cũng tràn đầy không nỡ giống vậy.

"Được, được!" Hiên Viên Thành liên tục thở phào nhẹ nhõm, ôm lấy Hiên Viên Luân đi về phía chiến hạm Tinh Hỏa.

Hiên Viên Luân cảm thấy không đúng.

Hiên Viên Thành mừng rỡ như điên, kích động đến âm thanh cũng run rẩy: "Tiểu Hồng! Cha ta vẫn cứu được, cha ta vẫn cứu được có phải không?"

Tiêu Đồ và Tiêu Trạch đang đối phó với một con Tuyết Quỷ Thú lông vàng, Nữ đế Tuyết tộc cùng với Thượng Quan Nghệ phụ trách đối phó một con Tuyết Quỷ Thú lông vàng khác, Ma Huyết Kỳ Lân cùng với phượng hoàng Tiểu Hoàng cũng phụ trách đối phó một con Tuyết Quỷ Thú lông vàng, nhưng các vị đại năng siêu cấp Hợp Đạo lại đều rơi vào thế hạ phong.

Những lời này vẫn luôn được lưu truyền trên khắp đại lục Thái Sơ, bây giờ coi như hắn được chân chính lĩnh hội rồi.

Vùng Nam Bộ giới Cửu Châu.

Thời khắc này có cảm giác thật ảo mộng mà.

Sấm sét đánh xuống phạm vi mấy nghìn dặm, chậm rãi lan tràn bên trong giới Cửu Châu.

Giờ phút này Hiên Viên Luân có cảm giác không chân thật, hắn rất rõ tình trạng của thân thể mình, hắn cũng hiểu được bản chất của sinh mạng, hắn cho rằng mình chắc chắn sẽ mất mạng, cho dù có chín cái mạng cũng không sống được, kết quả một đoá hoa của Tứ Cửu Tiên Tông nói cho hắn biết hắn vẫn sống được.

Đại quân cũng bắt đầu áp sát thành trấn.

Nguyệt Đồng Thần Thành.

Cư dân thành thị bắt đầu kinh hoàng tháo chạy bốn phương tám hướng, một số ít chạy không kịp cả người lẫn nhà đều bị đánh tan thành tro bụi. Những tu sĩ trong thành hoàn toàn bó tay với chuyện này, những sấm sét không dứt kia từ đâu mà tới, có vẻ như đến từ nơi sâu thẳm nhất của bầu trời, mang theo lực lượng huỷ diệt rơi xuống, không người nào có thể ngăn cản, việc duy nhất có thể làm là chạy trốn.

Tứ Cửu Tiên Tông là một nơi có thể tạo ra kỳ tích.

Thành Thu Diệp vừa mới trải qua một lễ rửa tội bằng chiến tranh.

Đột nhiên trên bầu trời có sấm sét đánh xuống.

Ùng, ùng, ùng.

Đại chiến giữa Tứ Cửu Tiên Tông và Tuyết Quỷ Thú đã bùng nổ.

Mấy trăm người của Tứ Cửu Tiên Tông cùng mấy chục nghìn người của Vạn Linh Tiên Tông cũng bắt đầu nghênh địch, đây nhất định là một trận chiến ác liệt.

Lúc này, Tuyết Quỷ Thú bắt đầu mạnh mẽ tràn vào thông qua một cửa động to lớn màu xanh da trời.

Dẫu sao đối thủ là Thiên Thần quyền hành, bọn họ cũng không phải Cổ Long Đế, làm sao có thể dùng năng lực Hợp Đạo ngăn cản uy năng của Thiên Thần chứ.

Đây là lần đầu tiên Thiên Nhân tộc chủ động xuất binh kể từ sau khi An Lâm và Hứa Tiểu Lan xuất hiện, số lượng binh lực điều ra cũng cao nhất trong lịch sử, có đến hai trăm triệu quân.

Phóng tầm mắt ra xa chỉ thấy khắp bầu trời là Thiên Nhân tộc với đôi cánh giống loài chim, bọn họ giống như sóng thần màu trắng đánh xuống, có thể nói thanh thế cực kỳ kinh khủng.

An Lâm đứng trên tường thành, nghe từng tin cấp báo qua truyền âm phù, bảy chục triệu đại quân Tây Hải đánh vào Thuỷ Thượng Tiên Địa, sóng thần mấy vạn trượng từ đại dương mạnh mẽ cuốn thẳng lên trời. Các thế lực lớn trong đại lục Thái Sơ bùng nổ chấn động cực kỳ mạnh mẽ, chết mấy trăm triệu sinh linh; phía nam giới Cửu Châu đột nhiên xuất hiện thiên lôi thần bí càn quét mọi thứ dọc đường nó đi qua; vùng bắc bộ giới Cửu Châu có Tuyết Quỷ Thú xuất hiện, Phượng Minh Hoàng tộc bị diệt, tông môn khẩn cấp tiếp viện cho Vạn Linh Tiên Tông; vùng đông bộ giới Cửu Châu có đại quân một trăm triệu Thiên Nhân tộc áp sát biên giới...

Từng tin báo cáo truyền tới khiến trong lòng An Lâm cảm khái, quyết chiến cuối cùng vẫn phải tới.

Mặc dù An Lâm vẫn luôn mong trận đại chiến này đến nhanh một chút, nhưng lúc nó chân chính xảy ra, trong lòng hắn vẫn rất khẩn trương, bất kể như thế nào hắn vẫn phải đối mặt với sự cường đại của các Thiên Thần quyền hành chí cao.

Cổ Long Đế đã trở lại vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng, việc học tập của các thành viên Thần Nguyên các đều đạt được chút thành tựu, giác ngộ Phá Thiên cũng đạt được tiêu chuẩn nhất định, mỗi người đều có suy nghĩ mạng ta do ta quyết chứ không do trời định. Nhưng mà chúng tiên nhân đến từ đại lục Thần Nguyên khi nhìn thấy chiến trận ở phía xa xa vẫn bị doạ đến mức hai chân như sắp nhũn ra.

Wow, đội hình quân địch cũng quá khoa trương đi?

Lúc trước tưởng rằng đại quân mấy chục triệu Thiên Nhân tộc đã khó mà tưởng tượng được rồi, bây giờ còn tệ hơn, vừa xuất quân đã phải chiến đấu với đại quân hai trăm triệu Thiên Nhân tộc.

Tất cả bọn họ đều là người của Thần Nguyên các – nơi tụ tập chiến lực đỉnh cấp của đại lục Thần Nguyên, đừng nói chi phối chiến trường này, có thể ngăn cản hai chục triệu quân của đối phương hay không cũng là vấn đề.

Không chỉ các đại năng của đại lục Thần Nguyên khiếp sợ mà liên quân các thế lực lớn ở đại lục Thái Sơ giờ phút này cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Dù trước đó bọn họ giành được rất nhiều thắng lợi, tinh thần lên cao, nhưng khi Thiên Thần quyền hành chí cao chính thức phát động quyết chiến thì bọn họ mới biết phần chìm của tảng băng kinh khủng cỡ nào, cỗ lực lượng đó quả thật làm người run rẩy.

Đối với Thiên Thần quyền hành chí cao mà nói, kế hoạch của bọn họ bị đảo loạn nên cực kỳ tức giận, nhưng ngọn nguồn của sự tức giận có lẽ chỉ là tỉ số thắng trận từ 99% biến thành 90%, papa vẫn là papa của các ngươi.

Trong chớp mắt tại Nguyệt Đồng Thần Thành xuất hiện rất nhiều đại năng cường giả, họ đưa mắt nhìn sang chàng trai mặc đồ trắng trên tường thành, hắn đã trở thành cột trụ tinh thần cho rất nhiều người.

Hắn là anh hùng của loài người, là Chiến Thần của đại lục Thái Sơ, trận chiến này bởi vì có hắn ở đây nên rất nhiều cường giả vẫn ôm không ít hy vọng.

Đúng vậy, hắn chính là tông chủ của Tứ Cửu Tiên Tông - An Lâm!

An Lâm vẫn là bộ dáng dửng dưng như thường, điều này làm rất nhiều đại năng cảm thấy an lòng.

Giờ phút này hắn đang suy nghĩ chuyện gì đây? Thật ra hắn chẳng nghĩ gì cả, hắn chỉ đang ngẩn người thôi.

Lúc này, phân thân Hải Dương Chi Tâm mà An Lâm mang theo đột nhiên sáng lên.

Hắn len len nối thông liên lạc, truyền âm nói: "Hải Dương lão ca, ta đợi điện thoại của ngươi rất lâu đó."

"An Lâm lão đệ, ta cũng rất nhớ ngươi! Không nói linh tinh nữa, bây giờ ta có một chuyện rất quan trọng phải nói cho ngươi." Thiên thần Hải Dương nghiêm túc truyền âm tới.

"Chuyện gì?"

"Quang Minh, Đại Địa và ta lập ra một mục tiêu chém đầu, muốn trong vòng mười ngày phải lấy mạng của ngươi!"

An Lâm: "!!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận