Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2104: Khốc liệt đến đường cùng

Tử Tinh Hỗn Độn là tinh cầu có chân ý chết chóc nồng nặc nhất trong vũ trụ, chỉ cần là chân ý chết chóc mà nó thả ra cũng có thể khiến sức sống của hành tinh xung quanh bị hủy diệt, sương hàn trải rộng, hằng tinh tối tăm.

Nó vừa là chết chóc, vừa là vĩnh hằng, lại giống như một cái động không đáy, liên tục cắn nuốt sức sống của các ngôi sao xung quanh, cướp đoạt mọi thứ của chúng, duy chỉ có hỗn độn tồn tại bên cạnh nó.

Vì vậy, Tử Tinh Hỗn Độn là một hợp thể của hỗn độn và chết chóc, là thứ hiếm có trong vũ trụ, chỉ là một sự tồn tại khủng bố như vậy, lại vô tình đập xuống đầu An Lâm...

Lực lượng hỗn độn cùng với bản nguyên chết chóc nồng nặc đến cực hạn, vào lúc này đang điên cuồng nghiền ép An Lâm bị đè trên mặt đấy. Tưởng tượng một chút, bị tinh cầu được tạo thành do ngàn tỷ xác chết máu thịt và xương cốt trắng xóa ngưng kết lại đè ở phía dưới, sẽ có một loại cảm giác thế nào?

Trong tầm mắt, tất cả đều là máu thịt và khuôn mặt vặn vẹo cùng với vô số những bộ xương đáng sợ.

Thậm chí An Lâm còn thấy được ngàn tỷ sinh linh kêu rên, thấy được vô số ác quỷ Hỗn Độn đang cắn xé về phía hắn, muốn kéo hắn vào vực sâu của chết chóc.

Sức mạnh của An Lâm chủ yếu dùng vào Ám Hắc Đạo Tử, có thể nói là không hề chống đỡ Tử Tinh Hỗn Độn, áp lực ngàn tỷ quân mà Tử Tinh Hỗn Độn đánh tới này ép tới mức An Lâm muốn thổ huyết trong nháy mắt.

Từng con ác quỷ Hỗn Độn mạnh mẽ khủng bố là đến Tử Tinh, đánh về phía hắn theo kiểu người trước ngã xuống người sau tiến lên, có ác quỷ còn thật sự phá vỡ phòng ngự hắc ám, ở trên người hắn còn lưu lại vài vết cào chướng mắt.

Hắn đưa mắt nhìn sang Thiên Thần Đại Địa cách đó không xa.

"Ế... Bật chế độ hack cũng không tệ..." Khóe miệng An Lâm giật giật khó mà nhận ra.

Sự hắc ám nơi mà Tử Tinh bị chém càng liên tục lan tràn, trong tiếng kêu thảm thiết của vô số ác quỷ Hỗn Độn, nó nuốt sạch sành sanh tất cả!

Vẻn vẹn mấy giây sau, nó lại biến thành thần linh to lớn thông thiên triệt địa, nhìn xuống An Lâm.

Dáng vẻ kia, khỏi phải nói là thê thảm đến mức nào.

Thiên Thần Đại Địa nghe thấy lời nói của An Lâm, chẳng nói câu nào, nhưng vẻ mặt trịnh trọng nghiêm túc đó hiển nhiên đã coi An Lâm như một đối thủ thật sự.

An Lâm rất thảm, nhưng An Lâm cảm thấy Thiên Thần Đại Địa còn thảm hại hơn.

Chí khí vô song của hắn đã bị đả kích thành công.

Thậm chí An Lâm có thể cảm giác đã trấn áp được Tử Tinh của hắn, sức mạnh đã trở nên buông lỏng. Hắn nào có từ bỏ cơ hội như vậy, một thức Ngự Thần vương, ánh kiếm hắc ám xuyên qua trời, chém tinh cầu phía trên thành hai nửa một cách thô bạo!

Hơn nửa cơ thể từ bắp đùi đến đầu của Thiên Thần Đại Địa, đều bị Ám Hắc Đạo Tử nổ không còn gì, hơn nữa còn nuốt chửng triệt để thành hư vô, ngay cả cơ quan cũng không sót lại tý gì, chỉ còn dư lại tứ chi lẻ loi tan tác, căn bản là không thể nào chống đỡ được thân thể, trực tiếp đổ xuống mặt đất.

Thân thể bị Ám Hắc Đạo Tử nổ phế đó, sau khi rơi xuống mặt đất, thậm chí còn có lực lượng đại địa cuồn cuộn không ngừng liên tục tràn vào thân thể nó, diện tích che phủ là khắp đại lục! Nói cách khác, toàn bộ đại lục Thái Sơ đang giúp Thiên Thần Đại Địa chữa trị thân thể, lực lượng đại địa ẩn chứa bên trong phải đáng sợ thế nào?

Từng tinh cầu hung hiểm kinh khủng nhất trong vũ trụ xuất hiện liên tục.

"Chỉ có rơi vào bóng tối hư vô vĩnh hằng, mới thật sự là chết, mới xứng với tên gọi của Tử Tinh." An Lâm nhìn bầu trời trống trải, mỉm cười nói.

Chúng đánh về phía An Lâm, An Lâm cũng không phải ngồi không mà phóng ra từng đường pháp thuật bóng tối, đến bao nhiêu thì hắn nuốt chửng bấy nhiêu, đồng thời tóm lấy tất cả cơ hội, xông lên liều chết về phía Thiên Thần Đại Địa.

Vốn cho rằng thăng cấp Hợp Đạo nghiền ép Thiên Thần Đại Địa là chuyện trong phút chốc, bây giờ nhìn lại, cũng không phải như vậy, Thiên Thần Đại Địa mạnh hơn nhiều đồng thời chịu đựng giỏi hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.

Bản đồ sao nhấp nháy, ngôi sao trên bầu trời khuấy động ra gợn sóng kỳ dị, chúa tể của chúng bắt đầu lợi dụng sức mạnh mênh mông vô tận của chúng! Sao dày như biển, ánh sao như mưa, ngàn tỷ ngôi sao lại lần nữa rơi xuống!

Đương nhiên, An Lâm cũng sẽ có lúc sai lầm và không chống đỡ nổi, lúc này hắn cũng sẽ bị hành tinh đập đến mức tay chân gãy rời, nghiêm trọng có thể tan xương nát thịt.

Mà những tinh cầu hung danh hiển hách ở tinh vực, bây giờ dường như đang bị Thiên Thần Đại Địa nắm lấy, liên tục ném về phía An Lâm như không cần tiền, lại giống như bọn trẻ con ném đá đánh lộn...

Tần tầng lớp lớp pháp thuật hệ Hắc Ám tấn công, mỗi một đường công kích đều ẩn chứa tính xuyên thấu và tính lan tràn cực mạnh, có thể xé tan phòng ngự của Thiên Thần Đại Địa, xuyên qua thân thể hắn, thậm chí còn nuốt chửng.

Thiên Thần Hải Dương thề rằng, chưa bao giờ nhìn thấy cuộc chiến nào khốc liệt như thế.

Cảnh tượng chiến đấu này, giống như bức tranh ly kỳ trong Vạn Cổ Hồng Hoang, khảm nạm màn trời của chiến trường. Sự xuất hiện của nó khiến cho mọi người cảm thấy trận chiến này đã tăng thêm một chiều không gian, đao kiếm chém giết gì đó đều quá bình thường rồi, hành tinh đụng với bóng tối, bóng tối chém thần linh, những thứ này mới là chủ đề.

Traahn chiến thảm khốc nhất bùng nổ rồi.

An Lâm liên tục thả ra sự hắc ám, cũng trở nên ngày càng uể oải.

Từng hành tinh bị bóng tối nuốt chửng, ánh sao trên trời sao càng ngày càng ảm đạm.

Mỗi lần hành tinh to lớn khí thế va chạm.

Từng hành tinh được triệu hoán đến, hắn có thể nhận biết được những hành tinh kia đều là hàng thật, đều là bị nén thành hành tinh chất lượng cao mật độ cao đường kính mấy trăm ngàn trượng, bất kể là tinh lực hay tinh hạch bản nguyên đều giống hành tinh của vũ trụ y như đúc.

Trong mấy chục lần giao chiến ngắn ngủi, Thiên Thần Đại Địa đã bị lưỡi kiếm hắc ám sắc bén chém trúng mười sáu lần, một lần nghiêm trọng nhất, ngay cả đầu cũng bị chém thàn hai nửa, nhưng dựa vào lực lượng đại địa mênh mông vô tận của toàn bộ đại lục Thái Sơ, vẫn có thể nhanh chóng hồi phục lại nguyên trạng thần thể của hắn.

Hai bên chiến đấu vô cùng kịch liệt, cũng vô cùng thê thảm.

Đối với lần này, mấy chục triệu liên quân Phá Thiên ở Nguyệt Đồng Thần Thành tỏ vẻ đã quen với việc nhìn thấy cảnh tượng tinh cầu xuất hiện trên đại lục, đánh đi đánh đi đánh đi, chỉ cần tinh cầu không ép đến họ là được.

Lúc này, bóng tối vô tận ngập trời xuất hiện, bất luận tinh cầu kinh khủng cỡ nào, rơi vào trong bóng tối, đều sẽ hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi, từ có biến thành không.

Thiên Thần Đại Địa cũng chịu sự tấn công như trút nước của An Lâm.

An Lâm bị các loại hành tinh đáng sợ đánh túi bụi.

Nhưng không sao cả, bóng tối sẽ bao bọc lấy hắn, khi hắn đi ra từ trong bóng tối lần nữa, thương tích sẽ hồi phục hoàn toàn, hắn vẫn là một anh hùng!

Đại Địa và Hắc Ám xem như là quyền hành chí cao, uy năng tự nhiên vô hạn. Nhưng người sử dụng chúng lại chịu áp chế, lực lượng có thể điều phối sử dụng cũng là có hạn. Dưới vô số lần va chạm và đọ sức kịch liệt, hai bên đều tỏ ra thái độ uể oải.

Một kiếm của An Lâm chém Thiên Thần Đại Địa thành hai nửa, lúc Thiên Thần Đại Địa hấp thu lực lượng đại địa khôi phục thân thể, trên mặt đều là sự dữ tợn và đau đớn, thời gian khôi phục cũng chậm hơn trước đây mấy lần.

Thiên Thần Đại Địa dùng Trớ Chú Ma Tinh trấn giết An Lâm, thời gian An Lâm sử dụng lực lượng hắc ám nuốt chửng để loại bỏ sự nguyền rủa vô tận trên Trớ Chú Ma Tinh, cũng chậm hơn so với trước đây mấy lần.

Lúc mới bắt đầu, trận chiến giữa hai người long trời lở đất, hủy thiên diệt địa, bây giờ đã thoái trào, khí thế không còn hào hùng như lúc mới bắt đầu, nhưng thê thảm thì vẫn vô cùng thê thảm, số lần hai bên sống dở chết dở không phải ít đi, trái lại còn nhiều thêm!

Oành!!!

An Lâm lại bị một Vong Linh Ác Tinh đập trúng, lúc này đây thần hồn dường như sắp bị tinh cầu xé rách.

Thiên Thần Đại Địa còn chưa kịp cười to, đầu đã bị một quả cầu đen đập cho không còn gì.

Lại là một đổi một!
Bạn cần đăng nhập để bình luận