Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1067: Một cách làm rất táo bạo

Suy đoán này, thực ra rất đúng.

Nếu không, thực sự khó mà giải thích được những hành động kì quái của hai vị Đại Tế Ti này.

"Chuyện liên quan đến bí mật vận mệnh của cả hai tộc, chắc cũng có mối quan hệ với Đại Tế Ti và vị thần linh nơi này, thế nên họ mới cùng chịu giao dịch với nhau như vậy." An Lâm lớn gan suy đoán.

Hắn đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện, lấy miếng thủy tinh có hình ảnh từ trong nhẫn không gian ra: "Lam Tiểu Đệ đây là hình ảnh trên mai rùa của Thiên Thần Cơ mà tôi chụp lại, mặt trên viết bí mật của hai tộc, nội dung là gì thế?"

Lam Tiểu Nghê nhìn thoáng quá, hơi tiếc nuối lắc đầu nói: "Loại văn tự cổ đại đặc biệt này tôi đã từng thấy qua, nhưng nhất định phải tham khảo các ngôi sao của Tây Hải mới có thể hiểu được, hiện giờ không đủ điều kiện."

An Lâm nghe thấy thế mặt đen hết cả: "Cứ viết bí mật như bình thường không được à? Cần gì phải khiến nó phức tạp như thế, thật không hiểu nổi tộc của các cô luôn đấy, viết thứ gì cũng cần phải quan sát ngôi sao mới hiểu được, rốt cuộc làm vậy để làm gì vậy."

"Tăng cường tính bảo mật, hơn nữa trông có vẻ rất cao siêu, và làm nó trong siêu việt hẳn." Lam Tiểu Nghê thành thật nói.

An Lâm thấy Lam Tiểu Nghê thẳng thắn như vậy, cũng không biết nói gì thêm.

An Lâm trầm ngâm một lát, mở miệng nói: "Nếu hai vị Đại Ti Tế đã không cho chúng ta quay trở lại, chúng ta chỉ còn một biện pháp cuối cùng."

Lam Tiểu Nghê: "..."

Không có bất kì thông tin hữu ích gì cả.

"Tìm được thần linh ở thế giới bên này, nhờ người đó mở giúp thông đạo!" An Lâm nghiêm nghị nói.

Hai người họ lại tiếp tục tìm kiếm khắp phòng của Vũ Tinh Giả lần nữa.

"Oa oa oa...Tôi vốn cho rằng nếu gặp phải đường cùng, đại ca An Lâm sẽ là chỗ dựa cuối cùng cho tôi, nhưng không ngờ An Lâm lão đại còn điên hơn cả tôi nữa! Não của anh bị hỏng rồi à? Tự nhiên lại muốn đi tìm chết..." Lam Tiểu Nghê một bên lau nước mắt, mệt bên tuyệt vọng khóc lóc nói.

Hai người họ lại lần nữa rơi vào ngõ cụt.

Vẻ mặt công chúa nhân ngư tràn đầy khiếp sợ nhìn An Lâm, viền mắt hơi đó, lóe ra ánh lệ.

Kết quả vẫn làm người ta thất vọng.

Bây giờ ngoại trừ thêm một kẻ địch khiến bọn họ lo lắng hãi hùng, thì không thu hoạch thêm được gì. Đúng thế, nếu không có khả năng thoát khỏi cái nơi quỷ quái này, thì tất cả mọi thứ đều vô ích.

"Biện pháp gì?" Lam Tiểu Nghê hỏi.

Cái người thần bí kia, chỉ cần hai câu đã khiến cho chiến hạm Tinh Hỏa chìm xuống đáy biển sâu, khiến cho mấy chục nghìn chiến binh mạnh mẽ của Linh Ngư tộc trong nháy mắt bị tiêu diệt hết. An Lâm lại muốn gặp vị sát tinh đó một lần, khó trách Lam Tiểu Nghê lại nghĩ như thế.

" An Lâm lão đại, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Ánh mắt của Lam Tiểu Nghê mang theo vẻ cầu cứu nhìn về phía An Lâm, con ngươi xanh lam ánh lên tia sợ hãi và chờ mong.

Thực ra về việc này, An Lâm tự nhiên cũng có lo lắng.

An Lâm mặt đầy mờ mịt nhìn Lam Tiểu Đệ của mình bắt đầu rơi nước mắt, còn chưa hiểu tại sao, tiếng khóc ngày càng to hơn...

Khóe miệng An Lâm hơi giật.

"Được rồi, đừng khóc. Nói chung là, chúng ta cứ tiếp tục tìm kiếm xung quanh chiến hạm Tinh Hỏa này một chút, nhìn xem có tìm kiếm được manh mối nào hay không..." An Lâm thở dài một hơi, mở miệng nói.

Đến thời khắc mấu chốt, chắc chắc sẽ có đất dụng võ đúng không?

Việc này vô cùng đơn giản, bọn họ cứ nhằm vào các phòng trọng điểm của chiến hạm mà lục soát.

Mặc dù An Lâm chỉ là tu sĩ Hoá Thần thông thường, nhưng hắn có rất nhiều chiêu bài!

Nếu bị vây khốn ở chỗ này, thì số tiền đó có nhặt được cũng vô ích mà thôi?

Cái người thần bí kia có thể giao dịch với hai Đại Tế Ti, chứng tỏ người ấy cũng không phải không thể nói chuyện, rất có khả năng sẽ chịu đàm phán với hô.

"Hết cách rồi, chỉ còn một cách cuối cùng thôi..." An Lâm cắn răng nói.

Hai người An Lâm và Lam Tiểu Nghê vẻ mặt tuyệt vọng ngồi trên mũi thuyền ở boong tàu.

Vũ Tinh Giả thân là hạm trưởng của chiến hạm, cũng không tìm được cách thoát khỏi, vậy bọn họ tìm manh mối ở đây, xem chừng cũng vô ích.

Chu tước cảnh, cục gạch hợp kim hỗn độn, đại lão Long tộc trong chiếc nhẫn, hỏa pháo Chu Tước của biển sâu, còn có hệ thống thần kinh vô cùng tốt nữa...Tất cả những thứ đó đều là chiêu bài của hắn!

Hầy, sau vài ngày cũng lục soát được xong tất cả.

Ngoại trừ thu thập được một số nguyên liệu quý hiếm có thể rèn vũ khí và lọ chứa năng lượng, thì họ không thu thập được gì thêm.

Nói thật, giờ đây có để một trăm triệu viên linh thạnh trước mặt An Lâm, để hắn nhặt, thì hắn cũng thể thể nào vui lên được!

Đương nhiên, nếu như không phải thời khắc cuối cùng, hắn cũng sẽ không sử dụng đến.

May mà, họ đã tìm được căn phòng giám sát và điều khiển, tìm được bản đồ của chiến hạm.

Chiến hạm Tinh Hỏa vô cùng lớn, thật sự muốn lục soát hết tất cả các phòng này, ít nhất phải mất hơn một năm trở lên.

Lam Tiểu Nghê không có ý kiến gì, rời khỏi phòng của Vũ Tinh Giả, tiếp tục dùng chìa khóa là huyết mạch, dọc đường đi vào lục soát các phòng khác trên chiến hạm.

"Không, sẽ còn cách khác mà!" Lam Tiểu Nghê không muốn từ bỏ mong muốn.

"Cách gì?"

"Chúng ta ở chỗ này lén tu luyện, sau khi tiến vào cảnh giới Phản Hư, có thể cảm ngộ được không gian này, nói không chừng có thể nhận biết được vị trí của Tây Hải, thoát khỏi cái nơi quái quỷ này.

Lam Tiểu Nghê cây ngay không sợ chết đứng nói.

An Lâm: "..., không phải cô muốn chờ tôi đột phá đến cảnh giới Hợp Đạo hoặc đến cảnh giới Sáng Thế, rồi trực tiếp đánh bại cái người thần bí kia chứ?

Hai tròng mắt Lam Tiểu Nghê sáng ngời: "Ý kiến hay! Tôi thấy rất hay!!"

"Hay hay cái đầu cô!" An Lâm lúc này thực sự muốn đứng dậy đi.

Hắn không thể lãng phí thời gian ở đây nữa, An Lâm quay đầu nói với Lam Tiểu Nghê: "Bằng sức mạnh của hai chúng ta, cũng không thể mở ra được con đường không gian, càng đừng nhắc tới việc tìm ra lối đi giữa hai thế giới. Tôi muốn đi tìm người thần bí kia, cô có muốn đi theo hay ở lại, đều tùy cô."

Dứt lời, An Lâm liền xoay người rời đi.

Bàn tay nhỏ nhắn của Lam Tiểu Nghê nắm lại, vai có chút run rẩy, tựa hồ như đang lâm vào tình thế chọn lựa vô cùng khó xử.

Một tòa cung điên mới toanh!

Mà lại là...

Nhưng mà, trung tâm của vụ nổ, không phải là một cái hố sâu.

Dưới đáy biển sâu, An Lâm mang theo nghi vấn lớn, lục sục khắp nơi mấy ngày, rốt cục cũng phát hiện ra một nơi, trông có vẻ giống như từng bị một cơn sóng lớn đánh qua.

An Lâm yên lặng nuốt nước miếng một cái, trong khẩn trương lại mang theo chờ mong. Nếu như đúng như hắn đoán, vậy cái người thần bí kia, dường như vẫn còn một chút giống người, trái lại có thể đàm phán thử.

"Tôi...tôi sợ!"

An Lâm đảo cặp mắt trắng dã, tiếp tục mang theo cục gạch Lam Tiểu Nghê phía sau, bay ra khỏi chiến hạm.

Trạm thứ nhất của bọn họ, chính là tìm kiếm tòa cung điện bị hủy.

Trong nhật kí có miêu tả, đây chính là nơi mà bóng người màu lam kia xuất hiện.

Nói thật ra An Lâm cũng có chút nghi ngờ, cung điện có phải của người thần bí kia hay không, thế nên khi chiến hạm Tinh Hỏa bắn nát cung điện, người thần bí đó liền lập tức xuất hiện, sau đó vô cùng tức giận diệt sạch cả chiến hạm Tinh Hỏa...

Bởi vì nhà của bản thân bị san bằng, nên tự nhiên cũng sẽ trả thù.

Làm lão đại, lại động thủ với tiểu bối, để giữ mặt mũi, không thể nói thẳng ra được, thế nên mới tìm một lý do vô cùng cao cao tại thượng đó là" Các ngươi không thuộc về thế giới này" để ra tay...

Trời ạ!

Càng nghĩ càng thấy vô cùng hợp lý!

"Này Lam Tiểu Đệ, đừng có kéo tay áo tôi nữa!"

Cho dù biết hành vi của An Lâm dường như chính là đi tìm chết, trong lòng sợ vô cùng, nhưng Lam Tiểu Nghê vẫn không nhịn được đi theo.

"An Lâm lão đại, chờ tôi một chút!"

"Quên đi, chết thì chết!"

Mấy giây sau, Lam Tiểu Nghê hít sâu một hơi, vẻ mặt cương quyết đi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận