Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1987: Lam Minh chủ bị phục kích

Đại chiến bắt đầu nổ ra.

Hai nghìn vạn hải yêu của liên minh Tây Hải, năm trăm vạn tộc Chân Ma, năm trăm vạn tộc Thánh Vũ, gộp thành đợt thủy triều khủng bố với ba nghìn vạn quân đánh tới chỉ vỏn vẹn có hai nghìn vạn người tộc Thiên Nhân.

Tất cả quân tộc Thiên Nhân đều bay trên không trung, thi triển từng đường thánh quang tấn công bên dưới, thánh quang màu trắng thuần khiết liên tục rơi xuống, làm trời xanh ban ngày càng trở nên chói lóa hơn.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Thánh quang bắn vào biển làm nước biển nổ tung thành từng đợt bọt nước.

Đám hải yêu bơi áp sát dưới đáy biển, nhưng thánh quang của tộc Thiên Nhân có lực đâm xuyên rất mạnh, có thể dễ dàng đâm xuyên qua mặt biển rộng, rồi xuyên qua cả cơ thể của hải yêu bên dưới.

Từng hải yêu một hét lên thảm thiết, sau đó đều chết nổi lên mặt biển giống như một đàn cá bị nổ chết.

Đương nhiên, hải yêu cũng không phải ngồi không, từng đường áp suất nước mạnh mẽ ẩn chứa năng lượng nước cực lớn từ biển bắn lên tận trời, giống như ngọn giáo lợi hại đâm xuyên qua cơ thể từng cường giả của tộc Thiên Nhân, khiến người của chúng bị thương nặng rơi xuống biển, giống như đang bắn chim vậy.

Năm trăm vạn quân tộc Thánh Vũ này, trong một thời gian ngắn đã tổn thất vô cùng nghiêm trọng, bị đánh như cháu trai vậy.

Ầm ầm ầm...!!

Tộc Thánh Vũ có hơi lúng túng một chút, chúng không có cánh, cũng không biết bơi lội, đành phải lướt sóng đi.

Chúng nó nhích tới gần đại quân của tộc Thiên Nhân.

Quân tộc Chân Ma cũng có cánh dơi màu đen có thể bay lên không, phóng ra từng đường ma pháp hắc ám đối chọi với tộc Thiên Nhân tộc, ở trên trời nổ ra từng đường năng lượng đen trắng giao thoa thành vòng tròn.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Phàm là người tộc Thiên Nhân đã rơi xuống dưới biến, dù là đã chết hay bị trọng thương thì đều bị rất nhiều thực nhân ngư ăn đến hết cả xương, không hề có ngoại lệ.

Từng người một đạp mặt biển lõm xuống,

Người nào không biết còn tưởng rằng đây là sử thi thiên sứ đại chiến với ác ma.

Những thực sự nhân ngư không có ý thức, cũng không thuộc về quân đội của Lam Tiểu Nghê, nhưng số lượng lại rất nhiều, khoảng chừng vài chục tỉ con, sống rộng khắp mấy vạn dặm đáy biển, thích ăn nhất chính là thi thể người tộc Thiên Nhân.

Nhưng mà rốt cuộc...

Cuối cùng Tộc Thánh Vũ vẫn là chủng tộc có sở trường về chiến đấu, cũng là chủng tộc có khả năng nghịch thiên lớn nhất.

Trong năm trăm vạn quân tộc Thánh Vũ thì phần lớn đều là cường giả loại cận chiến, dưới hỏa lực thánh quang dày đặc chỉ có thể chạy trốn điên cuồng. Trong khi chạy trốn thì từng người anh em một bị thánh quang rơi trúng đều chết hết, nhưng điều không khiến cho chúng sợ hãi, ngược lại càng khơi dậy chiến ý của chúng.

Sau khi khoảng cách của đám quân tộc Thiên Nhân bị tộc Thánh Vũ kéo lại gần, thương vong bắt đầu gia tăng rất nhanh.

Thân người giống như hỏa tiễn phóng lên trời, đánh thẳng vào người tộc Thiên Nhân còn đang sợ hãi!!

Những sinh linh của tộc Thiên Nhân còn chưa tới kịp phản kháng, thân thể đã bị cường giả của tộc Thánh Vũ đánh nổ tung.

Nhưng mà, ngay khi chúng cho rằng đã có thể gia tăng khoảng cách, khi bắt đầu tiến hành tiếp tục tấn công từ không trung, biển rộng đột nhiên gầm thét lên, sau đó nước biển dâng lên trời cao đến mấy ngàn dặm, sau đó tạo thành một lỗ hổng lớn trên bầu trời, áp lực không dừng lại.

"Bay lên cao hơn đi! Rời xa mặt biển nhanh!!"

Dù là Thiên Thần Quyền Bính cũng không làm được đâu?!

Nguyên soái của tộc Thiên Nhân bắt đầu vội vàng đứng lên chỉ huy.

Các cường giả của tộc Chân Ma và tộc Thánh Vũ nhao nhao nhìn về phía trong trận chiến, vòng thần bay trên đầu tỏa ra khí tức của một người phụ nữ tối cao, cũng cảm thấy một luồng kính sợ khó tả.

Đúng vậy, khi chạy trốn ở phía xa, tộc Thánh Vũ giống như một đứa cháu trai bị đánh, nhưng một khi kéo được khoảng cách gần, chúng sẽ biến ngươi thành cháu trai

"Quyền hành ban cho con người trong trời đất, quả nhiên rất mạnh mẽ."

Cùng lúc này, từng tiếng nói như có như không lại ẩn chứa uy lực tối cao vang vọng khắp hải vực.

Bề ngoài của vị minh chủ Tây Hải này quả thực có thể nói là vô cùng kinh diễm, nếu so sánh với Quyền Binh Thiên Thần thì cũng không thua kém chút nào đâu.

"Tản ra, tản ra nhanh lên!"

"Lam Minh chủ vạn tuế!!"

"Giết hết! Giết sạch tộc Thiên Nhân!!"

Liên quân của liên minh Tây Hải biết rõ đó là bút tích của minh chủ bọn chúng, xung phong liều chết lại càng thêm hưng phấn.

Quân tộc Thiên Nhân bị đột kích bất ngờ nên khiến cho có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, nhanh chóng thay đổi phương án chiến đấu.

Nước biển cao mấy ngàn dặm đó...

Quân đội tộc Thiên Nhân hoàn toàn bị chấn động đến sợ hãi, cái này giống như thần tích, làm sao lại có thể làm được?

"Cái này..."

"Tất cả những điều Hải Dương đại nhân làm đều là chính xác cả."

"Cho dù vẫn gặp một chút phiền toái, cái suy nghĩ sai lầm này nhất định phải uốn nắn lại!"

Trong chốc lát, có một đường sáng kì lạ chợt lóe lên trên nền trời xanh, vòng xoáy trên cột nước biển khổng lồ dừng lại, sau đó dấu hiệu hỗn loạn tản ra khắp nơi. Trong phút chốc, có một tia sáng kỳ dị lóe sáng từ mặt biển rồi hất ngược lên bầu trời, xong nó tiếp tục tán loạn ra xung quanh. Lúc này, đột nhiên lại có vô số vật thể màu xám bạc sắc bén như đao kết thành hình vuông lao thẳng từ trời cao rơi xuống cắt mặt nước biển như cắt kim loại ra từng mảng lớn thành một lồng giam bằng nước biển.

Cả vật thể màu xám bạc ấy giống như một Thiên Thần, xuất hiện trên bầu trời ở giữa đại quân của thiên nhân tộc, đấng chí cao vô thượng phát ra uy lực thần kỳ: "Chúng ta lại gặp mặt rồi, Lam Minh chủ."

Ở cách đó không xa, Lam Tiểu Nghê nhìn về phía Thiên Thần, nhếch miệng cười khẩy: "Thể Thiên Thần Lưu Thiên? Thế nào, lần trước chiến bại giống chó mất chủ, chạy trốn nhanh hơn bất cứ ai, lần này không biết kẻ nào lại cho ngươi dũng khí, dám xuất hiện trước mặt ta thêm một lần nữa sao?"

Thật sự trước đó Lam Tiểu Nghê đã từng giao đấu với Lưu Thể Thiên Thần!

Lưu Thể Thiên Thần nghe nói như thế, tức giận đến run cả người lên.

"Khặc khặc khặc... Lần trước không phải là do ngươi nhờ sự giúp đỡ của lão già kia sao, nếu không thì bọn ta đã sớm giết chết ngươi rồi. Ngươi trốn ở trong Thủy Thượng Tiên Địa không dám ló mặt ra, ta không nghĩ tới lần này ngươi lại vẫn dám ra đây đấy, chúng ta lại có hội tóm ngươi một lần và có thể giết chết ngươi luôn!" Thiên thần có thần hình như một quả trứng pha lê lên giọng the thé.

Người đó là Kính Tử Thiên Thần của Tây Thiên môn.

"Lên! Chúng ta cùng tiến lên!"

Bộ dạng tươi cười của Kính Tử Thiên Thần dần dần trở nên tàn nhẫn: "Lam Tiểu Nghê, ngươi đã bị bốn người chúng ta bao vây rồi!"

"Nước biển cũng là một loại gương đấy, vì vậy..."

"Ha ha ha... Thật bất ngờ nhỉ?" Kính Tử Thiên Thần đắc ý cười: "Không gian Kính Hoa Thủy Nguyệt của ta có thể chứa cảnh và di động Thiên Thần của tộc Thiên Nhân đấy, hơn nữa khiến chúng có thể bước ra từ trong gương cách ta một khoảng cách không xa đấy."

Lam Tiểu Nghê cũng không cười được nữa, cuối cùng chúng nó đã vượt qua lúc nào vậy? Bây giờ cô đang lợi dụng quyền hành nên có thể cảm giác được động tĩnh trên toàn bộ hải vực, như sao lại không cảm giác được chút gì với sự hiện thân của hai Thiên Thần này?

Sắc mặt các cường giả của liên minh Tây Hải hoàn toàn biến sắc.

Trước khi Nữ Oa vá trời, chúng nó chiến đấu một chọi một với Lam Tiểu Nghê cũng có chút không cân sức. Hôm nay Nữ Oa đã vá đến tầng thứ ba của trời, chúng nó đã bị áp chế rất lớn, mà Lam Tiểu Nghê lại trở nên mạnh mẽ, một chọi một thì càng không phải là đối thủ của Lam Tiểu Nghê nữa.

Nhưng, chúng nó cũng không phải là không chuẩn bị gì.

"Lam Nha, Minh Hà, các người ra đây đi." Kính Tử Thiên Thần đột nhiên nói.

Ngay sau đó, nước biển phía sau đại quân liên minh Tây Hải bắt đầu chuyển động.

Một người phụ nữ có mái tóc dài màu lam, làn da trắng nõn như tuyết đi ra từ mặt biển nứt ra.

Một người toàn thân đen nhánh, tóc dài màu đen vuốt thẳng lên, người đàn ông có hai đồng tử màu đỏ như máu cũng đi ra từ vết nứt trên mặt biển, hai tay còn đang nắm một sợi dây xích đen kịt.

Bọn họ vừa hiện thân, nghiền ép đại quân liên minh Tây Hải, khiến cho tất cả sinh linh đều có một loại hít thở không thông.

"Nguy rồi, đây là Thiên Thần!"

"Là cảnh Thiên Thần của tộc Thiên Nhân!!"

Trải qua trận chiến lần trước, hôm nay Lam Tiểu Nghê đã dùng thông thạo quyền hành mạnh lên không ít. Quả nhiên sự áp chế của thiên đạo với quyền sử dụng năng lượng của người dân sống ở đại lục Thái Sơ đã giảm rất nhiều sao?

Sắc mặt của Lưu Thể Thiên Thần và Kính Tử Thiên Thần cũng trở nên nặng nề hơn.

Quân đội yêu tộc đồng minh thì đang nghĩ nếu Lam Minh chủ giận dữ, hàng tỷ thân người đã nằm xuống thì bọn họ cũng sẽ không bị đại chiêu ảnh hưởng rồi bị giết chết đấy chứ?

Quân của tộc Thiên Nhân đều nghĩ, chiêu này của tộc Linh Ngư quá ư là kinh khủng, bọn họ có thể bị giết chết mà chưa kịp chớp mắt!

Quả là thần uy thông thiên triệt địa, khiến cho quân ta và quân địch đều cảm thấy kinh hồn bạt vía.

"Ta thật sự không nghĩ tới, hai người các ngươi lại dám tới lần nữa, lần này tới cho ta làm nóng người sao?" Lam Tiểu Nghê xòe đuôi ra, đồng thời hai cánh tay óng ánh bạc dang ra rồi bay vút về phía không trung, che kín toàn bộ Tây Hải, đồng thời tại nên những âm thanh gào thét ầm ĩ.

"Bắt sống Lam Tiểu Nghê dâng cho Thiên Thần Hải Dương!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận