Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1417: Y Đăng Đại Đế phát điên

"Đây là thứ gì? Y Đăng Đại Đế sao?" An Lâm nhìn thấy quái vật trước mặt như là Ma Thần, mang vẻ mặt kinh hãi nói.

"Xong đời rồi! Y Đăng Đại Đế mất kiểm soát!" Sắc mặt Mạch Luân thay đổi và nói.

An Lâm vẫn có chút hoang mang: "Mất khống chế?"

Khả Khả Tư Đế giải thích : "Sau khi Y Đăng Đại Đế Hợp Đạo thì sức mạnh Thần Đạo vẫn luôn không ổn định, một khi mất khống chế thì sẽ hóa thành Cuồng Ngục Tu La không có lý trí, trong lòng chỉ có giết chóc, sức mạnh được tăng vọt, trong Huyết tộc thì ngoại trừ Phục Thiên Đại Đế ra, không ai là đối thủ của nó!!"

An Lâm nhìn con quái vật phát cuồng rống to, mặt mũi tràn đầy vẻ điên cuồng, khóe miệng có chút giật giật: "Huyết tộc Đại Đế chỉ có bốn người, Y Đăng cũng đã biến thành bộ dạng quỷ này rồi, nhưng chỉ đứng hàng thứ hai thôi sao?"

"Vậy đã rất mạnh rồi, phải biết rằng thực lực bình thường của hắn, trong các Đại Đế thì chỉ có thể đứng hàng thứ tư." Khả Khả Tư Đế nghiêm nghị nói.

An Lâm: "... cũng đứng nhất từ dưới đếm lên."

"Trong Hợp Đạo thì không có người yếu, đều là cường giả cực mạnh dung hòa bản thân vào đại đạo trời đất, có được sự thừa nhận của trời đất." Khả Khả Tư Đế nhắc nhở, "Thánh Tổ, tuy ngài rất mạnh, nhưng cũng đừng khinh địch, chúng ta không nên ham chiến, mau trốn đi."

"A!" Liễu Thiên Huyễn gào lên đau đớn.

Bạch Lăng lấp lóe trước nòng pháo, hai tay dang ngang, quả cầu màu trắng vặn vẹo xuất hiện trước người, hai con ngươi hiện lên vô số dòng thông tin. Trường thương có uy thế kinh khủng đâm tới thì bóp méo lệch lạc, hướng đâm thay đổi, đâm về phía thân chiến hạm bên cạnh nòng pháo chính, xé rách một cái khe mấy vạn mét trên thân chiến hạm.

Lúc này, Cuồng Ngục Tu La thân cao ngàn trượng, huyết khí tày trời vọt tới trước mặt chiến hạm Tinh Hỏa lần nữa, tám cánh tay cầm binh khí điên cuồng vung vẫy, một cánh tay trong đó cầm cây búa lớn khổng lồ màu máu, chém xuyên màn bảo hộ năng lượng của chiến hạm, đập vào trên thân chiến hạm.

Lúc này, một cây trường thương dùng tư thế sét đánh đâm mạnh về nòng pháo chính của chiến hạm Tinh Hỏa.

Lửa đạn của chiến hạm Tinh Hỏa nổ ầm, nổ ra từng cái lỗ lớn trên thân thề Cuồng Ngục Tu La, máu tươi bắn ra, máu thịt văng tung tóe, nhưng Cuồng Ngục Tu La giống như Ma Thần vĩnh viễn không ngã xuống, hắn không quan tâm, chỉ lo vung vẩy vũ khí đánh về phía chiến hạm.

Lúc đầu chiến hạm Tinh Hỏa còn có thể miễn cưỡng chống đỡ Y Đăng Đại Đế một chút.

An Lâm khẽ gật đầu, tràn đầy đồng cảm. Cái tên Phong Vô Nhai là Hợp Đạo vừa mới tấn thăng được một vạn năm, suýt chút nữa là đã giết được hắn, quả thật trong Hợp Đạo không có người yếu.

"Chờ một chút... Chúng ta không thể bỏ An Lâm." Sắc mặt của Bạch Lăng đã có chút tái nhợt, nhưng vẫn kiên trì mở miệng nói.

"Xong đời rồi, vong linh Chiến thần Tắc Ân chính là nhân vật hung ác sống dai liều mạng. Chị Bạch Lăng, chúng ta mau chạy đi!" Liễu Thiên Huyễn lo lắng nói.

Đúng lúc này, Cuồng Ngục Tu La đã thét lớn tiếp tục đánh tới chiến hạm Tinh Hỏa.

Bây giờ người của cô và chiến hạm hợp nhất, chiến hạm bị thương, cô cũng có thể cảm thấy đau đớn.

Chiến hạm Tinh Hỏa đối mặt với Y Đăng Đại Đế phát điên, hoàn toàn không phải là đối thủ, bị đánh lui liên tục.

Ầm ầm! Boong thuyền thật dày của chiến hạm lại bị cây búa khổng lồ nện đến sụp đổ.

Ở một nơi khác, trên chiến trường còn lại của Huyết tộc.

"Ô ô ô... Đau quá! Hạm nương không dễ làm!" Chiến hạm Tinh Hỏa run lên một cái, dường như đang run lẩy bẩy, cũng giống như là đang khóc nức nở.

Nhưng khi Y Đăng Đại Đế nhìn thấy An Lâm tiến vào Huyết Tổ Thánh Địa sau, chịu đả kích lớn, đường đường là Huyết Tổ Đại Đế, dùng Huyết Tổ đại trận, mà cũng không ngăn nổi một tu sĩ Phản Hư? Đây quả thực là sự sỉ nhục to lớn! Hắn vừa nhục vừa nổi giận, lại không kìm chế được nỗi nòng, trực tiếp bùng nổ!

Vừa thu xong ba đại hộ pháp của Kim Thánh, thì gặp được Y Đăng phát điên, dùng một kiếm khiến Hứa Tiểu Lan và Tiêu Trạch bị thương nặng rơi vào tình thế khẩn cấp, cô bèn vội vội vàng vàng chuyển hai người bị thương nặng khỏi chiến trường, tiến hành trị liệu.

Lúc đầu Tiểu Na có thể trực tiếp giết các cô ngay, nhưng suy nghĩ của cô thay đổi, quyết định chờ sau khi quả cầu tinh linh sủng vật làm lạnh xong thì thu các cô làm sủng vật.

Nhưng vào lúc này, Hứa Tiểu Lan bỗng dưng cười một tiếng: "Anh ấy quay về rồi!"

Đề Na đang giúp Hứa Tiểu Lan và Tiêu Trạch trị thương.

"Chị Bạch, chưa đốt pháo trong tinh hỏa sao?" Liễu Thiên Huyễn hét lớn.

Cuộc chiến đã dần dần hạ màn kết thúc, Huyết tộc Đại Đế nghĩ chết thì chết, trốn thì trốn, hàng thì hàng, đã không còn bao nhiêu chiến lực.

Đúng lúc này, một bóng người áo trắng ngăn trước chiến hạm Tinh Hỏa.

"Nguy rồi..." Liễu Thiên Huyễn nhìn Cuồng Ngục Tu La càng ngày càng gần, cô sắp khóc rồi.

Bạch Lăng lắc đầu: "Không được, năng lượng nhồi vào mới 80%..."

Hai đại hộ pháp còn lại của Kim Thánh đã bị Tiểu Na thu vào đám sủng vật trong trong quả cầu tinh linh.

Ma Thàn cao ngàn trượng nhào về phía chiến hạm Tinh Hỏa lần nữa, chiến hạm Tinh Hỏa nhanh chóng rút lui, pháo siêu động năng không ngừng bắn ra liên tục.

Cuồng Ngục Tu La dùng kiếm, đao, thương, búa, kích, xiên... Đủ loại vũ khí, đánh ra từng cái phái động năng đang bắn phá, thỉnh thoảng có bỏ sót, nổ văng tung tóe máu thịt của nó, nó cũng chẳng sợ hãi, vẫn gầm thét nhào về phía chiến hạm Tinh Hỏa.

Liễu Thiên Huyễn sợ nhất chính là loại đối thủ không sợ chết này, căn bản không nói lý lẽ!

Ba hộ pháp Kim Thánh, nên chỉnh chỉnh tề rồi!

"Chuyện này..." Đề Na cũng mang vẻ mặt chần chờ, hiển nhiên cũng lo lắng cho tình huống của An Lâm.

Áo xanh của Hứa Tiểu Lan nhuốm máu, cô mím chặt cánh môi, nhìn Thánh điện Huyết Tổ vỡ vụn, vẫn kiên trì không khuất phục: "Nếu chúng ta bỏ đi, An Lâm khó khăn lắm mới ra khỏi Thánh Địa, nếu đối mặt với Y Đăng thì phải làm sao? Anh ấy cũng sẽ rất nguy hiểm mà?"

"Không được, chiến hạm Tinh Hỏa cũng không chịu nổi, chúng ta nhất định phải rút lui khỏi nơi này." Đề Na nhìn về chiến hạm lung lay sắp đổ ở nơi xa, gấp gáp mở miệng nói.

Phong thái của hắn cao ngất, khí thế to lớn.

Sắc mặt của Bạch Lăng trở nên vui vẻ.

Liễu Thiên Huyễn càng thét to: "An Lâm! Cuối cùng cậu cũng đã đến, hức hức hức..."

Đúng vậy, người đàn ông xuất hiện trước chiến hạm Tinh Hỏa, chính là Thánh Tổ An Lâm!

Hai người cũng không hề nghi ngờ liệu An Lâm có thể ngăn sự tiến công của Cuồng Ngục Tu La hay không, các cô đều biết, khi An Lâm dùng tư thế tự tin này xuất hiện thì đều vô cùng đáng tin!

An Lâm nhìn Cuồng Ngục Tu La với khí thế cực kỳ kinh khủng, sức mạnh của hắn khô cạn còn chưa hoàn toàn khôi phục, căn bản không thể dùng được sức mạnh quyền hành, ngay cả thể thuật Tam Trọng Bạo Thể, cũng khó có thể thi triển.

Nhưng không sao, hắn còn có một chiêu thức tuyệt sát mạnh mẽ có thể dùng!

Một thanh trường kiếm toàn thân trắng bạc được hắn lấy ra từ trong nhẫn không gian, hoàn mỹ không một dấu tì vết, có vẻ rực rỡ nhàn nhạt, vừa xuất hiện đã truyền đến từng tiếng thanh thúy như tiếng gió kêu.

"Có lẽ đây là chiêu đác giá nhất của ta..."

An Lâm nhìn lưỡi kiếm, mặt lộ vẻ thương yêu: "Tiên kiếm Thái Hòa... dùng tinh thể nguồn gió hiếm thấy vạn năm mới ngưng tụ được nguồn gió làm bản thể, hợp với sức mạnh Thần Đạo của Phong Vô Nhai và trải qua ba ngàn năm rèn luyện mà thành, chính là tiên kiếm cấp trung cực mạnh trong hệ Phong..."

"Lúc Hóa Thần, tôi không có cách nào sử dụng chiêu thức này với Tiên khí. Nhưng sau khi Phản Hư, khi cảnh giới tăng, ta có thể làm cho kiếm đạo của Chiến Thần Lục Kiếm phát huy mạnh hơn nữa!"

Toàn thân trương kiếm màu trắng bạc, thân bên ngoài bắt đầu xuất hiện vết nứt.

Năng lượng kinh khủng, cuốn lấy hơi thở của Tiên khí, khuếch tán bốn phía!

"Chiến Thần Lục Kiếm thức thứ tư, Táng Kiếm!"

Ầm!

Tiên kiếm Thái Hòa nổ tung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận