Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 857: Tà Long hiện thế

Đồ án kim nhãn trên trán An Lâm hiện ra, sắc vàng lan rộng ra xung quanh.

Thần Tham Chi Thuật được thi triển!

Trong khoảnh khắc ấy, Ám Vu Quỷ Tiên cảm thấy dường như mình đã mất đi cái gì đó.

"Muốn chết à!" Đột nhiên hắn nhếch miệng cười một tiếng, thân thể màu đen nhúc nhích, một xúc tu mạnh mẽ vọt ra, lao về phía An Lâm với tốc độ cực kỳ khủng khiếp!

Ám Vu Quỷ Tiên đang muốn bắt con tin, coi như làm lợi thế để trốn chạy, An Lâm tự nộp mình lên, chuyện tốt thế này sao hắn có thể bỏ lỡ?!

Vào lúc này, chiếc hộp màu đen trong tay An Lâm cũng động đậy.

Đây chính là Hộp Thiên Ky có thể ngẫu nhiên thi triển các loại pháp thuật!

Ở giữa ánh sáng rực rỡ, một tiên nữ xinh đẹp thánh thiện xuất hiện lần nữa.

Năng lượng màu xanh lam nổ tung.

Ám Vu Quỷ Tiên sửng sốt một chút, rõ ràng hắn dùng tay bắt mà, sao lại đập đối phương đi như đập bóng da vậy?

Xúc tu màu đen vừa mới chạm đến lá chắn kia, liền tựa như châm phải ngòi nổ.

An Lâm chỉ kịp cảm thấy có xung kích kinh khủng truyền đến, sau đó lá chắn màu lam tựa như bị bom nổ, lập tức bay về phương xa.

Cô chắn ở phía trước An Lâm, đột nhiên chắp tay trước ngực, rồi nhanh chóng tách ra, một lá chắn hình tròn màu xanh nhạt bao phủ hai người trong nháy mắt.

Lưỡi đao màu máu từ trên trời giáng xuống, chặt đứt tất cả xúc tu.

An Lâm sửng sốt một chút, mẹ nó! Tại sao lại là cô ta, một kẻ chỉ biết tát người khác thì có ích lợi gì hả!

Hắn lập tức kịp phản ứng, đoán được tác dụng của pháp thuật kỳ quặc kia.

Phanh!

Nhưng mà, ngoài dự liệu của hắn là, tiên nữ áo trắng cũng không nhấc tay tát hắn.

"A a a a..."

Đông Phương Tráng Thực và Mộng Chi cùng ra tay, Ám Vu Quỷ Tiên chỉ việc bảo vệ bản thân cũng khó, tình cảnh trở nên nguy cấp, không có cơ hội tiếp tục tấn công An Lâm.

Ầm ầm!

Xa xa, tiên nữ màu trắng biến mất, lá chắn xanh nhạt bắt đầu vỡ vụn.

"Trở lại cho tôi!" Ám Vu Quỷ Tiên hét lớn một tiếng, thân thể tiếp tục phóng ra xúc tu chộp lấy An Lâm.

Băng sương lại một lần bao phủ Ám Vu Quỷ Tiên, bắt đầu đóng băng không gian.

Từng pháp thuật mạnh mẽ nổ vang trời, Ám Vu Quỷ Tiên không ngừng lui lại, chật vật không chịu nổi.

Đạt Tam cùng Yêu Cơ cũng đã gia nhập cuộc chiến, mặc dù thực lực của bọn hắn nếu so sánh với đại năng Phản Hư đỉnh phong, còn có chênh lệch không nhỏ, nhưng nếu phối hợp với Mộng Chi cùng Đông Phương Tráng Thực để cản trở khống chế và tấn công, thì không có vấn đề.

Một bộ xương quấn quanh thân hàng tỉ quỷ vật, khí thế cực kì khủng bố, cầm trong tay liêm đao đỏ rực xuất hiện lần nữa trên không trung.

Xem ra cái Hộp Thiên Ky này cũng tuỳ theo tình hình cụ thể mà có cách ứng phó thích hợp, biết hắn muốn chạy trốn, liền biến ra một vật như thế.

Tuy Ám Vu Quỷ Tiên bị thương nặng mấy lần, nhưng khi hắn sắp chết, sức mạnh lại trở nên đáng sợ hơn.

An Lâm nhìn chiếc hộp trong tay, thở phào một hơi.

Lại là một tiếng vang thật lớn, đột nhiên tử thần uy thế ngập trời kêu thảm một tiếng, nổ tung tại chỗ.

Ầm ầm!

Nhìn việc hắn lợi dụng thần khí, triệu hồi Tử Thần Vĩnh Sinh là có thể đoán được, dao động năng lượng Tử Thần Vĩnh Sinh này phát ra, không cùng đẳng cấp với lần trước.

Hắn nhìn Ám Vu Quỷ Tiên bị bao vây, khuôn mặt hiện lên nụ cười thản nhiên.

Trong thoáng chốc, vẻ mặt Đông Phương Tráng Thực cùng Mộng Chi trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Rất rõ ràng, lần này Ám Vu Quỷ Tiên thật sự từ bỏ chạy trốn, lựa chọn tử chiến!

Hai đại năng Phản Hư đỉnh phong, vây giết một đại năng Phản Hư đỉnh phong, chưa chắc có thể thắng một cách dễ dàng, ngược lại, người bị vây giết có khả năng kéo thêm kẻ chết cùng!

Phải biết, trước đó chém Ám Vu Quỷ Tiên thành hai nửa, chính là Yêu Cơ.

Ầm ầm!

"Hô... Các người đều phải chết!" Trên mặt Ám Vu Quỷ Tiên lộ vẻ dữ tợn, Thần khí trong tay phát ra ánh sáng rực rỡ, lực lượng của Hắc Ám Thần Đạo phun ra ngoài: "Ra đi, Tử Thần Vĩnh Sinh!"

Hắn kịch liệt thở hổn hển, máu đen chảy xuống, thân thể to lớn bị thương nhiều chỗ, tuy rằng vết thương đang khép lại nhanh chóng, nhưng sinh mệnh lực lại không ngừng hao mòn.

Hai mắt Ám Vu Quỷ Tiên trợn trừng: "???"

Đông Phương Tráng Thực: "..."

Mộng Chi: "..."

"Nổ? Vì sao lại nổ? Không..."

Thân thể Ám Vu Quỷ Tiên vặn vẹo điên cuồng.

Hiển nhiên tâm trạng khó tả.

Xa xa, đầu ngón tay An Lâm toát ra khí đen, cười nhạt.

Vì sao lại nổ? Ngu xuẩn, bởi vì lực lượng để liên kết vong linh, đang ở trên người của tôi!

Trước đó An Lâm thi triển thuậtThần Tham, chính là để đoạt lực lượng quan trọng nhất này của hắn. Hiện tại, Ám Vu Quỷ Tiên đã không còn cách nào sử dụng pháp thuật triệu hồi vong linh!

"Lên, giết chết bọn họ!"

"Nó có thể tập hợp tất cả lực lượng tà ác. Nhưng mà, cách dùng đáng sợ nhất, là lấy tinh hoa của sinh mệnh làm nguyên liệu, lấy Tà Long Hỗn Cốt làm vật dẫn, triệu hoán ra Hỗn Độn Tà Long!"

"Ha ha ha..." Lực lượng sinh mệnh của Ám Vu Quỷ Tiên đã hao mòn đến cực độ, lại sung sướng cười, "Không nghĩ tới phải không? Thần khí này của tôi, tên thật là Tà Long Hỗn Cốt, từ Tâm Cốt của Hỗn Độn Tà Long chế tác mà thành, ẩn chứa lực lượng cực kì khủng bố của Tà Long."

Mộng Chi: "... Hiện tại đây là điểm đáng chú ý hả? Con rồng này không đơn giản, hai người chúng ta hợp lực cũng không nhất định có thể đánh lại."

Hai mắt Đông Phương Tráng Thực trợn trừng, toàn thân run lên, kinh ngạc nói: "Mang danh là đòn sát thủ của quỷ tộc, không phải nên triệu hồi ác quỷ ra sao? Triệu hồi một con rồng là ý gì?"

"Đây... Đây là con rồng được triệu hồi?"

Đông Phương Tráng Thực cùng Mộng Chi nghe được câu nói quen thuộc, không thèm để hắn giữ thể diện, đánh càng hăng, có gan thử cùng chết xem!

Xúc tu của Ám Vu Quỷ Tiên lại bị nổ tung, thân thể màu đen vặn vẹo không ngừng, biến ra hai tay thêm lần nữa, một tay phóng ra lá chắn Thần Đạo ngăn cản tấn công, một tay nắm chặt Thần khí.

"Không có lực lượng liên kết vong linh thì sao? toi còn có thể lấy thân làm linh! Cùng nhau đến cái chết vĩnh hằng đi!!"

Ám Vu Quỷ Tiên cười gằn, bỗng nhiên cắm Thần khí vào thân thể mình!

Phập!

Máu đen văng tung tóe, sau đó lại bị lực lượng quỷ dị dẫn dắt, toàn bộ bắt đầu bay ngược, bám vào trên Thần khí màu đen.

Ánh sáng đen như mực mang theo lực lượng vô tận phóng lên tận trời, mãnh mẽ đến nỗi không gian Phong Cấm Đại Trận Đông Phương Tráng Thực kết hợp với Mộng Chi bày ra cũng xuất hiện vết rạn.

"Gào!" Một con Thiên Long màu lam nhảy ra từ bên trong ánh sáng đen, uốn lượn thân thể to lớn như đại dương bao la hùng vĩ, xoay quanh trên bầu trời.

Sức mạnh của nó mênh mông vô tận, tiếng hít thở nhẹ nhàng cũng có thể khiến nguyên khí trong phạm vi trăm dặm dao động như thủy triều.

Ám Vu Quỷ Tiên điên cuồng, không ngừng gào thét lớn.

"Tôi muốn các người phải chôn cùng!!"

"Là là các người ép tôi, là các người ép tôi."

Mộng Chi lén lút liếc qua An Lâm đang quan chiến ở nơi xa.

"Vì cái gì mà ngay cả lực lượng liên kết với vong linh tôi cũng không có?" Trên mặt Ám Vu Quỷ Tiên lộ vẻ hoảng sợ.

Đông Phương Tráng Thực cùng Mộng sao có thể buông tha cơ hội tốt này, lập tức đuổi đánh tới cùng, các loại pháp thuật kinh khủng xuất hiện tầng tầng lớp lớp.

Ám Vu Quỷ Tiên vừa ra lệnh, Tà Long màu lam đáng sợ kia gào thét một tiếng, mang theo lực lượng cực kỳ kinh khủng, bổ nhào về phía Đông Phương Tráng Thực và Mộng Chi.

Tốc độ của Tà Long rất nhanh, chỉ khí thế cùng uy áp khi di chuyển cũng khiến không gian chung quanh bị đè ép tới vặn vẹo. Trong mắt Đông Phương Tráng Thực cùng Mộng Chi, Tà Long Kia tựa như mang theo toàn bộ đại dương, lực lượng mênh mông vô tận, hoàn toàn không thể ngăn cản.

Kỳ Lân huyết trảo của Đông Phương Tráng Thực cùng Cực Hàn giam cầm của Mộng Chi lần lượt bị phá giải.

Bọn họ nhanh chóng tránh đi công kích trực diện.

Nhưng Tà Long không dừng lại, hoàn toàn không có ý muốn đuổi theo bọn họ.

Hai người đều sững sờ, sau đó Đông Phương Tráng Thực hướng về phía An Lâm hô lớn: "Cẩn thận!!!"

Mục tiêu lần này của Tà Long là An Lâm!!!

"Ha ha ha... Đã muộn!"

"Oắt con, sức mạnh của tôi bị cậu dùng trò mờ ám đúng không, hiện tại cho cậu chết trước tiên!"

Trên mặt Ám Vu Quỷ Tiên lộ vẻ dữ tợn, cười tàn nhẫn.

Đúng vậy, bây giờ hắn nghĩ lại một màn trước đó, rốt cuộc xác định lực lượng liên kết với vong linh bị tu sĩ kia cướp đi.

Là một người có thù tất báo, lần này tất nhiên hắn muốn giết chết tên yếu nhất trước để cảnh cáo kẻ khác!

"Graoo!"

Thân thể Tà Long màu lam giống như sóng biển cuồn cuộn, gầm thét một tiếng với An Lâm cách đó không xa.

Âm thanh kia ẩn chứa uy thế vô tận của rồng, tựa như khinh thường của đấng chí tôn đến từ thượng cổ.

Lần thứ nhất An Lâm cảm nhận được cái chết cách mình rất gần, toàn bộ thân thể đều run rẩy.

Cũng vào thời khắc ấy, chiếc nhẫn màu vàng nhạt trong tay hắn, dường như bị gì đó kích thích, rung động lần nữa. Một đôi mắt vàng to lớn đến không cách nào tưởng tượng mở ra giữa không trung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận