Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2147: Tiểu Tà bành trướng

Hai người ăn nhịp với nhau, quyết định chuẩn bị dùng một thiên thần để thí nghiệm.

Dĩ nhiên, thao tác thực tế còn phải đợi về sau.

Thiên thần không phải là rau cải trắng, muốn hái là có thể hái.

Phải đợi trận chiến đấu tiếp theo bộc phát, An Lâm mới có cơ hội thử xem thế nào.

Hắn tiếp tục cùng Tiểu Tà tiến hành tham thảo lý luận về phương diện phá thiên.

"Dựa theo nhóc nói, chỉ cần tôi ăn hết tất cả thiên thần quyền hành còn lại, là có thể phá thiên sao? " An Lâm lại lên tiếng hỏi.

"Không, đó chỉ là cách làm cho anh mạnh hơn mà thôi, cắn nuốt một phần Thiên Đạo, như vậy tỷ lệ anh chiếm được Thiên Đạo liền sẽ gia tăng, đến lúc đó hắc ám anh buông thả ra liền sẽ mạnh hơn."

"Hẳn là anh cũng biết, mặc dù Hắc Ám Thần Đạo của anh đã đầy đủ rồi, nhưng lực lượng hắc ám anh có thể vận dụng và hắc ám cắn trả lúc Tử Tinh phá thiên, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, đúng không?"

"Phá thiên sẽ không phải là chuyện đơn giản. " Tiểu Tà liếc mắt nhìn An Lâm, nói, "Về phương pháp này của chúng ta, cái khác không nói, nhưng ít nhất là vẫn an toàn hơn phương pháp của bang Phá Thiên! Dĩ nhiên, loại an toàn này căn cứ vào thực lực nghịch thiên đến cực điểm của anh và tôi bây giờ."

Hình như dạo này Tiểu Tà rất hay khen hắn a...

"Bây giờ chúng ta muốn phá thiên, dù là ở thời điểm anh bị áp chế, cũng có thể cường thế quật khởi, hơn nữa còn chống lại Thiên Đạo chân chính, như thế mới có thể thực sự phá thiên!"

An Lâm có phần không thích ứng nổi.

"Đó cũng không phải là vì hắc ám của anh không lợi hại, mà là Thiên Đạo có ý thức với tồn tại chấp chưởng quyền hành, nên sẽ sinh ra loại áp chế này. Chỉ cần anh chính là anh, loại áp chế này sẽ yếu đi."

Đột nhiên An Lâm cảm thấy có phần sợ hãi.

An Lâm nghe thế thì gật đầu như gà con mổ thóc.

Loại cảm giác tràn đầy tự tin này.

"Dĩ nhiên, thời khắc nền văn minh Tử Tinh bị tiêu diệt là thời kỳ đặc biệt, trong nháy mắt đó hắc ám có ý thức của mình, còn không có bị áp chế, đó là bởi vì chuyện hắn làm có lợi cho thiên đạo..."

Một chưởng hủy diệt một lãnh thổ, một chiêu giết chết trăm tỷ nhân tộc, mai một vô số tiểu thế giới, cũng xóa đi hết thảy dấu vết nền văn minh tu chân khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất... Loại trình độ này, hắn thật sự không làm được.

Thực lực nghịch thiên đến cực điểm?

Tiểu Tà rất gật đầu thản nhiên: "Nếu như không bành trướng, thì sao nghĩ đến chuyện phá thiên được?"

An Lâm nhẹ nhàng co quắp khóe miệng: "Vừa nghe nhóc nói như thế, tôi lại càng thấy khó khăn."

An Lâm ngẫm nghĩ, hình như còn rất để ý đến cái vấn đề này...

Thậm chí làm cho người ta có cảm giác bản thân cực kỳ bành trướng.

"Tiểu Tà, có phải là nhóc biết mình là vũ khí có thể chọc thủng trời, thế nên mới trở nên bành trướng như thế này không? " An Lâm hỏi.

Xoạt!!

Thật mềm, thật mịn!

"An Lâm ngu ngốc, anh chăm chú nghiêm túc một chút cho tôi!"

An Lâm bị sự nghiêm túc của Tiểu Tà làm cho cảm động, lần nữa duỗi tay nắn bóp gương mặt tròn trịa của cô: "Tiểu Tà, dáng vẻ chăm chú thay tôi bày mưu tính kế của nhóc thật là quá đáng yêu, ư ư..."

Một ít cấm chế của Thiên Đạo được mở ra.

"Lúc anh không ngừng cắn nuốt đạo lực của thiên thần quyền hành, đẩy đạo lực hắc ám của mình lên một độ cao mới, thì anh sẽ có thể hướng chân chính khởi xướng khiêu chiến với Thiên Đạo. Tôi còn nhớ rõ Thiên Đạo nứt ra ở đâu, đến lúc đó tôi sẽ cùng anh tiêu diệt Thiên Đạo! " Tiểu Tà nghiêm mặt, cực kỳ nghiêm túc nói.

Nữ Oa, thần nữ tối cao của yêu tộc đang đầy kinh ngạc nhìn Bạch Linh Xà, mãi vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Bên trong Sinh Mệnh tiểu ốc.

Một vài biến hóa không nhận thức được bắt đầu tràn ngập nhân gian.

Cái cảm xúc này làm cho An Lâm không nhịn được mà kinh hô lên.

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng mà non nớt vang lên.

"Tiểu Tà nhóc nhẹ tay chút, đau lắm đấy..."

"Tôi biết, dù sao bây giờ nhiệm vụ chính là tìm mấy thiên thần trước, đừng chọc nữa a a a..."

Hắn có thể chơi cái mặt này mười năm!!

Tiếng kêu đau truyền đến.

"Ôi!!"

Tiểu Tà đâm một kiếm vào ngang hông An Lâm.

"Tôi biết An Lâm có quyền hành hắc ám chí cao."

"Nhưng ngươi nói An Lâm chính là chính là cái Thiên Thần Hắc Ám hủy diệt nền văn minh Tử Tinh kia... Thật sự không thể nói lung tung về mấy chuyện này..."

Bạch Linh Xà lắc đầu, đầy mặt khổ sở nói: "Không sai, ngoại hình của bọn họ rất tương đồng, hơn nữa cảm giác và khí tức đặc biệt kia, thật sự là độc nhất vô nhị... Hẳn là nương nương vô cùng rõ ràng... An Lâm chính là cái vị Thiên Thần Hắc Ám hủy diệt nền văn minh Tử Tinh kia, hoặc nói là vị Thiên Thần Hắc Ám kia chuyển thế."

Nữ Oa nhìn về phía bầu trời xanh thẳm xa xa, mãi không nói gì. Một lúc lâu sau, mới sâu kín thở dài nói: "Cho dù nghe được tin tức An Lâm là Thiên Thần Hắc Ám, tôi vẫn nghĩ theo hướng lạc quan, cho rằng hắn đạt được lực lượng quyền hành thông qua phương pháp xử lí đặc biệt nào đó..."

"Haizz, vừa nghe ngươi nói như thế, tôi cũng không thể không thừa nhận thân phận của hắn. Chẳng trách tôi sẽ cảm thấy hắn là người thích hợp nhất để vá trời, thì ra thứ chúng ta muốn "vá" chính là hắn..."

"Nương nương, nếu như chúng tôi vá trời thành công, An Lâm tiền bối sẽ như thế nào? " Bạch Linh Xà khẩn trương nói.

" Nếu An Lâm thật sự là một phần của Thiên Đạo, thì ắt sẽ phải quy về Thiên Đạo, bị bộ phận còn lại của Thiên Đạo đồng hóa thành thể tập hợp vô ý thức... Nói cách khác, ý thức và sinh mệnh đặc thù của hắn sẽ quy về hư vô, cái cùng kết quả sẽ giống như đám thiên thần quyền hành. " Nữ Oa bày vẻ cam chịu nói.

"Không... Chúng ta không thể làm như vậy... Nhất định là vẫn còn những biện pháp khác có thể cứu vớt An Lâm tiền bối đúng không? Tôi không muốn An Lâm tiền bối chết. " Bạch Linh Xà nghe được lời Nữ Oa nói, hốc mắt liền đỏ, túm ống tay áo Nữ Oa nói.

Cô hi vọng nghe được một đáp án khác.

Nhưng Nữ Oa chỉ cho cô một tiếng thở dài bất đắc dĩ.

"Tiểu Bạch à... Lúc này không thể xử trí theo cảm tính nữa..."

"An Lâm đúng là một người tốt, nhưng chúng ta không thể vì một người tốt, mà để cho hàng tỉ chúng sinh đại lục Thái Sơ đưa thân vào trong biển lửa..."

Nữ Oa nói: "Chuẩn bị... kế hoạch đối phó với An Lâm."

Bạch Linh Xà ngơ ngác hỏi một câu.

"Chuẩn bị cái gì?"

Hắc Linh Xà đứng ở một bên lẳng lặng nghe, cũng không nói chuyện.

Chẳng qua là gương mặt trong trẻo lạnh lùng lại có phần hoảng hốt.

Cô nghĩ tới rất nhiều chuyện cũ, lúc trước, mặc dù An Lâm ti tiện, rất đáng giận, nhưng là tính cánh không phải là hư hỏng, ngược lại là còn là người rất có lẽ phải.

Hơn nữa, An Lâm thật sự đã bỏ ra rất nhiều vì đại lục Thái Sơ, mấy phen vào sinh ra tử vì Nhân tộc, gọi là siêu cấp đại anh hùng chống lại Thiên Nhân tộc của toàn bộ Nhân tộc cho tới cả đại lục Thái Sơ cũng không quá đáng.

Nhưng vì muôn dân của cả đại lục Thái Sơ, các cô sẽ phải lấy đi tính mạng của người anh hùng muốn chiến đấu vì đại lục ư?

Sinh Mệnh tiểu ốc lâm vào trong tĩnh lặng.

Không khí đặc biệt nghiêm trọng.

Hồi lâu, giọng của Nữ Oa phá vỡ sự im lặng.

"Đi thôi, chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ càng."

Bóng dáng, ánh mắt dịu dàng của chàng trai kia đã đã in dấu thật sâu ở trong sinh mệnh của cô nơi. Lời của Nữ Oa còn đang quanh quẩn bên tai. Thiên hạ muôn dân là quan trọng nhất, vì thế có thể bỏ qua một số người, nhưng mà, tại sao người bị bỏ qua chính là hắn, chứ không phải là muôn dân?

Nữ Oa lẳng lặng nói, Bạch Linh Xà thì nhếch môi, nắm chặt hai đấm, nội tâm lâm vào trong vô tận giãy giụa.

"Nếu phá thiên, có lẽ hắn sẽ sống, nhưng cô và tôi đều biết, phá thiên là việc cực kỳ nguy hiểm, ủng hộ An Lâm phá thiên, chính là đem đẩy hàng tỉ chúng sinh tới một cái hố lửa khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận