Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1873: Uy lực của Tây Lăng Thiên Vương

Dọc theo Thái Dương Hệ, hồn lực kinh khủng đến mức giống như khiến cho toàn bộ thế giới đều sắp không chống đỡ không nổi, không chút kiêng kỵ mà lan tràn, bóp méo hư không phạm vi mấy ngàn dặm.

Một luồng ẩn chứa lãnh ý tuyệt đối, cùng hồn lực bổn nguyên tốc hành, đánh thẳng vào thân thể Thiên Thần Tinh Thần.

Tích Dịch Long đều nhanh muốn chửi bới lên rồi.

Thiên Thần Sinh Mệnh bịp ta!

Kẻ địch trấn giữ ở đây, đâu phải là cấp bậc Hợp Đạo...

Con mẹ nó, đây hẳn phải là cấp bậc Thần Linh Sang Thế đó!!!

Thiên Thần Tinh Thần đều sắp muốn sụp đổ, một cái tiểu thế giới, lại để một kẻ có cấp bậc Thần Linh Sáng Thể canh cửa ở đây, mẹ nó chứ có bị dở hơi không đấy!

"Graoooooo! Rồi ta sẽ quay lại, ngươi chờ đó cho ta! Lần sau gặp mặt, ta sẽ đánh cho thần hồn của ngươi vỡ thành vạn mảnh!" Tích Dịch Long gầm thét một tiếng, buông lời hung ác, hai cánh rung lên, lập tức lao tới cánh cửa không gian thông hai giới.

Thỏ Tử Cơ cuồng ngạo cười to, chân thỏ màu đỏ vung lên từng đạo hồn quang tựa như Tinh Hà màu đỏ, không ngừng bổ về phía Thiên Thần Tinh Thần.

Hai trận linh Tiểu Phúc và Tiểu Bàn, đang núp ở góc của đại trận, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Thỏ Tử Cơ đột nhiên trở nên cuồng dã, không biết nên nói cái gì cho phải.

"Graooooo! Ta làm thịt ngươi!" Thần hoàn trên đầu Tích Dịch Long tỏa ra hào quang rực rỡ, phía sau xuất hiện vô số thần binh ẩn chứa các loại ý chí, mỗi một chuôi đều ẩn chứa tinh thần lực không cách nào chống đỡ, cũng đủ để dễ dàng ô nhiễm hoặc là xé rách thần hồn của một vị đại năng Hợp Đạo siêu cấp.

Những cú va chạm nếu rơi xuống địa cầu, có thể trực tiếp bóp Trái Đất thành bụi.

Thiên Thần Tinh Thần bị xé rách hồn lực, hét thảm lên, thân thể lại lùi về phía sau.

Con mẹ nó đây là từ tiểu bạch thỏ dịu ngoan đáng yêu, trực tiếp biến thành con thỏ điên điên cuồng giết chóc rồi!

"Hồn Thiểm." Áo choàng màu lam tinh ở phía sau bao vây thân thể Thỏ Tử Cơ, trong nháy mắt tiếp theo cô lập tức thay hình đổi vị trí, xuất hiện ở phía trước cánh cửa không gian thông hai giới, chân thỏ màu đỏ tươi có tính công kích rất mạnh vung cái "xoẹt".

Đã nói là con thỏ nhỏ yêu thích hòa bình, trái tim lương thiện đáng yêu cơ mà?

"Không cần đợi đến lần sau gặp lại, bây giờ ta cầu xin ngươi giết chết ta đi!" Thỏ Tử Cơ vươn ra đầu lưỡi phấn hồm liếm liếm tay thỏ của mình, cười hì hì nói.

Tốc độ thật sự quá nhanh, tựa như một luồng sáng đỏ vừa vụt qua.

Hai người va chạm ở sao trời, nhấc lên năng lượng trùng kích còn khoa trương hơn cả vụ nổ hạt nhân, nhìn từ đàng xa, lại giống như pháo hoa khổng lồ không ngừng nổ tung.

Cả ngày hô to mình rất yếu ớt, kết quả thật sự ra tay, lại treo Thiên Thần Tinh Thần lên đánh...

"Ha ha, giết giết giết! Hôm nay không phải là ngươi chết chính là ta sống!"

Biển Bạch Quỳnh.

Xé rách thân thể Thiên Thần Tinh Thần là thế nào đây? Xé thịt Thiên Thần rồi, còn muốn nuốt vào bụng chuyện gì xảy ra đây? Hơn nữa còn cuồng dã cười ha ha là thế nào là thế nào hả?

Chẳng qua nói đi thì phải nói lại, mặc dù Thỏ Tử Cơ rất điên cuồng, nhưng chiến lực lại vô cùng đáng tin, vượt xa cả mong đợi.

Một cô gái với gương mặt trẻ trung, cực kỳ xinh đẹp, nhìn mô hình địa cầu trong tay, sắc mặt âm trầm đến cực điểm: "Thiên thần quyền hành chí cao... thật sự cho rằng ta dễ bắt nạt lắm đúng không..."

Cô gái nhìn tách trà hoa nhài mình cầm trên tay, tiếp tục nói: "Trước lúc chén trà này lạnh, là Thiên Thần Tinh Thần có thể trở lại trước mặt của ta."

Dọc theo Thái Dương Hệ.

"Một phút đồng hồ đã trôi qua." Thiên Thần Thiên Không nói.

"Ngàn Thần Phù Đồ!" Thiên Thần Tinh Thần đột nhiên mở rộng hai cánh ra vài trăm dặm, giống như hai tấm vải màu xanh lá đang du động, sau đó toát ra vô số binh khí tinh thần với uy năng cực kỳ khủng bố.

Đỉnh Thần Thụ.

Trong khoảnh khắc lưu quang trải khắp đất trời, đầy khắp hư không, tráng quan đến cực điểm.

Ở khi Thiên Thần Tinh Thần ra lệnh một tiếng, hơn ngàn binh khí tinh thần lao vọt về phía Thỏ Tử Cơ đang đứng cách đó không xa.

Có Thiên Nhận hân hoan, Ma Đao đau khổ, Quỷ Mộc bất khuất, Tiên Cầu trầm luân, Thần Thứ nghịch thế... Một đám hiện lên, từng cái phát ra dao động tinh thần cũng mạnh mẽ đến mức khó mà giải quyết, khiến người khiếp sợ.

"Gấp cái gì?" Thiên Thần Sinh Mệnh có phần phiền não nói, "Có lẽ là thực lực của mấy đại năng Hợp Đạo siêu cấp không kém, hoặc là có lá bài ẩn, nêm mới kéo chân Thiên Thần Tinh Thần... Yên tâm, rất nhanh là nó có thể hoàn thành nhiệm vụ, an toàn quay về..."

Rầm rầm rầm...

Năng lượng vừa cuồng bạo vừa kinh khủng điên cuồng nổ lên.

Mấy ngàn dặm hư không đã bị đánh nát, hỗn độn loạn lưu đang tàn sát bừa bãi.

Bên trong Sinh Mệnh tiểu ốc.

Hai cô gái Thần Xà tộc một đen một trắng khom người lĩnh mệnh.

"Vâng, nương nương!"

"Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, mang theo Trảm Thiên kiếm, mau đi tới Oa giới!!!"

"Có cánh thì giỏi lắm hả? Xem áo choàng của bổn vương đây!" Thỏ Tử Cơ vung áo choàng hồn lực phía sau lên, áo choàng theo cử động của cô trải rộng hơn ngàn dặm trong nháy mắt, thật giống như một màn sao trời khổng lồ, bao vây hết toàn bộ công kích.

Rầm rầm rầm rầm...

Phù Đồ ngàn thần đụng vào áo choàng của Thỏ Tử Cơ, thậm chí ngay cả áo choàng của đối phương cũng không thể đâm thủng.

"Đúng là công kích đáng sợ, thế mà lại suýt đâm rách áo choàng của ta, đây chính là lực lượng phép tắc của thiên thần quyền hành chí cao sao? Thật là khiến người ta sợ hãi mà! Ha ha ha!" Thỏ Tử Cơ vừa sợ vừa hưng phấn mà cười ầm lên.

Thiên Thần Tinh Thần thấy đại chiêu của mình lại bị áo choàng của đối phương đỡ được, có phần hỏng mất, gầm thét giương nanh múa vuốt lần nữa đánh về phía Thỏ Tử Cơ.

Thỏ Tử Cơ thấy thế kết ấn giao hợp hai cái chân thỏ, thời điểm lần nữa tách ra, ở trung tâm chậm rãi hiện lên một thanh trường xoa toàn thân xanh thẳm.

Trường xoa có khắc vô số thần ấn, kích động hồn lực bổn nguyên thuần túy lại thâm sâu thúy đến cực điểm.

Đây là lực lượng cường đại nhất của Thần Linh Sáng Thế, lực lượng bổn nguyên.

Có bổn nguyên, cũng đủ khai thiên.

An Lâm lập tức từ chối: "Không, ta muốn cho cô thêm ba món!!!"

"Tôi muốn nhiều thêm hai món!" Thỏ Tử Cơ tỏ vẻ đúng tình hợp lý.

An Lâm vui mừng hoa tay múa chân nói: "Thêm thêm thêm, thêm cơm cho cô!"

"Trâu bò quá rồi! Con thỏ nhỏ của tôi thật giỏi! Ha ha ha!"

" Thỏ Tử Cơ tôi rất đàng hoàng, lừa gạt anh làm gì? Anh nói đi, có thêm đồ ăn cho tôi không đây?" Thỏ Tử Cơ hừ hừ nói.

"Cái đệch!! " An Lâm nghe nói như thế, suýt nữa làm rơi bùa truyền âm xuống mặt đất, vạn phần kích động nói, "Cô nói thật?"

Cây gậy ánh sáng tỏa ra hồn lực xanh thẳm vẽ ra từng luồng cầu vồng hoa lệ giữa hư không đen nhánh.

Tích Dịch Long màu xanh lá kêu thảm thiết không ngừng, thân thể bị xé nứt, bị xuyên thủng, bị nát bấy...

Đại lục Thái Sơ.

Tứ Cửu tiên tông.

An Lâm nằm phơi nắng giống như một ông cụ, bỗng bùa truyền âm vượt giới đột nhiên vang lên.

"A lô, Thỏ Tử Cơ, vừa mới nhắn tin, sao bây giờ đã gọi điện thoại rồi? Trao đổi vượt giới rất lãng phí năng lượng... Yên tâm, cái chảo thức ăn của tôi, một tuần hai bữa, không thể thiếu phần cô!"

"Không phải là, không phải là, tôi muốn thêm đồ ăn!" bùa truyền âm truyền đến giọng điệu đúng tình hợp lý của Thỏ Tử Cơ.

"Hừ... Cô lèo nhèo vừa thôi, tại sao phải thêm đồ ăn cho cô, không phải là đã thương lượng giá cả đầy đủ rồi à?" An Lâm không vui, cái chảo làm ra thức ăn ăn ngon như vậy, hắn còn muốn ăn nhiều vài miếng đấy.

"Mới vừa rồi Oa giới có Thiên Thần Tinh Thần đột kích, tôi bắt nó giết nó, anh nói xem có nên thêm cơm cho tôi không?" Thỏ Tử Cơ nũng nịu khẽ nói, còn thoáng có tiếng thở dốc.

"Thần xoa... Ta xoa xoa xoa xoa xoa xoa xoa xoa xoa...!!!"

Hai chân Thỏ Tử Cơ nhảy vọt lên, dáng người yêu kiều nhỏ nhắn nhảy lên thật cao, vượt qua vô số không gian, đi tới trước mặt Thiên Thần Tinh Thần, chợt đâm thanh trường xoa đang tỏa ra vô tận hồn lực tới.

Đánh về phía Thiên Thần Tinh Thần, thân thể chợt dừng lại.

Vô số hồn lực hắc ám hóa thành xiềng xích quấn quanh ở trên người Thiên Thần Tinh Thần.

Thỏ Tử Cơ một tay nắm trường xoa xanh thẳm, một tay vươn về phía Thiên Thần Tinh Thần nắm chặt hư không.

"Cho ngươi nếm thử Tây Lăng thần xoa của ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận