Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 601: Giúp Liễu Thiên Huyễn độ kiếp

Trong tháp Tiên Linh, Hứa Tiểu Lan, Tô Thiển Vân cũng dừng chiến đấu.

Sau khi các cô khôi phục sức mạnh, cũng rối rít thi triển thủ đoạn phá vỡ bức tường của tháp Tiên Linh, bay ra ngoài từ cửa sổ.

Sau đó, các cô thấy An Lâm dẫn Lôi Phách về phía tranh của Liễu Thiên Huyễn.

Mấy ngàn sinh viên cùng kêu lên.

"Trời ạ! Bạn học An Lâm lại có thể khống chế lôi kiếp sao?!"

"Cậu không biết à? Lúc An thần độ kiếp đến Kỳ Lân kim lôi có thể khống chế, bây giờ khống chế một luồng thiên lôi bình thường thì có vấn đề gì?"

"Trước kia tôi nghe tin đồn, còn không thể nào tin được. Bây giờ sự thật bày ra trước mặt, tôi thật sự không thể không tin! Nhật Lôi Tôn Giả danh bất hư truyền!"

"Hô... Có An Lâm ở đây, thế thì Liễu Thiên Huyễn cũng có thể độ kiếp an toàn rồi."

Bạch Chung và Khổng Mặc Hàn đều mang vẻ mặt ngây ngốc nhìn An Lâm.

Ầm ầm! Lại có một luồng thiên lôi giáng xuống, đầu ngón tay An Lâm vẩy một cái, sau đó chỉ về phía Liễu Thiên Huyễn.

Có một vài bạn học nam không nghe nổi nữa, không nhịn được mà khịt mũi coi thường.

Bạch Chung cảm thấy mắt mình mờ, xuất hiện ảo giác rồi.

"Bằng vào sắc đẹp của tôi thì không được sao?"

"Hắn là An Lâm sao? Không ngờ tới đó... Thiên Đình của chúng ta lại xuất hiện yêu nghiệt kinh thế cỡ này." Khổng mặc Hàn dùng ánh mắt nóng rực nhìn An Lâm.

"Đúng vậy, tôi đang nghĩ, sau này khi chúng ta độ kiếp, kêu An Lâm hộ pháp ở một bên, chẳng phải tính an toàn sẽ tăng ư? Đây đúng là là tool hack độ kiếp Thần cấp đó!"

Anh sét giống như rắn đánh về phía thân thể mềm mại của Liễu Thiên Huyễn, con rắn điện sáng chói, không ngừng phá hủy và chui rèn thân thể của cô.

"Ha ha, sắc đẹp của cậu hơn nữ thần Hứa Tiểu Lan, hay là hơn nữ thần Liễu Thiên Huyễn hả?"

"Đừng có nằm mơ, cái tool hack này thật sự không tồi, nhưng cậu xác định cậu có thể download nó à?"

"Vừa nãy hắn đã khống chế lôi kiếp sao? Tôi không nằm mơ chứ?"

Hơn nữa còn phải thu làm đệ tử thân truyền, truyền thụ tất cả những gì học được cả đời cho hắn.

Cùng lúc đó, trong tháp Tiên Linh.

Chỉ riêng việc một mình đối mặt lôi kiếp, phong thái biến nặng thành nhẹ thì đã khuất phục Khổng Mặc Hàn rất nhiều.

Đây là một loại chết đi sống lại trong sự hủy diệt, chắc chắn thân thể Hóa Thần sinh ra trong lôi kiếp.

Nếu sớm hơn mấy vạn năm, nhất định hắn sẽ thu An Lâm làm đồ đệ!

An Lâm cảm thấy cứ tiếp tục theo nhịp điệu này, Liễu Thiên Huyễn có cơ hội độ kiếp thành công rất lớn.

Chuyện bây giờ cô phải làm, chính là vận chuyển tâm pháp rèn thân thể trong lôi kiếp, ngưng thần, củng cố và hoàn thiện lĩnh vực cá nhân, chỉ thế thôi.

Ở một chỗ trên không trung bên ngoài tháp Tiên Linh, gợn sóng không gian khuếch tán, ngay sau đó có một hơi thở thu liễm, người đàn ông có dung mạo nho nhã mặc áo bào màu vàng xuất hiện trong hư không.

Lông mày của Liễu Thiên Huyễn dần dần giãn ra, khóe miệng mang nụ cười như có như không.

"Xem ra lần này không cần ta ra tay rồi."

"Liễu học tỷ, chị an tâm độ kiếp đi, nơi này có tôi rồi, cứ yên tâm!" Phía trên bầu trời, uy năng của thiên lôi càng ngày càng kinh khủng, nhưng giọng của An Lâm lại cực kỳ kiên định và vững vàng, đó là một lời hứa hẹn.

Tô Thiển Vân như mộng ảo, mắt màu lam trợn trừng lên,

Hứa Tiểu Lan và Tô Thiển Vân dừng ngự kiếm trên không trung xa xôi, kéo dãn một khoảng cách an toàn.

Thiên Đế khẽ cười một tiếng, cũng không hề rời đi, mà rất hứng thú quan sát tình huống trước mắt.

Đúng vậy, còn có An Lâm ở bên ngoài. Chẳng biết tại sao, lo lắng trong lòng của Liễu Thiên Huyễn dần dần lặn xuống.

Hắn nhìn mây sấm cuồn cuộn trên bầu trời, ánh mắt lại chuyển sang An Lâm đang không ngừng thao túng lôi kiếp, hít sâu một hơi, nói khẽ: "Thật đúng là có thể thao túng lôi kiếp..."

Người đến chính là chủ nhân của Thiên Đình, Thiên Đế.

Sự xuất hiện của ông không khiến người nào chú ý hết. Trên thực tế, chỉ cần ông không muốn cho người khác nhìn thấy thì ở nơi này không có bất cứ người nào có thể chú ý tới sự tồn tại của ông.

Lôi kiếp của Hóa Thần có bảy bảy bốn mươi chín luồng, trông lôi kiếp của Liễu Thiên Huyễn rõ ràng bình thường, ngoại trừ uy lực bởi vì bị tháp Tiên Linh chặn lại mà trở nên càng lớn ra thì không có khác thường nào.

Tất cả đều đang tiến hành teo trật tự.

Thiên lôi không ngừng giáng xuống, đều bị An Lâm dùng thuật dẫn lôi thay đổi phương hướng, cong thành một đường cong, xuyên qua cửa sổ, sau đó rơi trên người Liễu Thiên Huyễn.

Rầm rầm rầm...

Cô ngạc nhiên nhìn An Lâm, không nhịn được mà sợ hãi than: "Không ngờ An Lâm còn có thể khống chế lôi kiếp của người khác. Vậy sau này khi tôi độ kiếp, thì cũng phải tìm An Lâm hỗ trợ..."

Nói xong, cô lại hơi cẩn thận nhìn về phía Hứa Tiểu Lan: "Cô không để ý chứ?"

Hứa Tiểu Lan nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác đáng yêu lại có chút thấp thỏm của Tô Thiển Vân, không khỏi bật cười, cực kỳ rộng lượng mà nói: "Sao tôi lại để ý chứ, chúng ta đều là bạn tốt mà? Hơn nữa, hắn cũng không phải là người của tôi, cô hỏi ý kiến của tôi làm gì?"

Tô Thiển Vân có chút ngượng ngùng cười nói: "Bởi vì mọi người đều nói cô và An Lâm là đạo lữ đúng chuẩn..."

Hứa Tiểu Lan ôm lấy gương mặt nhỏ, trong đôi mắt sáng lại chứa ý cười, hiển nhiên không ghét cách gọi đạo lữ đúng chuẩn.

Từng luồn từng luồng thiên lôi giáng xuống.

An Lâm không ngừng sử dụng thuật dẫn lôi, uy năng của lôi kiếp càng ngày càng mạnh, cuối cùng hắn có dấu hiệu cố sức rồi.

Sức người cũng không phải vô hạn, sử dụng một thuật pháp nhiều lần, dù sao cũng sẽ mệt nhọc và tiêu hao.

May mắn thay, lôi kiếp cũng sắp kết thúc rồi.

"Vút!"

Cô ngẩng đầu, giống như có thể xuyên qua tháp Tiên Linh, nhìn thấy Lôi Kiếm lơ lửng phía chân trời.

Liễu Thiên Huyễn từ từ đứng lên, thân thể như một thanh Thiên Kiếm ra khỏi vỏ, mũi nhọn vô hình làm cho người ta không có cách nào nhìn thẳng.

Có lẽ, loại khí thế kiếm tiên cao ngạo tuyệt vời này, có thể khiến bọn họ càng cảm nhận rõ sự mạnh mẽ của Liễu Thiên Huyễn.

Nhưng mà, cảnh tượng vạn kiếm cùng kêu lên phục tùng, lại thật sự dọa bọn họ nhảy một cái.

Bời vì có Lôi Kỳ Lân trước đó của An Lâm, bây giờ xuất hiện têm một kiếm thiên lôi, hình như cũng không có gì sai hết!

Khổng Mặc Hàn có chút khó có thể tin nổi mà mở miệng nói: "Kiếm đạo cổ thể... Đã thức tỉnh rồi sao?"

Vào thời khắc này, Liễu Thiên Huyễn đột nhiên mở hai mắt ra, hơi thở tăng vọt ầm ầm.

Trong đôi mắt tím lóe lên chân ý của kiếm, tựa như Kiếm Tôn vạn đạo vô thượng.

Trong chớp mắt ấy, mấy ngàn bội kiếm của sinh viên ngoài tháp Tiên Linh cùng kêu lên vù vù, ngay cả trường kiếm màu xanh của Khổng Mặc Hàn cũng không nhịn được mà khẽ run động.

Kiếm đạo cổ thể vừa xuất hiện, vạn kiếm phục tùng!

Ầm ầm...

Phía trên bầu trời, sấm sét bắt đầu hội tụ thành một thanh kiếm sét, mũi nhọn khiếp người như muốn chia cắt cả vùng trời đất.

"Đây là... Lôi kiếp của kiếm?" Khổng Mặc Hàn mở miệng thì thào: "Không ngờ tôi lại thấy được lôi kiếp trong truyền thuyết, chỉ có người có Kiếm Chi Nhất Đạo vô cùng yêu nghiệt thì mới có thiên lôi hóa kiếm trong lúc độ kiếp."

Khổng Mặc Hàn chấn kinh rồi, nhưng mấy ngàn sinh viên bên ngoài tháp Tiên Linh cũng không kinh ngạc mấy.

Ngay cả sắc mặt của Thiên Đế một mực lạnh nhạt quan sát ở bên cạnh cũng thay đổi.

Bạch Chung và Khổng Mặc Hàn mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Liễu Thiên Huyễn.

Mọi sinh mệnh trong phạm vi trăm dặm, đều là cảm nhận được một sự sắc bén lạnh lẽo.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một luồng kiếm ý cực kỳ đáng sợ vọt thẳng lên trời xanh.

Liễu Thiên Huyễn đã rèn thân thể và ngưng thần xong, việc hoàn thiện lĩnh vực cá nhân cũng sắp đến hồi kết.

Đã vượt qua 40 luồng lôi kiếp trên 49 luồng rồi.

Lôi Kiếm chuyển động, tạo ra một quỹ tích sáng chói trên trời, giống như một con Cửu Thiên Lôi Long xé rách hư không, dưới sự dẫn dắt của An Lâm, bay về phía Liễu Thiên Huyễn.

Ầm ầm!

Trong một vùng ánh sáng chói mắt, Lôi Kiếm xuyên qua ngực An Lâm trong phút chốc.

Giờ khắc này, trời đất yên tĩnh trong thoáng chốc.

Trong tranh, chỉ còn lại có tiếng sấm ầm ầm như rồng gầm và người đàn ông bị Lôi Kiếm đâm xuyên qua giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận