Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1934: Kế thừa Chu Tước Tâm Nguyên

Nơi Chu Tước Nữ Đế biến mất có một viên ngọc màu đỏ đang chậm rãi bay lên.

Chu Tước Nữ Đế đã chết, nhưng Tâm Nguyên của cô ta vẫn còn lưu lại.

Tâm Nguyên của Chu Tước Nữ Đế gần như bị huỷ hoại hoàn toàn nhưng vẫn gắng gượng chống đỡ được một đòn Minh Tiên của An Lâm.

Sự vĩnh hằng chân chính, sự tồn tại duy nhất của vũ trụ chính là Chu Tước Tâm Nguyên!

Đây là bảo vật mà cả thần linh Sáng Thế và toàn bộ sinh linh đều điên cuồng tranh đoạt, đồng thời cũng có tác dụng trợ giúp thần linh Sáng Thế tiến thêm một bước trong quá trình tu luyện, là điều kiện để đạt được thánh vị.

Dù An Lâm không có huyết thống Chu Tước nhưng hắn cũng muốn có được bảo vật này.

An Lâm bước lên phía trước, đột nhiên cơ thể cảm thấy vô cùng choáng váng, không còn chút sức lực nào.

Một chiêu Minh Tiên Biến lúc nãy đã rút cạn năng lượng của hắn cho nên bây giờ ngay cả việc bay về phía Chu Tước Tâm Nguyên hắn cũng không làm được.

"Tiểu Lan, đây là cơ hội ngàn năm có một, em mau luyện hoá nó đi!" An Lâm kích động nói.

Còn nữa, lúc trước cô đã chém Chu Tước Tâm Nguyên làm đôi, ai biết nó có nhớ mối thù này không?!

Nghe vậy, Hứa Tiểu Lan nhìn lên viên ngọc đỏ thẫm trên không trung, huyết mạch bị phong ấn trong người rung động không thể kiềm chế.

Vừa trải qua trận chiến ác liệt, lúc này cơ thể cô đang suy yếu, trước đó lại bị Chu Tước Nữ Đế dùng Chu Tước Tâm Nguyên đả thương, bây giờ trong lòng cô rất sợ hãi nó.

An Lâm rơi vào vòng tay mềm mại ấm áp.

Ầm ầm!!!

"An Lâm, anh không sao chứ?"

An Lâm vẫn cổ vũ cô: "Em phải tin tưởng bản thân, nhất định em sẽ làm được."

Ngửi thấy mùi thơm quen thuộc, An Lâm lắc đầu thúc giục: "Tiểu Lan, anh không sao, em mau mau đi lấy Chu Tước Tâm Nguyên đi, nói không chừng đây là đồ tốt đó."

Một tiếng gọi thanh thuý dễ nghe từ phía sau truyền đến.

Trong lòng Hứa Tiểu Lan thấp thỏm lo sợ, nói: "Em thật sự có thể làm được sao?"

Chu Tước Tâm Nguyên trên bầu trời đột nhiên rung động kịch liệt.

An Lâm sắp không nhịn được nữa rồi, Chu Tước Tâm Nguyên không chỉ cực kỳ phù hợp với huyết mạch của Hứa Tiểu Lan mà còn cả những người có huyết mạch Chu Tước thuần chủng nữa, đối với bọn họ, Chu Tước Tâm Nguyên đúng là bảo vật có lực cám dỗ chí mạng.

Giờ nó là vật vô chủ, có thể lựa chọn chủ nhân tiếp theo phù hợp với nó. Khí tức huyết mạch Chu Tước mà Hứa Tiểu Lan phóng thích ra chính là hương vị nó thích.

Nghe được giọng nói của An Lâm, Hứa Tiểu Lan khôi phục dáng vẻ tự tin, dứt khoát cởi bỏ phong ấn huyết mạch Chu Tước trong cơ thể, phóng thích toàn bộ huyết mạch Chu Tước thuần túy ra ngoài.

Khí tức của huyết mạch Chu Tước thuần túy bắt đầu lan rộng.

Chu Tước Tâm Nguyên đột nhiên chủ động bay cực nhanh về phía cô.

Trong lúc Hứa Tiểu Lan vẫn chưa nghĩ ra cách gì thì...

Chu Tước Tâm Nguyên bay ngày càng gần về phía mình, Hứa Tiểu Lan bắt đầu đọc được rất nhiều cảm tình bên trong viên ngọc đỏ thẫm trước mắt, chỉ người nào có huyết mạch Chu Tước thuần tuý nhất mới có tư cách đọc được cảm tình này.

Làm cách nào để luyện hoá Chu Tước Tâm Nguyên?

Nó nói với Hứa Tiểu Lan: "Bây giờ ta bị thương rất nặng, lại chưa có ai làm chủ nhân của ta, rất cần năng lượng của chủ nhân để hồi phục, trong Chu Tước nhất tộc chỉ có cô là có tư cách sở hữu ta, hơn nữa huyết mạch của cô có thể sánh ngang với Chu Tước Nữ Đế, cô là người thừa kế hoản mỹ nhất đó. Cho nên mau mau tiếp nhận ta đi, chuyển ta vào tim của cô, dùng máu đầu tim để luyện hoá là có thể dung hợp với ta."

Hứa Tiểu Lan không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Nhưng ta chỉ là Hợp Đạo đỉnh phong thôi, thật sự có thể luyện hoá được ngươi sao?" Hứa Tiểu Lan chần chừ nói

Cô đang không biết làm sao mới luyện hoá được Chu Tước Tâm Nguyên, ai ngờ nó lại chủ động nói cho cô biết.

Hai mắt Hứa Tiểu Lan hơi sáng lên.

Rõ ràng thứ mà Chu Tước Nữ Đế dạy cô lúc trước không phải là phương pháp chính xác để luyện hóa, vậy giờ phải làm sao để luyện hóa nó?

Chu Tước Tâm Nguyên gào thét: "Chủ nhân mau bắt lấy ta đi!"

Hứa Tiểu Lan: "..."

Thấy cô gái áo xanh kia vẫn tỏ ra lạnh lùng, Chu Tước Tâm Nguyên càng sốt ruột, bày tỏ cảm tình nồng nhiệt hơn nữa.

Vèo!

Hứa Tiểu Lan rất lo lắng, cô không biết Chu Tước Tâm Nguyên bay về phía mình mang theo ý tốt hay ác ý, nếu nó muốn hại cô thì cô biết làm sao đây?

Dù gì ngươi cũng phải có chút kiêu ngạo của bảo vật Chu Tước chí cao chứ!!!

Hứa Tiểu Lan sợ hết hồn, cô không gọi Chu Tước Tâm Nguyên mà nó lại chủ động bay về phía cô? Hơn nữa nó còn bay nhanh khủng khiếp như vậy?

"Tất nhiên cô có thể làm được! Không phải chỉ có cảnh giới Sáng Thế mới có được thánh vị, chỉ là chúng ta coi thường những sinh linh không đạt cảnh giới Sáng Thế mà thôi, nhưng cô lại khiến ta thay đổi suy nghĩ." Chu Tước Tâm Nguyên kích động nói

Nói xong, đột nhiên cơ thể nó có dấu hiệu sắp nổ tung, nó luống cuống bay loạn quanh người Hứa Tiểu Lan, phóng thích ra cảm tình của chính mình nói: "Không còn thời gian do dự nữa đâu, mau luyện hoá ta đi! Nếu cô không hấp thu ta thì ta sẽ chết!!!"

Hứa Tiểu Lan nhướn mày nói: "Chu Tước Tâm Nguyên là bảo vật vĩnh hằng duy nhất, bất tử bất diệt, Chu Tước Nữ Đế chết rồi mà ngươi vẫn có thể sống được, giờ lại bảo với ta ngươi sắp chết? Ngươi tính lừa ai đó?"

Chu Tước Tâm Nguyên: "..."

"Được rồi, là ta nói hơi lố." Viên ngọc đỏ thẫm kia nhẹ nhàng rung động, chật vật biểu đạt cảm tình của mình: "Chuyện này giống như một loài người có năng lực không thể chết, nhưng thân thể bị chém thành hai nửa, máu chảy đầy đất. Hắn vừa chảy máu vừa bò lê bò lết trên mặt đất, vô cùng đau khổ, tinh hoa sinh mệnh đang không ngừng xói mòn. Tuy hắn không chết, nhưng cảm giác không khác gì một người sắp chết vậy..."

Hứa Tiểu Lan khẽ vuốt cằm, gật đầu một cái: "Ngươi so sánh như vậy có vẻ hợp lý đấy."

Chu Tước Tâm Nguyên sắp khóc đến nơi rồi: "Bây giờ là lúc nói chuyện này sao? Cô không thấy là ta đang bị chém thành hai nửa, máu tươi đầm đìa, bò qua bò lại trước mặt cô hay sao? Cô nhanh nhanh cứu ta, ghép thân thể ta hoàn chỉnh lại đi mà."

"Được rồi." Hứa Tiểu Lan há miệng nuốt Chu Tước Tâm Nguyên vào trong thân thể, sau đó chuyển nó đến tim bắt đầu quá trình luyện hoá.

Nhưng mà, cô luyện hoá chưa đầy một phút mà Chu Tước Tâm Nguyên đã bộc phát ra nguyên lực Chu Tước nồng đậm của nó trong tim cô, đồng thời khí tức vô cùng thần thánh dung nhập vào toàn bộ thân thể của cô.

Ầm ầm!!!

Cột ánh sáng đỏ thẫm phóng lên tận trời.

Chu Tước Tâm Nguyên nhất định phải là của chúng nó.

Còn một câu nói mà bọn chúng còn chưa nói ra.

Ba tên Chu Tước cấp bậc Hợp Đạo hét to một tiếng, xé rách tầng mây dày dặc mang theo uy thế đáng sợ bay xuống, bỗng nhiên tấn công An Lâm và Hứa Tiểu Lan.

"Trả thù cho Nữ Đế đại nhân!!!!"

"Lại còn nhận được sự đồng ý của Chu Tước Tâm Nguyên?"

"Không được, mau ngăn cô ta lại!!! Không được để Chu Tước Tâm Nguyên rơi vào tay của loại người thấp hèn như cô ta!!!!"

Chu Tước Lục Tử điên cuồng gào thét, thân thể giãy giụa trên mặt đất, giờ bọn chúng chỉ đang kéo dài hơi tàn, không đủ sức đến gần Hứa Tiểu Lan.

Nhưng bọn chúng không làm được không có nghĩa là những cường giả còn lại không làm được.

Ba tên Chu Tước cấp bậc Hợp Đạo ló đầu ra khỏi đám mây quan sát hai người trên mặt đất, tròng mắt lộ ra vẻ tham lam.

"Hai người bọn họ vừa mới đấu với Chu Tước Nữ Đế một trận, bây giờ là lúc suy yếu nhất."

"Tên nam nhân kia đứng còn không vững, nói gì đến cô gái bé nhỏ kia. Bây giờ cô ta không có năng lượng Thanh Long để gia tăng sức mạnh, lại còn đang bị thương nặng, hơn nữa cô ta còn đang phải luyện hoá Chu Tước Tâm Nguyên, chắc chắn không thể phát hiện ra chúng ta, lực chiến đấu của cô ta gần như bằng không."

"Đây là cơ hội cuối cùng, cũng là cơ hội tốt nhất của chúng ta."

"Ríu rít!!! Giết hết bọn chúng!!!

"Hứa Tiểu Lan nuốt Chu Tước Tâm Nguyên rồi sao?"

Chu Tước Lục Tử thấy cảnh tượng này kinh ngạc đến trợn tròn hai mắt.

Khí tức huyết mạch kỳ lạ đang lan rộng trong cơ thể Hứa Tiểu Lan, đưa đến cộng hưởng của thiên địa đại đạo.

Một lần nữa Hứa Tiểu Lan biến thành trung tâm của bão táp, cuốn lên mưa gió vạn dặm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận