Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1429: Tuyết Nữ tới chơi

An Lâm đang ở bên hồ tu luyện thuật pháp mới hắn vừa đạt được.

Đại Bạch vội vội vàng vàng lao đến, kích động nói: "Anh An, có một vị khách vô cùng đặc biệt tới chơi, gâu!"

"Vị khách nào mà khiến cậu chảy cả nước miếng thế?" An Lâm bày ra vẻ mặt ghét bỏ.

"Anh đi xem rồi sẽ biết, Một vị khách cực kỳ đặc biệt! Gâu!" Đại Bạch hưng phấn nói.

"Ai chứ, thần thần bí bí... " An Lâm nhìn Đại Bạch với ánh mắt ngờ vực, cuối cùng vẫn cưỡi Đại Bạch đi về phiến đại điện.

Rất nhanh, hắn lập tức thấy được rất nhiều tiểu tỷ tỷ.

Một đám tiểu tỷ tỷ mặc trang phục màu lam, da thịt nõn nà tựa như tuyết trắng, băng thanh ngọc khiết.

Các cô thấy An Lâm, thì đều nở nụ cười thân thiện, và bên trong nụ cười đó còn ẩn giấu sự khiếp đảm.

"Thượng Quan Nghệ! Chị cũng tới!" An Lâm kinh ngạc hô to.

Đến mức độ này rồi, thì coi như là Đại Tế Ti Tuyết Nữ tự mình tới nơi này, thì hắn cũng sẽ không có quá nhiều cảm xúc dao động. Điểm duy nhất khiến cho hắn cảm thán và bất đắc dĩ là, Thượng Quan Nghệ - cái người từng có thể dâng ra hết thảy vì Chu Tước tông, rốt cuộc vẫn phải đi lên con đường Tuyết Nữ.

An Lâm thầm thấy kinh hãi, nhưng trên mặt vẫn vẫn duy trì vẻ trấn định.

An Lâm nghe được cái câu "thay mặt Đại Tế Ti" này thì hơi ngẩn ra, nhưng vẫn không nói gì.

Thế mà Tuyết Nữ lại công khai xông vào giới Cửu Châu, đi tới chỗ hắn?

Sắc mặt An Lâm hơi đổi, tuy nói bởi vì thánh địa Cực Hàn dị biến, giới Cửu Châu và Tuyết Nữ tạm thời lựa chọn ngừng chiến. Nhưng trong tiềm thức, hai bên vẫn coi đối phương là kẻ địch.

An Lâm thấy những mỹ nữ này, thì đều không nhịn được mà phải hít vào một hơi.

"Thượng Quan Nghệ đạo hữu, mời ngồi." An Lâm mỉm cười nói.

Các cô ấy muốn làm gì?

Đứng ở trước mặt hắn, rõ ràng là mười mấy Tuyết Nữ hơi thở cường đại!

Đôi mắt thu thủy của cô gái đong đầy sự dịu dàng, cô khẽ mỉm cười, khom mình hành lễ với An Lâm, đoạn nói: "Thượng Quan thay mặt Nghệ Đại Tế Ti tộc Tuyết Nữ, bái kiến An Lâm tông chủ."

"Được rồi, chuyện này không thành vấn đề, cho dù sau này chị tới Tứ Cửu tiên tông ở, em cũng hoan nghênh, dù sao chúng ta cũng là người mình cả." An Lâm nhướn mày với Thượng Quan Nghệ, bày ra cái vẻ "chị hiểu đấy".

Cho đến một người con gái mặc trang phục tế ti màu trắng, dung mạo lạnh lùng tuyệt diễm chậm rãi đi tới, hắn lại càng không giữ được vẻ trấn định...

"Lớn mật! Anh dám đùa giỡn Đại Tế Ti của chúng tôi!" Một đại năng Tuyết Nữ cảnh giới Phản Hư không nhịn được giận dữ quát một tiếng.

Thượng Quan Nghệ lạnh lùng ưu nhã, nhẹ nhàng ngồi xuống, sau đó mở miệng nói: "Chúng tôi mạo muội đến quý tông, trước tiên là muốn hòa giải. Về phần vấn đề an toàn, chúng tôi đã thông qua Thiên Đình trước rồi, Thiên Đế đã đồng ý cho chúng tôi tới Tứ Cửu tiên tông."

Ngày hôm nay thiên đế lại bằng lòng để Tuyết Nữ tiến vào giới Cửu Châu? An Lâm cảm thấy hơi lạ.

"Ừm... Thật ra thì tôi tới tìm An Lâm tông chủ, là vì có một chuyện muốn nhờ. " Thượng Quan Nghệ chần chờ một lúc, mới nói với giọng điệu không màng danh lợi.

Yến Hoa: "..."

Làm gì có ai chiêu đãi khách bằng linh quả, thế này cũng quá xa xỉ rồi!

"À không, tôi nghiêm túc." An Lâm nói với vẻ mặt thành thật.

Yến Hoa lại càng cảm thấy không hiểu, cô là người đứng đầu Thánh cung, nhưng vẫn chưa từng đối với thuộc hạ của mình như thế.

"Được rồi, Yến Hoa đừng nói chuyện, An Lâm tông chủ chỉ đùa một chút mà thôi." Thượng Quan Nghệ có phần giận dỗi nói một câu, hiếm có lúc trên khuôn mặt trắng nõn lại đỏ bừng.

Tất nhiên là hắn sẽ không đồng tình với các cô, nhưng cũng sẽ không khua chiêng gõ trống ăn mừng, chẳng qua là đưa mắt nhìn sang Thượng Quan Nghệ, có phần ân cần nói: "Thượng Quan sư tỷ, chị nói đi, chị có chuyện gì?"

An Lâm thấy vẻ mặt của các Tuyết Nữ, cũng đoán ra đọan thời gian gần đây các cô cũng khó khăn.

Vốn dĩ Tuyết Nữ đã nghèo, hiện tại bởi vì chiến tranh và tai nạn nên phải trôi dạt khắp nơi, đối với các cô linh quả rất quý. Thân phận của những Tuyết Nữ có mặt ở đây cũng tương đối cao quý, nhưng trong các cô, có người, tìm trong nhẫn không gian cũng không ra một linh quả nào.

Thượng Quan Nghệ: "..."

"Nhận đi, đây là một chút tấm lòng của tôi, các vị đường xa tới đây cũng không dễ dàng gì." Trên mặt An Lâm hiện lên nụ cười ôn hòa, giống như đứng ở trước mặt hắn không phải là kẻ địch, mà là bạn tốt đường xa tới chơi.

Thượng Quan Nghệ thi lễ một cái: "Đa tạ An Lâm tông chủ ân tứ."

Các Tuyết Nữ còn lại thấy thế cũng đồng loạt hành lễ, người thì cảm động người thì thấp thỏm bất an nhận lấy linh quả.

Các Tuyết Nữ rất tức giận, đây là làm trò trước mặt các cô, đào góc tường Đại Tế Ti sao?

Các Tuyết Nữ đều thấy kinh ngạc, không biết có nên nhận hay là không.

Mỗi một linh quả đều có giá trị không nhỏ.

"Chuyện gì, nói đi." An Lâm thân thiện mỉm cười, dùng thuật pháp ngự ra mười mấy linh quả màu tím, phân cho các Tuyết Nữ.

Tuyết Nữ phái Thượng Quan Nghệ tới nơi này, dĩ nhiên là vì biết được tình nghĩa giữa Thượng Quan Nghệ và hắn, có thể sẽ dễ nói chuyện hơn.

An Lâm cũng tò mò, là chuyện gì, mà có thể làm cho sinh linh kiêu ngạo như Tuyết Nữ phải cúi đầu với kẻ địch của các cô để cầu cứu sự trợ giúp.

Thượng Quan Nghệ khẽ gật đầu, nhìn An Lâm với đôi mắt trong veo đầy ôn hòa: "Tôi đây cũng không vòng vo nữa, giờ phút này Tuyết Nữ gặp nguy cơ vong tộc, chúng tôi muốn mời cậu ra tay giúp đỡ."

An Lâm không nhịn được cười ra tiếng: "Mời em hỗ trợ?"

"Cậu cứ nghe tôi nói hết đã." Ánh mắt Thượng Quan Nghệ lộ ra vẻ cầu khẩn, "Chúng tôi nhất định sẽ giao cho anh cái giá khiến anh hài lòng."

"Chị nói đi." An Lâm nói.

" Ở khoảng một năm trước, chuyện Tuyết Nữ bị núi tuyết không ngừng bay tới nện chết, không biết cậu còn nhớ rõ không?" Thượng Quan Nghệ hỏi.

"Tôi nhớ." An Lâm hơi cảm thấy hứng thú.

"Cuối cùng, cái sinh linh ném núi tuyết kia, chạy đến Thiên Đình các cậu, cuối cùng bị Thiên Đình các cậu tiêu diệt, đúng không?" Thượng Quan Nghệ nhìn An Lâm.

An Lâm híp hai mắt lại: "Em nhớ mọi người trên Thiên Đình đều lập lời thề đạo tâm quyết giữ bí mật, làm sao mà chị biết được."

Thượng Quan Nghệ thẳng thắn nói: " Nữ Đế tộc tôi dùng mắt thần của Băng Tổ thăm dò được, không chỉ có như thế, cô ấy còn biết là cậu giết cái sinh linh ném núi tuyết kia..."

An Lâm thở dài một hơi: "Cho các chị biết được sự trâu bò của tôi, thật xin lỗi mà."

Thượng Quan Nghệ: "..."

Người sợ nổi danh heo sợ mập, những lời này thật sự là nói không sai.

An Lâm vất vả lắm mới thể hiện được một hồi, kết quả là ngay cả kẻ địch cũng tìm hắn để hỗ trợ, thế này là thế nào hả?

Thượng Quan Nghệ im lặng một lúc, lại nói: "Gần đây, Tuyết Nữ chúng tôi lại bị một kẻ địch kinh khủng theo dõi, lực lượng của kẻ đó tương tự như sinh linh ném núi tuyết trước kia, Tuyết Nữ chúng tôi không cách nào chống lại, đã gặp phải mối nguy hiểm diệt tộc..."

"Lại tới một người?" An Lâm biến sắc.

Hiển nhiên hắn biết cái loại sinh linh này đại diện cho cái gì, đây chính là quyền hành Thiên Đạo biến thành, là tồn tại có lực lượng phép tắc chí cao, Tuyết Nữ tầm thường hiển nhiên không phải là đối thủ của nó.

Coi như là đế vương Tuyết Nữ cảnh giới Hợp Đạo, cũng khó có thể làm gì được nó.

An Lâm bất chợt nghĩ tới điều gì, khẩn trương nói: "Nó sẽ không phá các chị một hồi, rồi lại tiến đánh Thiên Đình đấy chứ? Giống như Phong Thiên Thần ném núi tuyết kia."

Thượng Quan Nghệ lắc đầu: "Nó cho bộ tộc Tuyết Nữ chúng tôi thời gian đếm ngược vong tộc, nếu thật sự không làm gì, sợ rằng Tuyết Nữ chúng tôi sẽ sống không quá mười ngày..."

An Lâm: "!!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận