Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1385: Tứ Cửu tiên cung

Đám người La Viêm bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, ánh mắt An Lâm thật sự là quá dọa người!

"Thượng tiên áo trắng, chúng tôi đã nói tất cả những gì mình biết cho ngài, ngài đã nói là ngài sẽ nhẹ tay với chúng tôi... " Vương Thần run rẩy nói.

Thật ra An Lâm cũng không muốn dùng Minh Tinh ở trên người bọn họ, chỉ là đột nhiên muốn thử một lần thôi, bây giờ nghĩ lại, thật sự thì vẫn có không ít đối tượng mà hắn có thể thí nghiệm, không cần thiết phải khiến đám người Vương Thần làm mục tiêu thí nghiệm, bọn họ còn có chỗ hữu dụng khác.

"Được, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng." An Lâm gật đầu, trừ đại trưởng lão Phó Hạo Thương đã chết cùng với Côn Luân Lục Thần Tướng đã chạy trốn ra, mấy trưởng lão còn lại thì đều thuộc phái ôn hòa, có thể thử cải cách một phen.

"Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Các ngươi phải dùng đạo tâm để thề, rằng từ nay về sau không hề ức hiếp kẻ yếu, hơn nữa quán triệt thực hành mỗi một hạng mục chính sách của Tứ Cửu tiên cung, cả đời trung thành với Tứ Cửu tiên tông!" An Lâm nghiêm nghị mà cất giọng nói.

Vương Thần, La Viêm và Công Tôn Bích Ngọc vừa nghe rằng có thể giữ mạng, liền vội vàng đồng ý.

Nhưng rất nhanh, bọn họ lại cảm thấy có gì đó sai sai.

"Đợi một chút, Tứ Cửu tiên cung và Tứ Cửu tiên tông là cái gì?"

"Hãy gọi ta là Tiên Đế đại nhân!" An Lâm cất giọng nói.

An Lâm tỏ vẻ không sao cả khoát tay áo nói.

"Hả? Đừng gọi ta bằng cái tên tục tằng này!" An Lâm nghe thế lập tức không vui.

"Ha ha...Ta chỉ đùa một chút thôi mà, các ngươi cứ gọi ta là thượng tiên áo trắng là được rồi, ta vẫn rất thích cái xưng hô này, với ta không cần phải quá rườm rà hình thức."

Ba người biến sắc, đúng vậy, Tiên Vương đã chết, hiển nhiên bây giờ đến phiên thượng tiên áo trắng thống lĩnh cả đại lục Thần Nguyên rồi. Hôm nay, chàng trai trước mặt chính là sinh linh tôn quý nhất trên đời này, hắn nói gì, thì chính là cái đó!

Thật ra thì cái kết quả này tốt đẹp hơn trong tưởng tượng của bọn họ rất nhiều, chỉ có là không được ức hiếp kẻ yếu thì hơi có vẻ kỳ quái, không phải thượng tiên có thực lực mạnh là tôn quý nhất trên đời này ư? Thỉnh thoảng bắt nạt một số sinh linh nhỏ yếu hơn chẳng phải là chuyện rất bình thường ư?

La Viêm sửng sốt một chút, mở miệng hỏi.

Mọi người oán thầm trong lòng, chẳng lẽ thượng tiên áo trắng nghe cũng không rườm rà hình thức à?

Vừa nghĩ tới đây, ba người lần nữa khom người nói: "Tuân lệnh! Tiên Vương đại nhân!"

An Lâm chắp tay ở phía sau, lạnh nhạt cất giọng nói: "Từ nay về sau, không còn có Tiên Vương cung nữa, mà sẽ là Tứ Cửu tiên cung..."

La Viêm, Vương Thần và Công Tôn Bích Ngọc: "..."

Sứ giả của Tiên Vương là thế lực quan trọng Tiên Vương, thế nên sứ giả của Tiên Vương sẽ được vạn người kính ngưỡng.

Đám người La Viêm lộ vẻ lúng túng, gọi là Tiên Vương thì có gì mà tục tằng?

Dĩ nhiên, An Lâm sẽ từ từ thay đổi những quan niệm thâm căn cố đế này.

Sau đó ba vị trưởng lão dùng đạo tâm thề, một khi không tuân theo lời thề, đạo tâm của bọn họ sẽ tan vỡ, mất hết tu vi.

Đây chính là phong tục ở đại lục Thần Nguyên, người mạnh chính là vua. Ngươi là sinh linh có thực lực mạnh nhất, chiến lực mạnh nhất, thì các sinh linh khác sẽ phải chịu phục, sinh linh cảnh giới thấp gặp phải cảnh giới cao, phải quỳ lạy hành lễ.

An Lâm đi tới chủ điện Tiên Vương cung, ngoài ý muốn phát hiện ra một cô gái có dung mạo cực kỳ động lòng người, đang cung kính đứng chờ ở một bên.

Nhưng An Lâm lại không nghĩ như vậy, dưới tình huống như rắn mất đầu ở hiện tại, mỗi một lần biến chuyển kịch liệt đều sẽ khiến khói lửa bùng lên ở khắp nơi, sinh linh oán thán, hắn thật sự không thể cứ thế phủi mông mà đi được.

"Hôm nay Tiên Vương đã chết, thiếp thân đâu còn mặt mũi nào để mà được gọi là Tiên Hậu, ngài cứ gọi thẳng tên của thiếp thân được... " Giọng của Nhan Thư Cầm êm dịu, trong dịu dàng mang theo ngọt ngào, tựa như kẹo đường, hoàn toàn không có phong thái ngoan độc và giỏi giang của người đứng đầu hậu cung.

An Lâm làm những chuyện như vậy, Doãn Hỉ thật sự không thể hiểu được.

Nhan Thư Cầm mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, giọng nói êm ái: "Thượng tiên áo trắng, tình huống thân thể của Tiên Vương Phong Vô Nhai thế nào, chắc hẳn là ngài cũng biết... Thật ra thì hơn sáu trăm vị phi tử kia vẫn là tấm thân xử nữ, các cô ấy đều cam tâm tình nguyện sà vào lòng ngài. Chỉ cần ngài gật đầu một cái, các cô ấy sẽ chính là của ngài."

Hắn thành lập Tứ Cửu tiên cung, chính là vì chuyện này, hắn muốn cải thiện cái thế giới này!

Nhưng chung quy hắn vẫn thấy mình đã gặp nội dung vở kịch này ở đâu rồi.

Trái tim An Lâm chợt nảy lên, không thể không nói, chuyện này thật sự rất kích thích.

Hizzz... Chỉ cần gật đầu một cái, là có thể có được hậu cung hơn sáu trăm mỹ nữ?

Nếu là Doãn Hỉ, hắn sẽ cầm mảnh vỡ thiên đạo, trực tiếp trở về, cái thế giới này như thế nào, liên quan gì đến bọn họ? Hơn nữa, khối u ác tính lớn nhất là Tiên Vương đã chết, thế giới sẽ thiết lập lại trật tự mới, sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục thời đại đa tông, đa phái tranh đấu với nhau.

An Lâm khẽ gật đầu, vẻ mặt hơi trầm ngâm, hắn nói: "Vậy được thôi, Tiểu Cầm, cô mau đứng dậy đi, nói cho tôi nghe xem, cô tìm tôi có việc gì?"

Nhan Thư Cầm đứng lên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ có nụ cười nhợt nhạt: "Hôm nay trong Xuân Hoa cung vẫn còn sáu trăm hai mươi ba vị phi tử bằng lòng ở lại với thượng tiên áo trắng ngài, không biết lúc nào thì Tiên Vương ngài sẽ qua đó xem?"

An Lâm nghe vậy thì hít vào một hơi: "Các cô ấy bằng lòng ở bên cạnh tôi? Nhưng mấy trăm nữ tu kia chính là phi tử của Tiên Vương Phong Vô Nhai mà! Tôi không thể thu nhận các cô ấy được!"

Dù sao thì hắn cũng lấy rất nhiều bảo vật của Phong Vô Nhai, thế nên làm nhiều việc thiện chút cũng tốt.

Nhan Thư Cầm chính là thượng tiên Phản Hư trung kỳ, lúc vòm trời bị rách, vốn dĩ cô có thể nhân cơ hội chạy trốn.

"Cô chính là Tiên Hậu Nhan Thư Cầm?" An Lâm có phần ngạc nhiên hỏi.

Cô nhìn thấy An Lâm đi đến, tựa như một đóa sen trắng cong xuống, thản nhiên hành lễ: "Thiếp thân Nhan Thư Cầm, bái kiến thượng tiên áo trắng!"

Trong hơn một ngàn phi tử, vẫn còn có hơn một nửa phi tử bằng lòng tiếp tục ở lại bên cạnh hắn.

Xem ra phương pháp bài trừ được sử dụng trong kế hoạch công lược hai ngàn người trước đó, đem lại hiệu quả rất tốt!

Về phần nhiều phi tử cam tâm tình nguyện hầu hạ hắn như thế, liệu có thể xảy ra vấn đề gì không thì...

An Lâm hắn là cái loại người này sao?

"Thượng tiên áo trắng tôi nói muốn cho các cô ấy tự do, thì nhất định sẽ cho các cô ấy tự do! Các cô ấy muốn ở lại bên cạnh tôi? Xin lỗi, tôi không thích mở hậu cung." An Lâm lạnh nhạt cất giọng nói.

Nhan Thư Cầm có phần kinh ngạc nhìn An Lâm.

Cái thế giới này, phàm là người có thực lực, được mọi người ngưỡng mộ, có ai là không thê thiếp một đoàn.

Thậm chí ngay cả mỹ nữ đưa tới cửa mà thượng tiên áo trắng cũng không muốn?

"Vì... vại sao?" Nhan Thư Cầm không thể nhịn được, vội hỏi.

An Lâm nhìn Nhan Thư Cầm, chân thành nói: "Bởi vì trái tim của tôi rất nhỏ, chỉ chứa được một người."

Nhan Thư Cầm ngây dại, đây vẫn là lần đầu tiên cô nghe thấy những lời như thế, hơn nữa những lời này còn được nói ra từ trong miệng cường giả số một đại lục Thần Nguyên...

Lần đầu tiên, trong lòng vị mỹ nữ tuyệt diễm của Xuân Hoa cung này xuất hiện một cảm giác khác thường, không hiểu sao tim lại đập rất nhanh, không còn thong dong bình tĩnh như lúc trước.

Dương Linh Thiến cũng nhìn chàng trai trước mặt, suy nghĩ đến mức thẩn thơ.

Nói như vậy, nếu như "một người" kia là chỉ cô, thì cô tuyệt đối sẽ là người hạnh phúc nhất trên đời này, nhưng cô biết, chuyện này là không thể nào.

"Giải tán tất cả phi tử của Xuân Hoa cung đi, phát chút linh thạch cho các cô ấy là được. Mặt khác, tôi vẫn không hiểu, vì sao côn còn chưa đi?" An Lâm đưa mắt nhìn sang Nhan Thư Cầm, mở miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận