Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1570: Thiên Thần Kim Chúc đại chiến

Chiến trường ở chỗ Thiên Thần Đại Địa.

Không ai dám to gan tiếp cận.

Chỉ có một thiếu niên thanh tú người mặc áo tang, bình tĩnh chăm chú nhìn sự tồn tại nắm giữ quyền hành chí cao bằng hai con mắt trong veo.

Thiên tử thứ hai của bang Phá Thiên, Trần Trần.

Một trong những người mà Thiên Đạo căm hận nhất, cũng kiêng kỵ nhất.

Thiên Thần Đại Địa đang nhìn chằm chằm vào nhân vật trong truyền thuyết này, không nóng lòng động thủ.

Hai bên gần như cứ bình tĩnh đứng đối mặt nhau như vậy.

Ở ngoài vòng chiến.

"Chỉ có điều không có ai quan tâm một chút đến tình hình của người khổng lồ An Lâm sao?" Đề Na có chút lo lắng nói.

"Người chủ nhân kia, liệu hắn có thể bị đè bẹp không?" Hai mắt Mạch Luân nhìn chằm chằm vào núi Bất Chu.

Đại Bạch kinh ngạc: "Đây chính là thế giới cường giả sao? Gâu!"

Sự coi trọng của Trần Trần đối với An Lâm hiển nhiên đã vượt qua tất cả mọi người ở đây. Nếu An Lâm bị đè chết ở trước mặt hắn, hắn còn không tức giận ngay tại chỗ?

Tô Thiển Vân mở to đôi mắt lam mộng ảo, chớp chớp, dịu dàng nói: "Lợi hại, tôi căn bản không thể nhìn thấy họ đang đánh nhau, lẽ nào đây chính là quyết đấu giữa cao thủ?"

Trong tay Mạch Luân còn cầm một nắm bùn đất dính máu, bắt đầu ăn một cách say sưa ngon lành.

"Trần Trần với Thiên Thần Đại Địa vẫn chưa đánh sao?" Diêu Minh Hi nghi ngờ nói.

"Sẽ có ít máu không cẩn thận mà bị ép ra chứ?" Khả Khả Tư Đế thè cái lưỡi nhỏ ra, liếm liếm khoé miệng đỏ sẫm béo mập, gương mặt ngây ngất.

"Đúng, quyết đấu giữa cao thủ rất có khả năng đã bắt đầu từ ý niệm rồi, cảnh giới của chúng ta chưa tới, vì vậy không thấy được." Quyền Thánh nói phụ họa theo.

Tôn Vũ Lạc hai tay ôm kiếm, như có điều gì suy nghĩ nói: "Hay là bọn họ đã bắt đầu chiến đấu rồi."

"Yên tâm đi, nếu như bạn học An Lâm bị đè chết, Trần Trần không thể nào bình tĩnh như vậy." Hiên Viên Thành thật sự hiểu rõ đối với chuyện như vậy.

Những huyết dịch này, đều là máu của An Lâm rơi xuống trong quá trình chiến đấu, lúc bọn họ xem kịch hay, nhàn rỗi không có chuyện gì, liền lén lút hỗ trợ dọn dẹp chiến trường, thu thập máu của An Lâm, sau đó chậm rãi thưởng thức.

"Không, bọn họ chỉ là đang nói hươu nói vượn thôi." Bạch Lăng nói với vẻ không chút lưu tình.

Tuy rằng máu không đủ tươi, thế nhưng mỹ vị cao quý trong nhân gian quả không sai!

Mọi người tự động bỏ quên hai con người thần kinh này.

Khả Khả Tư Đế thì cẩn thận lọc máu trên tảng đá dính máu ra, sau đó thè cái lưỡi nhỏ ấm nhuận, liếm liếm máu tươi, nuốt vào trong miệng, rên rỉ liên tục.

Người con gái cả người đen kịt triệu hoán vô số Tiên Kim Hỗn Độn, vẽ ra quỹ tích chí mạng ở trên hư không, tiến hành tấn công chí mạng với mọi góc độ đối với Cổ Long Đế giống như vũ bão.

Sơn Thiên Thần rất biết điều mà không đi quấy rối họ, đưa mắt nhìn sang một hướng khác.

Thiên Thần Kim Chúc chú ý tới điểm này, cười ha ha, ném vài trăm Tiên Kim Hỗn Độn hình dáng sầu riêng về phía Cổ Long Đế: "Xem cái này ngươi chặn thế nào?"

"Đạo Huyết Hồn của tôi cũng vậy, Thánh Tổ chính là ngọn đèn sáng chỉ đường của chúng tôi." Mặt Mạch Luân lộ vẻ cuồng nhiệt mà nhìn núi Bất Chu, dường như có thể nhìn thấy dáng vẻ khiến người ta thần hồn điên đảo của người con trai ở phía dưới núi Bất Chu.

Oành! Nắm đấm màu vàng, dường như muốn đập nát trời xanh.

"Đạo Huyết Sát của tôi đã đến giai đoạn nút thắt, ngưỡng cửa Hợp Đạo đang ở trước mắt, chỉ cần tôi có cảm ngộ mới, là có thể có cơ hội Hợp Đạo." Hai con mắt của Khả Khả Tư Đế ánh lên thần thái kỳ dị.

Mấy trăm Tiên Kim Hỗn Độn dạng sầu riêng bị sức mạnh xung kích, trực tiếp vòng ngược lại, có cái thậm chí bị nắm đấm khủng bố chấn động đến mức rạn nứt.

Năng lượng Phá Thiên cực kỳ kinh khủng tiêu diệt tất cả những nơi mà nó chạm tới.

Hư không nổ tung, vạn vật thành tro!

Trần Trần và Thiên Thần Đại Địa vẫn đang đối mặt.

Cổ Long Đế nhìn thấy Tiên Kim Hỗn Độn dạng sầu riêng ba trăm sáu mươi độ không góc chết, trong nháy mắt tê cả da đầu.

Cô hít sâu một hơi, nắm nắm đấm về phía Thiên Thần Kim Chúc, sau đó ra quyền!

Một quyền Thiên Đạo!

Cuộc chiến của Thiên Thần Kim Chúc và Cổ Long Đế đã tiến vào giai đoạn gay cấn tột độ.

Sự sắc bén của Tiên Kim Hỗn Độn thực sự quá nghịch thiên, cho dù mỗi một lần đánh đều đánh vào mặt phẳng không phải lưỡi đao, nhưng vẫn có lúc thất thủ, trên tay xuất hiện từng vệt từng vệt máu nông sâu không đều nhau.

Thân hình Cổ Long Đế nhảy lên, tránh né chuyển dịch ở trong vô số luồng ánh sáng màu vàng kim sắc bén đến cực điểm, hai tay thon dài bao trùm thần đạo Tà Long chí cao của cô, gặp phải Tiên Kim Hỗn Độn thực sự không thể tránh thoát thì đánh bay nó.

Tiên Kim Hỗn Độn được gọi là kim khí sắc bén nhất trong vũ trụ, tùy tiện chế tạo một lúc, chính là một thanh Tiên khí hiếm thấy, có thể chém thần đạo dễ như ăn cháo. Bây giờ, kim khí cấp độ này chém tới Cổ Long Đế như không cần tiền, tình cảnh này, có thể khiến cho cường hào siêu cấp giới Tu Tiên đều nhồi máu cơ tim.

Thiên Thần Kim Chúc hoàn toàn biến sắc, ngưng tụ kim khí đen kịt che ở trước người.

Kim khí đó phảng phất giống như có sinh mệnh, mặt ngoài hiện ra ánh sáng lộng lẫy dịu dàng, dường như còn đang nhúc nhích.

"Hợp kim Siêu Toàn Tử Thái Mông!"

"Đây là kim khí có độ mềm dẻo và tính phòng ngự mạnh nhất, cái gì cũng có thể chặn!"

Thiên Thần Kim Chúc cười ha ha.

Lúc này, nắm đấm màu vàng ầm ầm hạ xuống!

Ầm ầm!!

Một quyền thiên đạo rơi xuống tấm chắn đen kịt, sức mạnh khó có thể dùng lời diễn tả được đập tấm chắn đến mức lõm thành hố, kim khí màu đen nhẹ nhàng nhúc nhích mà kêu lên từng tiếng thảm thiết.

Dư âm sức mạnh của nắm đấm thậm chí xuyên thấu qua Thiên Thần Kim Chúc, một đường chôn vùi mặt đất, đánh vào núi Bất Chu phía sau, ngay cả ngọn núi to lớn vô tận kia cũng chấn động đến mức lay động kịch liệt, còn xuất hiện dấu ấn của nắm đấm không thấy rõ chiều sâu.

Cổ Long Đế chậm rãi thu quyền: "Cái gì cũng có thể chặn?"

Thiên Thần Kim Chúc nhìn Cổ Long Đế, cả người có chút run rẩy, vóc người đen kịt lại khiêu gợi kia, đã bị đập thành hình dáng lồi lõm, trên mặt có một quyền ấn thô to.

Đúng vậy, một quyền Thiên Đạo, một phần sức mạnh lại xuyên qua hợp kim Siêu Toàn Tử Thái Mông, trực tiếp đánh lên người cô.

"Phù phù phù..." Thiên Thần Kim Chúc thở một cách nặng nhọc.

Thân thể cô rung động kịch liệt, nỗ lực khôi phục hình dạng vốn có.

Thân thể kim loại không có tính đàn hồi chính là như vậy, cứng chắc, muốn khôi phục vẫn thật khó khăn. May thân thể cô là kim loại có độ cứng độ mềm dẻo và độ linh hoạt đứng đầu, đã trúng một quyền Thiên Đạo, ngoại trừ có chút biến dạng, thần cách bị thương, thì không còn ảnh hưởng gì xấu khác.

Cổ Long Đế đâu chờ cô lấy lại bình tĩnh, lúc này lại lần nữa ra tay với Thiên Thần Kim Chúc, thân thể như sao băng vụt qua ở chân trời, hạ xuống Thiên Thần Kim Chúc.

"Hợp kim Quai Li Quỷ!" Thiên Thần Kim Chúc bị đánh ra hỏa khí, một tay nắm chặt, nắm trong tay một thanh trường kiếm màu đỏ tươi, chém về phía Cổ Long Đế.

"Đây là hợp kim có tính chất nguyền rủa mạnh nhất trong thiên địa, hễ là vật bị hợp kim này gây thương tích thì vận rủi sẽ quấn quanh người, nặng thì đạo căn hủy hoại, thậm chí trực tiếp hóa thành dòng máu, cho dù ngươi có thể chống lại một phần sức mạnh, cũng sẽ chịu sự nguyền rủa vô cùng ác độc!"

Thiên Thần Kim Chúc như khoe khoang bộ sưu tập của chính mình, mặt vừa lộ vẻ tàn nhẫn mà nói, vừa vung vẩy thanh hợp kim Quai Li Quỷ, chém về phía Cổ Long Đế.

Tiểu Tước Nữ nơi xa nghe thấy vậy, cảm giác lạnh cả eo, có chút sợ sệt mà liếc mắt nhìn cái eo của mình.

Cái eo thon nhỏ tú lệ vừa trắng mịn lại vừa có độ cong hoàn mỹ, có một miệng máu dễ thấy, đó là lúc cô cõng An Lâm và Hứa Tiểu Lan chạy trốn, bị Thiên Thần Kim Chúc gây thương tích.

Vũ khí mà Thiên Thần Kim Chúc sử dụng làm cô bị thương, hình như chính là thanh hợp kim Quai Li Quỷ này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận