Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2288: Hoa táng thế giới

Hải Dương Cự Mãng rơi mạnh xuống đáy biển, khiến đáy biển sụp lún rạn nứt.

Nó co rút thân thể, đôi mắt to hoảng sợ nhìn phía trên, sợ nhân ngư kia đuổi giết tới đây, may là nhân ngư kia chỉ ngơ ngác đứng yên ở trên mặt biển.

Hải Dương Cự Mãng thật sự bị dọa sợ, nó chưa từng thấy phương thức công kích sóng âm kinh khủng đến như thế, âm thanh có thể bao trùm hết thảy sự vật, tốc độ còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng, hơn nữa còn có thể xé rách và đẩy lui quyền hành hải dương chí cao ở trong uy năng của lực lượng, căn bản là khó lòng phòng bị !

Cuộc chiến đấu này còn đánh thế nào được?

Tại sao nhân ngư thoạt nhìn tỉnh tỉnh mê mê dễ bắt nạt nhất, lại có thực lực cường đại đến mức này?

Lúc này, Hải Dương Vương đã lại vọt tới trước mặt Thiên Y, kim xoa trên hai tay hóa thành kim quang, điên cuồng đâm tới, tựa như có vô số ánh sáng bùng nổ, phàm là bị chiếu rọi đến, đều gặp phải hậu quả trí mạng.

Song Thiên Y vẫn thong dong lững thững tránh né, hình thái động tác ưu mỹ, tựa như đang khiêu vũ.

Nếu không tránh thoát được, thì đuôi cá sẽ vung một cái, Hải Dương Vương đã bị đánh cho không thấy bóng dáng.

"Ngươi đã từng nghe tới. . . truyện hoa táng thế giới chưa? " Thần Hoa Nữ nhìn Tam Sinh Linh, nhợt nhạt cười mở miệng hỏi.

"Là truyện cười, hay là phiêu lưu kịch tính? " cái đầu bên phải hưng phấn nói.

Thần Hoa Nữ mặc bộ váy lụa diễm lệ, yểu điệu sải bước chân, cầm bách hoa dù, từng bước từng bước đi về phía cậu bé ba đầu, đôi môi đỏ mọng như lửa khẽ nhếch lên.

"Truyện đó hay không ? Có vui không?? Có ngược không? " Cái đầu ở giữa tò mò hỏi.

Hải Dương Cự Mãng không khỏi bộc phát ra một luồng ác khí, đong đưa thân thể cao lớn, lần nữa đánh tới Mỹ Nhân Ngư xinh đẹp kia. . .

"Hoa thơm nở rộ muôn nơi, càng ngày càng tươi tốt, làm cho thế giới trở nên càng ngày càng đẹp đẽ, lúc chất dinh dưỡng ở dưới đất không còn đủ nữa, chúng liền nở rộ ở biển rộng, lúc chất dinh dưỡng ở biển rộng không còn đủ, chúng lại nở rộ ở trên bầu trời. Cả thế giới kia đều là hoa, cái thế giới kia đã trở thành thế giới đẹp nhất."

Cái này gọi là gì, cái này gọi là chơi đùa!

Thần Hoa Nữ: ". . ."

Lúc này, ở bầu trời cao phía trên biển Bạch Quỳnh.

Cô ta đang đùa bỡn thập đại thái cổ! !

"Chưa nghe nói qua. " cái đầu trái lắc đầu.

Thần Hoa Nữ ném dù hoa lên bầu trời, khóe mắt rơi xuống một giọt nước mắt trong suốt: "Là những đóa hoa ấy khiến cho cái thế giới kia đi về phía đỉnh phong, nhưng cái thế giới đó lại muốn hủy diệt chúng, ngươi nói có buồn cười hay không?"

Cô xoay tròn bách hoa dù, phát ra tiếng vang "tinh linh linh" lanh lảnh, thanh âm kia linh hoạt kỳ ảo mờ mịt, xa cuối tận chân trời, nhưng lại cứ như thể gần ngay trước mắt.

Tam Sinh Linh nghe vậy lập tức không vui, ba đầu trăm miệng một lời nói: "Thế giới không tiêu diệt hoa, thì thế giới sẽ tiêu đời! Hoa này tất phải trừ a!"

"Trong truyền thuyết có một thế giới, cái thế giới đấy tràn ngập hoa cỏ, tô vẽ cho vạn vật thế gian, hết sức xinh đẹp, là thế giới đẹp nhất trong số hàng vạn hàng nghìn thế giới. " hai tròng mắt của Thần Hoa Nữ đầy sương mù , giọng điệu sâu kín.

"Nhưng thế giới phát hiện ra rằng nó không chịu nổi nữa, vì hoa nở quá nhiều, nên đã tạo ra ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự cân bằng của thế giới, thế nên cái thế giới kia định giáng xuống thiên tai, hủy diệt những đóa hoa. . ."

Lực lượng của những đóa hoa này lại có thể trùng kích đến thế giới bổn nguyên của Tam Sinh Linh!

Thân hình Tam Sinh Linh run lên, dù hoa ở trên cao đổ xuống vô vàn cánh hoa nhìn như vô hại, trong lúc bất chợt lại tạo thành ràng buộc tốc hành bổn nguyên cực kỳ mãnh liệt, động đến nguyên lực Sáng Thế của Tam Sinh Linh!

Nhưng đóa hoa có sức sống cực kì khủng bố, đóa này bị diệt, đóa khác lại mọc lên, hơn nữa còn hấp thu ngược lại lực lượng của thân thể của Tam Sinh Linh làm chất dinh dưỡng để sinh trưởng.

"Mỗi một đóa hoa đều là vô tội. . . " nước mắt của Hoa Thần Nữ vẫn còn vương trên mặt, xinh đẹp gương mặt đã hiện lên nụ cười bi thương, "Thế giới muốn chôn vùi vô số đóa hoa kia, nhưng mà thế giới đâu có thể ngờ, những đóa hoa kia cũng có thể chôn vùi thế giới !"

Một giọng nói bỗng nhiên truyền đến từ bên người.

Hoa Thần Nữ nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn lên hoa vũ rơi đầy trời, mặt lộ vẻ đau thương : "Nhưng mà. . . Mỗi một đóa hoa đều là tự nhiên sinh ra, đều tuân theo tự nhiên, nhũng đóa hoa đấy tồn tại đâu có gì là sai. . ."

Con dao găm xẹt qua, nhưng chỉ xẹt qua một mảnh hư vô không có thật thể.

Sắc mặt của cái đầu bên trái không có bất kỳ biến hóa nào, thản nhiên nói: "Vô Ngã!"

Tam Sinh Linh quay đầu nhìn lại, phát hiện chẳng biết từ lúc nào Hoa Thần nữ đã xuất hiện ở bên người của mình, tức tốc rút ra một con dao găm phiếm hàn quang từ bên hông, lấy tốc độ nhanh hơn bổ về phía cái đầu bên trái!

Nụ cười của cô gái từ bi thương biến thành quỷ dị.

"Hoa Tán. " cái đầu ở giữa nhìn về phía bách hoa dù không ngừng xoay tròn trên trời cao, cánh hoa rơi xuống khắp trời, đột nhiên cất giọng nói.

Tam Sinh Linh tựa như một đạo sấm sét, chợt đánh vào dù hoa phía trên bầy trời!

"Ha hả, tiểu oa nhi, gấp như vậy để làm gì?"

Vô số đóa hoa, nở rộ xung quanh thân thể của Tam Sinh Linh.

Tam Sinh Linh không hề cho Hoa Thần nữ mặt mũi, nhìn đóa hoa mọc lên trên người, quyết định nhanh chóng dùng nguyên lực để phá hủy.

"Thích cái rắm! Chuyện xưa vớ vẩn gì không biết!"

Hoa Thần Nữ cười lên: "Thế giới hủy diệt hoa, hoa hủy diệt thế giới, dù chỉ là hoa, cũng có thể nhảy ra gông cùm xiềng xích của thế giới, đây chính là chuyện xưa hoa táng thế giới, ngươi thích không?"

Thần Hoa Nữ biến hóa sắc mặt, lúc này, cánh tay của Tam Sinh Linh đã chộp tới phía cô, đầu ngón tay phiếm hào quang u lục âm trầm.

Đang lúc Tam Sinh Linh cho là Thần Hoa Nữ không kịp tránh né, sẽ bị nó chộp một cái đâm chết, thì thân hình Thần Hoa Nữ đột nhiên biến mất, sau đó nhảy ra từ một đóa hoa bên cạnh Tam Sinh Linh, con dao găm chém tới hướng Tam Sinh Linh từ trên xuống!

Tam Sinh Linh nhanh chóng rút lui về phía sau, nhưng tốc độ vẫn còn quá chậm, dao găm cắt ra một vết thương ở trên người hắn, lực lượng linh thể thần hồn cũng nhanh chóng sói mòn!

"Xem ra các ngươi bị hạn chế thời gian hư hóa. " Hoa Thần nữ cười tủm tỉm nói, nhìn cánh tay duỗi dài đến trước mặt, thân thể yêu kiều nhỏ nhắn đột nhiên lại biến mất.

"Cẩn thận! Cô ta có khả năng di chuyển vị trí giống như nữ thần Đề Na!" cái đầu bên phải kinh hô.

Lúc này, trong cánh hoa rơi xuống đầy trời, Thần Hoa Nữ lại nhảy ra ngoài từ một cái góc độ hết sức ảo diệu, lấy tốc độ cực nhanh đâm về phía sau lưng của Tam Sinh Linh.

"Linh hồn phong bạo. " Tam Sinh Linh đột nhiên khẽ hô một tiếng.

Gió lốc ẩn chứa nguyên lực chí cao màu u lục, lấy Tam Sinh Linh làm trung tâm, càn quét mạnh mẽ ra xung quanh, động tác trước đó của Thần Hoa Nữ còn chưa hoàn toàn hoàn thành, thân thể đã bị cơn gió lốc đáng sợ trùng kích cho phải nhanh chóng rút lui!

Lúc này, Tam Sinh Linh đã nắm lấy cơ hội, ba khuôn mặt nhe răng cười rồi đánh tới.

" Đúng là cách dùng vật chất môi giới để di chuyển vị trí này rất giống với nữ thần Đề Na, nhưng tốc độ chậm hơn nhiều, ngươi thật sự cho là chúng ta không bắt được ngươi sao?"

Thời điểm đứa trẻ ba đầu xuất hiện ở trong gió lốc, bọn họ mới chính thức lộ ra nanh vuốt, trên thân thể đột nhiên xuất hiện vô số móng vuốt dữ tợn, quặp về phía cô gái xinh đẹp kia!

Hoa Thần nữ còn chưa sử dụng vật chất môi giới để di chuyển vị trí, thì thân thể mềm mại đã bị những cái móng vuốt kia hung hăng đâm vào, lúc này, Tam Sinh Linh đã mở miệng ra, ba thanh kiếm khủng bố chui ra khỏi miệng.

"Địa Ngục Khuyển! " lần đầu tiên Hoa Thần nữ lộ ra vẻ hoa dung thất sắc mà hô lớn.

Một con chó hoang hóa thành Xích Lôi vọt đến phía sau Tam Sinh Linh, miệng há to gắp trăm lần, muốn nuốt chửng luôn cả ba cái đầu của Tam Sinh Linh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận