Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 797: Vô tình gặp đội Thần Vệ

Áo Ngưu thẳng một đường lao ầm ầm và không ngừng rống lên, lục địa lơ lửng màu đỏ càng lúc càng gần.

An Lâm thấy rõ những kiến trúc trên đó đều có hình dạng một cột chống đỡ mái nhà hình elip màu đỏ khổng lồ, rất giống cây nấm hình bầu dục.

Ở chính giữa còn có một cây nấm lớn tỏa ra ánh sáng màu đỏ chói.

Ánh sáng hòa vào lục địa lơ lửng, nhìn từ phía xa giống như một ngôi sao màu đỏ.

"Ấy, An Lâm, mau nhìn bên kia đi, có sự tồn tại của sinh mạng khác kìa!" Hứa Tiểu Lan chỉ vào một nơi nào đó bên dưới lục địa lơ lửng màu đỏ, ở đó có năm bóng đen.

An Lâm cảm nhận một chút, phát hiện khí tức của năm bóng đen kia đều không tệ.

Trong mắt hắn, khí tức có thể gọi là không tệ thì đương nhiên sẽ trâu bò hơn cả Áo Ngưu.

Sự thật chứng minh, không chỉ họ cảm thấy hứng thú với ngôi sao đỏ, trong Thú tộc cũng có những cường giả khác đi con đường khác, chọn lựa đến đây dò tìm sự thật.

"Mày chạy gì chứ?" An Lâm bất mãn nói.

"Ùm bò...!" Áo Ngưu kêu to một tiếng, lập tức dừng lại.

Một lát sau nó cũng nhìn thấy rõ người tới thì sắc mặt lập tức biến đổi, quay đầu bỏ chạy!

Hai tay An Lâm nắm lấy hai sừng của Áo Ngưu, kéo về phía sau, suýt chút nữa thì làm trâu ta lật ngược.

"Không có con nào có thể cưỡi." Hứa Tiểu Lan bực tức nói.

Chạy trốn thất bại.

Có vẻ như năm điểm đen ở đằng xa cũng nhìn thấy đám người An Lâm, cũng chủ động chạy về phía họ, tốc độ còn nhanh hơn Áo Ngưu mấy phần.

"Bọn chúng là nhân vật đáng sợ nhất của cảnh giới Hóa Thần? Đáng sợ hơn cả tao sao?" An Lâm mở miệng hỏi.

Nghe lời nói có chút muốn bội tình bạc nghĩa của Hứa Tiểu Lan, trong lòng Áo Ngưu lại buồn phiền.

Lúc này An Lâm đã nhìn rõ, năm bóng đen theo thứ tự là ếch xanh với khói độc bao quanh, Tích Dịch Long đá đen, quái vật giống như nắm gạo nếp trắng ngọ nguậy, sư tử bờm dài màu vàng tuyệt đẹp và chó khổng lồ toàn thân mọc đầy gai nhọn màu xanh thẫm.

"Đây chính là đội Thần Vệ dưới quyền Thần Bức Đại Đế, mỗi một Thú tộc trong đó đều là nhân vật đáng sợ nhất của cảnh giới Hóa Thần, nếu bị chúng bắt được ở di tích thì tuyệt đối sẽ không có chuyện gì tốt đẹp cả!" Áo Ngưu vừa chạy vừa kinh hoảng nói.

Đội Thần Vệ của Thần Bức Đại Đế nhanh chóng vọt tới trước mặt đám người An Lâm.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đang trên lưng Áo Ngưu cũng bối rối.

"Gâu gâu! Coi như các người thức thời, không chọn bỏ chạy, nếu không đại đế nổi giận thì chắc chắn các người sẽ không gánh nổi!" Con chó khổng lồ toàn thân mọc gai màu xanh đậm nói với giọng cực kỳ chói tai.

Áo Ngưu: "..."

Áo Ngưu run rẩy nhìn năm Thú tộc chạy như điên tới, thậm chí nó đã nhìn thấy nụ cười hớn hở trên gương mặt dữ tợn của Thú tộc.

Trong lòng bọn chúng, đối phó với hai tên loài người Hóa Thần trung kỳ và một con Áo Ngưu Hóa Thần đỉnh phong, hai Thú tộc là đủ rồi!

Lúc này, quái vật màu trắng như gạo nếp ngọ nguậy đi tới phía trước nhất, chậm rãi mở miệng: "Đừng lãng phí thời gian, hai tên rác rưởi Hóa Thần trung kỳ mà thôi, sau này xử lý thế nào là tùy các người, bây giờ thì mau chóng chấp hành nhiệm vụ đi."

"Chuyện đó... Chúng mày nói bắt bọn tao đi thử nghiệm, là thử nghiệm như thế nào?" An Lâm không nhịn được mở miệng hỏi.

"Ồ? Có hai kẻ lại là loài người? Trước đó tôi còn tưởng rằng là loại người đầu bò, người đầu ngựa chứ." Sư tử bờm dài màu vàng nhìn An Lâm và Hứa Tiểu Lan, hai mắt nheo lại, lạnh lùng nói.

Ếch xanh khói độc thân thủ nhanh quỷ mị, há to miệng một cái, đầu lưỡi như một tia điện màu đen, nháy mắt đã quấn quanh cơ thể An Lâm.

"Ộp! Ngoan ngoãn phối hợp với chúng tao làm thí nghiệm, sau khi thành công có thể tha cho các người không chết." Ếch xanh phủ khói độc đắc ý mở miệng.

Ba thuật pháp lớn đồng thời được thi triển.

Thuật Thần Giám, Phong Linh Nhị Trọng, Phong Kiếm!

Hai mắt An Lâm sớm đã trắng như tuyết, đôi cánh gió phía sau đã mở rộng, kiếm Thắng Tà thì xoay quanh tạo ra luồng gió.

"Ha ha, loài người lại lăn lộn đến tận đây sao? Tốt! Sau khi thí nghiệm xong có thể trực tiếp ăn luôn, lâu rồi không được ăn thịt cường giả Hóa Thần!" Tích Dịch Long đá đen vui sướng đung đưa hai cánh, nhưng lại không dám dùng sức quá, sợ mình sẽ bay lên.

"Kẻ yếu không có quyền đặt câu hỏi, dù sao sớm muộn cũng là bữa ăn trong bụng ếch tao! Ộp!" Ếch xanh quát to một tiếng, liền nhảy về phía An Lâm và Hứa Tiểu Lan.

Tích Dịch Long đá đen cũng nhào về phía Áo Ngưu.

Khí tức của hai Thú tộc lập tức kéo lên đỉnh cao, uy thế kinh khủng hóa thành cơn lốc xoáy cuốn sạch xung quanh, khí thế đó quả thật là mạnh nhất trong tất cả những Thú tộc cảnh giới Hóa Thần mà An Lâm từng gặp.

Bốn con Thú tộc còn lại nghe vậy ngưng cãi nhau, ếch phủ khói độc và Tích Dịch Long đá đen chủ động bước ra, hiển nhiên chỉ có hai con Thú tộc quyết định ra tay.

"Ộp! Đợi tôi bắt được hai con người kia sẽ tới giúp anh!" Ếch mở miệng nói.

Tích Dịch Long đá đen nhếch miệng cười: "Ha ha, nhìn bộ dạng của bọn chúng hình như sợ đến mức ngây ra rồi, nhìn thấy chúng ta lại không bỏ chạy."

Ếch xanh há miệng: "Ộp! Cần thận nhé con bò kia."

Đầu lưỡi của ếch xanh khói độc quăng về phía An Lâm với tốc độ cực kỳ đáng sợ, lại phát hiện thân thể An Lâm biến mất trong nháy mắt, chỉ để lại một luồng gió mát.

"Ộp?" Ếch xanh có chút mơ hồ mà kêu lên một tiếng, sau đó cảm nhận được đầu lưỡi hơi mát lạnh.

Phập phập...

Máu tươi bắn ra, kèm theo tiếng ếch kêu thảm thiết, đầu lưỡi thật dài lại bị chặt đứt!

Không chỉ có vậy, khói độc bao phủ quanh người nó cũng bị ánh sáng vàng phá vỡ vào lúc đó.

Một nắm đấm cực lớn ẩn chứa lực đại địa, giống như núi lớn đè xuống, trực tiếp đánh vào người con ếch!

Ầm ầm!

Ếch xanh bị một quyền đánh cho nằm bẹp dưới đất, nội tạng bị đập đến vỡ thành mảnh nhỏ, ngay cả mặt đất nghìn mét xung quanh cũng bị nện đến lõm xuống.

Cùng lúc đó Tích Dịch Long đá đen đang bay nhào về phía Áo Ngưu nhìn thấy hai nhát kiếm quang màu xanh lặng lẽ xao động, lóe lên một cái rồi biến mất.

Sau đó đôi cánh rồng to lớn kia liền bị chém đứt.

Tích Dịch Long biến thành thằn lằn, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía cô gái áo xanh. Trong chớp mắt tiếp theo, ngọn lửa lấp lánh và tia sét của kiếm Long Tước cũng đã lơ lửng trên đầu nó.

Xẹt... Tất cả những Thú tộc tại hiện trường đều tỏ vẻ ngây ngốc mà nhìn cảnh tượng trước mặt.

Cho dù là Áo Ngưu đã chuẩn bị sẵn tinh thần, lúc này hai mắt cũng đã ngây ra như chuông đồng vậy.

Tuy nó biết An Lâm và Hứa Tiểu Lan rất mạnh, nhưng cảnh tượng giết hai Thú tộc của đội Thần Vệ trong nháy mắt vẫn khiến nó cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

"Đây, đây là thực lực mà loài người Hóa Thần trung kỳ nên có sao?" Sư tử bờm dài màu vàng mắt chữ O mồm chữ A.

"Thực lực đáng sợ như vậy... Cho dù là Nhu Bá có lẽ cũng..." Chó khổng lồ nhìn sang Thú tộc màu trắng như gạo nếp bên cạnh, có chút kinh hãi nói.

Quái vật như nắm gạo nếp trắng ngọ nguậy nhưng không nói gì, đôi mắt màu vàng nhìn chằm chằm chàng trai cách đó không xa.

Hai chân An Lâm giẫm lên con ếch xanh đang hấp hối, cười nhạt: "Mày nói đúng, kẻ yếu quả thật không có quyền đặt câu hỏi, vậy thì bây giờ tao có thể hỏi chưa?"

"Hỏi con mẹ mày! Muốn chém muốn giết muốn róc thịt thì cứ thoải mái, nếu như ông đây nói thêm một chữ thì chính là cháu nội của mày! Ộp!" Ếch tức giận hét to hơn.

"Có chí khí." An Lâm giơ kiếm Thắng Tà lên.

"Ông nội ơi!" Con ếch hét lớn.

An Lâm: "..."

Hứa Tiểu Lan: "..."

Đám Thú tộc: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận