Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1389: Gặp Nữ Oa nương nương

Tới khuê phòng của Nữ Oa nói chuyện?

An Lâm nghe được lời của Đạo Đức Thiên Tôn, cảm thấy toàn thân đều không khỏe, đầu tiên là rất khẩn trương và sợ hãi, sau đó đột nhiên lại thấy rất hưng phấn!

Đừng nghĩ sai lệch, chẳng qua là cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng nhìn thấy nhân vật trong truyền thuyết này.

Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội gặp mặt một lần, thế nên mới hưng phấn mà thôi.

Có rất nhiều truyền thuyết về Nữ Oa. Nổi danh nhất chính là Nữ Oa vá trời và Nữ Oa nặn người.

Nữ Oa tạo người chính là ở Oa giới, lấy Nhân tộc, một chủng tộc trí tuệ cao ở đại lục Thái Sơ làm nguyên mẫu, dùng bùn nặn người, đặt ở trong Oa giới. Nói một cách chính xác, Trái Đất cũng là do Nữ Oa chế tạo nên.

Nữ Oa vá trời, chính là bổ sung thiên đạo bị thiếu sót ở đại lục Thái Sơ, đây là do người của nền văn minh Tử Tinh chọc thủng, khiến Nữ Oa phải chùi mông thay...

Nhưng cô vá trời, cũng chỉ là trì hoãn nguy cơ thiên đạo cắn trả, để cho các đại năng có thêm nhiều thời gian để ứng đối. Nói theo cách khác, cô vá trời nhưng chưa hoàn chỉnh.

An Lâm ngẩng đầu, có thể thấy một cái bóng dáng như ẩn như hiện, ở ngay phía trên biển Bạch Quỳnh, dáng người thướt tha, dù là nhìn từ xa, cũng có một loại cảm giác tĩnh lặng.

Lần nữa mở mắt, thì hắn đã đi tới một căn phòng gỗ nhỏ.

Thật sự không biết, vì sao cô phải tốt với Nhân tộc như vậy?

Đó là lực lượng không gian vô cùng cao cấp, hắn gần như không kịp phản ứng, đã cảm thấy vật đổi sao dời, phạm vi nhìn vặn vẹo, không gian biến hóa.

Còn nghe nói rằng Thiên Đình được sáng lập cũng liên quan không ít tới Nữ Oa, Đấu Chiến Thắng Phật Tôn Ngộ Không ở Tây Thiên Phật quốc, cũng chui ra từ thiên thạch rơi xuống nhân gian lúc Nữ Oa vá trời, coi như cũng kết không ít thiện duyên với Nhân tộc.

Tinh thần phấn chấn gấp trăm lần, thích ý thản nhiên!

Bây giờ nguy cơ tái hiện, đã càng nghiêm trọng hơn.

An Lâm hít thở, cảm nhận được bầu không khí tươi mát đến mức khó có thể hình dung, chảy khắp toàn thân, giống như gột sạch tất cả cặn bã, một cảm giác thoải mái và thư thái mà từ trước đến giờ hắn chưa từng trải qua.

An Lâm cảm thấy vị đại năng Sáng Thế này rất tốt với Nhân tộc, tựa như cô vú của Nhân tộc vậy, thỉnh thoảng lại chạy tới đút cho một ngụm nữa.

Nữ Oa lần nữa xuất hiện ở trên võ đài thế giới, nghe nói cô vẫn là người cầm đầu trong kế hoạch vá trời, Thiên Đế chỉ là hai cánh tay, một mực chuẩn bị cho sự nghiệp vá trời, thật sự là hết lòng hết dạ vì Nhân tộc, vì thế giới.

Hắn còn chưa tới kịp nhìn kỹ, một luồng lực lượng không gian lập tức bao phủ toàn thân.

Trong căn phòng gỗ được trang trí rất giản lược, nhưng lại không hề đơn giản.

Thần quang mang màu sắc rực rỡ xuyên thấu qua nước biển sâu mấy vạn mét, chạy thẳng tới chỗ đám ngươi An Lâm.

Có bức vẽ rất đơn giản, trông như vẽ một cái thế giới, bất cứ khi nào cũng có thể đi vào.

Không chỉ có như thế, tất cả tế bào trong cơ thể của hắn như cũng sục sôi.

An Lâm lập tức có một loại cảm giác, rằng nếu để cho hắn ở chỗ này hít thở một vạn năm, chuyện gì cũng không làm, thì hắn vẫn rất là hạnh phúc!

Nhưng nếu quan sát kỹ lưỡng, thì sẽ phát hiện ra chỗ bất phàm.

Lục lạc lanh lảnh Phong Linh, một trận gió phất tới, có thể phát ra đơn giản nhưng dễ nghe đến cực điểm tiếng vang, làm cho người ta say mê...

An Lâm không thể nhịn được bèn nhìn về phía chiếc giường phía sau màn che sáng màu.

Cửa sổ khắc hoa đơn giản, tỏa ra từng luồng thần tính.

"Không sao, tự giới thiệu bản thân một chút, ta là Nữ Oa." Cô gái chậm rãi đi ra từ sau màn che.

Có bàn trà đơn giản, nước trà trong chén trong veo, hương trà phiêu đãng khiến cho hắn có thể trực tiếp phán đoán, lá trà được dùng ít nhất cũng là thần cấp.

Thật ra thì Nữ Oa cũng không tính là cô gái xinh đẹp nhất, trong số tất cả cô gái mà hắn đã từng gặp, chỉ có thể xếp hàng thứ ba, không bàn cãi nhiều, đầu tiên chính là Hứa Tiểu Lan, thứ hai là Hằng Nga.

An Lâm không khỏi âm thầm nuốt nước miếng một cái, thầm nghĩ Nữ Oa không phải là đuôi rắn nhân người ư? Sao lại có dáng vẻ giống hệt như con người thế này?

An Lâm ngẩng đầu nhìn lại, thấy một cô gái mặc tiên y màu sắc rực rỡ nữ đi tới, gáy ngọc thon dài, cặp ngực đầy đặn trắng nõn như bạch ngọc, vòng eo nhỏ xíu, không chút mỡ thừa, đôi chân tuyết trắng thon dài cân xứng để trần, chỉ riêng cái gót sen xinh đẹp tuyệt trần thôi cũng đã toát ra sức quyến rũ của cô.

Bàn trang điểm cổ xưa tinh xảo, trong gương có trăm hoa nở rộ ở dưới đêm trăng.

Sau đó đôi mắt hoa lên, hắn mù rồi...

"An Lâm tiểu hữu, có một số hình ảnh không thể nhìn loạn đâu nha." Giọng nói nghe có vẻ trêu chọc, nhưng cực kỳ dịu dàng truyền tới bên tai, tiếng nói này nghe rất trong trẻo, cảm giác cực kỳ thoải mái.

An Lâm quay đầu, úc này mới khôi phục thị lực, có phần lúng túng nói lời xin lỗi nói: "Xin lỗi, tiền bối, vừa rồi là tôi mạo muội rồi..."

Đúng, liếc mắt nhìn mỗi một vật trong căn phòng đều cảm thấy rất đơn giản.

Doãn Hỉ ngồi ở một bên, mở to hai mắt tròn căng, có chút ngạc nhiên mà đánh giá bốn phía, hiển nhiên là giống như An Lâm, cũng là lần đầu tiên tới nơi này.

Xem ra không phải là lần đầu tiên ông tới nơi này, không thì ít nhất cũng đã từng thấy qua căn phòng này.

"Thật sự không nghĩ tới, Nữ Oa lại cho chúng ta tới căn khuê phòng này thật." Đạo Đức Thiên Tôn ngồi ở đối diện, vui vẻ cất giọng nói, vẫn không quên tự rót cho mình một chén trà.

Ngũ quan của cô tinh xảo đến mức không có bất kỳ thiếu sót nào, hơn nữa thoạt nhìn hết sức tự nhiên, mặc dù không quyến rũ đến mức khiến cho người khác thần hồn điên đảo, nhưng cái dung nhan này có nhìn liên tục một vạn năm, cũng có thể khiến người ta động lòng không thôi, gọi tắt là dễ nhìn vô địch!

Làn da của cô trắng như bạch ngọc, không có một chút tỳ vết, đứng giữa thế gian, chính là phong cảnh tốt đẹp nhất trên thế gian này, giống như được ông trời ưu ái tạo nên.

Đây mới thực sự là thần nữ, thần nữ khiến cho người ta không dám sinh ra một chút cảm xúc khinh nhờn nào.

Trong nháy mắt này An Lâm đã nghĩ đến rất nhiều điều.

Nữ Oa lại phối hợp ngồi ở một bên, vẫn luôn mỉm cười, tò mò đánh giá An Lâm.

"Làm sao, nhìn đủ chưa? Cảm thấy dung mạo của ta có thể xếp thứ mấy?" Nữ Oa bật cười hỏi.

An Lâm lấy lại tinh thần ở trong phút chốc, sắc mặt càng thêm lúng túng, giống như suy nghĩ bị nhìn thấu, chỉ cảm thấy vô cùng thất lễ, liền thành thật trả lời: "Ngài là người đẹp nhất trong số tất cả các cô gái mà tôi đã từng gặp! Hiển nhiên là xếp thứ nhất rồi!"

"Hừ... Thật không biết xấu hổ!" một giọng nói trong trẻo lạnh lùng mang theo địch ý đột nhiên truyền đến từ phía sau.

An Lâm quay đầu, thấy người đi tới, sắc mặt liền biến đổi.

Một cô gái mặc váy lụa mỏng màu đen, mái tóc thẳng đen dài rũ tới bên hông, dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, đang bày ra vẻ mặt lạnh lùng mang theo ghét bỏ nhìn An Lâm.

"Hắc Linh Xà, cô cũng ở đây? " An Lâm kinh ngạc.

Thế rồi hắn còn thầm nghĩ đây đúng thật là không phải oan gia không chạm mặt mà!

Lúc này mới cách có bao lâu, mà đã lại gặp phải cái vị sát tinh này rồi!

An Lâm còn chưa kịp sợ, một giọng nói đã lại truyền đến.

"Cô nói ai không biết xấu hổ, chẳng lẽ An Lâm tiểu hữu nói không đúng? Cô còn không mau tới châm trà cho khách?" Nữ Oa quát lớn.

Hắc Linh Xà: "..."

An Lâm vui vẻ, Nữ Oa nương nương đúng là thần trợ công mà!

Lần này, chỉ cần ôm chặt bắp đùi của Nữ Oa nương nương là được, để xem con rắn thối này có thể làm gì được mình!

Hắc Linh Xà bày vẻ mặt tủi thân đi tới, bất đắc dĩ giúp Nữ Oa, Đạo Đức Thiên Tôn, Doãn Hỉ, còn có An Lâm đầy mặt đắc ý châm trà.

Thấy nụ cười đê tiện kia, Hắc Linh Xà cũng có chút khống chế được chính mình.

Đạo Đức Thiên Tôn vui vẻ, giống như nhìn một cuộc trò hay.

Nữ Oa cười nói: "Được rồi, nơi này cũng không có người ngoài, cậu lấy mảnh vỡ thiên đạo ra đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận