Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1412: Dường như đã từng quen biết

Thuật Thần Giám có thể phân tích và nhìn thấu vạn vật trên thế gian.

Bất kể là trong chiến đấu, hay muốn dùng để phân biệt bất kì thứ gì, dùng thuật Thần Giám đều có thể phân tích và nhìn thấu tất thảy.

Quả nhiên, không có bất kì thứ gì có thể tránh được sự ảnh hưởng của thuật Thần Giám cả.

Sau khi An Lâm dùng thần Giám Thuật nhìn về phía đầu lâu áo đỏ.

Một loạt thông tin bắt đầu hiện lên trong đầu hắn.

Huyết Tổ Di Thân: Thi thể Huyết Tổ sau khi chết còn để lại trên chiến trường cổ Huyết Tu La, hiện tại đã thành tinh, muốn dụ được nó đi ra, cần dùng thứ huyết dịch tươi ngon để thu hút nó.

An Lâm xem xong những thông tin này, mặt mày tối đen.

Phải nói thật không hổ là Huyết Tổ à? Người cũng đã chết từ lâu rồi, mà thi thể vẫn còn có thể thành tinh thế này được luôn!

Đầu lâu hú lên một tiếng quái dị, thân thể hóa thành tàn ảnh, tốc độ nhanh tới mức cả An Lâm cũng sợ là khó thể đuổi kịp, nó dùng tốc độ nhanh tới khó tin đó, bay lại liếm lấy cổ tay An Lâm!

Xoẹt!

Đầu lâu áo đỏ vẫn còn dựa vào gốc cây khô, lắc lư lục lạc, nhưng cơ thể đột nhiên run lên bần bật, hai hốc mắt trống trơn bỗng phát ra ánh sáng lạnh tanh.

An Lâm kinh ngạc phát hiện sau khi đầu lâu há miệng ra, trong miệng nó ngưng tụ ra một cái lưỡi nhỏ, liếm lấy cổ tay An Lâm.

An Lâm bán tín bán nghi, lặng lẽ cắt cổ tay mình ra, một dòng máu tươi chảy xuống

An Lâm hơi sững sờ một chút sau đó lập tức lấy lại tinh thần, hắn nhanh chóng vươn tay tóm chặt lấy cái cổ của đầu lâu, đồng thời mạnh mẽ trói buộc nó lại.

Lão già nhà nó có biết thi thể của mình vẫn đang nhảy nhót thế này không vậy?!

"Trời ơi! Đây chính là thứ huyết dịch hoàn hảo nhất mà mình tha thiết cầu mong, thật là thơm!"

Mùi máu tươi lan tràn ra khắp chung quanh.

Còn nữa, dùng huyết dịch để mê hoặc nó là có ý gì chứ? Tên này còn có thể hút máu nữa sao?

Thử nói coi, rõ ràng đầu lâu không có lưỡi, vậy mà nó làm sao mà liếm máu được chứ?

Đồng thời cũng mạnh mẽ đè cơ thể nó xuống đất.

"Ô gào!"

"A! Thả ta ra!" Yêu quái đầu lâu giãy giụa kịch liệt.

Yêu quái đầu lâu hô lên đầy hưng phấn, âm thanh kia làm An Lâm cảm thấy rất quen thuộc, hình như đó chính là âm thanh phát ra khi hắn vừa bước vào cánh cửa thánh địa thì phải.

Ầm ầm! An Lâm nắm lấy cổ yêu quái đầu lâu đập xuống đất một cái bốp.

Quả nhiên, hắn nhìn thấy được một khung xương nhìn vô cùng tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật.

Có lẽ là bị đè quá lâu, yêu quái đầu lâu áo đỏ giận dữ nói: "Loài sâu bọ ngu xuẩn, còn không mau thả ta ra, biết ta là ai không? Đừng ép ta phải ra tay!"

"Đừng... Đừng mà!" Yêu quái đầu lâu thét lên, điên cuồng vùng vẫy trên mặt đất.

Yêu quái đầu lâu: "..."

An Lâm thoáng giật mình, đang định dùng thuật pháp chống đỡ, thế nhưng sức mạnh phản kháng kia vừa gần đến cánh tay hắn thì đột nhiên dừng lại, sau đó dường như có một vật gì đó vô cùng nhỏ, bỗng nhiên lao tới cổ tay An Lâm, liếm mạnh vào vết cắt trên tay hắn.

An Lâm bóp mạnh cổ của yêu quái đầu lâu, không ngừng cười lạnh: "Cứ tiếp tục lắc lục lạc nữa đi, vừa nãy không phải lắc rất vui sao, tiếp tục đi chứ!"

An Lâm sợ hãi phát hiện, dòng máu chảy ra ở miệng vết thương chỗ cổ tay, bị nguồn sức mạnh kia vận chuyển đến trái tim.

Hộp sọ của quái vật đầu lâu hiện lên một chuỗi vòng màu đỏ, dường như vô cùng hưởng thụ, còn phát ra tiếng kêu lên sung sướng

"Ực ực ực... A a!"

An Lâm rốt cuộc đã biết, yêu quái đầu lâu trước mặt hắn, tuy rằng có thuật pháp tạo ra ảo cảnh cực kì cao minh, nhưng sau khi bị ép biến thành thực thể, ngoại trừ tốc độ có nhanh hơn bình thường một chút thì sức chiến đấu vẫn chẳng có bao nhiêu.

"Hì hì hì... Ngươi cứ việc hét đi! Dù có hét đến rách cổ họng, cũng không có ai đến cứu đâu!" Vẻ mặt An Lâm hưng phấn cùng với bộ dạng nóng lòng muốn thử,"Với lại, ngươi càng là phản kháng, ta càng hưng phấn đây..."

Yêu quái đầu lâu bị bức đến phát khóc, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh tay An Lâm tóm lấy trái tim của nó.

Cánh tay to lớn càng đến gần, đốm sáng đỏ chỗ trái tim càng phát sáng hơn, đồng thời phát ra một sức mạnh phản kháng vô cùng kinh khủng bắt đầu đánh thẳng vào tay An Lâm.

An Lâm mặc kệ nó, tự mình lột cái áo choàng đỏ đang khoác trên người con yêu quái đầu lâu ra xem thử.

"Ồ, mấy cái thứ này độc đáo thật đấy, đã chết rồi, vẫn còn có thêm được quả tim sao?" An Lâm cười hì hì thò tay chụp lấy quả tim.

Ở vị trí trái tim của khung xương, có một đốm đỏ sáng lập lòe trông giống như nhịp đập trái tim vậy, nhìn rất đặc biệt.

Trên bầu trời u ám, còn hiện ra thứ ánh sáng trong suốt tinh khiết.

Thân thể đầu lâu áo đỏ trần trụi cũng không vùng vẫy nữa, việc lấy lưỡi liếm dòng máu khi nãy cùng với bây giờ dùng trái tim để uống máu hai việc này rất khác nhau. Bây giờ ấy à, nó thấy mình càng thêm sảng khoái mê mẩn.

"Thoải mái thật, tốt quá! Cảm giác cuộc đời này đã đạt đến cao trào, cảm giác cuộc đời này đã đạt đến đỉnh cao, rất rực rỡ, rất tươi sáng!"

An Lâm: "..."

Hắn tự nhận thấy rằng máu của mình, đối với cao thủ Huyết tộc mà nói chính là sự tồn tại giống như xuân dược.

Nhưng thật không thể ngờ, máu của hắn đối với Huyết tộc đã chết chỉ còn lại bộ xương khô mà cũng có hiệu quả như xuân dược như vậy...

Yêu quái đầu lâu trở tay nắm lấy An Lâm vẻ mặt kích động nói: "Sinh linh vĩ đại, cậu chính là chân lý Huyết Chi Đạo mà trong những năm tháng dài tới vô tận này tôi vẫn luôn tìm kiếm... Hãy cho tôi đi theo cậu đi, tôi rất dễ nuôi, mỗi ngày chỉ cần một giọt máu! Một giọt máu là được! Có được không?"

An Lâm sợ hãi, tình tiết này hình như đã gặp ở đâu đó là chuyện gì đây?

"Ngươi chỉ là một thi thể đã chết, có thể có chút tôn nghiêm không? Đừng hơi một tí là đòi đi theo một người xa lạ chứ!" An Lâm tức giận quát lên.

"Tôi không phải hỡ một chút là đòi đi theo, tôi đã suy tính rất kỹ rồi, cậu biết không? Tôi đã đợi chờ chuyện này trong rất nhiều năm tháng, đã gặp tám thánh tử rồi, nhưng không có một ai khiến tôi thích được. Chỉ có cậu, chỉ có cậu đã dùng máu để thu phục tôi!" Yêu quái đầu lâu nói với vẻ kích động.

Khóe miệng An Lâm hơi co lại, nói: "Vậy nên, ngươi đường đường một Huyết Tổ, lại muốn đi theo ta?"

Yêu quái đầu lâu lập tức nói: "Lúc đầu tôi muốn cậu đi theo tôi, nhưng tôi đánh không lại cậu. Với lại, người có được thứ máu hoàn hảo đến vậy, cũng không thể nào lại đi theo tôi được. Cho nên, hãy để tôi đi theo cậu vậy!"

An Lâm khẽ gật đầu.

Đối phương cũng thật có chút tài năng đấy, hắn rất hài lòng.

Vừa bắt đầu đã giải quyết được mâu thuẫn cơ bản nhất giữa hai người, nên cuộc trò chuyện tiếp sau đó liền trở nên dễ dàng hơn.

Cứ như vậy, yêu quái đầu lâu cuối cùng cũng trở thành một loại vũ khí đặc biệt của An Lâm!

"Vậy, ngươi định theo ta như thế nào đây? Ký kết khế ước nô bộc ư?" An Lâm hỏi.

"Tôi không ký được khế ước nô bộc, bởi vì bây giờ tôi không được tính là một sinh mệnh hoàn chỉnh, giống như một vũ khí không có đản linh nhưng có nhận thức vậy. Cậu có thể luyện hóa tôi thành vũ khí, tôi sẽ nhận cậu làm chủ nhân." Quái vật đầu lâu mở miệng nói.

An Lâm khẽ gật đầu, dựa theo thủ tục luyện hóa vũ khí ấn một nút quyết định, vận chuyển tâm pháp giải phong tinh huyết trong tay, ngự xuống trên đầu đầu lâu.

Vẻ mặt đầu lâu nóng rực, điên cuồng liếm tinh huyết.

Cũng may An Lâm đã chuẩn bị sớm, lúc này hắn lập tức dùng tới một thuật trấn áp rất lớn!

"A a a...!" đầu lâu bị đè ép, làm yêu quái bật thốt ra tiếng hét thê thảm.

An Lâm cười lạnh một tiếng: "Đối phó với những kẻ nghiện máu, ngươi nghĩ ta sẽ không có phòng bị gì à? Mau tranh thủ thời gian tiếp nhận tinh huyết đi!"

Sau bao lần kinh nghiệm xương máu, An Lâm đã sớm được huấn luyện để dễ dàng xử lý mấy chuyện đột phát thế này, yêu quái đầu lâu làm gì còn chỗ chiếm tiện nghi của hắn.

Rất nhanh, giữa An Lâm và yêu quái đầu lâu đã xuất hiện một mối liên hệ như có như không.

Thi thể của Huyết Tổ sau khi chết thì hoá thành tinh, thứ này muốn đi theo hắn, bảo hắn không động lòng thì đúng là giả dối. Nhưng chuyện quan trọng trước mắt, là thi thể này hiện giờ không rõ tác dụng, nhưng sau này hắn có thể từ từ dạy bảo và khai thác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận