Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 518: Thương lượng với Tuyết Nữ

Làm việc chính à?

Trong lòng ba Tuyết Nữ thầm kinh ngạc.

Các cô đã tốn rất nhiều sức lực để đối phó với Long tộc, qua chiến lực mà đám người An Lâm thể hiện ra có thể thấy được, nếu chiến đấu thì các cô chắc chắn sẽ thua.

"Anh muốn làm gì?" Kỳ cung chủ dẫn đầu lạnh giọng hỏi.

Vẻ mặt của Lộ Vi cũng khẩn trương nhìn An Lâm, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt thanh trường kiếm, đề phòng An Lâm nổi nóng mà ra tay.

An Lâm mỉm cười, lắc đầu nói: "Nếu các người đã biết thân phận của tôi, lẽ nào lại không đoán ra được mục đích của tôi sao? Nếu không phải vì Thượng Quan Nghệ thì bây giờ các người đều đã chết rồi."

Hắn chắp tay ở sau lưng, tiếp tục nói: "Vậy thì... Bây giờ tôi bắt đầu hỏi đây. Trước tiên, bây giờ Thượng Quan Nghệ ở trong thủy tinh làm gì?"

Ba Tuyết Nữ im lặng, ánh mắt lạnh lùng nhìn An Lâm.

Cả người Lộ Vi và một Tuyết Nữ khác lập tức căng thẳng, bọn họ nhìn An Lâm phía trước giống như nhìn một tồn tại chí cao vô thượng, khiến cho lòng người ta ớn lạnh.

Xuất hiện rồi... Đây là khí phách đế vương chí tôn vô địch của chủ nhân. Theo hắn, mình nhất định sẽ có ngày có thể phá được trời cao!

Hai mắt An Lâm híp lại, sát khí khuếch tán ra hoàn toàn không giữ lại.

Tuyết Trảm Thiên cảm nhận được khí tức này, thân thể cô cũng run rẩy theo.

"Cho dù có chết cũng không nói sao?" An Lâm mở miệng hỏi.

Đôi mắt đẹp của Lộ Vi vẫn luôn lưu luyến ở trên người Tuyết Trảm Thiên và Tuyết Manh Manh, trong mắt mang theo khát vọng nóng rực.

An Lâm: "... không nể mặt như vậy sao?"

An Lâm nhìn thấy phản ứng của Tuyết Nữ thì trong lòng thầm thở dài. Nếu không phải hắn lo lắng Tuyết Nữ chết hết, Thượng Quan Nghệ sẽ bị nhốt ở trong thủy tinh không ra được, hắn đã không quan tâm đến sự chết sống của đám Tuyết Nữ này từ lâu.

"Chết cũng không nói." Ánh mắt của Kỳ cung chủ kiên định nhìn An Lâm.

"Chuyện này liên quan đến bí mật quan trọng của tộc tôi, tôi không thể trả lời." Vẻ mặt của Kỳ cung chủ rất kiên quyết, mở miệng nói.

Nhưng ngay cả như vậy, các cô vẫn cắn chặt răng không nói thêm một từ.

Thật sự quá đáng yêu, làm cô muốn sờ một cái!

Cùng lúc, trong mắt hắn hiện lên ánh sáng màu vàng và bắt đầu dao động, lan rộng ra xung quanh.

Đáng tiếc, trong nhiệm vụ lần này cô không thể hoạt động một mình, nếu không cô nhất định phải thử bắt một con Tuyết Hồn Thú trở về.

Cứ như vậy, hai nhóm thế lực đứng ở trên không trung và bắt đầu nhìn nhau đầy căng thẳng.

Đó chính là Tuyết Hồn Thú đấy... Đó Là vật cưng mà cô nằm mơ cũng muốn có!

"Vậy tôi hỏi lại một câu, thân phận của Thượng Quan Nghệ ở chỗ các người là gì?" An Lâm lại mở miệng hỏi.

Khóe miệng An Lâm khẽ giật, liếc mắt nhìn Hồng Đấu liền không nói thêm gì nữa.

Lúc này, cô giống như quả bóng xì hơi, cúi đầu và im lặng không nói nữa.

An Lâm cảm thấy đau đầu. Khi hắn thấy những Tuyết Nữ kia đối mặt với Long tộc lớn mạnh cũng không lựa chọn chạy trốn, hắn đã biết mình không thể nào dựa vào vũ lực mạnh mẽ để giải quyết chuyện này.

Ba Tuyết Nữ: "..."

"An Lâm, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?" Lăng Ảnh bay về phía An Lâm và hỏi.

Giống như để đáp lại lời nói của An Lâm, lúc này có tiếng động bắt đầu vang lên.

An Lâm xòe tay nói: "Cô không cần phải để ý tới chuyện này, có một số chuyện tôi sẽ đích thân đi hỏi cô ấy."

Kỳ cung chủ suy nghĩ một lát mở miệng nói: "Tôi là Kỳ Y Dao. Nếu như anh dự định đưa Thượng Quan Nghệ đi, tôi khuyên anh đừng uổng phí sức lực nữa. Bây giờ, cô ấy đã chính thức tiến vào Thánh Địa Băng Hàn và tu luyện công pháp Tuyết Nữ của chúng tôi, hơn nữa nếu tới nguồn gốc ban đầu, cô ấy cũng được xem là người của tộc Tuyết Nữ chúng tôi."

"Nếu không, chúng ta trực tiếp đập thủy tinh ra là được." Hồng Đấu đề nghị.

An Lâm thấy thế thì đảo mắt, hắn không nổi giận mà lại mở miệng hỏi: "Thượng Quan Nghệ phải duy trì trạng thái này trong bao lâu? Cô ấy cần bao nhiêu thời gian mới có thể đi ra ngoài?"

Ba Tuyết Nữ im lặng không nói.

An Lâm nói: "À... Trước tiên chúng ta làm quen với nhau một chút đi, các người tên gọi là gì?"

Nếu như để Hồng Đấu chịu trách nhiệm cứu Thượng Quan Nghệ, hắn tuyệt đối sẽ khiến cho Thượng Quan Nghệ tẩu hỏa nhập ma.

Kỳ cung chủ vỗ mạnh một cái vào bàn tay của Lộ Vi, đồng thời còn tức giận trừng mắt.

Bốp!

Lộ Vi nghe vậy mỉm cười nói: "Không cần anh lo lắng về chuyện này, bây giờ cô chính là Mộng Chi..."

Răng rắc...

Tấm thủy tinh bỗng nhiên nứt ra một cửa động hình tròn, ánh sáng màu xanh lam dao động, khuếch tán xung quanh khiến cho nhiệt độ nơi đó đột nhiên giảm xuống.

Đám người An Lâm và Tuyết Nữ đều quay sang nhìn thủy tinh với vẻ mặt kích động.

Thượng Quan Nghệ từ trong cửa động hình tròn kia bước ra. Trên đỉnh núi tuyết, chiếc váy mỏng màu xanh lam tung bay theo gió, giống như đóa hoa sen xanh nở rộ đầy kiêu hãnh.

Cô mở ánh mắt màu vàng ra, phát ra vương uy giống như nữ vương cao quý không thể xâm phạm.

"Em Thượng Quan, chúc mừng em đã thành công thức tỉnh." Kỳ Y Dao nhoẻn miệng cười, mở miệng chúc mừng.

"Chị Thượng Quan, em tới đón chị về!" An Lâm cũng mỉm cười vẫy tay nói.

Thượng Quan Nghệ ngẩng đầu nhìn về phía An Lâm đứng cách đó không xa, gương mặt cô lạnh lùng khẽ lắc đầu nói: "Cảm ơn An Lâm đã ra tay cứu giúp, nhưng chị đã là người của Thánh Địa Băng Hàn rồi, chị sẽ không trở về nữa."

An Lâm nghe vậy thì thoáng ngẩn người ra: "Có phải chị đã gặp phải khó khăn gì không thể giải quyết, hay là lực lượng nào đó ngăn cản hay không? Không sao cả, em sẽ giúp chị giải quyết."

Hai Tuyết Nữ còn lại không hiểu gì, ngơ ngác nhìn An Lâm.

Khóe miệng của Kỳ Y Dao khẽ giật, rõ ràng cô không ngờ mọi chuyện lại phát triển thành như vậy.

Hắn nói xong, Lăng Ảnh, Hồng Đấu, Đề Na và hai Tuyết Hồn Thú bắt đầu bay về hướng khác nhau, rõ ràng bọn họ thật sự định dùng sức lực...

"Nói vô nghĩa, chúng tôi giúp các người đánh nhau mà không cần tiền à? Để nhẫn không gian lại, nếu không thì đừng trách chúng tôi dùng sức mạnh." An Lâm lạnh lùng nói.

"Anh... Anh muốn nhẫn không gian của chúng tôi làm gì?" Vẻ mặt Kỳ Y Dao khiếp sợ nhìn An Lâm.

Thượng Quan Nghệ: "..."

Cô quay đầu lại nhìn về phía An Lâm và nhoẻn miệng cười, tiếng nói nhẹ như gió thoảng: "Lần này thật sự cám ơn em, sau này chúng ta sẽ thể hiện rõ lập trường. Các người là con người, mà thân phận của tôi là Tuyết Nữ. Cho nên lần sau gặp mặt, chắc chắn sẽ không giống như lúc này nữa."

"Kỳ cung chủ, chúng ta đi thôi." Cô nói xong thì không nhìn An Lâm nữa, xoay người rời đi.

Ba Tuyết Nữ liếc mắt nhìn đám người An Lâm, rồi bắt đầu bay theo hướng Thượng Quan Nghệ.

"Khoan đã!"

Giọng nói của An Lâm lại vang lên.

Thượng Quan Nghệ và Tuyết Nữ đều nghi ngờ nhìn hắn. Kỳ Y Dao còn lạnh lùng nói: "Thượng Quan Nghệ cũng đã nói rõ ràng như vậy rồi, anh còn muốn thế nào nữa?"

"Để nhẫn không gian của các người lại!" An Lâm nghiêm nghị nói.

Ba Tuyết Nữ: "???"

"À, Thượng Quan Nghệ thì không cần phải làm vậy." An Lâm lại nói bổ sung.

"Con người đều sẽ thay đổi, từ bạn bè người nhà cũng không phải không thể trở thành kẻ địch..."

"Tông môn kẻ địch sao..."

Bước chân của Thượng Quan Nghệ chợt dừng lại, đôi mắt màu vàng hơi dao động, ngón tay ngọc nhỏ nhắn cũng có chút run rẩy.

An Lâm cắn răng nói: "Không phải chị vẫn luôn nói Chu Tước tông là nhà của chị sao? Nhiều người đều mong chị trở về như vậy, vì sao chị lại không trở về, vì sao chị muốn gia nhập tông môn của kẻ địch chứ?"

Thượng Quan Nghệ lắc đầu và xoay người đi về phía đám người Kỳ Y Dao, trên mặt cô không hề có chút do dự nào.

"Không phải là nguyên nhân này, tất cả những điều này đều là do chị tự nguyện cả, em đừng hỏi nữa."

Mọi người tụ được thì tan được không phải sao? Tại sao lại đột nhiên muốn đánh cướp?

Thượng Quan Nghệ thở dài, mở miệng nói: "Bỏ đi, Kỳ cung chủ, chúng ta thế yếu hơn người..."

Kỳ Y Dao căm hận nhìn An Lâm, giống như phải ghi nhớ gương mặt của hắn.

"Cho anh!" Cô tháo nhẫn không gian trong tay và ném về phía An Lâm.

Lộ Vi nhìn An Lâm với dáng vẻ muốn khóc. Cô tuyệt đối không nghĩ tới, con người này lại muốn cướp cả nhẫn không gian của cô nữa. Phẩm hạnh của anh ta đâu? Phong độ cường giả đâu?

Cô lặng lẽ tháo nhẫn không gian và làm cho nó bay về phía An Lâm, một hình tượng nào đó trong lòng cô đang sụp đổ.

Một Tuyết Nữ khác thấy thế cũng chỉ đành phải giao nhẫn không gian cho An Lâm, cô ta tức giận đến mức ngực cũng run lên.

"Được rồi, được rồi, hẹn gặp lại!" Vẻ mặt An Lâm trông rất hài lòng, khoát tay ra hiệu các cô có thể rời đi.

Hắn có thể dễ dàng để cho Thượng Quan Nghệ rời đi như vậy, thật ra còn có một nguyên nhân. Đó chính là Thượng Quan Nghệ theo hắn sẽ tương đương với phản lại Thánh Địa Băng Hàn. Nhưng bùa truyền tống không gian của Thượng Quan Nghệ là truyền tống đến Thánh Địa Băng Hàn. Nếu như thật sự làm phản, lúc trở về thì phải làm thế nào...

Đây tuyệt đối là tiết tấu hại mình!

Cho nên chuyện này vẫn phải từ từ suy tính, cứ vớt một mớ của những Tuyết Nữ này để tỏ thái độ cũng không tệ lắm.

Mặt ba Tuyết Nữ xám xịt giống như ăn phải ruồi, rời đi.

Trong lòng các cô thầm thề rằng, sau này nếu gặp phải An Lâm thì nhất định sẽ giết chết tên khốn kiếp này, sau đó đoạt lại nhẫn không gian mới được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận