Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2162: Luân hồi nghiền áp

Các thành viên của tiểu đội Diệt Thần nghe được lời khích lệ của An Lâm, cuối cùng thì đã có lòng tin hơn một chút.

Nhưng nghĩ đến bọn họ muốn đuổi giết là thiên thần quyền hành chí cao, bọn họ liền cảm giác mình nhất định là bành trướng. Nếu như không bành trướng, vẫn thế nào dám làm chuyện như vậy tình?

"Tốt! Nơi này liền giao cho An Lâm tông chủ! " Ti Vũ Ma Đế lộ vẻ mặt kiên quyết, lên tiếng đáp ứng, nói xong vẫn không quên tự rót cho chính mình vài hớp rượu.

Bây giờ hắn đã tiến vào trạng thái, nếu như cho hắn uống thêm vài bình, thì cho dù là một thiên thần quyền hành chí cao ở trạng thái hoàn mỹ, hắn cũng dám đuổi theo!

"Tốt! Phá Thiên Đại Thánh tôi, cho dù có chết, cũng phải bắt được Thiên Thần Sinh Mệnh! " Tôn Ngộ Không nắm chặt gậy Kim Cô, ý chí chiến đấu sục sôi cất giọng nói.

"Đã như vậy, nơi này liền giao cho An Lâm tiểu ca ca nha. " Vân Mộng Ảnh đột nhiên cười một tiếng, hai cánh tinh linh mờ ảo bắt đầu xuất hiện vô số hoa văn hắc ám, thân thể hóa thành một tia chớp đen, bắt đầu vọt theo phương hướng mà nữ thần Sinh Mệnh chạy trốn.

Lăng Cổ Ma Tôn và Mễ Già Lặc cũng tỏ thái độ theo, cùng thành viên tiểu đội Diệt Thần đuổi theo nữ thần Sinh Mệnh, đều ôm quyết tâm liều chết để đuổi theo.

Không có biện pháp, kẻ bọn họ muốn đuổi theo chính là thiên thần quyền hành chí cao, đó là kẻ mà trước kia bọn họ không hề dám coi là đối thủ!

Một sợi xích dài văng xuống từ trên không, quấn chặt lấy thân thể An Lâm.

"Trước bia mộ đặt đầy hoa tươi " Hoa Thần nhẹ giọng ngâm nga.

Loại lực lượng này dễ dàng tạo bẫy rập nhất khi ở thời điểm kẻ địch không có phòng bị.

"Lại tới? " An Lâm thấy cảnh tượng quen thuộc, cười lạnh.

"Muốn đuổi theo bọn họ ư, thế ngươi đã hỏi ý ta chưa? " An Lâm cười nhạt hỏi.

Chân ý phá thiên kinh khủng đến mức như có thể phá tan toàn bộ thế giới, tựa như muồn vàn sóng triều nuốt sống toàn thân của cô, cho dù cô là Thần Linh Sáng Thế, nhưng vẫn thấy sợ hãi trước luồng ý chí phá thiên này.

"Đừng mơ quấy nhiễu nữ thần đại nhân! " Kỳ Thần thấy thành viên tiểu đội Diệt Thần muốn vòng qua bọn họ để đuổi theo nữ thần Sinh Mệnh, liền nổi giận đánh về phía những thành viên kia.

Nhưng còn chưa hát xong, cô liền thấy một quả đấm kim sắc tiến đến từ xa, xé tan và ăn mòn mọi đóa hoa, nó càng lúc càng phóng đại trước tầm mắt cô, sau đó chiếm cứ toàn bộ phạm vi nhìn của cô.

Hắn vừa mới dùng lực lượng hư vô.

Nhưng lúc hắn đi ngang qua lĩnh vực hư không khác, đột nhiên thân thể hắn bị một luồng lực lượng không nhìn thấy được cắn nuốt. Hắn kêu thảm một tiếng, vội vàng dừng lại, lúc này thân thể hắn đã bị luồng lực lượng không thể nhìn thấy cắn nuốt một nửa, máu tươi bê bết, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.

Bầu trời lại có một bia mộ xuất hiện, rơi xuống từ phía trên khoảng không, hơn nữa còn có vô số hoa tươi hộ thể, thoạt nhìn uy thế còn mạnh hơn trước mấy phần.

Ầm!!!

"Vạn hoa thiên táng! " vô số cánh hoa kỳ dị từ trên trời giáng xuống, mang theo lực lượng bổn nguyên khô héo và tử vong, bao phủ toàn thân An Lâm.

Thân thể Hoa Thần bị đánh bẹp trong nháy mắt, sau đó bị xé tan!

An Lâm chống một tay lên bia mộ màu xám tro, vung nắm tay về phía cô!

"Thiên Đạo Nhất Quyền!!!"

"A a a...! " Hoa Thần kêu gào thê thảm, bị Thiên Đạo Nhất Quyền nghiền áp đến mức xương cốt không còn, ngay cả cặn bã cũng không thừa.

Nâng cao một bước, hơn nữa loại thuật pháp này vẫn có hiệu quả rất tối ở trong thế giới do Thần Linh Sáng Thế sáng tạo.

Luân hồi Hoa Thần.

Càng hiểu rõ Thiên Đạo, lại càng biết nên phá thiên như thế nào.

Một tiếng hét thảm vang lên, thân hình Kỳ Thần lần nữa hiện ra.

Chiêu này An Lâm có được sau khi đạt được Hắc Ám thần đạo đầy đủ, lần đầu tiên dùng Thiên Đạo Nhất Quyền, uy lực còn mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn.

Quyền hành dùng độc của Độc Thiên Thần có mang theo tác dụng phụ là nôn mửa.

"Đây là độc tố tê dại sinh mệnh do ta sáng tạo ra từ quyền hành dùng độc, có thể khiến tất cả cơ năng, kinh mạch, nguyên khí, thần hồn... của thân thể đều bị tê dại. " An Lâm dùng xong một chiêu này, cố nén cảm giác nôn mửa.

Phía sau lưng của hắn bị trúng tên, trong nháy mắt độc tố đã lan tràn tới toàn thân theo vết thương.

An Lâm đạt được thuật pháp hệ phá thiên hiển nhiên bởi vì đã Hợp Đạo thành công,

An Lâm vốn cũng muốn làm một cái vòng hoa cho Hoa Thần, nhưng nghĩ tới đối phương còn có thể sống lại, thế nên hắn không muốn lãng phí sức lực.

Lúc này, Kỳ Thần lại hóa thành một luồng gió, muốn tránh khỏi sự dò xét của An Lâm, chạy vọt đi rất xa.

Nhưng công kích của An Lâm còn nhanh hơn, đầu ngón tay của hắn nở rộ ra hào quang màu xanh sẫm, một mũi tên màu lục có thể hòa tan cả không gian nhanh chóng được bắn ra, đâm vào trung tâm của luồng gió kia.

Thiên Đạo ở đại lục Thái Sơ cũng có thể đánh bại, huống chi là Thiên Đạo ở thế giới của Thần Linh Sáng Thế?

Thiên Đạo luân hồi.

An Lâm dùng một tay giơ bia mộ lên, rồi ném bia mộ tới nơi Hoa Thần chết thảm, còn dùng thuật pháp ngưng tụ ra một cái bức ảnh đen trắng chụp Hoa Thần với biểu cảm sợ hãi trước khi chết.

Có thể coi như là hiện trường chết thảm của Sáng Thế thần rồi.

An Lâm là thiên thần quyền hành chí cao, nên còn có thể cố nén được cảm giác buồn nôn tột độ này, nhưng thật sự là rất ghê tởm, đây cũng là lí do vì sao An Lâm rất ít sử dùng quyền hành dùng độc.

"Ngươi cho rằng chỉ với thứ độc được này mà cũng muốn vây khốn ta ư? " Kỳ Thần nổi giận gầm lên một tiếng, toàn bộ thế giới cũng hơi bị rung động. Sau đó có vô tận năng lượng sinh mệnh màu lục, từ bốn phương tám hướng tcủa hế giới tràn vào thân thể của hắn, bắt đầu tinh lọc mọi tác dụng xấu trong cơ thể của nó.

"Một mũi tên không đủ, vậy thì thêm vài mũi tên đi! " An Lâm chỉ đầu ngón tay về phía Kỳ Thần, lại là vài mũi tên cực độc, đâm vào đầu, trái tim, bụng và tứ chi của hắn.

Kỳ Thần lần nữa hét thảm lên, ngay cả được thế giới tinh lọc chữa trị cũng dần mất tác dụng, bởi vì Kỳ Thần đã bị trúng độc đến mức có phần mất ý thức...

"Ngươi xem ngươi đi, đường đường một vị thần chí cao của thế giưới, ngay cả khôi phục trong nháy mắt cũng không làm được, thật là quá mất mặt. " An Lâm lắc đầu.

Hắn phát hiện dùng thuật pháp vây khốn hai tên thần linh, còn thoải mái hơn là trực tiếp giết chết bọn họ. Suy cho cùng cũng chỉ hao phí lực lượng mà thôi.

An Lâm đột nhiên hơi thấy nhớ Đề Na.

Đề Na cũng là Thần Linh Sáng Thế, nhưng cô giỏi giang hơn hai tên thần linh này nhiều. Cô có thể thay trời đổi đất trong nháy mắt, có thể thêm buff vô địch, có thể sống lại trong nháy mắt, có thể dịch chuyển tức thời đến bất cứ nơi nào trong thế giới. Nếu An Lâm chống lại cô ở thế giới Kính Thần, thì mới thật sự là tuyệt vọng.

Mà hai thần linh trước mắt này, đã trở thành chủ nhân của thế giới, nhưng sao lại chênh lệch lớn đến như vậy?

Chẳng lẽ là bởi vì những lực lượng này, đều là do nữ thần Sinh Mệnh ban cho, thế nên vẫn không thể vận dụng quyền hạn hoàn mỹ?

Lúc An Lâm đang nghĩ như vậy, Hoa Thần vừa sống lại đã vọt tới từ sau phương.

"Thần Thuật Sáng Thế, Thiên Khung Địa Ngục Hoa!"

Cô rít một tiếng, hai tay giơ lên đỉnh đầu.

Một đóa hoa màu sắc hắc ám hiên ra, treo ngược trên vòm trời.

Nụ hoa mở ra, bên trong là màu chi chít răng nanh đỏ chót, còn có các loại sinh linh bị găm cắn, bị rút gân lột da, bị hút hồn, bị ngọn lửa ngục cấp thiêu đốt, cả đóa hoa đều bao phủ một luồng ý cảnh bổn nguyên điên cuồng và tuyệt vọng.

Đây mới thực sự là bông hoa địa ngục, hơn nữa còn là bông hoa địa ngục ẩn chứa toàn bộ ý chí và lực lượng của thế giới, đủ để giết chết và mạt sát bất kỳ một cái sinh linh nào.

Nó phóng ra uy thế cực kỳ kinh khủng, rơi thẳng xuống hướng An Lâm, sau đó táp tới một ngụm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận