Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1478: Thề đến chết cũng phải bảo vệ giới Cửu Châu

Hứa Tiểu Lan nghe An Lâm hỏi vậy, nhanh chóng giải thích ngay: "Bọn họ đều đang canh phòng giặc ngoại ở biên giới giới Cửu Châu rồi, chúng tôi cũng là vừa mới quay về Tứ Cửu tông tiên sau khi chấp hành xong nhiệm vụ thôi."

An Lâm nghe vậy thì cảm thấy rằng hình như địa thế của trận chiến này so với tưởng tượng của hắn còn kịch liệt hơn nhiều.

"Tiêu Trạch và Tiêu Đồ là hai người mạnh nhất trong Tứ Cửu tông tiên chúng ta, bọn họ mang theo những người có thực lực mạnh không kém của Long Các thủ hộ ở Cổ Hư Châu, đối diện với tuyến phía Đông của đám Thiên Nhân tộc tấn công trực tiếp nhất." Hứa Tiểu Lan mở miệng giải đáp.

Dường như tuyến Đông không hề có bất cứ thế lực nào có thể phối hợp với giới Cửu Châu để chống lại đám Thiên Nhân tộc đó, vì thế áp lực bên đó lớn hơn nhiều so với những chỗ khác, vậy nên đa số lực lượng Tứ Cửu tông tiên đều phân bố bên tuyến Đông cũng là chuyện hợp lý.

"Thánh tổ đại nhân, Huyết Các chúng tôi phụ trách phòng vệ bên tuyến Nam, nhưng chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi, hay là ngài cho chúng tôi một ít thánh huyết để chúng tôi càng có thêm tinh thần chiến đấu hơn được không?" thanh âm của mềm yếu của Khả Khả Tư Đế cùng với đôi con ngươi cong cong lên nhìn An Lâm, nhỏ giọng hỏi.

"Máu của tôi có độc, chỉ có sau kỳ Phản Hư thì mới có thể tiếp nhận máu của tôi được mà thôi, mấy người cũng đừng có uống nhầm đấy." An Lâm không nhịn được cảnh cáo.

Lỡ như mà thật sự có người không khéo uống nhầm máu của hắn, mà những giọt máu đó có sức mạnh rất lớn dẫn đến tự sát, vậy cũng thật là rất đau trứng luôn đó.

"Yên tâm đi, ít nhất cũng có nửa số người trong Huyết Các có thể uống máu của ngài đấy, tôi, Mạch Luân, Tháp Bác, Ngải Đạt, Kim Lăng, Kim Yêu, Bố Thái Tư, Kiệt Nhi Hy..." Khả Khả Tư Đế cười nói.

Đề Na mỉm cười, giống như tranh công mà nói: "Giới Các chúng tôi cũng phòng thủ tuyến phía Nam, nhân lực và sức chiến đấu đều không có vấn đề gì hết, không những vậy còn tấn công vắt khô bọn chúng nữa!"

Trong Thế Giới Thần Cảnh, Đề Na vẫn có thể sử dụng gia tốc thời gian như trước, tuy nhiên quyền hạn gia tốc càng ngày càng ngắn, nhưng Thế Giới Thần Cảnh cũng đã trải qua ngàn năm trở lên thì đã có thiên tài đỉnh cao mới có thể nắm rõ được quy luật trong đó!

"Trăm năm rồi, tôi đợi 10 năm rồi lại 10 năm, mê mang, tăm tối..." Khả Khả Tư Đế nắm chặt chiếc bình nhỏ đó, cơ thể yêu kiều khẽ run lên, nước mắt lưng tròng, không kìm chế được cảm xúc mà nghẹn ngào trước nhiều người: "Vẫn may... vẫn còn may là lúc đầu tôi không từ bỏ..."

Thời gian trăm năm là khoảng thời gian bắt đầu mọi thứ.

Khả Khả Tư Đế nghe thấy lời khen ngợi của An Lâm, đôi môi nhếch nhẹ, nở một nụ cười thật đẹp. Thật ra thì nếu như không phải còn có Hứa Tiểu Lan đứng bên cạnh, cô còn muốn khoác vai lên cổ của thánh tổ nữa kìa, cùng nhau trao đổi tình thâm, dù gì mấy năm nay cô cũng có tiến bộ lớn như thế, thánh tổ cũng nên cho chút phần thưởng gì chứ nhỉ?

Lời nói của chị Bạch đây tràn đầy khí phách bá đạo, nhưng không ai ở đây cảm thấy mới lời này có bệnh cả.

"Lợi hại thế!" An Lâm thật lòng khen ngợi.

An Lâm đoán rằng đợi đến lúc có sinh linh hợp đạo, chắc hẳn rằng Thế Giới Thần Cảnh sẽ có biến hóa long trời lở đất!

An Lâm đối với những người vẫn còn canh cánh trong lòng về sự biến mất 100 năm nay của mình vẫn rất cảm kích, vẫn trích ra một bình máu nhỏ đưa cho Khả Khả Tư Đế.

Mổ Huyết Các, mọi người trong đó đều từ trung kỳ Phản Hư trở lên, còn có tám người đột phá Phản Hư nữa chứ...

An Lâm khẽ gật đầu, Giới Các lấy Thế Giới Thần Kính làm nền móng, đó cũng vì tình hình bên trong của một thế giới mà đi bán mạng với đối phương! Hôm nay Thế Giới Thần Cảnh càng ngày càng có phong thái của thế giới cao cấp, từ sau khi trong lòng thế giới càng ngày càng biến đổi hoàn thiện hơn, phát huy ngày càng tốt, giống như một thanh niên tràn đầy sức sống vậy, dù cho là số lượng sinh linh hay là thực lực cũng nhanh chóng có bước nhảy vọt.

Viêm Các và Linh Các chủ yếu phụ trách ngăn chống đám Thiên Nhân tộc bên tuyến Bắc, có Hứa Tiểu Lan và Phượng Hoàng ở đó thì trừ phi bọn chúng có thể khởi động Thiên Thần Cảnh, nếu không thì không có ai có thể làm gì được cô ấy!

Khóe miệng An Lâm giật nhẹ, người ta không biết còn tưởng đây là một màn khiến người người thổn thức, nhưng hắn biết rõ, ít nhất cái loại cảm động nàycũng có một nửa là vì những giọt máu ở trong chiếc bình nhỏ đó.

"Nguyệt Các chúng tôi chủ yếu là luyện đan sư ở Nguyệt Cung xuống đây, các cô ấy phụ trách thuốc và chữa trị thương tích." Tô Tiên Vân từ tốn mở miệng, hoàn toàn không có dáng vẻ uy nghiêm nên có của một các chủ.

Bạch Lăng nhìn An Lâm vẫn khỏe mạnh như trước thì cười nhẹ rồi tiếp tục nói : "Tử Tinh Các chúng tôi phụ trách trung tuyến ở biển Bạch Quỳnh đám Thiên Nhân tộc đó, chỉ thiếu duy nhất là tài liệu và nguôn năng lượng, chỉ cần có đủ nguôn năng lượng, tôi có thể san bằng đám đó!"

Ít nhất thì trong mắt cô, kẻ thù cảnh giới Hợp Đạo và cảnh giới Thiên Lữ trở xuống vốn không được coi là kẻ thù!

Rõ ràng đã xác thật thực hư chuyện An Lâm đã chết, vậy mà họ không những thực hiện lời hứa năm xưa là không làm hại nhân tộc, đã vậy còn không ngần ngại gì mà gia nhập phe cánh nhân tộc nữa, cả bộ tộc cùng nhau hợp sức chiến đấu.

Tiếp đó, Hiên Viên Thành của Linh Các, Đại Bạch của Thú Các, Tiểu Lang của Man Các, Liễu Thiên Huyễn của Kiếm Các đều nói hết vị trí công tác của họ, phân công như thế cũng rất hợp lý.

Thực ra An Lâm cũng có chút lý giải được cách nghĩ của Tuyết Nữ, qua cách tiếp xúc với Thượng Quan Nghệ, hắn biết rõ là tuy tính cách của Tuyết Nữ thường rất lạnh lùng, nhưng tâm tư họ lại rất ngay thẳng, là một chủng tộc phân rõ ân oán trái phải nhất.

Hắn biết, nhìn sơ qua thì cứ tưởng rằng cô gái này chỉ là một em gái vô hại, nhưng đêm đến lại biến thân thành sát thủ ánh trăng tà nhất nhất, tước đoạt sinh mệnh như cỏ rác!

An Lâm cũng kể tỉ mĩ chi tiết những gì mà hắn đã trải qua trong ngần năm đó.

An Lâm nhìn Tô Tiên Vân thoáng qua một cái, không hề bị vẻ đẹp bề ngoài cô ấy mê hoặc.

Nhưng khi mà nghe được chuyện An Lâm trải qua mười mấy năm làm cây cỏ nhỏ thì càng trong lòng đau xót tới muốn khóc.

Khi nghe được chuyện tốc độ tu luyện ở thế giới bên đó tới gấp trăm lần, một ngày bên đó bằng 1 năm bên đây thì bọn họ càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, chỉ có Đề Na thì như đang nghĩ ngợi việc gì.

Lúc mà bọn họ nghe tới khúc thiên thần thời gian tự phát nổ rồi tiến vào không gian kì lạ thì liền trưng ra vẻ mặt king ngạc.

Nguyệt Các phụ trách hậu cần, có nhiều tiên nữ nhỏ xinh xắn như thế, ấy vậy mà vị các chủ dễ thương xinh xắn ấy lại là sát thần, hừm... sự kết hợp như vậy rất là đáng yêu đấy.

An Lâm dùng tính mạng để đổi lấy sự sống của toàn bộ tộc họ vậy nên các cô ấy cũng dùng tính mạng mình để đáp lại phần ân tình đó.

Khi vị tông chủ đại nhân trở về sau trăm năm, cuối cùng thì cũng đã đem toàn bộ tông mô xử lý hoàn chỉnh.

Tiếp đó, dưới ánh nhìn trông đợi của các các chủ và trưởng lão.

Đến khi đề cập đến một chuyện khác đó là từ Tuyết Các do toàn bộ một tộc Tuyết Nữ hợp thành nên, mọi người của các đều nhắm tới tiền tuyến gần nhất của Bảo Châu, kiên quyết đánh tan đám người liên minh với đại quân Huyết Tộc

Thậm chí còn cảm thấy Tuyết Nữ sẽ đối tốt với bọn họ chăng!

Tinh thần trọng tình trọng nghĩa của Tuyết Nữ cũng khiến cho nhân tộc ở giới Cửu Châu đối với các cô ấy có ánh nhìn tốt đẹp hơn. Tùy không nói là tẩy trắng, nhưng ít nhất cho tới thời điểm bây giờ thì vốn dĩ cũng không đen cho lắm.

Hành động như vậy, khiến cho An Lâm cảm thấy rất ngạc nhiên ngoài ý muốn nhưng cũng rất cảm động.

Khóe mắt An Lâm ửng đỏ, mỗi khi nhắc lại những chuyện đã trải qua đó thôi cũng cảm thấy sợ run rồi, hắn nói một lần thì muốn khóc một lần mà thôi, đang định nhào vào lòng Tiểu Lam khóc huhu.

Bỗng có thân hình trắng nõn mềm mại ôm hắn vào trong lòng.

"Anh An, mọi chuyện đã qua rồi, anh còn có tôi mà, gâu!" Vẻ mặt Đại Bạch đau xót mà ôm chầm lấy An Lâm, lộ ra ánh mắt đồng cảm.

Nó nhớ lại những chuyện lúc còn tu luyện ở Bạch Lăng, các lúc mà nó còn sống trong kiếp chó khổ cực... bây giờ xem ra, quá khứ của nó so với những gì mà An Lâm trải qua thì có tính là cái gì đấu chứ?!

An Lâm không còn cách nào khác chỉ có thể nhào vào lòng Đại Bạch mà khóc tu tu.

Cùng lúc đó.

Đại lục Phù Không ở Thiên Đình

Một tấm ảnh trắng đen đang từ từ rơi trên mặt đất trong cung Thiên Đế.

Thiên Đế lén quay về.

Hắn biết rõ hết thảy đại năng bao gồm bốn vị đế vương ở thiên đình đều đi nhờ vả để phá đi những ké hoạch của hắn, cảm thấy thế giới và hắn đang làm trò cười lớn cho họ! Một khi tỉnh lại, toàn bộ bạn bè chiến hữu đều gia nhập phe cánh quân địch, chỉ còn lại mình hắn, đây là làm cái quái gì chứ hả?

Thiên đế rất tủi thân, lặng lẽ rút vào một góc mà khóc oa oa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận