Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1835: Bị kịch của thiên thần lửa

Tất cả các thiên thần đều bị sốc, trong lòng nổi lên dự cảm không tốt.

"Không thể nào, thiên thần trò chơi vừa mới gặp chuyện không may, sao đến cả thiên thần lửa cũng không liên lạc được? Hắn còn sống không? Còn sống thì tại sao không quay về?" Nam thiên thần đeo thanh đao lớn hơi sốt ruột.

Chim sơn ca trầm giọng nói: "Không gian xung quanh thiên thần lửa có một luồng sức mạnh ngăn cách, không cho ta sử dụng mạng thiên tâm để liên hệ với hắn..."

"Rất có thể là thiên thần lửa đã gặp phải kẻ địch rồi, có thể ngăn chặn mạng thiên tâm đã tiến hóa, thực lực của đối phương cực kì đáng sợ. Hơn nữa nơi xảy ra chuyện của thiên thần lửa và thiên thần trò chơi khác nhau, tuyệt đối không thể do cùng một người gây nên." Thiên thần cả người bị bao phủ trong bóng tối, giọng điệu nghiêm túc mở miệng nói.

"Rốt cuộc là ai?" Một giọng nói không nhìn thấy thân thể lên tiếng.

Đúng lúc này, giọng nói ẩn chứa tức giận của thiên thần ánh sáng truyền đến,

"Được lắm, vậy mà ngươi lại ra tay, thế thì cũng đừng trách ta độc ác!"

"Đây là do các người ép ta..."

"Ồ... đây là thánh địa cực hàn, di tích thánh cung đầu tiên hay sao?'

"Thật sự là khiến người ta thổn thức, lúc này, ta chỉ nghĩ đến việc ngâm thơ thôi."

"Ta ra ngoài một chuyến."

Chàng trai đội mũ trùm, khoác áo choàng màu đen, cả người trắng noãn, nhìn về phía quả cầu ánh sáng ẩn chứa sức mạnh hủy diệt lạnh lẽo vô cùng ở phía trước, vẻ mặt sợ hãi cảm thán.

"Là Trần Trần..."

Đột nhiên bùa truyền âm trong chiếc nhẫn không gian lóe ra ánh sáng.

Những thiên thần còn lại nghe được lời nói của thiên thần ánh sáng, đều thay đổi sắc mặt, có thể khiến cho thiên thần ánh sáng mạnh mẽ cũng nổi giận, chắc chắn lai lịch của người này không đơn giản.

"Bạch nhật hốt nhược mộ, bắc phong nhiên chính hàn. Nùng âm dục nhưỡng tuyết, vân lữ..."

Một giọng nói mơ hồ truyền đến.

"Ánh sáng đại nhân, rốt cuộc là ai đối phó thiên thần lửa vậy?" Chim sơn ca hiếu kì nói.

"Nhìn mà xem, đã bị khí lạnh tàn phá đến mức nào rồi..."

Trên mặt chàng trai lộ vẻ bất đắc dĩ, lấy bùa truyền âm ra, bên trong truyền đến giọng nói khiến người khác giật mình.

Đột nhiên có một luồng ánh sáng bay về phía đông cắt qua đường chân trời, rơi vào trong đại lục...

"An Lâm, cậu đang ở đâu?"

Tinh tinh tinh...

"Haiz, vì sao lúc nào cũng quấy rầy mình ngâm thơ vậy."

Mười lăm phút sau.

Bất ngờ của Trần Trần cũng sẽ không đến mức tệ đâu nhỉ?

An Lâm vội vàng khôi phục lại dáng vẻ của mình, cười ha ha: "Không có gì, chỉ nghĩ ngụy trang thành người khác, sau đó xâm nhập vào những chỗ của thiên thần, giết ngược bọn hắn."

"Không có thời gian giải thích đâu, cậu mau thông qua bùa truyền âm gửi vị trí của cậu cho tôi, tôi muốn cho cậu một bất ngờ!"

An Lâm nhìn sau lưng thiếu niên có khuôn mặt thanh tú đang đeo một đồ vật, không khỏi hiếu kì nói: "Trên lưng cậu có cái gì vậy?"

"Đại lão Trần Trần, sao cậu lại gọi điện thoại cho tôi vậy?"

Trần trần mở cái hộp hình chữ nhật ra, bên trong có một kẻ trên đầu có cái vòng thần màu đỏ.

An Lâm: "..."

Trần Trần nghe vậy đặt cái hộp sau lưng xuống, giọng điệu bình thản nói: "À, tôi bắt được một thiên thần."

Trái tim An Lâm nhảy lên, lại còn có bất ngờ nữa?

Trên mặt Trần Trần lộ vẻ hiểu rõ: "Có thành công không?"

An Lâm nói: "Giết một tên thiên thần trò chơi."

"Lợi hại." Trần Trần giơ ngón tay cái lên.

An Lâm khẽ kích động, lập tức gửi vị trí của hắn cho Trần Trần.

Hắn đi đến trước mặt chàng trai đội mũ trùm, thấy được cả người chàng trai trắng noãn như ngọc, cùng với vết rạch rất lớn trên mặt, lặng đi một chút: "Thế này là thế nào?"

"An Lâm, sao cậu lại chạy đến chỗ này vậy?" Giọng nói nhẹ nhàng lại hiền hòa của Trần Trần truyền đến.

Một bóng dáng hơi gầy gò xuất hiện trong gió tuyết.

Người đàn ông có mái tóc màu đỏ lại bị sợi dây thừng màu vàng trói chặt không ngừng giãy giụa.

"Thiên thần này là thiên thần lửa, là bất ngờ tôi muốn tặng cho cậu, thấy vui không?"

Chàng trai có khuôn mặt thanh tú nhìn An Lâm, thản nhiên cười nói.

An Lâm nhìn thiên thần lửa giãy giụa ở bên trong hộp, khiếp sợ há miệng.

"Vui...vui lắm..."

Đời này hắn cũng chưa nghĩ đến, sẽ có một người mang một thiên thần làm quà tặng cho hắn.

Có vui không!!

Rất vui!!!

Thật sự là thiếu cái gì đến cái đó, vừa mới nói chuyện của thiên thần lửa không thể cưỡng cầu, thuân theo tự nhiên là tốt rồi, kết quả Trần Trần lại mang thiên thần lửa cho hắn...

Vòng thần trên đầu thiên thần lửa nổ thành vô số hạt sáng.

Một tiếng nổ vang lên.

Oành!!

An Lâm cứ làm liên tục chém thiên thần lửa hơn vạn kiếm.

Đâm vào, rút ra, đâm vào, rút ra, đâm vào, rút ra...

"Ưm ưm ưm..." Hỏa thiên thần kêu rên thống khổ, lại thốt không nên lời.

Hắn bị phong ấn rất chặt, ngay cả quyền lợi được nói cũng không có.

"Đừng lãng phí thời gian, việc tôi ra tay là đã kinh động đến thiên thần có quyền hành cao nhất, cậu mau giết chết thiên thần lửa rồi chạy đi." Trần Trần thúc giục nói.

An Lâm nghe vậy lại cảm động, mạo hiểm bị thiên thần có quyền hành cao nhất nhắm vào, cũng phải chộp thiên thần lửa đến cho hắn, tình nghĩa như vậy không thể không quý trọng.

"Được!" An Lâm gật đầu.

Hắn không nói hai lời, liền rút kiếm Thắng Tà ra.

Từng vết kiếm rất sắc bén chém vào cái hộp hình chữ nhật nhốt thiên thần lửa ở bên trong.

Xích! Xích! Xích!

Máu tươi bắn ra.

Mỗi một kiếm hắn đều dùng chân ý phá trời mạnh nhất.

"Ưm ưm ưm.." Bên trong hộp hiên thần lửa giãy giụa tuyệt vọng, trong mắt chất chứa sự giận dữ và sợ hãi.

Hốc mắt An Lâm đỏ lên, bị làm cho cảm động: "Trần Trần, cậu thật tốt."

"Quyền hành cậu có thể hấp thu thứ có liên quan đến các thuộc tính trụ cột có thể nhìn thấy được trên thế giới, tôi nghĩ cậu cũng có thể hấp thu thuộc tính trong ngũ hành, cho nên tôi đã sớm nhìn chằm chằm thiên thần lửa.

"Tôi biết..." Khiến cho An Lâm cảm thấy ngoài ý muốn là, dường như Trần Trần có thể đoán được hết mọi chuyện.

"Không nói gạt cậu, thiên thần lửa này tôi đã chờ mong rất lâu rồi." An Lâm nuốt nước miếng một cái, ánh mắt nóng cháy mở miệng nói.

Chuyện này đến quá nhanh, nhất định là thiên thần lửa và hắn có duyên với nhau mà!

Trên mặt còn đọng lại sự oán hận không cam lòng và thống khổ.

Giây tiếp theo, cả người hắn đã biến thành một ngọn lửa, sau đó biến mất trong trời đất.

An Lâm thở phào một hơi, vẻ mặt vẫn hơi hoảng hốt như trước.

Thiên thần lửa đã chết rồi?

Hắn cảm thấy mình nên xin lỗi thiên thần trò chơi.

Thiên thần lửa mới là kẻ hắn giết dễ dàng nhất.

Lần này không chỉ không đổ máu, không chảy mồ hôi, mà ngay cả thuật pháp để nổ tan xác cũng chưa dùng, chỉ có chém, chém, chém, lặp đi lặp lại vô số lần, và rồi thiên thần lửa đã chết.

Đúng vậy, chưa đến một tiếng đồng hồ, An Lâm đã bị thiên thần lửa dùng hành động để chứng minh không có cái nhẹ nhàng nhất, chỉ có nhẹ nhàng hơn.

Ầm vang!!!

Hệ thống bên trong ý thức truyền đến rung động mãnh liệt.

Một lượng lớn ý nghĩa thực sự về ngọn lửa đánh mạnh vào trong đầu óc, một ngọn lửa lớn như muốn bao trùm nuốt hết toàn bộ ý thức của hắn.

Chúc mừng kí chủ, đã đột phá đến tầng thứ ba chân hỏa chi vũ. Chúc mừng kí chủ, đột phá đến tầng thứ bốn chân hỏa chi vũ. Chúc mừng kí chủ, đột phá tới chân hỏa chi vũ tầng thứ năm...

Chúc mừng kí chủ đột phá tới tầng thứ chín của chân hỏa chi vũ.

Đạt được quyền hành lửa.

Hệ thống không ngừng phát ra tin tức, đồng thời một ngọn lửa vô tận dung nhập vào trong cơ thể An Lâm.

Lúc này An Lâm đã có hiểu biết cơ bản về thuộc tính lửa trên thế gian.

Hai mắt của hắn trở nên vô cùng sáng, khiến cho Trần Trần có cảm giác còn chói mắt hơn cả mặt trời ở trên.

"Thành công rồi hả?"

An Lâm cười nói: "Thành công."
Bạn cần đăng nhập để bình luận