Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 690: Một ngôi sao mới dần dần bay lên

Liên Minh Anh Hùng?

An Lâm chỉ cảm thấy rất đau tim, chỉ nóng lòng muốn rời khỏi vị trí.

"Học tỷ à, chị nghiêm túc thật sao?" Hắn đen mặt hỏi.

Liễu Thiên Huyễn cười hì hì một tiếng, gật đầu một cách rất đương nhiên, nói: "Không thì, Liên Minh Vương Giả cũng được này!"

"Vậy công việc chủ yếu của tông môn chúng ta có phải là kết nối mạng, chơi game, thu phí lên mạng không?" An Lâm mặt không biểu tình nói.

"Hay đấy! Ý tưởng này cũng được! Sau đó chúng ta sẽ thu hút những tu sĩ nghiện net, mở ra một làn sóng trò chơi tại giới tu tiên này!" Liễu Thiên Huyễn giống như phát hiện ra một đại lục mới, vỗ tay tán thành.

"À... Quấy rầy rồi." An Lâm xoay người rời đi."

"Ê ê, đừng đi!"

Đương nhiên, ngoại trừ cái tên Phá Thiên bang kia ra.

Nếu thực lực họ yếu, người khác sẽ nói ngươi ức hiếp kẻ yếu. Còn nếu thực lực họ mạnh, ắt sẽ không tránh khỏi phải đánh nhau một trận.

Hoặc là thể hiện rõ đặc sắc của tông môn, hoặc là nhất định phải có một loại khí thế thôn tính ngàn dặm như hổ như báo.

Thực tế thì tên cũng rất khó lấy, hiện giờ có bao nhiêu tông môn như vậy, có rất nhiều cái tên đã sớm bị sử dụng rồi, cũng không thể nào đoạt mất cái tên mà người khác đã đăng ký rồi đúng không? Làm thế thì thật không có đạo đức.

"Được rồi, chúng ta lại nghĩ thêm một chút." An Lâm thở dài một hơi.

An Lâm mặt lộ suy tư, bỗng nhiên hai mắt sáng lên, mở miệng nói: "Không bằng gọi là Tứ Cửu tiên tông đi?"

Một cánh tay thon dài tinh xảo kéo An Lâm lại.

Đang yên đang lành xuất hiện một tông môn có cái tên giống y hệt, rõ ràng chính là khiêu khích còn gì! Đại lục này chỉ có thể có một tông môn được sử dụng cái tên đấy thôi!

Thật ra tên của một tông môn cũng có thể ảnh hưởng đến vận khí của tông môn đó.

"Cậu cảm thấy không hay, vậy thì chúng ta có thể suy nghĩ thêm một chút mà." Học tỷ trề cái miệng nhỏ nhắn, nhìn An Lâm bằng ánh mắt tủi thân, giống như một con mèo nhỏ bất lực vậy.

Hai người lại cùng nhau thảo luận thêm một hồi.

"Đúng vậy!" An Lâm nói: "Loại tiên tông lấy tên là con số kiểu này túm lại sẽ không có người nào khác dùng đúng không? Toàn bộ đại lục cũng chỉ có mỗi một nơi, cái này quá ý nghĩa luôn rồi còn gì!"

Thiên Đình, Vạn Linh tiên tông, Chu Tước tông, Thiên Kiếm tông, Thần Thú tông, nhìn xem những tông môn này, có cái tên nào là không trâu bò vang dội đâu, nếu như lấy một cái tên quá tầm thường mà ông trời cũng không thích, vậy thì làm sao có thể chúc phúc cho ngươi được đây.

Liễu Thiên Huyễn búng tay một cái'tách': "Được, vậy thì gọi là Tứ Cửu tiên tông đi!"

"Ài, xem ra những cái tên hay ho đều bị người ta dùng gần hết rồi, hay là chúng ta chọn một vài cái tên là lạ một chút đi?" Khuôn mặt nhỏ của Liễu Thiên Huyễn tỏ vẻ sầu khổ, nói bằng giọng buồn bực.

Liễu Thiên Huyễn trầm ngâm một lát rồi cười nói: "Cậu lấy ở trong câu 'Thiên đạo ngũ thập, thiên diễn tứ cửu'?"

Ban sự vụ sinh viên của Thiên Đình.

"Được thôi, chưởng môn đại nhân, đừng quên kéo thêm nhiều đồng đội nữa gia nhập tông môn nhé!" Giọng nói trong trẻo của Liễu Thiên Huyễn lộ ra mấy phần thoải mái tùy ý truyền đếntừ trên không.

"Được rồi, được rồi ạ, thiên tài như em đến đâu thì cũng đều có thể tỏa sáng mà!"

Tiếp theo đó là một số suy nghĩ liên quan đến tương lai của tông môn, hai người họ dọc theo con đường nhỏ vừa nói vừa cười, bất tri bất giác đã đi đến cuối con đường, Liễu Thiên Huyễn cũng đưa ra quyết định cuối cùng.

Có lẽ lúc vừa mới bắt đầu sẽ có vài phần buồn tẻ và tịch mịch, nhưng cô tin rằng, nhóm bạn của cô nhất định sẽ lần lượt tham gia, hội tụ với cô trong tông môn này.

Cứ như vậy, Tứ Cửu tiên tông đã được ra đời trong cuộc nói chuyện phiếm tùy ý của hai người.

Đương nhiên là Hứa Tiểu Lan ủng hộ An Lâm vô điều kiện, tuyên bố mình muốn làm các chủ của Viêm các.

An Lâm tuyên bố suy nghĩ muốn sáng lập một tông môn mới, lạp tức dẫn đến những lời bàn tán xôn xao trong căn nhà, tiếp theo đó chính là những câu thảo luận vô cùng náo nhiệt.

Tại căn nhà nhỏ của An Lâm, hiện giờ đang đầy ắp người, bọn họ đều là những người bạn đến tiễn bước học tỷ.

"Các chủ Kiếm các, đêm nay đừng quên tới nhà tôi ăn cơm đấy nhá, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn tiếp!" An Lâm lớn tiếng nói với bóng hình xinh đẹp đang ngự kiếm bay lên.

"Tạm biệt, các thầy cô thân mến, em sẽ nhớ đến mọi người!"

Liễu Thiên Huyễn vẫy vẫy tay, nở nụ cười rạng rỡ vui tươi, đạp cửa đi ra.

Cô sẽ là người mở đường cho Tứ Cửu tiên tông, đi mở rộng biên giới đất đai.

Giờ thì cô phải đến trường học làm những thủ tục cuối cùng, tốt nghiệp xong sẽ không ở lại Thiên Đình, mà chọn đi, Tứ Cửu tiên tông.

Một giáo viên nữ khác cũng thật lòng lên tiếng: "Cho dù em không định gia nhập Thiên Đình, thì Thiên Kiếm tông cũng chính là một nơi vô cùng tốt dành cho em, tại sao lại phải sáng lập tông môn mới gì đó, đây không phải là đang làm loạn sao?"

"Khụ, sinh viên Liễu Thiên Huyễn, tư chất tu hành của em hiện giờ là cao nhất toàn bộ giới Cửu Châu, chỉ khi đến với Thiên Đình, nơi cónền móng vô cùng thâm hậu mới có thể giúp con đường tu hành của em tiến mạnh thêm nhiều. Đến với những tông môn khác, quả thực chính là đã lãng phí tư chất tốt như vậy!" Một thầy giáo khuôn mặt nhã nhặn thành khẩn khuyên nhủ.

Các giáo viên nhìn thấy thông tin trên lá đơn của Liễu Thiên Huyễn đều ngớ người, Tứ Cửu tiên tông là cái quỷ gì?!

Nhưng mà, chuyện vượt qua dự kiến của An Lâm chính là những người còn lại cũng tận sức ủng hộ chuyện sáng lập tông môn này.

Hai fan não tàn Diêu Minh Hi và Diêu Tú hô to muốn gia nhập Kiếm các của Liễu học tỷ, Đường Tây Môn thì chuẩn bị đảm nhiệm một chức vị trưởng lão, muốn đánh nhau thì tìm hắn, hắn không chịu trách nhiệm dạy người.

Tô Thiển Vân dự định sáng lập Nguyệt các, còn hỏi rằng có thể thiết lập một phân bộ luyện đan Nguyệt cung trong đó không, để chiêu mộ thật nhiều chị em gái xinh đẹp cùng nhau luyện đan dược.

Đương nhiên là An Lâm giơ hai tay tán thành!

Hiên Viên Thành ngẫm nghĩ một lát, cảm thấy mình có thể làm một các chủ Linh các, chẳng qua là hắn cần có một phó các chủ phối hợp cùng, dù sao thì sau khi tốt nghiệp rất có thể hắn sẽ phải quan tâm cả hai nơi là Vạn Linh tiên tông và Tứ Cửu tông.

Đám người Miêu Điềm và Lạc Tử Bình cũng nhao nhao tuyên bố muốn gia nhập tông môn mới, nhưng cụ thể sẽ đảm nhiệm chức vụ gì thì còn chưa nghĩ ra.

Liễu Thiên Huyễn thấy mọi người thảo luận càng lúc càng náo nhiệt, hốc mắt hơi có chút phiếm hồng.

Chẳng biết từ lúc nào, cô đã có thói quen mọi người cùng ở chung bên nhau ấm áp, không còn cô đơn nữa. Nhưng sự chia tách sau khi tốt nghiệp lại một lần nữa khiến cô thấy sợ hãi, sợ sẽ mất đi tất cả những gì có được trong trường học này.

Nhưng bây giờ, cô bỗng phát hiện ra chỉ cần là bạn bè thực sự thì sẽ nỗ lực duy trì, sự ấm áp thế này thực sự có thể được tiếp tục kéo dài.

"Liễu kiếm tiên, sau này Trúc tử sẽ đi theo cậu lăn lộn nha!" Một cô gái áo xanh dáng người gầy yếu, trên mặt còn có chút nét anh khí bỗng ôm lấy bả vai Liễu Thiên Huyễn, cười hì hì nói.

Liễu Thiên Huyễn nhìn cô bạn thân sống chung với mình khá tốt, cô ấy tên là Hân Trúc, tư chất rất tốt, nhưng tông môn trước kia lại rất bình thường. Theo lý, Thiên Đình chính là sự lựa chọn tốt nhất đối với cô, nhưng khi cô nghe thấy thần tượng An Lâm của mình muốn sáng lập tông môn, mà bạn tốt của cô cũng muốn đến đó làm các chủ, cô liền trở nên do dự.

Giờ phút này, cuối cùng Hân Trúc cũng đưa ra một quyết định vô cùng quan trọng, đó là đi Tứ Cửu tông!

"Cậu có muốn suy nghĩ lại không, tông môn vừa mới sáng lập, có thể sẽ không có phúc lợi gì đâu!" Liễu Thiên Huyễn chân thành nói.

"Quyết định xong rồi á! Mau mau bám theo gót mọi người sớm một chút, vơ vét một chức vị nguyên lãokhai tông, sau này tông môn phất lên rồi, chẳng phải là mình sẽ phất lên theo sao? Cái này gọi là đầu tư lâu dài!"

Liễu Thiên Huyễn nghe thấy vậy liền cười ha ha, búng một cái lên trán cô bạn: "Được, Trúc tử, về sau cậu chính là người của mình!"

Tiếp đó nữa lại là một cuộc thảo luận sôi nổi hào hứng, cuối cùng An Lâm cũng quyết định xong cơ cấu cụ thể của tông môn.

Hắn đứng trên một chiếc ghế, trong tay cầm một lá cờ, xuất hiện bên trên nền cờ màu đen là chữ 'Tứ' được tạo thành từ Kim Sắc Phượng Hoàng, và chữ 'Cửu' được Chân Long uốn quanh.

"Tôi tuyên bố, Tứ Cửu tông môn đại biểu cho hi vọng của toàn nhân loại, hôm nay đã được thành lập!!"

Sau khi câu nói kia vang lên, bên trong căn phòng cũng vang lên những tiếng hoan hô như sóng triều dâng, còn xen lẫn cả tiếng rồng ngâm phượng hót. Không một ai biết tông môn này sẽ mang ý nghĩa thế nào, bọn họ chỉ biết rằng, có đôi khi chỉ cần làm việc thuận theo cảm giác trong lòng của mình là được rồi, còn những chuyện sau đó, thì cứ để sau hẵng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận