Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 502: Chỉ riêng sự xem thường kia

Lăng Ảnh chạy ở phía sau cùng đã phát hiện tình trạng khác thường đầu tiên, giọng điệu cấp bách nói với mọi người: "Cẩn... thận..., phía sau của chúng ta có hai con Chân Ma!"

Mọi người nghe vậy đều quay đầu lại và nhìn về phía sau, sau đó bọn họ nhìn thấy hình ảnh hai Chân Ma lướt đi ăn đất.

Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này, mọi người đều không nói gì, thậm chí muốn nhìn trời.

Khóe miệng An Lâm hơi giật vài cái, hai con Chân Ma này là đang kính chào hắn sao?

Tuy nhiên, bọn họ lại nhanh chóng nhìn về phía trước, tiếp tục chạy nhanh!

Đúng vậy, ở nơi đây Chân Ma thì nhằm nhò gì!

Cần gì quan tâm ngươi là Chân Ma hay là giả ma, chạy nhanh mới là vương đạo! Chạy nhanh mới có tinh nguyên thế giới mà lấy!

Hai Chân Ma kia nằm trên mặt đất cũng cảm thấy ngỡ ngàng, sau khi bọn họ tiếp nhận một đám kẻ địch nhìn chằm chằm, những kẻ địch kia lại không nói câu nào sau đó tất cả quay đầu lại như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục chạy.

Ở nơi đây, hình như ưu thế thân thể cường đại kia của Chung Ly Hành và Không Ca hoàn toàn không được thể hiện, khoảng cách giữa An Lâm và bọn họ không hề được thu hẹp lại chút nào.

"Ha hả... Tốc độ của các người chẳng qua cũng chỉ như vậy..."

Chung Ly Hành không phục, anh ta lại bạo phát ra lực lượng để chạy!

Cuối cùng, sau nửa giờ, bọn họ chuẩn bị đuổi kịp và vượt qua sứa.

Cứ như vậy, hai người tốn mấy phút mới từ mặt đất bò dậy được.

Nói là chợt quấn lấy, thật ra cũng đặc biệt chậm, chỉ có điều dựa vào tốc độ của Chân Ma thì không có cách nào tránh né mà thôi...

"Chúng... ta... bị xem... thường..." Không Ca chậm rãi mở miệng nói.

Chung Ly Hành hình như tìm được lý do để phát tiết, thành công hòa một ván, bây giờ anh ta cao giọng mở miệng nói.

Khoảng cách giữa hai bên lại bị kéo ra đến hơn mười mét...

"Không sao, chúng ta có thể nhanh chóng đuổi kịp bọn họ thôi, thân thể của Chân Ma chúng ta rất mạnh mẽ, không phải lợi hại bình thường đâu!" Chung Ly Hành hoàn toàn tự tin, trên thân anh ta tản ra ý chí chiến đấu vô tận.

Tuy nhiên điều duy nhất đáng để vui mừng chính là khoảng cách của bọn họ với con sứa kia lại đang không ngừng ngắn lại...

Chung Ly Hành: "???"

Nhưng một cảm giác vô cùng thong thả bắt đầu bao phủ toàn thân của bọn họ, hình như ý nghĩ của nơi này chính là chậm lại, bỏ xuống tất cả gánh nặng, để cho mọi thứ chậm lại.

"Thế nào? Ở đây mà mày còn muốn chiến đấu với chúng tao sao?" Vẻ mặt của Chung Ly Hành khiếp sợ và không hiểu.

Ngay lúc bọn họ sắp vượt qua con sứa, xúc tua của con sứa chợt quấn lấy thân thể của Chung Ly Hành và Không Ca.

Không Ca khiếp sợ đến mức bắt đầu thét lên chói tai.

"A." Lăng Ảnh rất nghe lời dời trận địa, vô cùng phối hợp quấn lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.

Chung Ly Hành: "..."

Mục đích của anh ta là tinh nguyên thế giới, còn món nợ này, chờ ra ngoài sẽ tính sau.

"Các người đưa tôi một đoạn đường đi, tôi thật sự đuổi không kịp mấy người phía trước rồi." Lăng Ảnh mở miệng khẩn cầu.

Hồng Đấu chạy nhanh dẫn đầu, cách vùng đất tinh nguyên thế giới kia không tới hai trăm mét.

Anh ta hoàn toàn không nghĩ tới con sứa lại sẽ lựa chọn hi sinh lợi ích của mình, dùng phương thức chiến đấu để ngăn chặn bước chân của bọn họ, giúp cho những người phía trước đạt được mục đích.

Giờ phút này tất cả bọn họ đều phải nhìn bóng lưng chạy nhanh của mình!

Cho dù là sư huynh Lăng Ảnh bình tĩnh và cường đại, hay là An Lâm với chiến lực yêu nghiệt hoặc là Chân Ma với thân thể vô cùng mạnh mẽ, tất cả đều bị nó ném đến phía sau!

Nó chưa bao giờ có cảm giác thành công như bây giờ.

"Tôi không biết đi, những xúc tu này lại không thể đưa dài hơn... Các người vừa vặn chạy ngang bên cạnh tôi, tôi chỉ có thể ôm chặt lấy các người thôi... Xem như tôi đi nhờ xe một chuyến đi..." Lăng Ảnh tiếp tục nói.

Cứ như vậy, hai Chân Ma trở thành người kéo xe, kéo Lăng Ảnh chạy về phía trước.

Lăng Ảnh thật sự vô cùng cảm động, dùng xúc tu bước đi sắp khiến nó muốn nôn mửa rồi.

Vẫn là cảm giác này tốt hơn, có người kéo nó, cảm giác này giống như bay vậy!

"Vậy thì cậu đừng xiết chặt chỗ này, đổi vị trí khác đi." Bộ ngực của Không Ca rất lớn, xúc tua lại xiết gần với vị trí kia, điều này làm cho cô cảm giác trên mặt nóng như lửa.

Chung Ly Hành im lặng, anh ta không để ý tới Lăng Ảnh đang quấn chặt lấy mình nữa, tiếp tục chạy nhanh về phía trước.

Bí cảnh đáng chết này... Nếu không có loại lực quy tắc này...

Hai tay Chung Ly Hành dùng sức kéo xúc tu quấn lấy vòng eo, lại phát hiện xúc tu này vô cùng chắc chắn, đồng thời sức lực cũng rất lớn, anh ta hoàn toàn gỡ không ra, ngay cả móng vuốt sắc bén cũng không có cách nào gây ảnh hưởng gì đến nó.

Đây là một loại cảnh tượng khiến người ta muốn khao khát tới mức nào..

Dường như nó chính là một người dẫn đường, dẫn theo mọi người không ngừng đi về phía trước, nó chính là tồn tại nổi bật nhất trong đám người này!

Hồng Đấu càng chạy càng high, càng chạy càng hài lòng, ngọn lửa đỏ trước ngực càng lúc càng đẹp, chỉ thiếu chút nữa bật cười tại chỗ.

Nhưng đúng vào giây phút đó, mặt đất bỗng nhiên chấn động mà không có dấu hiệu báo trước.

Trong lòng mọi người đều rùng mình, loại chấn động này không có trở nên chậm lại, mà thật sự là chấn động rất nhanh, loại rung lắc đáng sợ đó khiến cho đám người đang chạy với tốc độ siêu chậm kia suýt chút nữa đã đứng không vững được.

Mặt đất màu trắng bắt đầu nhô lên cao và rạn nứt...

Trong lòng mọi người dâng lên một loại dự cảm không ổn. Lúc này xảy ra biến hóa khác thường, bọn họ còn có năng lực chống đỡ sao?

Ở vùng đất hơn trăm mét giăng đầy tinh nguyên thế giới chợt có bụi băm nổ tung, ngay sau đó xuất hiện từng con quái vật chỉ còn lại bộ xương khô, có con bên ngoài hình người, có con bên ngoài hình thú. Tổng cộng phải tới khoảng chừng hơn trăm con.

"Kẻ nào xông vào vùng đất tránh nạn của tôi, đều phải chết!"

Có một bóng dáng bị bỏ quên, đang không ngừng chạy như điên về hướng tinh nguyên thế giới.

Rất nhanh, vẻ không cam lòng trên mặt Lưu Sở Sở bị đông cứng lại, giống như nhìn thấy chuyện gì không thể tin nổi.

Lăng Ảnh bị một đám xương chó cắn xé xúc tua, nó liên tục kêu lên.

Không Ca bị xương chim bao vây, không ngừng xông tới, cuối cùng ngã trên mặt đất.

An Lâm bị một bộ xương voi cực lớn đánh bay, sau đó bị một đám bộ xương người dùng tới quyền đấm cước đá.

"A... Đừng như vậy..." Lưu Sở Sở bị một bộ xương mãng xà quấn quanh thân thể mềm mại, gót chân trượt một cái ngã xuống đất, hai mắt nhìn tinh nguyên thế giới ở cách đó không xa, trên gương mặt mũm mĩm của cô đầy vẻ không cam lòng.

Chẳng bao lâu, Hồng Đấu đã bị một đám quái vật xương khô vật đánh cho ngã nhào xuống đất, điên cuồng hét lên.

Điều đuy nhất đáng để ăn mừng chính là lực lượng của những bộ xương khô cũng không quá mạnh, miễn cưỡng cũng chỉ đạt tới Đạo Chi Thể trung cấp là cùng.

Tuy Hồng Đấu không có cách nào vận chuyển nguyên khí, hoặc là sử dụng lực lượng thân thể, nhưng thân thể nham thạch này lại da dày thịt béo, đủ để chống đỡ với công kích của những bộ xương khô, nó không vì vậy mà bị thương.

Nhưng trọng điểm bây giờ không phải là vấn đề bị thương hay không, bây giờ nó quả thật đang bị một đám tiểu binh ấn trên mặt đất điên cuồng giã đây này. Chuyện này là một sự sỉ nhục đối với nó!

"Cút... đi..." Hồng Đấu lớn tiếng rống lên, dùng hết sức đánh về phía binh lính xương khô, nhưng hoàn toàn không có tác dụng, tất cả đều bị tránh né được trăm phần trăm...

Hơn trăm con quái vật xương khô, có hơn nửa trực tiếp lướt qua Hồng Đấu, lao về phía đám người An Lâm.

Kết quả là An Lâm, Lưu Sở Sở, Lăng Ảnh, Chung Ly Hành và Không Ca cũng chịu khổ, bị quái vật xương khô chà đạp.

Bọn họ đều là cường giả Hóa Thần Kỳ, ở đại lục đều là tồn tại được người người kính trọng và ngưỡng mộ, nhưng bây giờ bọn họ lại bị một đám quái vật xương khô cặn bã luân phiên ức hiếp, trong lòng bọn họ dần dâng lên một cảm giác sỉ nhục chưa từng có từ trước đến nay.

"Đáng giận... Đáng giận... Bắt nạt ma quá mức rồi..." Vẻ mặt Chung Ly Hành không cam lòng, một bộ xương sói cực lớn nhào lên người anh ta, không ngừng gặm nhắm hai sừng nhọn trên đầu anh ta.

Hồng Đấu muốn dùng nắm đấm đánh bay những quái vật xương khô này, nhưng nắm đấm với tốc độ năm cm một giây thì thật sự là ngay cả xương đầu cũng sờ không tới được!

Những quái vật xương khô lao nhanh về phía Hồng Đấu, trút xuống những trận quyền đấm cước đá.

Tại sao nó phải chạy đầu chứ? Tại sao nó lại trở thành bia đỡ đạn chứ?

Hồng Đấu bị trận thế xông tới mãnh liệt này hù dọa đến tè ra, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hoàng và hối hận.

Đúng vậy, cho dù tốc độ của bọn họ chỉ nhanh hơn người bình thường một chút, nhưng đối với Hồng Đấu chính là tốc độ khủng khiếp! Lực lượng kỳ lạ của bí cảnh này hoàn toàn không có tác dụng với những quái vật xương khô kia.

Bọn họ nhìn thấy Hồng Đấu, chỗ trống trong hốc mắt của bộ xương khô bốc cháy lên một đám lửa đỏ, chúng gầm thét và lao về phía Hồng Đấu với tốc độ vô cùng khủng khiếp!

Cô nhỏ bé như vậy...

Nhưng trong mắt Lưu Sở Sở, cô chính là ánh sáng bị bỏ quên, một ánh sáng đi về phía thắng lợi!

Tinh linh nhỏ đáng yêu Đề Na với làn váy trắng tung bay, đang nhanh chóng chạy về điểm cuối.

Thân cô cao chưa tới hai phân, có thể chính bởi vì quá nhỏ... nên cô bị tất cả quái vật xương khô bỏ quên, cô đã vượt qua vị trí của Hồng Đấu trở thành người đứng đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận