Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1368: Gieo nhân nào gặp quả ấy

An Lâm không nhiều lời, trực tiếp tấn công.

Một chưởng này được đánh ra, một ngọn lửa chỉ lớn bằng lòng bàn tay gào thét lao về phía Thiên Lang Vương.

Phạm vi của nó không lớn, nhưng cô đọng đến cực điểm, ẩn chứa chân ý chân hỏa chi vũ của hắn, dung hợp Lục Đại Thần Hỏa cùng Thánh Hỏa, coi như là đại năng Phản Hư hậu kỳ đứng đầu, cũng khó mà ngăn cản!

Huống chi, Thiên Lang Vương chỉ là một thượng tiên Phản Hư trung kỳ.

An Lâm đơn giản tung ra một chưởng, tựa như sao băng rơi xuống, hư không vặn vẹo, vạn vật đều bị đốt cháy.

Thiên Lang Vương cảm giác được một luồng nguy cơ sinh tử bao phủ toàn thân.

Xong...

Thiên Lang Vương cảm giác không gian bị phong cấm, hắn không cáchnào né tránh một chưởng này.

"Dùng gỗ để ngăn chặn ngọn lửa của ta, ngươi cũng thông minh quá mà."

Nói theo cách khác, mạng sống của bọn họ, đã bị An Lâm nắm giữ ở trong tay.

Vụn gỗ bay tán loạn, ngọn lửa tạo thành một làn sóng lửa, đánh ngã đá hộ vệ ở xung quanh.

Độc sư và Thiên Lang Vương đang muốn chạy trốn, lại phát hiện không gian xung quanh đã bị đóng lại, tựa như tường đồng vách sắt, trong thời gian ngắn căn bản là không thể chạy trốn.

Ầm!

"Đúng là ta với ngươi không thù không oán." An Lâm tựa như thiên thần đứng ngạo nghễ ở trên hư không, quan sát Thiên Lang Vương, thản nhiên nói, "Nhưng Thiên Lang Vương, quan hệ giữa ngươi và Tiên Vương Phong Vô Nhai cũng không tệ, cũng thích làm ác khắp nơi, coi mạng người như cỏ rác."

Nhưng tại lúc này, độc sư lập tức dịch chuyển đến trước người Thiên Lang Vương, móc ra một khúc gỗ cổ quái, trong phút chốc đã tạo thành một cái lá chắn bảo vệ hình tròn.

Hai kẻ từng muốn làm gì ai thì làm, cuối cùng hôm nay cũng đã trở thành thịt cá mặc người chém giết.

Va chạm mãnh liệt tạo thành một trận nổ điên cùng.

Đây là lá bài ẩn bảo mệnh của hắn, lá chắn Thần Thụ Nguyên, dùng toàn lực thúc dục có thể ngăn cản lực lượng thần đạo oanh kích.

An Lâm cao cao tại thượng rũ mắt nhìn xuống Thiên Lang Vương, cười lạnh nói.

Giọng nói của An Lâm quanh quẩn khắp đất trời.

Độc sư hoảng sợ phát hiện ra, lá chắn Thần Thụ Nguyên của hắn đã bị đốt thành tro.

Mọi người trong vương phủ Lang Đằng, đều ngẩng đầu nhìn lên chàng trai trên bầu trời.

Sắc mặt Thiên Lang Vương trở nên rất khó coi: "Thượng tiên áo trắng, anh thật sự không sợ Tiên Vương biết được hành tung của anh, đến đây tru sát anh ư? Tôi với anh không thù không oán, vì sao anh lại muốn giết tôi?"

"Ở năm năm trước, vì vương tộc khu Bạch Tuyền không thể kịp thời giao nộp tài nguyên cho Tiên Vương cung, mà ngươi đã tàn sát tất cả người của vương tộc, nhốt mấy vạn thị nữ và phi tử vào vương phủ, lăng nhục họ, hành hạ họ đến chết... Hôm nay vẫn còn hơn một vạn cô gái chịu ngược đãi ở trong vương phủ Lang Đằng..."

Lời của An Lâm vô cùng vang dội.

"Vì đi một đám tiện nô không quen biết, anh lại dám mạo hiểm, bất chấp việc bị Tiên Vương phát hiện, lần nữa hiện thế? Anh điên rồi sao? Chuyện này căn bản là không đáng giá." Thiên Lang Vương nhìn An Lâm như đang nhìn một kẻ ngu.

"Thiên Độc Phệ!" độc sư thấp giọng hô lên, khói độc trên toàn thân bùng lên, hóa thành cái miệng màu đen khổng lồ khổng lồ ăn mòn vạn vật, cắn xé về phía An Lâm.

Sắc mặt Thiên Lang Vương lại biến đổi: "Tôi làm những chuyện này, thì có liên quan gì tới anh?"

Thế đi của quyền kình chưa hết, tiếp tục đánh vào Thiên Lang Huyết Trảo, lực đạo kinh khủng làm Thiên Lang Huyết Trảo rạn nứt từng khúc, hoàn toàn bị nghiền áp.

Tất cả những cô gái quỳ trên mặt đất, và các vũ nữ ca cơ, đều sững sờ ngắm nhìn cái chàng trai áo trắng chói mắt đến tột cùng kia.

Quyền ấn vô cùng khổng lồ xuất hiện ở hành cung.

Ầm!

Cuối cùng, quyền kình rơi vào người độc sư và Thiên Lang Vương, xé rách xương cốt và máu thịt của bọn họ!

"Ta, Thượng tiên áo trắng, ghét nhất là lấy mạnh hiếp yếu! Ta muốn đòi lại công bằng cho những cô gái khốn khổ phải chịu ngược đãi kia!" An Lâm quát to.

"Lang Vương Huyết Thần Sát!" Thiên Lang Vương hét lớn một tiếng, hai tay hóa thành Thiên Lang Huyết Trảo, cũng đánh về phía An Lâm, hơi thở chết chóc khiến cho các tu sĩ xung quanh như rơi vào Tu La Địa Ngục.

Bọn họ đã không còn đường thoát, chỉ có thể liều chết đánh cược một lần!

An Lâm không hề thay đổi sắc mặt, quyền kình bạo liệt xuyên thấu hư không, va chạm với cái miệng khổng lồ màu đen, trong nháy mắt đã đốt cháy khói độc đến mức không còn một mống.

Anh mắt An Lâm sắc bén, chân thành nói: "Không, chuyện này rất đáng giá. Những cô gái này không phải là tiện nô, mỗi người trong số các cô, đều quý giá hơn cái kẻ lấy việc hành hạ phụ nữ đến chết làm thú vui như tên súc sinh ngươi, ta tình nguyện chiến đấu vì các cô ấy!"

"Nói tới đây thôi, đám rác rưởi, đi chết hết đi!" An Lâm khua một cánh tay lên, vô số hỏa năng hội tụ ở trên cánh tay, một quyền rơi xuống!

Các cô chính là người trong vương tộc của khu Bạch Tuyến, vốn đã ti tiện như bùn, trải qua cuộc sống không có thiên lý chẳng biết lúc nào sẽ phải chết. Nhưng giờ phút này, cái vị thượng tiên áo trắng kia, lại dám đối nghịch với người mạnh nhất trên đại lục, tới đây giải cứu các cô!

Vô số cô gái quỳ trên mặt đất đã sớm lệ rơi đầy mặt, đều ngẩng đầu ngắm nhìn cái chàng trai tựa như mặt trời kia, không chỉ là bởi vì hắn bị thần hỏa bao phủ, mà càng là vì, lời của hắn, như ánh nắng chiếu sáng thế giới của các cô.

Trong quyền ấn, là độc sư và Thiên Lang Vương bị đánh cho máu thịt lẫn l-Ân, mặc dù còn thở, nhưng đã hấp hối.

Một quyền đánh bại hai cường giả khu Lang Đằng, thượng tiên áo trắng lần nữa thể hiện chiến lực vô địch của hắn.

Đám tu sĩ chạy tới cứu viện, lao nhao dừng dừng lại bước chận, mặt lộ vẻ kinh hãi.

Mấy trăm cường giả, nhưng lại không có ai dám chủ động xông lên, đây chính là kẻ mạnh mà ngay cả Tiên Vương cũng có thể đánh, người nào lên thì người đó chết, không có ai lại ngại chính mình sống quá lâu cả!

Độc sư và Thiên Lang Vương nằm trên mặt đất thở hổn hển kịch liệt, mỗi một lần hô hấp đều khẽ động đến vết thương trên người, đau nhức không dứt.

"Nghe nói độc sư và Thiên Lang Vương lấy việc hành hạ phụ nữ đến chết làm thú vui, sáng tạo ra hơn trăm loại hành hạ đến chết bất đồng, ta vẫn thật sự không nỡ để cho các ngươi chết đi một cách đơn giản như vậy."

An Lâm ở trên không trung, bước từng bước đi về phía độc sư và Thiên Lang Vương.

"Không ngờ đâu nhỉ, các ngươi cũng có ngày hôm nay..."

Hắn mỉm cười, nhưng trong mắt tràn đầy sự lạnh lùng.

ngay cả di chuyển thân thể cũng là chuyện cực kỳ khó khăn với độc sư và Thiên Lang Vương, ánh mắt của bọn họ khi nhìn An Lâm ánh lên vẻ oán hận và sợ hãi tột độ.

An Lâm liếc mắt nhìn bàn quay vận mệnh cách đó không xa, cười nói: "Như vậy đi, ta cũng cho các ngươi một cơ hội, các ngươi chuyển động cái bàn quay vận mệnh kia, để cho bàn quay tới quyết định vận mệnh của các ngươi, thế nào?"

Hai mắt của độc sư và Thiên Lang Vương đều sáng ngời, mặc dù trên bàn quay có trên trăm loại cực hình, nhưng mà vẫn có loại cực hình có thể giữ được mạng sống, bọn họ vẫn còn có cơ hội sống sót!

An Lâm chuyển bàn quay đến trước mặt Thiên Lang Vương.

Tin tức truyền ra, cả đại lục Thần Nguyên đều bị chấn động!

Cứu ra được hai vạn phi tần đầy tớ bị ngược đãi!

Bàn quay nhanh chóng chuyển động, sau đó từ từ dừng lại, cây kim chỉ vào ô vuông có hai chữ: Đều trúng!

Mọi người vây xem, thấy một màn như vậy, đều hít vào một miệng đầy khí lạnh.

"Wow, chúc mừng các ngươi, may mắn lắm nha, đều trúng hết!" An Lâm vỗ tay chúc mừng, "Các ngươi có thể trải nghiệm trên trăm loại cực hình mà mình sáng tạo ra rồi!!!"

"Không... không thể nào... bàn quay của ta... không có cái ô vuông này... " Thiên Lang Vương tràn đầy sợ hãi, khàn giọng nói.

"Ngươi... ngươi... thế là... ức hiếp người..." Độc sư bị làm cho sợ đến mức muốn tự sát.

An Lâm lạnh lùng cười ha ha: "Là ta ức hiếp các ngươi đấy!"

Một ngày kia, tiếng kêu thảm thiết của Thiên Lang Vương và độc sư quanh quẩn ở cả vương phủ.

Hai kẻ tội ác tày trời, sau khi trải qua trên trăm loại cực hình, rốt cuộc cũng trút hơi thở cuối cùng.

Một mình hượng tiên áo trắng diệt hết mấy trăm tướng sĩ của vương phủ.

Bọn họ không nghĩ tới, cái bàn quay vận mệnh mà bọn họ dùng để hành hạ hơn vạn cô gái đến chết, cho tới hôm nay, bọn họ lại biến thành đối tượng bị bàn quay quyết định vận mệnh, quả là vô cùng châm chọc.

Thiên Lang Vương vươn ra cánh tay máu thịt đầm đìa, dùng sức chuyển động bàn quay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận