Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 531: Thêm một tên nô bộc

An Lâm ngắm nhìn cô gái trước mặt, khẽ há to miệng.

Cô gái trước mặt chính là Khả Khả Tư Đế vừa đi khỏi không được bao lâu, có vẻ như cô đã rất quyết tâm, mới có thể nói ra được yêu cầu thành lập khế ước nô bộc như thế.

Thật ra thì đường đường đại năng cảnh giới Phản Hư, thế nhưng cô lại bằng lòng hạ thấp mình làm nô bộc cho một gã tu sĩ Kỳ Hóa Thần, nói ra chắc cũng chẳng có ai dám tin. Hơn nữa hai người còn ở trong hai thế lực đối địch, nhìn thấy, lại càng không thể tin nổi!

Nếu như Cửu Châu Gia viết ra loại chuyện xưa này, nhất định sẽ bị chửi là bệnh thần kinh cho mà xem!

Song đây chính là thực tế, thực tế lại thường ly kỳ hơn cả chuyện xưa.

Cô gái này không thể rời xa An Lâm, không, chính xác mà nói, là không thể rời xa máu của An Lâm.

Cô nghiện rồi...

Không chỉ là thân thể, mà ngay cả linh hồn của cô cũng sinh ra lệ thuộc với An Lâm rồi.

"Ừ!" Khả Khả Tư Đế kiên định gật đầu.

Sau khi nuốt xong tinh huyết, trên mặt của cô bắt đầu hiện lên một rặng mây hồng, thân thể xụi lơ mềm xuống, nhưng lại phát ra những tiếng rên rỉ đầy yêu kiều đáng yêu, hiển nhiên là hết sức hưởng thụ.

Chẳng qua nếu như cô ta bằng lòng ký kết khế ước nô bộc, thì hết thảy đều không thành vấn đề.

Vẻ mặt Khả Khả Tư Đế rất là phấn khích, không hề do dự bay về phía tinh huyết, nhanh chóng nuốt lấy!

Trên mặt Khả Khả Tư Đế hiện vẻ đỏ bừng: "Tôi không quên được hơi thở của cậu... Huyết tộc rất giỏi truy tung hơi thở, đối với tôi mà nói, muốn tìm được vị trí của cậu, không có gì khó khăn cả."

Thành lập khế ước nô bộc, cần dung nhập tinh huyết vào ấn đường của Khả Khả Tư Đế.

"Cậu chính là ánh sáng duy nhất của tôi, tôi không thể rời xa cậu!" Khả Khả Tư Đế ngắm nhìn An Lâm, nói ra hết tâm sự trong lòng.

"A... Mùi vị này còn thơm ngon hơn cả máu tươi bình thường..."

Khóe miệng An Lâm thoáng co rút, thật là không thể coi thường cái cô gái kẹo da trâu này mà...

"Sao cô tìm được vị trí của tôi?" An Lâm cảm thấy rất là đau đầu.

An Lâm đưa hai tay tạo pháp quyết, một chút tinh huyết lóng lánh kim sắc bắt đầu bay ra từ ngón tay hắn.

Đúng! Đúng là túi máu!

"Cô thật sự quyết định như vậy?" An Lâm mở miệng hỏi.

Khả Khả Tư Đế phục hồi tinh thần lại, nhìn An Lâm với vẻ mặt tủi thân, xấu hổ nói: "Thật xin lỗi, vừa nãy là tôi không kiềm chế được. Tôi bảo đảm, nhất định lần sau sẽ không xuất hiện tình huống như thế..."

An Lâm nhìn thấy cảnh tượng này thì sắp nổ tung tại chỗ, hắn trực tiếp chửi ầm lên nói: "Đậu má! Lại đi nuốt tinh huyết của ông đây luôn rồi, định giám định khế ước nô bộc như vậy luôn sao?! Có phải là cô muốn nuốt tinh huyết của tôi, thế nên mới xuất hiện ở nơi này không?!"

Nhưng cô ta lại không nói không rằng, trực tiếp nuốt luôn tinh huyết, An Lâm cảm giác mình chẳng khác gì một túi máu cả...

An Lâm dùng sợi dây màu lam này để buộc chặt Khả Khả Tư Đế, trói cái vòng eo nhỏ nhắn mềm dẻo như rắn nước của cô, trói lại đôi tay thon dài tinh xảo của cô, trói lại bộ ngực đầy đặn của cô, trói lại cặp chân thon dài khêu gợi của cô...

Hắn từ tìm trong nhẫn không gian một hồi, sau đó thật sự tìm ra một sợi dây.

Sau một lúc lâu, hắn mới không nhìn nữa, bắt đầu nghi thức khế ước nô bộc, phóng ra giọt tinh huyết kim sắc một lần nữa.

Khả Khả Tư Đế nhắm hai mắt lại, mở miệng nói: "Như vậy đi, cậu hãy trói tôi lại, như vậy thì tôi sẽ không thể nhúc nhích được nữa, sau đó cậu có thể thuận lợi nhỏ tinh huyết lên ấn đường của tôi."

Cô há hốc miệng, vươn ra đầu lưỡi đầy đặn, vẫn ở trong trạng thái bị trói trói, tựa như cái bánh chưng bay thẳng về phía tinh huyết!

"Ha ha... Tôi còn tin cô, thì tôi chính là thằng ngu!" An Lâm lạnh lùng cười nói.

An Lâm giật mình, không nói hai lời lập tức sử dụng thuật pháp dẫn dắt tinh huyết rút lui.

"Ôi cái định mệnh!"

Khả Khả Tư Đế lại đánh mất lý trí rồi...

An Lâm ngẫm nghĩ, đây cũng là một phương pháp.

Tinh huyết này không phải là máu bình thường, mà là ẩn chứa An Lâm tinh phách và huyết dịch đạo ý, liên tục phóng ra nhiều lần sẽ khiến thân thể của hắn bị cạn kiệt, thế nên lần này chỉ được phép thành công, không được thất bại.

Khả Khả Tư Đế thấy tinh huyết bay tới, thân thể mềm mại run rẩy, hai tròng mắt lóe lên khát vọng rất lớn.

Ăn rồi mới biết nó ngon đến mức nào, bây giờ cô chỉ muốn ăn luôn giọt tinh huyết này!

Linh khí Trung giai, dây thừng Lam Hải Long, dùng gân rồng của ấu long Tây Hải để chế luyện thành, có tác dụng trói buộc rất mạnh.

Ừ, không thể không nói, vóc dáng của Khả Khả Tư Đế đúng là siêu đỉnh, là một báu vật hiếm thấy, An Lâm liền vô thức trói đến nghiện. Sau khi bị dây thừng Lam Hải Long buộc chặt, vóc dáng của Khả Khả Tư Đế trông càng có vẻ gợi cảm hơn, điều này làm cho An Lâm lại không kiềm chế được mà nhìn nhiều thêm mấy lần.

An Lâm đỏ mặt, dừng động tác lại.

"Ui... Phải trói chặt đến mức này sao?" Khả Khả Tư Đế không nhịn được bèn lên tiếng.

Khả Khả Tư Đế vẫn cứ lao tới, An Lâm tung một chưởng đánh ngã cô ta ở trên, thuận thế đè Khả Khả Tư Đế ở dưới thân mình: "Cô bình tĩnh lại cho tôi nhờ!"

"Buông, buông, tôi muốn máu!" Khả Khả Tư Đế giãy giụa ở trên cục gạch.

An Lâm đặt một tay lên trên vai Khả Khả Tư Đế để cố định thân thể cô, sau đó dùng một tay để che miệng của cô, tránh không để tinh huyết thật sự bị cô ăn luôn.

"Ưm ưm ưm..." Khả Khả Tư Đế liều mạng giãy giụa, cặp con ngươi màu đỏ bắt đầu có nước mắt dâng lên, nom có vẻ rất là tủi thân.

An Lâm nhìn thấy cảnh này thì khuôn mặt thoáng co giật. Đậu xanh rau má! Sao cứ như là ông đây muốn giở trò đồi bại với cô thế hả?

Tinh huyết bắt đầu bay về phía ấn đường của Khả Khả Tư Đế, khó khăn lắm mới rơi vào trên ấn đường của cô ta được.

An Lâm thở ra một hơi, nhìn ấn đường với vẻ mặt mong đợi, kết quả lạ phát hiện tinh huyết kim sắc hoàn toàn không có dấu hiệu bị hấp thu.

Hắn im lặng nhìn Khả Khả Tư Đế, trong đôi mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.

Khế ước nô bộc cần cả hai bên đồng ý thì mới có thể thành lập.

Cô áp sát cái miệng nhỏ nhắn đến bên tai An Lâm, hơi thở như lan, âm thanh dịu dàng đáng yêu thấm đến tận xương: "Thế... tôi phải làm như thế nào thì mới có thể khiến cho cậu vui vẻ? Để tôi tới lấy lòng cậu được không?"

Khả Khả Tư Đế đi tới, khoác lên cánh tay An Lâm, bộ ngực đầy đặn cọ ở trên cánh tay hắn, vừa mềm mại vừa ấm áp.

"Đợi bao giờ tôi thấy vui thì tôi sẽ nói cho co." An Lâm nói cho có lệ.

An Lâm đảo cặp mắt trắng dã, tên nô bộc này có độc, cả ngày chỉ muốn hút máu của ông đây...

"Vậy thì chủ nhân, lúc nào tôi mới có thể hút máu tươi của cậu đây?" Khả Khả Tư Đế nhìn An Lâm với ánh mắt nóng bỏng.

Tức giận lắm chứ, nhưng vẫn phải giữ nguyên nụ cười, ai bảo hắn đã thành chủ nhân của mình rồi...

An Lâm thở ra một hơi, đứng lên, tháo dây thừng Lam Hải Long ra, để cho Khả Khả Tư Đế lại được tự do hành động.

Trên mặt Khả Khả Tư Đế thoáng hiện vẻ mất mát, tựa như là đã bỏ lỡ một chuyện vô cùng tốt đẹp.

"Đúng rồi, cái tên Khả Khả Tư Đế của cô quá khó gọi, sau này tôi sẽ gọi cô là Tiểu Khả!" An Lâm ngồi ở trên cục gạch màu đen, cất giọng nói.

Tiểu Khả? Khả Khả Tư Đế nghe vậy thì hơi sững sờ, cô là một vị địa năng Kỳ Phản Hư được người người kính ngưỡng, tông chủ của Lăng Huyết tông, thế mà lại bị một tên tu sĩ Kỳ Hóa Thần gọi là Tiểu Khả?

Nhưng mà cô lại đột nhiên nhớ tới chàng trai trước mặt đã trở thành chủ nhân của mình rồi, gọi như vậy giống như cũng không sai, sau khi khẽ thở dài một tiếng, cô liền gật đầu đáp: "Vâng, chủ nhân An Nhật Thiên."

"Đừng gọi tôi An Nhật Thiên, tôi tên là An Lâm." An Lâm khoát tay nói.

Khả Khả Tư Đế ngẩng đầu, có phần mơ màng mà nhìn về phía An Lâm.

"Lúc trước tôi chỉ lừa cô tôi, tên thật của tôi là An Lâm." An Lâm giải thích.

Tâm trạng tiêu cực của Khả Khả Tư Đế tăng vọt...

Một luồng liên lạc như có như không giữa An Lâm và Khả Khả Tư Đế được thành lập, khế ước nô bộc chính thức đạt thành!

Theo lời của An Lâm rơi xuống, tinh huyết kim sắc bắt đầu rót vào ấn đường của Khả Khả Tư Đế.

"Ba, hai, một!"

Khả Khả Tư Đế nghe vậy thì vô cùng sửng sốt, hai tròng mắt cuồng nhiệt dần lấy lại được sự tỉnh tác.

"Tôi cho cô đúng ba giây, nếu như không thể thành lập khế ước, vậy thì mau cút cho tôi!" An Lâm lạnh lùng nói.

Hôm nay, e là Khả Khả Tư Đế chỉ là một ăn tinh huyết, chứ không muốn để cho tinh huyết trở thành cầu nối thiết lập khế ước...

An Lâm giật nảy mình một cái, lập tức bỏ tay Khả Khả Tư Đế ra: "Cách xa tôi một chút!"

"Vâng..." Khả Khả Tư Đế lùi về phía sau rồi hai bước, ngắm nhìn An Lâm bằng cặp con ngươi màu đỏ đầy quyến rũ xinh đẹp kia.

Tê hết cả trứng, sao cái mẹ trẻ này còn quyến rũ người ta giỏi hơn cả Tiểu Hồng vậy!

Nếu còn tiếp tục đùa giỡn như thế, An Lâm cảm giác chính mình sẽ đánh mất tấm thân trong trắng này mất.

"Khụ... Lúc nào cô đánh bại kẻ địch lập công, tôi sẽ thưởng máu tươi cho cô!"

Dứt lời, An Lâm lại lên tiếng nói về các loại điều lệ lập công.

Ví dụ như đạt được một món tiên khí, phần thưởng ba mililit máu tươi. Đạt được một một triệu miếng linh thạch, phần thưởng một mililit máu tươi. Đạt được một miếng tinh nguyên thế giới màu vàng, phần thưởng một mililit máu tươi, giết chết một gã đại năng Kỳ Phản Hư, phần thưởng năm mililit máu tươi...

Khả Khả Tư Đế bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn ngồi trên cục gạch đen, xem An Lâm nói lên điều kiện với ánh mắt nóng bỏng, ý chí chiến đấu dâng lên cao vút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận