Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1813: Nữ Oa tức giận

"Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, vào đây."

Trong căn phòng sinh mệnh nhỏ, giọng nữ phát ra như tựa như suối trong mát lạnh.

Hắc Linh Xà lạnh lùng nghiêm túc và Bạch Linh Xà trong trắng động lòng người nghe lệnh, vẻ mặt cung kính đẩy cửa vào.

"Tiểu Bạch tham kiến nương nương."

"Nương nương có gì sai bảo ạ?"

"Đi, mang mảnh vỡ Thiên Đạo đã được tu sửa tốt để giải trừ phong ấn, chúng ta chính thức bắt đầu vá trời!"

"Việc này... chúng ta vẫn còn chưa xử lý được tất cả lực lượng Thiên Đạo..."

"Đừng quan tâm nhiều như vậy, cứ vá lại trước rồi nói sau!!"

Giới Cửu Châu, tây phương Phật Quốc, liên minh Tây Hải, Thánh Vực Nhạc Viên, giới Linh Hồ, Ma Vực, Thương Bắc Sơn giới, dường như mấy thế lực lớn của đại lục Thái Sơ nghe được phong thanh gì đó, nên đều quy mô tiến công Thiên Nhân tộc!

Đông Thiên Môn.

Cuộc chiến giữa thần linh Sáng Thế và Trời cũng theo hành động này của Nữ Oa mà chính thức được mở màn!!

Sau khi toàn bộ Thiên Nhân tộc bị suy yếu, cán cân của cuộc chiến bắt đầu nghiêng về một phía, liên quân Nhân tộc liên tiếp thông cáo thắng lợi, chiến tuyến của đại quân Thiên Nhân tộc liên tục lùi về phía sau. Đại quân Thiên Nhân tộc ở Bắc Thiên Môn không có Thiên Thần nào chèo chống, bị ba phía Nhân tộc, Thương Bắc Sơn giới, Ma Vực đồng thời bao bọc, thậm chí suýt nữa bị diệt sạch toàn bộ.

Khu đất hoang vắng lặng hơn một vạn năm cuối cùng cũng bắt đầu có vạn vật sinh trưởng.

"Hà hà, năng lực của ta có lẽ bị giảm đi chừng 10%, thế nhưng cũng có một chỗ tốt, đó chính là theo từng bước Thiên Đạo được hoàn thiện, sự phản phệ khi chúng ta hành động cũng không còn đáng sợ như trước kia nữa." Một thanh niên trên đầu đội mũ ma pháp màu tím, khuôn mặt từa tựa tên hề cười hì hì nói.

Ngày hôm đó, ánh sáng bảy màu xuất hiện khắp bầu trời không thấy giới hạn của đại lục Thái Sơ.

Bảy lão đại cấp bậc Thiên Thần vẻ mặt khó coi cùng tập trung một chỗ.

Trời đất bắt đầu biến đổi lớn.

Tại vùng đất phế tích mà nền văn minh Tử Tinh từng tồn tại có luồng sáng trắng bay thẳng lên trời.

Một trận chiến tranh bao phủ toàn bộ đại lục một lần nữa bạo phát.

Mấy thiên thần còn lại cũng có chút gấp gáp.

Thiên Đạo tiến thêm một bước để bù đắp, một lần nữa áp chế thực lực của của nhóm Thiên Nhân tộc ở đại lục Thái Sơ, bất luận là Thiên Nhân tộc cảnh giới Luyện Khí, hay cảnh giới Thiên Khải thì thực lực đều xuất hiện dấu hiệu giảm sút.

"Chuyện này cứ đợi thêm một chút đã."

"Nữ Oa đã bắt đầu vá trời rồi, sự thiếu hụt của Thiên Đạo đang trong quá trình được bổ sung, theo sự hoàn thiện từng bước một của Thiên Đạo, sức mạnh áp chế của ý thức Thiên Đạo ở đại lục đối với chúng ta lại ngày càng thêm mãnh liệt..." Nam thiên thần trên đầu có vòng thần màu đỏ, ánh sáng màu hồng dường như bóp méo cả không khí bỗng nhíu mày, mở miệng nói.

"Nhưng xét về tổng thể, chúng ta vẫn bị thua thiệt..." Nam thiên thần lưng đeo thanh đao lớn có thần phù màu vàng kim lạnh giọng nói: "Chúng ta không thể tiếp tục lùi lại nữa, trận chiến này, chúng ta nhất định phải giải quyết dứt khoát!"

Cả đám thiên thần đều lắc đầu.

"Thiên Thần Quang Minh."

"Ha ha, không phải là muốn châm ngòi nổ để tăng thêm mức độ thảm khốc của cuộc chiến giữa chúng ta và liên quân Nhân tộc sao? Cô ta muốn diệt trừ chúng ta, sau đó lại tiếp tục thanh tẩy đại lục ư? Không hiểu cô ta lấy đâu ra cái sự tự tin đấy." Một thiên thần trong đám cười lạnh.

Đám thiên thần nhìn chùm sáng màu vàng kim buông xuống, vạn vật phát sáng, hào quang rực rỡ thế gian.

"Chúng ta phải chờ đến lúc nào? Một đám kiến hôi mà thôi, nếu như chúng ta toàn lực xuất động, không đến một ngày đã có thể nghiền nát toàn bộ bọn chúng!" Nam thiên thần đeo thanh đao lớn có thần phù màu vàng kim kích động lên tiếng.

Một giọng nói hư ảo như âm thành của Trời đột nhiên truyền đến.

Cả đám đều cúi đầu, vẻ mặt cung kính tiễn Thiên Thần Quang Minh rời đi.

Thiên Thần Quang Minh giải quyết dứt khoát, không có bất kỳ thiên thần nào có gan dám phản đối.

"Chờ đến khi Thiên Thần Hải Dương cũng đáp xuống đại lục Thái Sơ, đó chính là thời khắc chúng ta tiến công tiêu diệt toàn bộ." Thiên Thần Quang Minh nói xong một câu kia, thân thể liền hóa thành từng hạt ánh sáng từ từ biến mất tại chỗ.

Khi lĩnh vực tất cả hóa sáng, cả đám đều cúi đầu, vẻ mặt trở nên cung kính.

"Ánh sáng chí cao chí thượng, vĩnh hằng bất diệt. Có Quang Minh đại nhân ở chỗ này, bất luận Thiên Thần Sinh Mệnh có làm cái gì cũng đều phí công cả thôi." Nữ thiên thần đáng yêu ngồi trên một chiếc quạt lớn màu hồng hờ hững mở miệng nói.

"Vậy thì, ý của Quang Minh đại nhân là?" Một con chim sơn ca trên đầu đội vòng thần bốc khói trắng bỗng hỏi.

Chùm sáng hình người mở miệng nói: "Thu chiến tuyến lại, tiếp tục chờ đợi."

Chùm sáng dường như tạo thành hình người, giọng nói tiếp tục truyền đến: "Các ngươi có biết vì sao Nữ oa lại đột nhiên tăng nhanh tiến trình vá trời không?"

"Thiên Thần Sinh Mệnh thật độc ác, cũng tính kế luôn cả chúng ta."

Lời này vừa được nói ra, đám thiên thần đều đồng loạt hiểu ra.

Thiên Thần Quang Minh nói: "Tất cả những thứ này đều là chuyện tốt do Thiên Thần Sinh Mệnh làm ra, phương thức cưỡng ép phá vỡ bức tường chắn Nữ Oa dựng lên cực kỳ thô bạo của cô ta và Thiên Thần Thiên Không muốn hủy diệt Oa giới trong một chiêu, đã khiến Nữ Oa tức giận, bắt đầu hành động vá trời sớm hơn dự kiến..."

"Thiên Thần Hải Dương vẫn chưa thể giáng trần sao?"

"Khà Khà Khà... Lần nước hắn quá nóng vội, tự tiện phái sinh linh do hắn tạo ra muốn hủy diệt Nhân tộc, không ngờ còn không tấn công được cả Tây Hải... Hiện giờ hắn đã sớm thành danh sách đen của Thiên Đạo rồi, muốn xóa bỏ được rào chắn đương nhiên sẽ phải hao tổn nhiều tâm sức hơn..." Thanh niên trong dáng vẻ thằng hề cười nói.

"Sắp rồi, không đến một năm nữa, Hải Dương liền có thể giáng trần."

Giọng nói của thiên thần toàn thân ẩn mình trong bóng mờ âm trầm vang lên.

"Một năm ư... Vậy cứ để cho đám nhân loại đáng thương kia vui vẻ thêm một năm nữa đi." Chim sơn ca đội vòng thần bốc khói trắng nói với giọng trong trẻo.

"Vậy chuyện Nữ Oa vá trời lần này..."

"Yên tâm đi, Nữ Oa vá trời cũng không phải chuyện có thể hoàn thành được trong một sớm một chiều, cứ để cô ta làm đi."...

Oa giới.

Bên cạnh Mặt Trăng.

An Lâm trú thân ở bên cạnh khe nứt cực lớn.

Bùa truyền âm vượt giới của hắn bắt đầu phát ra tiếng, là khí cơ của Bạch Linh Xà.

An Lâm không kịp chờ trong bùa truyền âm nói gì liền đi ngay vào vấn đề chính: "Này, nha đầu Tiểu Bạch, mau nói với lão đại của cô về chuyện của địa cầu đi. Mặt Trăng cũng đã có thêm một cái khe nứt cực lớn rồi, mấy nguyên soái cảnh giới Thiên Khải đều xuất hiện, hàng rào gia cố còn có tác dụng quái gì nữa!!"

"Chi bằng chúng ta mở hẳn hàng rào địa cầu ra đi!" An Lâm nói.

"Ý tưởng gì." Nữ Oa rất kiên nhẫn hỏi.

Một lát sau, An Lâm lại nói: "Nữ Oa nương nương, tôi có một ý tưởng to gan."

"Không đáng gì, thực sự không đáng gì! địa cầu cũng là nhà của tôi mà." An Lâm khiêm tốn nói: "Nếu như quả thật muốn tặng thù lao gì đó, vậy ngài cứ cho một chút bảo vật có tác dụng thực tế là được, đừng đưa linh thạch như trước kia, tôi không thiếu tiền."

Nữ Oa: "..."

Tiếng nói trong bùa truyền âm bỗng ngừng lại.

Có vẻ như sau khi sắp xếp lại lời nói một lượt, giọng nói của Nữ Oa mới lại tiếp tục truyền đến: "Chuyện tường ngăn của Oa giới bị phá là có thiên thần nắm giữ quyền năng tối cao nhúng tay vào. Với năng lực của ta vẫn không có cách nào sửa lại hoàn toàn vết nứt này, chỉ có thể khó khăn duy trì được tình trạng hiện giờ, có thể ngăn cản được sự tồn tại của cấp bậc Thiên Thần, còn không cản được Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Khải."

An Lâm nghe xong liền nhíu mày, trầm giọng nói: "Hợp Đạo Cảnh không thể vào được, phải dùng Thiên Tiên Phản Hư để đánh Thiên Khải. Nhưng mà chỉ một Thiên Khải gần như có thể so được với Hợp Đạo yếu nhất rồi. Cứ thế này, chúng ta nhất định phải điều động những Phản Hư tinh nhuệ nhất mới có thể ngăn được đối phương..."

"Đúng vậy, cứ như vậy, số lượng cường giả còn lại chúng ta có thể chọn đã cực kỳ ít ỏi." Hiển nhiên Nữ Oa cũng đang buồn rầu chuyện này, cô không thể buông bỏ địa cầu, nhưng số lượng Phản Hư có thể đối kháng được với nguyên soái cảnh giới Thiên Khải hiện giờ quả thực quá ít.

"Nếu như tôi ở lại địa cầu mãi mãi thì cũng dễ nói, bọn chúng đến bao nhiêu tôi sẽ giết bấy nhiêu. Nhưng tôi vẫn còn phải trở về Cửu Châu để giết Thiên Thần nữa, lại không có Phản Hư nào đỉnh được như tôi, quả thật quá khó chọn." An Lâm cảm khái.

Nữ Oa: "..."

Hai người đều chìm trong im lặng.

"Cũng tàm tạm, nhờ có An Lâm tiểu hữu chiếu cố mà Oa giới chúng ta thiếu cậu một nhân tình." Giọng nói hiền hòa ngọt ngào của Nữ Oa truyền đến thông qua bùa truyền âm, An Lâm nghe xong cảm thấy cả người cực kỳ dễ chịu.

Cả người An Lâm run lên, giọng nói lập tức trở nên nhẹ hơn: "Hóa ra là Nữ Oa nương nương, đã lâu không liên lạc rồi, hì hì hì... Dạo gần đây vẫn khỏe chứ?"

"Ta chính là Nữ oa." Một giọng nói hiền hòa uyển chuyển truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận