Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 350: Cường giả đầu trọc đáng sợ

Các đội viên còn lại cũng chú ý đến chàng trai đầu trọc kia.

"Hả, sao hắn không mặc áo giáp?" Diêu Minh Hi tò mò mở miệng.

"Không cần biết hắn có mặc áo giáp hay không, là kẻ địch thì được rồi, tôi đi đánh hắn."

Hồ Quán siết nắm tay, hùng hổ lao về phía trước.

An Lâm nhìn thấy động tác của Hồ Quán liền phát hoảng, nhanh chóng giữ chặt: "Hồ học đệ, đừng xúc động!"

"Sao vậy anh An?" Hồ Quán nhìn thấy bộ dạng lo lắng của An Lâm, tò mò hỏi.

An Lâm hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Cậu xông lên lỗ mãng như vậy, tôi sợ cậu không chịu nổi một quyền.''

Hiên Viên Thành cũng đồng tình nói: "Bạn học An Lâm nói đúng, với loại lai lịch không rõ ràng, kẻ địch không biết, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút mới được. Để tôi đi thăm dò một chút."

Liễu Thiên Huyễn nhìn thấy bức vẽ trên áo kỳ lạ của chàng trai đầu trọc, xoa xoa chiếc cằm thon trắng noãn, lẩm bẩm: "Nhưng mà tôi lại cảm thấy hắn vô cùng quen mắt... "

Một đám đội viên không rõ chân tướng, nghe vậy đều sợ hãi.

Diêu Minh Hi, Hồ Quán và Bạch Linh Xà mở to hai mắt nhìn về phía An Lâm, dường như nhìn thấy chuyện rất khó tin vậy.

"Đúng... Là hắn!" Liễu Thiên Huyễn vỗ hai tay, con ngươi màu tím mê hoặc lòng người chuyển động, kích động nói: "Hắn chính là kẻ dùng một quyền đánh chết một mạng người, giáo sư Kỳ Ngọc!!''

Hiên Viên Thành: "???"

Giống như hai người thích trò chơi nhân vật nhập vai, giữa thế giới rộng lớn lại gặp nhau vậy.

Dứt lời, hắn liền rút kiếm cổ của mình ra, vẻ mặt đề phòng nhìn chàng trai đầu trọc rồi đi đến.

Kỳ Ngọc? Một quyền đánh chết một người? Mạnh như vậy ư?

An Lâm nuốt nước miếng, trầm giọng nói: "Trang phục của ngượi nọ kỳ lạ, tôi có chút lo sợ một người chúng ta cũng không thể chịu được một đấm của hắn, vẫn nên để Đạt Nhất Đạt Nhị đi thăm dò đi... "

An Lâm liền phát hoảng, nhanh chóng lôi Hiên Viên Thành lại.

An Lâm quay đầu nhìn về phía Liễu Thiên Huyễn, dường như đã tìm thấy tri kỷ vậy: "Siêu nhân Nhất Quyền!"

Chàng trai trọc đầu nhìn thấy cô gái xinh đẹp đối diện nhiệt tình vẫy tay với hắn, còn gọi mình là giáo sư Kỳ Ngọc, không khỏi ngây người tại chỗ, một cảm xúc tên là "tri kỷ" lo lắng trào dâng trong lòng.

Trong ấn tượng của bọn họ, đây là lần đầu tiên anh An sợ như vậy!

Điều tên đầu trọc lo lắng là nên làm thế nào mới có thể cứu vãn lại hình tượng chói lòa vĩ đại của mình.

"Xin chào! Giáo sư Kỳ Ngọc, tôi là thiếu nữ ma pháp Lax đây!!" Liễu Thiên Huyễn kích động chào hỏi chàng trai đầu trọc xa lạ, mỉm cười vô cùng rực rỡ.

Đây là duyên phận!

Đó là lửa rồng màu tím có lực thẩm thấu rất mạnh, chốc lát đã bao phủ chàng trai đầu trọ, mang theo độ nóng khủng khiếp lập tức hòa tan mặt đất.

Lúc tâm tư của hắn xoay chuyển thì bóng dáng màu trắng đã xuất hiện trước mặt hắn, há hốc miệng.

"Ầm ầm!"

Qủa nhiên, hắn bẩm sinh đã có một loại khí thế bá vương!

Tốc độ và sức mạnh của tên đầu trọc này biểu hiện còn mạnh hơn Chiến Đế rất nhiều lần.

Rất nhanh hắn liền nhớ đến thế giới nương nương sáng tạo, có một cường giả đầu trọc vô cùng khí phách, vì thế liền học theo nhân vật nhập vai một chút. Không ngờ khi vừa mặc quần áo xong thì lại bị người nhận ra!!

Sau khi gã đầu trọc đạp gudam xuống mặt đất, cũng không tiếp tục truy đuổi, đi từng bước tới đám người An Lâm, trên mặt mang theo ý cười thoải mái.

An Lâm thông qua tâm trí hạ lệnh với Đạt Nhất Đạt Nhị, cố gắng kéo chân Chiến Đế Chân Hồng, không mong đánh chết hắn, chỉ cần hắn rối loạn không thể tham gia chiến trường khác.

Diêu Minh Hi và Hồ Quán có thực lực hơi yếu, cũng biết trận chiến lần này bọn họ không thể nhúng tay vào, không nói hai lời đã bay về phía Chiến Đế Chân Hồng.

Chàng trai đầu trọc rất vui vẻ, nhưng hắn cũng biết, nhiệm vụ của mình là gì, nếu không hoàn thành tốt, lần sau nhập vai sẽ không phải là cường giả đầu trọc, mà sẽ là kỵ sĩ không đầu...

Tiếng nổ vang phát ra, sóng khí màu trắng thổi quét hơn ngàn thước.

"Rắc rắc..." Gundam gặp phải sức mạnh khủng khiếp, bên ngoài áo giáp màu bạc đã xuất hiện vết nứt, thân thể hóa thành một đường màu trắng rơi xuống đất, vớt vào một cái hố tối đen sâu thẳm.

An Lâm hít một hơi sâu, trong mắt có vẻ vô cùng kiêng dè: "Diêu Minh Hi, Hồ Quán, hai người các em đi giúp Đạt Nhị Đạt Nhất đối phó Chiến Đế Chân Hồng, những người khác cùng với tôi đối chiến với tên đầu trọc này trước!"

Ầm ầm! Ngọn lửa màu tím từ trời giáng xuống.

Sau lưng chàng trai đầu trọc, áo khoác màu trắng đón gió bay phất phới, bàn tay mang găng đỏ dùng tốc độ không thể tưởng tượng, trong nháy mắt đã lao về phía sau lưng gundam.

Đồng tử của An Lâm co rụt, kinh hãi nói: "Thật nhanh!!"

Nhưng ngay khi gundam vừa phun lửa, chàng trai đầu trọc đã di chuyển ra phía sau gundam.

"Chào mọi người, lần này là đợt kiểm tra cuối cùng của tôi, Kỳ Ngọc. Lúc trước để các cậu thoải mái lâu như vậy, bây giờ cũng nên chết một hai người, chuẩn bị xong chưa?"

Hắn sẽ không quên mất vì sao bản thân lại biến thành trọc đầu, bây giờ có cơ hội báo thù, đương nhiên hắn phải nắm bắt cho tốt.

Nói xong, sát khí nguy hiểm phảng phất bắt đầu lan ra bốn phía.

An Lâm nhìn thấy ánh mắt của cường giả trọc đầu đã trở nên vô cùng đáng sợ sắc bén, khiến hắn thật sự có cảm giác sắp bị cường giả đầu trọc dùng một quyền đánh chết.

"Tôi sẽ kiềm chế Kỳ Ngọc, các cậu nắm thời cơ công kích hắn!" Bỗng nhiên Hiên Viên Thành mở miệng nói.

"Được! Hiên Viên Thành chủ động kéo thù hận, tôi đứng sau công kích, Tô Thiển Vân làm thích khách, An Lâm và Hứa Tiểu Lan cận chiến!" Bỗng nhiên Liễu Thiên Huyễn kích động lớn tiếng sắp xếp.

Mọi người: "... "

Hiên Viên Thành phục trách việc không chế, An Lâm còn tin tưởng được, dù sao hắn cũng là Kỳ Dục Linh, có thể so chiêu trong thời gian ngắn với Vương Huyền Chiến đã là Dục Linh hậu kỳ và hoàn toàn kích hoạt huyết mạch.

Hiện giờ hắn đã là Dục Linh hậu kỳ, nói về phòng ngự khống chế nhất định là đội viên mạnh nhất.

Gã đầu trọc bỗng cảm thấy có một trận gió lạnh đánh tới, ngay cả ánh mắt cũng không dời, chỉ đánh môt quyền qua!

Không có cách nào hình dung đây là loại sức mạnh gì, Tô Thiển Vân cách trăm trượng, chỉ cảm thấy xương cốt cơ thể đều chịu phải công kích khổng lồ, lập tức bị một quyền cách không đánh bay hộc máu.

Tiếng nổ như sấm rền vang vọng, nắm tay màu đỏ đè ép không khí, ép Bánh Xe Ánh Trăng tới mức run rẩy kịch liệt.

"Ầm ầm"

Gã trọc đầu đánh một quyền về phía sau không chút do dự.

Không khí vặn vẹo, Bánh Xe Ánh Trăng trên không trung tạo ra gợn sóng rất nhỏ, yên lặng công kích phía sau lưng hắn không một tiếng động, mang theo lưỡi hái sắc bén thu găt sinh mệnh, kéo thành một tia sáng xanh trên không trung!

Lập tức, nắm tay màu đỏ đã mang theo khí thế dời non lấp biển lao đến trước mắt bọn họ!

"Ầm ầm!"

Tiếng nổ kinh thiên, mặt đất cũng bị chấn động đổ sụp.

Một thanh kiếm cổ liên tục chắn trước mặt nắm đấm màu đỏ, ảo ảnh song ngư trắng đen liên tục chuyển động trên mặt đất không ngừng.

"Hả? Có ý gì..." Trong mắt gã đầu trọc có chút sợ hãi.

Hắn không ngờ thậm chí còn có người có thể hoàn toàn đỡ được một quyền của hắn.

Sắc mặt Hiên Viên Thành trầm tĩnh, dường như đã tiến vào bên trong một ý cảnh nào đó, nhưng khóe miệng trào máu tươi đã biểu hiện việc hắn bị thương.

Hỏa Diễm Lôi Quang kiếm bỗng nhiên chém về phía gã đầu trọc, tốc độ cực nhanh, tới ngay lập tức.

Gã đầu trọc bước một bước, hóa thành cái bóng lùi về phía sau hơn mười thước, tránh thoát khỏi một kiếm kia.

"Đến tôi rồi..." Gã đầu trọc khẽ mở miệng.

Liễu Thiên Huyễn chớp con mắt màu tím, có chút không dám tin.

"Không ổn... "

Năng lượng cột sáng lướt qua, xé mặt đất thành khe nứt trăm trượng.

"Vèo" Thân thể di chuyển, gã đầu trọc dùng một tốc độ mà mắt thường khó có thể quan sát được di chuyển cơ thể.

Nhưng Hiên Viên Thành còn chưa động thủ, một cột năng lượng màu trắng đã xé nát mặt đất, đánh về phía gã đầu trọc.

An Lâm mang theo mũi kiếm Lưu Phong màu đen, ở cách gã đầu trọc một khoảng, bị quyền gió khủng khiếp đánh trúng, khiến hắn bay xa vài trăm thước...

Gần như trong lúc đó, gã đầu trọc đánh ra ba quyền, đều bị thương cả ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận