Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1176: Trận chiến đầu giữa hai cường giả đứng đầu Long tộc

Ngao Tiểu Vũ dẫn dần đánh về phía Cổ Long Đế, thanh thương dài màu bạc trong tay cô đâm xuyên qua trời đất, mũi thương nhọn hoắc lúc này còn đáng sợ hơn cái lúc nó đâm thủng ngực Tà Long Luân Ngục!

Cô gái mạnh nhất Long Đình Đông Phương này, bình thường thì thích nằm phơi nắng, nhưng một khi cô nghiêm túc, thì sẽ trở thành một con rồng có thể khiến sông cuộn biển gầm, trời trăng đổi chỗ!

Cổ Long Đế nhìn thanh thương dài đang đâm về phía mình nọ, sức mạnh thần đạo màu hồng lại bắt đầu dâng lên.

"Nỗi Đau..."

Nữ đế Long tộc còn chưa dứt lời mình thì đã lấy người Ngao Tiểu Vũ chợt loé lên, chỉ nháy mắt đã vọt ra xa hơn hai mươi dặm, thế nhưng thanh thương dài trong tay cô thì không hề lùi lại, ngược lại nó vẫn đâm thẳng về phía trước, nhắm thẳng vào trái tim nữ đế Tà Long tộc!

Nhìn Ngao Tiểu Vũ đổi chiêu cực kì linh hoạt thiện biến, mặt Cổ Long Đế hiện lên vẻ bất ngờ.

"Nỗi Đau Giam Cầm."

Sức mạnh thần đạo của Cổ Long Đế lại ngưng tụ thành một cái chung to bảo vệ trước người cô ta.

"Nỗi Đau Sợ Hãi."

"Nè nè... nói giỡn gì vậy, vua ta vậy mà lại bị cô gái Long tộc đó đè đánh cho liên tục rút lui vậy à?" Tà Long Mân Côi nhìn thấy cảnh này, mắt trừng to tới mức sắp rớt ra ngoài luôn rồi.

Sắc mặt Cổ Long Đế lập tức tay đổi, cô ta vội vã lùi ra phía sau né tránh.

Hai Tay Cổ Long Đế hoá thành thần binh cứng rắn nhất, cô ta vừa lùi ra sau, vừa đánh tay về phía mũi thương của Ngao Tiểu Vũ, mỗi một lần nắm tay và mũi thương va chạm, sóng lực lan ra từ đó lại làm không trung xung quanh nổ tung.

Đúng vậy, mũi thương chỉ có thể khiến cái chung xuất hiện vết rạn, thì đã tan biến.

Hắn và Long Ngạo Thiên đều là rồng đang bị thương nặng, nên vừa lúc xông vào đánh nhau luôn.

Mũi thương sắc nhọn của Ngao Tiểu Vũ dừng lại ngay trước cái chung, phát ra tiếng leng keng cực kì đáng sợ, chẳng mấy chốc mũi thương sắc nhọn đã chọc ra một cái lỗ nhỏ trên mặt chung, từ lỗ nhỏ ấy, vết rạn như mạng nhện lan ra, phủ kín mặt ngoài cái chung.

"Cô gái Long Tộc đó cực kì mạnh."

Cổ Long Đế nhìn về phía Ngao Tiểu Vũ, lại phát hiện Ngao Tiểu Vũ đã nhanh chóng vọt tới, rút mũi thương trở về để tạo thành thế chiêu mới.

Một mũi thương này có thể nói là mang theo uy thế cực kì đáng sợ, nhưng nó vẫn chưa đủ để có thể phá tan lớp phòng ngữ của Cổ Long Đế.

Sức mạnh thần đạo màu đen bám vào trên hai tay Cổ Long Đế.

Không có gì để nghi ngờ, Ngao Tiểu Vũ là một con rồng cực kì hiếu chiến.

Ngao Tiểu Vũ lại nắm thanh thương dài của mình đâm một phát ra trước, nháy mắt mũi thương phân hoá ra thành trăm ngàn mũi thương khác, vô số mũi thương phủ kín cả một vùng trời, che kín chung quanh người Cổ Long Đế!

Cô không chỉ có thể dựa vào động tác của kẻ địch để đoán trước hành động của đối phương, mà còn dùng tốc độ nhanh nhất phán đoán ra điểm yếu của Cổ Long Đế, đó chính là tốc độ sử dụng pháp thuật!

Tà Long Luân Ngục đang ở một bên đánh nhau với Long Ngạo Thiên, tranh thủ lên tiếng nhận xét.

Cổ Long Đế không phải hoàn toàn bị vây trong hoàn cảnh xấu, mà là vì lúc này cô ta vẫn chưa nghĩ ra được mình phải dùng sức mạnh nào để chống lại Ngao Tiểu Vũ, cho nên cô ta tạm thời sử dụng thuật phòng ngự.

Va con Tà Long cũng lần lượt bị quấn lấy, không cách nào thoát thân được.

Nếu Cổ Long Đế đám bỏ qua đòn tấn công của Ngao Tiểu Vũ, lại chơi trò khóc ra máu lệ ướt sũng mặt nữa, thì sợ là nước mắt máu của cô ta còn chưa chảy xuống, thì máu trên trái tim cô ta đã nhỏ tích táp xuống đất rồi...

Thực thế thì như vậy làm Tà Long Huyễn Mộng kiệt sức vô cùng nhanh chóng, vì Tiêu Trạch có thể nói là người có lớp da dày nhất trong số các đại năng Phản Hư hậu kì!

Khoản thời gian này với những đại năng bình thường mà nói, không đủ để làm gì cả, nhưng với Ngao Tiểu Vũ thì khác, với cô tí xíu thời gian này đã trở thành mấu chốt để phân thắng bại, bởi vì cô có thể dùng tốc độ để khống chế kẻ địch của mình!

"Con rồng này trông đẹp quá đi mất, chúng ta tuyệt đối không được thả nó đi!" Kiếm pháp của Hứa Tiểu Lan cực kì tuyệt vời, mỗi một đường kiếm của cô đều ẩn chứa sức mạnh Thực Long và Chu Tước cực kì mạnh mẽ, đủ để phá vỡ lớp vảy rồng trên người Tà Long Mân Côi.

Mỗi một chiêu của Cổ Long Đế đều cực kì mạnh mẽ, nhưng nếu muốn sử dụng chúng, cô ta cần một thời gian nhất định để thi triển phép thuật.

Không ai có thể trả lời câu hỏi đầy tức giận của cô ta, mà những lời này này nếu lọt được vào tai An Lâm và Hứa Tiểu Lan đang đánh nhau cực kì hăng say thì cũng chỉ là những lời rác rưởi mà thôi.

Tại sao cô ta xinh đẹp họ lại không chịu buông tha cho cô ta? Cái logic quái quỷ gì thế này?

Tà Long Mân Côi muốn chết luôn rồi, hai người này đúng là không khác gì hai người điên luôn ấy!

Nếu những đại năng bình thường muốn dùng tốc độ nhanh nhất để phá giải thuật pháp của Cổ Long Đế, cô ta sẽ tỏ ra khinh thường, sau đó trực tiếp giết chết kẻ nọ. Nhưng Ngao Tiểu Vũ thì khác, mỗi một đòn tấn công của Ngao Tiểu Vũ không chỉ nhanh, vả lại còn cực kì trí mệnh!

Cô ta cũng từng muốn chạy, nhưng Tiêu Trạch có một loại bí pháp có thể giúp cậu tăng tốc trong một thời gian ngắn, chính vì thế cậu luôn đúng lúc bám được nó.

Hai vợ chồng An Lâm và Hứa Tiểu Lan thì hợp lực cùng nhau Tà Long Mân Côi, họ tỏ vẻ hoàn toàn không có áp lực gì.

"Hoa hồng ơi là hoa hồng, tôi thật muốn cô biết hoa hồng tại sao lại có màu đỏ." An Lâm sử dụng hình thái Hoả Thần của mình, một bên tức giận đấm vào người Tà Long Mân Côi vừa mở miệng nói.

Thế là Cổ Long Đế và Ngao Tiểu Vũ lâm vào thế giằng cô kì lạ nào đó.

Tà Long Huyễn Mộng quản lý cảnh trong mơ, cho nên thuật pháp mạnh nhất của cô ta gần như là vô dụng, cô ta chỉ có thể dùng nắm đấm của mình để chống lại Tiêu Trạch, nắm đấm cả hai không ngừng va chạm vào nhau.

Riêng Tà Long Huyễn Mộng vốn định dùng lĩnh vực thần đạo của mình để kéo Tiêu Trạch vào trong cảnh trong mơ vừa thật vừa giả của mình, ai dè đâu lớp lá chắn Tiêu Trạch gọi ra, giống y hệt một cái lá chắn vạn năng, cả sức mạnh cảnh trong mơ cũng không cách nào đâm xuyên qua nó.

Hai con rồng bệnh như Tà Long Luân Ngục và Long Ngạo Thiên thì không có gì đáng nói rồi

Đúng lúc này, mũi thương đâm tới tốc độ xé gió vang lên một tiếng xoẹt gần như vang vọng khắp trời đất.

Ngao Tiểu Vũ dùng cây thương màu bạc trên tay mình đâm xuyên qua lòng bàn tay Cổ Long Đế!

Lúc máu tươi văng tung toé, Cổ Long Đế chụp tay lại, giữ chặt lấy mũi thanh trường thương màu bạc.

Đồng thời, một bàn tay khác ẩn chứa sức mạnh thần đạo đáng sợ của Cổ Long Đế, như biến thành một cây đao sắc nhọn, chém một nhát thật mạnh vào cáng cây trường thương màu bạc!

"Răng rắc!" Tiếng vũ khí vỡ nát vang lên.

Cây thương màu bạc ẩn chứa sức mạnh thần đạo của Ngao Tiểu Vũ, đã bị Cổ Long Đế dùng tay không trực tiếp chém nát!

Ngao Tiểu Vũ sợ tới mức trực tiếp lùi ra sau thật xa, nhìn cán cây thương màu bạc đã bị gãy nát trên tay mình, đôi mắt xinh đẹp của cô trừng lên thật to, hết cả hồn la lên: "Đùa gì vậy? Đây là linh khí cao cấp đó, cứ vậy bị cô chém đứt rồi à?"

"Để tôi xem cô làm sao sử dụng thương được nữa đây?" Giọng Cổ Long Đế cực kì lạnh lùng, cô ta mím môi gằn ra tiếng.

Ngay giây tiếp theo, long tơ trên người Cổ Long Đế dựng thẳng hết cả lên.

Trước mặt Cổ Long Đế đột nhiên xuất hiện một cái nắm tay trắng ngần khá là linh hoạt.

Ngay sau đó là thân thể đã bị thương nặng của Cổ Long, bay ngược ra đằng sau như một quả pháo!

Tiếng xương cốt bị vỡ vang lên răng rắc.

Có một chớp mắt toàn bộ đất trời đều trở nên yên tĩnh tới lạ thường.

Hai nắm đấm va chạm vào một chỗ.

Rầm!

Cổ Long Đế mở to cái miệng nhỏ của mình ra, một ngụm máu tươi tức nghẹn ngay lồng ngực.

Hoá ra nãy giờ cô ta hao hơi tốn sức chém đứt thanh trường thương đó hoàn toàn chỉ là uổng công thôi à?

"Tình huống của cô bây giờ rất kì lạ, sức mạnh đạo thần đã sinh ra cộng minh gì đó và dung hợp vào trong thân thể cô..." Đôi mắt màu đỏ sậm của Cổ Long Đế híp lại, sắc mặt cô ta càng thêm nghiêm túc.

Ngao Tiểu Vũ lắc lắc người vài cái, lẩm bẩm nói: "Sức mạnh đạo thần của tôi chính là giấc ngủ mà, tôi ngủ càng sâu càng lâu thì nó lại càng lạnh, chờ khi tôi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ say... thì tôi sẽ thành người mạnh nhất trong thiên hạ này..."

"Cứ như vậy, tôi sẽ ít mất sức khi đánh nhau hơn, cũng không cần phải suy nghĩ quá nhiều nữa, cơ thể sẽ tự biết chiến đấu, thế nào... có phải tôi giỏi lắm không..."

Cổ Long Đế nghe xong, toàn bộ thân rồng của cô ta đều run lên, cô ta không dám tin nhìn chằm chằm Ngao Tiểu Vũ, cái con rồng này phải thích ngủ tới mức nào, mới có thể lĩnh ngộ được sức mạnh thần đạo thế này?!

Trong lúc Cổ Long Đế đang hốt hoảng, chân Ngao Tiểu Vũ đã di chuyển, lại một lần nữa cô thực hiện bước nhảy không gian, chỉ trong nháy mắt cô xuất hiện trước mặt Cổ Long Đế, đấm ra một quyền vào ngay mặt Cổ Long Đế.

Đây là đạo thuật quyền pháp đơn giản tới cực điểm, như thể nó không phải cố ý được sử dụng chỉ vì đánh bại ai đó, mà là một cái nắm tay được chính trời đất này diễn sinh ra vậy, ý cảnh để tạo ra nắm đấm này vô cùng đơn giản: Chính là đập chết kẻ địch!

Cổ Long Đế phát hiện mình không thể trốn thoát được cái nắm tay này, đành phải tung nắm đấm của mình ra cố gắng đỡ lấy, cô ta thúc dục sức mạnh thần đạo làm người ta sợ hãi của mình tới mức tận cùng, biến nắm đấm trở nên cứng rắn như thần binh.

"Tôi... hình như chưa từng nói mình am hiểu sử dụng thương nhỉ... tôi dùng thương chỉ là để kỷ niệm đứa em trai thứ bảy đã qua đời của mình mà thôi..." Ngao Tiểu Vũ nhắm hai mắt lại, mơ mơ màng màng nỉ non đáp, trông không khác gì cô đang nói mớ cả.

Nếu lúc nãy cô ta không bỏ thêm sức mạnh thần đạo vào trong bàn tay, thì sợ là cả cánh tay cô ta đã bị cái nắm đấm của đối phương đấm nát.

"Sao lại như thế được, sao cô lại còn mạnh tới như vậy!?" Cánh tay Cổ Long Đế run lên bần bật, mặt lộ ra vẻ sợ hại nhìn chằm chằm Ngao Tiểu Vũ.

Theo bản năng, Cổ Long Đế giơ tay đập một chưởng về phía nắm tay đó, ngay lập tức, cô ta bị cái nắm đấm đó đấm văng ra hơn chục ngàn mét!

Cái nắm tay kia... cho cô ta cảm giác cực kì đáng sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận