Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1733: Một giây giết chết hai tên

An Lâm bị một màn trước mắt khiến cho kinh ngạc đến đứng hình.

Linh Cơ nói muốn giết chết đối phương thì đúng là muốn giết chết đối phương thật.

Đồng thời còn phát huy cái thuộc tính muốn giết chết đối phương này đến mức cực kỳ tinh tế!

Quả nhiên cô ta đúng là người thành thật!

Nhưng An Lâm cũng không cảm thấy yên tâm, bởi vì hình như Linh Cơ cũng từng nói muốn giết chết hắn.

Hắn nhìn vị lão đại của Hư Linh tộc đang không ngừng chịu tra tấn, dường như cũng đang nhìn tương lai của chính mình.

Kiếm Nguyên Đại Đế bị vô số những thanh binh khí được tạo thành từ hồn lực đâm xuyên người thủng lỗ chỗ, máu tươi chảy xối xả, linh thể tán loạn. Hỗn Độn Ma Cầu bị vô số con Ám Ảnh Ma Long cắn xé thân thể, càng cắn càng nhỏ, càng xé lại càng nhỏ hơn. Thân thể của Mang Hồn Xà và Ám Hồn Đại Đế thì đã bị xác Huyền Vũ đập bẹp, nằm trên mặt đất chịu sự tra tấn khủng khiếp của sức nặng vô tận.

"Không được rồi, ta muốn rút lui, ta muốn rời khỏi thử luyện!" Ám Hồn Đại Đế rú thảm.

Bề ngoài giống con sứa kia của Ám Hồn Đại Đế bị đè bẹp hoàn toàn, nó giãy giụa muốn đứng dậy, thân thể bị bẹp dồn khí đến mức phồng to, thế nhưng lúc vẫn chưa hoàn toàn đứng vững thì xác Huyền Vũ lại điên cuồng rơi xuống.

"Đừng hiếp người quá đáng!" Ám Hồn Đại Đế nổi giận gầm một tiếng, cây chùy Huyết Sắc Lưu Tinh bên dưới xúc tu đột nhiên bộc phát ra ánh sáng Thần Đạo mang tính khát máu, các xúc tu vung vẩy Lưu Tinh chùy, như từng ngôi sao băng cực lớn bỗng nhiên nện về phía xác Huyền Vũ.

Bụp bụp bụp!

Ám Hồn Đại Đế kêu thảm một tiếng, lại vị đập bẹp.

"Linh Cơ ta nói muốn giết chết các ngươi, thì chính là sẽ giết chết hết các ngươi, chết hết cho ta!!"

Lưu Tinh chùy nện vào bên trên xác Huyền Vũ phát ra từng tiếng va chạm kinh thiên động địa, nhưng phần ngoài xác Huyền Vũ lại không có bất cứ vết nứt này, thế rơi cũng không hề giảm bớt, vẫn tiếp tục rơi đập vô tình như trước.

"Ta cũng phải rút lui, ta từ bỏ truyền thừa của Linh Tổ, ta muốn về nhà!" Mang Hồn Xà lệ rơi đầy mặt nói.

Đúng lúc này, xác Huyền Vũ cũng ầm vang rơi đập.

Nghe xong giọng nói cực kỳ kiên quyết và điên cuồng này, cả Ám Hồn Đại Đế lẫn Mang Hồn Xà đều tuyệt vọng.

Giọng nói điên cuồng ngang ngược kia của Linh Cơ lại tiếp tục truyền đến: "Ha ha ha... Muốn đi ư? Nằm mơ! Cửa thư luyện đã bị ta đóng lại, cho dù các ngươi có đập một vạn năm cũng không thể nào phá vỡ được cánh cửa này đâu!"

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Xác Huyền Vũ cực kỳ rắn chắc, hồn sắc màu xanh xám chói lòa mắt, công kích ẩn chứa sức mạnh cực lớn điên cuồng đập về phía Ám Hồn Đại Đế và Mang Hồn Xà, mỗi một lần rơi đều phát ra tiếng động với thanh thế cực kỳ lớn.

Mặt đất khắp nơi chấn động.

Rầm rầm rầm...

"Á á á á!!" Ám Hồn Đại Đế thấy cảnh này liền tuyệt vọng gào to.

Dường như chúng nó chính là những cỗ thi thể không thể cử động được, đang liên tục bị Linh Cơ dùng dây thao túng, căn bản không có cách nào thay đổi, không có cách nào trốn thoát, không nhìn thấy bất cứ một chút xíu hi vọng nào, chỉ có thể vĩnh viễn bị tra tấn và tàn phá không thấy hồi kết.

Ám Hồn Đại Đế và Mang Hồn Xà tiếp tục bị đập bẹp dí.

Hợp Đạo mất đi, trời đất cùng đau buồn!!

"Ha ha ha... Chết đi chết đi chết đi!!" Linh Cơ cười ha hả.

Mang Hồn Xà bị hoảng sợ đến mềm nhũn cả người, nó đã nhìn thấy được tương lai của mình.

Ám Hồn Đại Đế lại bị đập bẹp.

"Ha ha ha, chết chết chết!" Linh Cơ điên cuồng nói.

"Đừng... Đừng mà! Linh Cơ tha mạng, Linh Tổ tha mạng!" Mang Hồn Xà lớn tiếng cầu xin tha thứ.

Linh Cơ đúng là dám xuống tay thật, thật sự muốn giết chết chúng nó, sự thật trần trụi đã bày ra ngay trước mặt chúng nó, chúng nó không thể không tiếp nhận!!

Rầm rầm rầm...

Mang Hồn Xà ngây ngốc nhìn Ám Hồn Đại Đế bị đập chết tươi trước mặt, bị dọa đến mức mặt cắt không còn giọt máu: "Chết rồi, Ám Hồn Đại Đế cứ thế bị nện chết rồi?"

Không có bất cứ gợn sóng nào, cứ như vậy bị bủa vây trong sự tuyệt vọng và cảm giác bất lực, bị đập chết tươi ngay lúc đang sống sờ sờ!!

Đây chính là thử luyện của đại điện Linh Tổ sao?

Chúng nó muốn chạy đến nơi nào cách xa cái xác Huyền Vũ khổng lồ phía trên nhất, có vẻ như nơi đó không có xác Huyền Vũ từ hồn lực rơi đập đến mức khủng khiếp nhưng chúng căn bản không thể nhúc nhích được người, chưa đứng dậy được hoàn toàn đã bị xác Huyền Vũ nện bẹp thêm lần nữa.

Trời đất bắt đầu chấn động, một sự bi thương khó miêu tả thành lời đột ngột trào dâng trong lòng toàn bộ sinh linh.

Tiếng kêu gào cực kỳ thảm thiết của Ám Hồn Đại Đế rú lên, cuối cùng thân thể của nó không chịu nổi sức nặng tấn công liên tục, bắt đầu tán loạn vỡ tan, thần hồn bị đập vỡ ngay lúc đang sống sờ sờ!

Cuối cùng, trong một lần ầm vang rơi đập cực kỳ vô tình nữa.

Xác Huyền Vũ không ngừng rơi đập, uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Mang Hồn Xà lập tức rơi lệ: "Ta là hi vọng của Hư Linh tộc, ta từ bỏ truyền thừa này, van xin ngươi thả ta ra. Linh Tổ ngài cũng là Hư Linh tộc, Hư Linh tộc còn cần ta giúp phát triển rực rỡ, Hu Linh tộc cũng cần có cường giả bảo vệ, hãy thả ta trở về đi, ta thề sẽ vĩnh viễn giữ vững Hư Linh tộc!!"

Sống chết ngay trước mắt, Mang Hồn Xà nguyện ý từ bỏ tất cả, nó chỉ cần mạng sống.

"Ha ha ha, chết chết chết!" Linh Cơ tiếp tục điên cuồng nói.

Ầm ầm ầm ầm...

Dưới một lần rơi đập mạnh mẽ cuối cùng.

Mang Hồn Xà cũng không chịu nổi nữa, gào thảm một tiếng, thân hình bị nện thành năm bảy phần.

Lại thêm một đại năng siêu cấp Hợp Đạo bị nện chết tươi!

Ầm ầm!

"Tôi sai rồi, ngài cứ coi lời tôi nói như là thả rắm đi vậy, thả tôi ra ngoài có được không?" Hỗn Độn Ma Cầu chảy nước mắt hối hận.

"Ha ha, không phải ngươi nói là thật kích thích ư, ngươi có thích không? Hiện tại ta đang cho ngươi đủ kích thích mà, ta đang thỏa mãn ngươi cơ mà." Linh Cơ cười tàn nhẫn đáp lại.

"Á á á á! Linh Cơ tha mạng!" Hỗn Độn Ma Cầu lớn tiếng xin tha.

Lại không có cách nào phá bỏ cục diện, không có cách nào thoát khỏi nơi đây, đây chính là tuyệt cảnh, tuyệt cảnh thực sự!!

Chúng nó đưa mắt nhìn sang cửa sau, chắc chắn cánh cửa kia sẽ cứng chắc ngoài sức tưởng tượng, Linh Cơ cũng đã nói rồi, cho dù có cho chúng nó một vạn năm chúng nó cũng đều không phá nổi, không có hi vọng nữa rồi...

Kiếm Nguyên Đại Đế dã bị kiếm hồn màu vàng tàn phá đến độ vết thương chồng chất, thân hình Hỗn Độn Ma Cầu thì bị Ám Ảnh Ma Long cắn xé càng lúc càng nhỏ, chúng nó cũng viết lao đến nơi ở của Thánh Thú phía trước có lẽ chính là cách để phá bỏ được cục diện, nhưng ở cái nơi khủng khiếp này vốn dĩ đã chính là nửa bước khó đi.

Rất rõ ràng, cho dù Hư Linh chết liền mấy đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo thì Linh Cơ căn bản cũng không thèm để ý, những tên nào cứ mạnh mẽ xông vào đại điện Linh Tổ thì đều phải chết hết!

Không đúng, ngay cả người không mạnh mẽ xông vào giống như An Lâm cũng phải chết!

Không đánh chết ngươi thì coi như ta thua!

Thua rồi, ta sẽ cho ngươi truyền thừa!

Logic vừa đơn giản nhưng cũng thô bạo đến vậy.

Kiếm Nguyên Đại Đế và Hỗn Độn Ma Cầu đang trong thử luyện Bạch Hổ và thử luyện Thanh Long đều bị dọa sợ đến choáng váng rồi.

Chết rồi? Ám Hồn Đại Đế và Mang Hồn Xà cứ thế mà chết luôn rồi?

Tiêu rồi tiêu rồi tiêu rồi, di tích của Linh Tổ quả thực giết chết sinh linh mà!!

Một lần nữa chúng nó nhớ lại lời Linh Cơ từng nói, sự lạnh lẽo trong lòng và sợ hãi không ngừng xộc thẳng lên trên đầu.

Nhưng Linh Cơ cũng vẫn giết chóc, mà lại còn mang cái loại tâm tính 'không giết được ngươi thì coi như ta thua'.

Rõ ràng Mang Hồn Xà không hề nói sai, tất cả mọi người đều là Hư Linh tộc, sao nỡ giết chóc nhau như vậy. [1]

Trong lòng hắn cảm thấy thật luống cuống, Linh Cơ này quả thật quá điên cuồng, quá tàn bạo!!

An Lâm mở trừng mắt nhìn chằm chằm hình ảnh trước mặt: "Chết rồi... Lại thêm một đứa nữa bị đập chết tươi..."

Bất luận là các sinh linh có mặt trong thử luyện hay là sinh linh ở bên ngoài đều cùng cảm nhận được một sự bi thương trào dâng.

Hợp Đạo mất đi, trời đất cùng đau buồn!!

"Không được, ta muốn giết các ngươi, hôm nay bất cứ ai trong các ngươi cũng không thể rời khỏi đây?" Linh Cơ ha ha cười nói.

Trên mặt Hỗn Độn Ma Cầu ngập tràn tuyệt vọng.

Toàn thân nó được giao thoa bởi ánh sáng và bóng tối, như tụ hợp nổ tung, liên tiếp bộc phát ra các công kích hồn lực khủng khiếp, chống cự lại đám Ám Ảnh Ma Long đang cắn xé nó. Uy thế của một chiêu này rất mạnh, nhưng đã chuẩn bị tiến đến bờ vực của sự sụp đổ, bởi vì số lượng Ám Ảnh Ma Long là vô cùng vô tận, còn sức mạnh của nó thì lại không phải vô tận!

An Lâm nhìn mà trong lòng thấy phát run, chẳng biết tại sao mà bỗng cảm thấy đồng tình với Hỗn Độn Ma Cầu, trong lòng thầm cổ vũ Hỗn Độn Ma Cầu hãy cố lên. Cũng chính lúc này, thần hồn của hắn rung lên bần bật, xuất hiện một cảm giác nhẹ nhõm thoải mái!

[1] Xuất phát từ bài Thất bộ thi (Bài thơ bảy bước) của Tào Thực:

Nấu đậu để làm canh,

Hạt bỏ vào nồi nấu,

Cành ở dưới mà đun.

Đậu ở trong nồi khóc,

Sinh ra từ một gốc,

Sao nỡ đốt thiêu nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận