Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 180: Tiên pháp do An Lâm sáng tạo

Nghĩ tới nghĩ lui, An Lâm quyết định để ông trời quyết định môn chuyên tu cho mình.

Hắn móc một viên xúc xắc ra, nếu được 1 là luyện đan, được 2 là luyện khí, 3 là trận pháp, 4 là kỹ xảo pháp bảo, 5 là tiên pháp, và 6 là thần hồn.

Xúc xắc được tung lên, rơi xuống, lăn mấy vòng, cuối cùng mặt 5 chấm tròn hiện lên trên cùng.

Ừm, ý trời là vậy, thế thì chọn môn tiên pháp đi!

Khéo thay Hứa Tiểu Lan cũng chọn môn tiên pháp.

Chẳng qua cô vốn nghịch lửa nên chọn môn tiên pháp cũng không sao cả.

Trong một trăm học sinh lớp 1 của bọn họ thì có chừng hai mươi sáu người chọn môn tiên pháp. Xem ra môn học này cũng được yêu thích phết đấy. Mà giáo viên phụ trách dạy tiên pháp vẫn là Thương Thanh Địa Tiên có râu tóc bạc phơ.

Nhớ ngày đó thuốc ngủ nhãn hiệu Thương Thanh khiến An Lâm ăn đủ.

Hiện giờ tiên pháp mà hắn đang sử dụng có vẻ thuần thục chính là Hám Sơn Quyền và Khiên Lôi Thuật, về phần Chiến Thần Lục Kiếm thì vốn đã hoàn mỹ, lại còn có cả chân ý nên khỏi cần nghĩ tới chuyện cải tiến.

Sau khi Thương Thanh giảng dạy xong là đến phần thực hành.

An Lâm nghe Thương Thanh Địa Tiên giảng, bắt đầu diễn luyện thực hành.

Mắt An Lâm sáng ngời, nói là lập tức làm.

Rất nhiều học sinh ngồi thành vòng tròn, Thương Thanh Địa Tiên thì đứng ở chính giữa, đang hớn hở truyền dạy lý luận tiên pháp.

Nói cách khác, muốn phóng thích một Lôi Quang Hám Sơn Quyền thì cần tầm mười giây tụ lực.

Nay hắn cá muối vùng lên, học hành mạnh mẽ, có thể say mê nghe giảng như các học sinh khác, cũng có thể bật cười với những người khác khi nghe tới điều hài hước. Đây đều là những nỗ lực bằng máu và nước mắt. Nỗi chua xót trong đó chỉ có bản thân đương sự là An Lâm mới hiểu rõ sâu sắc.

Hắn tìm một khu đất trống, rồi dựa theo những gì thầy dạy bắt đầu cải tiến tiên pháp.

"Tiên pháp cấp thấp có hình, mà tiên pháp cấp cao thì có hình có ý, ý này chính là ý cảnh. Đưa ý cảnh vào trong tiên pháp là có thể khiến tiên pháp có được linh tính và tính lâu dài..."

Một sườn núi trống trải đã được chọn làm địa điểm học tập cho môn tiên pháp.

Hay là kéo lôi quang lên trên Hám Sơn Quyền để tạo ra một Lôi Quang Hám Sơn Quyền?

Đầu ngón tay của An Lâm bắt đầu lấp lánh lôi quang, sau đó hắn nắm chặt tay phải lại. Một thứ ánh sáng màu vàng phủ khắp nắm tay của hắn, tỏa ra dao động khá mạnh.

Bảo hắn sáng tạo ra một tiên pháp mạnh thì còn chưa được, nhưng muốn cải tiến một tiên pháp thì có thể thử xem sao.

Sau đó là dẫn lôi quang tới nắm tay mình. Quá trình này phải khống chế năng lực thật tốt, nếu không sẽ khiến năng lượng mất cân đối và phát nổ ngay.

Hám Sơn Quyền là tiên pháp chiến thần sơ cấp, bởi vì phối hợp với đại địa chi lực của Địa Liên Thần Công nên uy lực tăng vọt, có thể đánh ra tức thì. Còn Khiên Lôi Thuật là tiên pháp được sinh ra từ công pháp Đạo Pháp Nguyên Lôi, thứ được dẫn ra chính là lôi trong hư không, cần phải tích tụ mười giây mới được.

"Ừm... Thử hỏa lực trước xem nào."

Sau khi hấp thu thiên lôi từ Khiên Lôi Thuật, uy lực ẩn chứa trên nắm tay của hắn đã trở nên rất khủng khiếp, song tới khi năng lượng được tích tới mức sắp bùng nổ là lúc đánh ra.

"Thật là... ngầu quá!"

Năng lượng đáng sợ bộc phát toàn bộ, lôi quang và kim quang xen lẫn với nhau nổ bung quét ra xung quanh.

Lôi điện màu lam rung lên đùng đùng trong không trung, từ từ bám lên nắm đấm của hắn.

Hắn ngã lăn ra đất, nhe răng trợn mắt kêu la.

"Xẹt... xẹt...!"

An Lâm giật giật khóe miệng, không trả lời mà cứ thế ngồi dậy, sợ hãi nhìn cánh tay đã rạn ra. Hóa ra mình vừa nghiên cứu ra một chiêu thức "địch chết một ngàn thì ta cũng mất tám trăm" ư?

"Không hổ là anh An, thế mà có thể nghĩ ra được một môn tiên pháp đáng sợ như vậy!" Lạc Tử Bình cũng hấp tấp chạy tới, nói với vẻ mặt đầy ước ao.

"An Lâm, tiên pháp của cậu lợi hại quá, nếu kẻ địch Kỳ Dục Linh mà trúng đòn này của cậu chính diện thì chắc chắn bị đánh thành tro bụi luôn!" Hứa Tiểu Lan tới khi nghe thấy tiếng kêu, cười híp mắt nói với An Lâm lúc này đang lăn lộn dưới đất.

Hắn có thể cảm nhận được sự hòa hợp và va chạm của hai loại năng lượng với thuộc tính khác nhau, không ngừng kích động trong lòng. Sau khi lôi điện xen vào trong đại địa chi lực của Hám Sơn Quyền, nó liền biến thành tia chớp màu vàng.

Một vùng lôi quang màu vàng khủng khiếp khuếch tán như một quả cầu, nổ cho cháy đen tất cả mọi vật trong phạm vi năm trượng.

Mà An Lâm ở ngay chỗ đó thì bị lực nổ hất bay ra sau, miệng hộc máu, kỳ lân trên tay phải đỏ sậm như sắp nứt ra.

"A... Đau đau đau..."

An Lâm thở gấp, choáng ngợp bởi tia chớp màu vàng trên nắm tay của mình.

Ầm!

An Lâm hét lên một tiếng, đánh nắm tay ra phía trước.

"Hãy nhìn Lôi Quang Hám Sơn Quyền của ta!"

Không... Nếu mới dùng có một lần đã phế một cánh tay thì hắn tuyệt đối không thừa nhận đây là tiên pháp!

Hẳn còn có chỗ nào đó để cải tiến. Bàn về sự phối hợp năng lượng thì hắn tự nhận mình đã phối hợp rất khá, uy lực của tổ hợp tiên pháp này được tăng lên rất lớn, nếu bảo là thiếu gì thì chỉ có thiếu ý cảnh mà thôi.

Ý cảnh?

Đúng rồi, có thể dung nhập ý cảnh vào tiên pháp để nó trở nên ổn định hơn!

Mắt An Lâm sáng lên, bắt đầu suy nghĩ xem nên kết hợp ý cảnh gì mới có thể khiến tiên pháp ổn định. Phải là một loại ý cảnh có thể đồng thời chứa được Hám Sơn Quyền mang theo đại địa chi lực và Khiên Lôi Thuật có chứa lôi chi lực...

Chẳng biết tại sao mà hắn bỗng nghĩ tới Nguyên Ám của Ám Dạ Chân Vương.

Ngay lúc này hắn đang ở trong một loại trạng thái kỳ lạ là đối mặt với chiêu mạnh nhất của Ám Dạ Chân Vương, phải là chỉ cần liếc mắt là nhìn rõ kết cấu của ý cảnh trong chiêu thức kia.

Nguyên Ám là một loại tiên pháp có thể hủy diệt mọi vật, đồng thời lại chứa được vạn vật. Kết hợp hai đặc tính hủy diệt và chứa đựng này có khi sẽ khiến Lôi Quang Hám Sơn Quyền ổn định hơn, đồng thời uy lực cũng mạnh hơn!

"Mấy người cách xa tôi ra một chút, để tôi thử nghiệm tiếp xem nào." An Lâm nói với vẻ khá khẩn trương.

Lạc Tử Bình hưng phấn: "Anh An còn định sáng tạo tiên pháp ư, thế thì có thể xem no mắt luôn rồi!"

Còn An Lâm, kẻ gây ra vụ này thì đã bị bao phủ trong đám mây hình nấm kia rồi...

Lúc này một đám mây hình nấm nhỏ bốc từ dưới đất lên. Sóng xung kích cuốn theo bụi mù lan ra khắp nơi.

Thương Thanh Địa Tiên và đám học sinh đứng cách đó không xa nhìn về nơi sườn núi, ai nấy đều khiếp sợ.

Mặt đất rung lên, kim quang chấn cho mặt đất bốc lên rồi nát vụn. Lôi quang mang theo thứ khí tức hủy diệt thổi quét khắp nơi, phá hủy tất cả những thứ trên đường đi của nó.

Năng lượng bùng nổ cách An Lâm ba mét!

Không được... Bắt buộc phải đánh ra!

Lôi Quang Hám Sơn Quyền!

Hắn vừa định đánh quyền ra thì không khí xung quanh lập tức bị ứ đọng lại, không ngờ lôi điện và kim quang lại thu vào trong.

An Lâm giật mình, lập tức tranh thủ đánh ra.

Nhất định phải làm tới cùng!

Lôi điện màu vàng quấn quanh nắm tay kim quang bốc lên, xen lẫn tia màu đen ở trong nắm tay, mang theo hai loại năng lực cuồng bạo và mâu thuẫn hệt như một nắm tay đang bị dây nhỏ kéo lại, làm cho nó thu nhỏ lại một cách kỳ lạ...

Trời đất bỗng yên tĩnh.

Ầm!

Một tiếng nổ vang trời.

Lôi điện màu vàng cuồng bạo mang theo một tia màu đen trở nên an tĩnh lại, nhưng uy lực chất chứa trong đó lại khiến người ta càng khó mà thở được, thậm chí ngay cả bản thân An Lâm cũng cảm thấy thể xác và tinh thần lạnh lẽo, cảm thấy thứ trên nắm tay mình chính là một quả bom hẹn giờ!

Cảnh tượng bầu trời biến thành bóng tối giáng xuống mặt đất hiện lên trong đầu, chân ý của chiêu thức bắt đầu hòa hợp với nắm đấm.

An Lâm giơ ngón tay bên trái dẫn lôi, nắm tay phải bộc phát ra kim quang. Khi lôi điện quấn lên nắm tay, sinh ra biến đổi về chất và năng lượng cũng bắt đầu tiếp cận tới mức bùng nổ, hắn híp mắt lại, tới lúc hòa hợp ý cảnh rồi!

Kỳ thật hòa hợp hai loại tiên pháp rồi kết hợp với ý cảnh mới thì đã vượt ra khỏi phạm trù cải tiến tiên pháp rồi. Có lẽ đúng như Lạc Tử nói, đây chính là thử nghiệm sáng tạo tiên pháp!

Hứa Tiểu Lan nghe xong thì lo lắng lùi ra sau mấy bước, không nói câu nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận