Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2046: Mười Thiên Thần tấn công

Cuối cùng đại chiến cũng bùng nổ.

Hai bên hò hét vang dội như sấm bên tai.

Đấu Chiến Thắng Phật dẫn đầu, hóa thành thần hầu nghìn trượng bất diệt, gào thét lao ra.

Hắn đã quyết định, trước tiên sẽ dùng gậy Kim Cô đánh chết Mộc Thiên Thần!

Mộc Thiên Thần không coi hắn ra gì, hắn nhất định sẽ cho Mộc Thiên Thần biết rốt cuộc bản thân bị ai đánh chết, xem hắn ta còn dám làm màu như vậy hay không?

Đại quân hai bên khai chiến chính là quá trình đối đầu thuật pháp kéo dài.

Hai trăm triệu Thiên Nhân tộc, cả một đám đều sử dụng thuật pháp của trời có năng lượng màu trắng thuần khiết, nhìn từ xa giống như biển cả màu trắng đang nhanh chóng ập đến.

Còn thuật pháp của nhóm liên quân các thế lực lớn thì đa dạng, giống như một chiếc kính vạn hoa ùn ùn kéo đến, lại giống như biển ánh sáng rực rỡ bao phủ trời cao, mạnh mẽ va chạm với biển cả màu trắng.

Đây thật ra chính là phạm vi lực lượng của đại trận Tru Thiên, phải biết rằng phạm vi của đại trận Tu Thiên bao trùm phạm vi nghìn dặm.

Quả nhiên, lúc liên quân các gia tộc lớn chết một triệu thì đại quân Thiên Nhân tộc cũng đã có hơn năm triệu quân chết trận.

Ngay cả đại năng cảnh giới Phản Hư trong giờ phút này cũng cảm thấy bản thân giống như con thuyền nhỏ bé trên biển cả rộng lớn, chỉ có thể phóng ra thuật pháp giống mọi người, còn chuyện đánh ai, không biết, chỉ cần đánh về phía trước là được!

Ngay lúc bắt đầu giao chiến, nhóm liên quân đã dùng đại trận cấp bậc Sáng Thế, lực lượng của Thiên Nhân tộc nhanh chóng suy yếu. Điểm đặc biệt của đại trận Tru Thiên này là các cường giả cung cấp năng lượng, họ có thể vừa cung cấp năng lượng cho đại trận vừa có thể sử dụng thuật pháp tiến hành tấn công đại quân Thiên Nhân tộc, cứ như vậy, họ có thể tấn công kẻ địch với mức độ cao nhất, đạt được hiệu quả chiến đấu cao nhất.

Vô số va chạm, vô số năng lượng nổ tung, phá hủy đất trời thành khoảng trống.

Họ đều có ý tránh giao chiến với đại quân trung tâm, chọn chiến đấu ở chiến trường trống trải. Hết cách rồi, họ giơ tay nhấc chân đều dẫn đến lực lượng có thể phá hủy đất trời, nếu chiến đấu ở trung tâm chiến trường, có lỡ tay làm tổn thương người khác, phải dùng con số mấy triệu để đo lường.

Rầm rầm rầm!

Nhưng họ không dám lơi lỏng chút nào, bởi vì họ biết, khi khoảng cách bị kéo gần, đó mới chính là lúc trận chiến oanh liệt bắt đầu. Việc họ có thể làm bây giờ là cố gắng hết sức, mượn ưu thế về khoảng cách làm tiêu hao binh lực của kẻ địch, tiêu hao càng nhiều càng tốt.

Hai biển va chạm, liên tục tiêu diệt lẫn nhau, thanh thế đáng sợ trước giờ chưa từng có.

Lúc này, mặt đất, bầu trời, hư không đều run rẩy nổ tung.

Phút chốc, một đám năng lượng đáng sợ hoặc là lửa cháy bừng bừng, hoặc là đao băng sắc bén, hoặc là kịch độc hủy diệt bắt đầu xuất hiện từ hư không, từ mặt đất phóng ra, bất ngờ đánh về phía những kẻ địch xâm phạm vào đại trận, lập tức có vô số kẻ địch ngã xuống dưới sự công kích của đại trận.

Ngược lại Mộc Thiên Thần không hề lựa chọn người nghênh chiến, hắn không quan tâm đối thủ là ai, dù sao đối thủ rơi vào tay hắn cũng sẽ thành người chết.

Đại quân Thiên Nhân tộc đã sớm tiến vào phạm vi nghìn dặm.

Vân Mộng Ảnh tiếp tục chiến đấu với đối thủ cũ là Thiên Thần Sát Lục.

Trận chiến cấp bậc Thiên Thần đã bắt đầu bùng nổ.

Đấu Chiến Thắng Phật lựa chọn chiến đấu với Mộc Thiên Thần, rõ ràng đối phương đã tạo ra mối hận không bình thường trong lòng hắn.

Mà lúc này, cánh hoa tường vi đỏ thắm đã quét qua cơ thể họ, nhanh chóng cướp đi tính mạng của họ, hễ là sinh linh bị cánh hoa tường vi làm bị thương, máu trong cơ thể đều bị cánh hoa hút khô rất nhanh, khi cánh hoa bay ra khỏi cơ thể họ thì họ đã biến thành một cái xác khô.

Nơi Thiên Thần Bách Hoa đi qua, đều có mưa hoa làm bạn, cho dù là kẻ địch nhưng rất nhiều sinh linh vẫn không tự chủ mà trầm luân trong dung mạo tuyệt mỹ của cô.

Thấy hoa của mình bị đốt, Thiên Thần Bách Hoa hơi nhíu mày, trên mặt bày ra thái độ mỏng manh, điềm đạm đáng yêu, dịu dàng hỏi: "Là ai đốt hoa của ta?"

Mễ Già Lặc chọn chiến đấu với Thiên Thần Nhiệt Độ, Thiên Thần Nhiệt Độ này trước đây bị An Lâm ngược đãi rất thảm, có thể nói là thêm một quyền là chết được rồi, bây giờ thương tích vẫn rất nặng, chiến lực giảm xuống không ít, hắn cảm thấy giao chiến với Thiên Thần Nhiệt Độ sẽ có cơ hội giành chiến thắng.

Rất nhanh, lại là một chùm ánh sáng nóng rực đánh tới, ẩn chứa dương lực chí cao của Chu Tước, giọng nói trong trẻo: "Phụ nữ tỏ vẻ giống như ngươi, nên chết cháy!"

Thiên Thần Sát Lục từ trước đến nay vẫn rất đê tiện, hắn không tránh né những nơi đông đúc sinh linh giống như Thiên Thần khác, trái lại hắn chọn nơi có nhiều sinh linh nhất để chiến đấu, vừa chiến đấu với Vân Mộng Ảnh vừa thu thập tính mạng của những sinh linh còn lại, bất kể là ai.

Ngay sau đó, lại có những chiếc lông chim lửa rơi đầy trời, rực rỡ như những cánh hoa đẹp nhất.

"Một cánh vì trời, một cánh vì đất, một suy nghĩ thành lồng!" Một bóng dáng Chu Tước hư ảo dần xuất hiện, cô tên Lung, đang dùng hai cánh cản trở đường đi của Thiên Thần Bách Hoa, đôi cánh kia ở trạng thái bán trong suốt, giống như có thể bóp méo tất cả, khiến cho trời đất xung quanh Thiên Thần Bách Hoa đều trở nên vặn vẹo.

Cô là Thái Tinh Chi Tước, một trong những Chu Tước Lục Tử.

Về phần bảy vị Thiên Thần còn lại, giống như hổ tiến vào bầy dê, bay đến Nguyệt Đồng Thần Thành, công kích bình thường căn bản không thể làm gì họ, cho dù là công kích của đại trận Tru Thiên cũng vô dụng... Công kích đó, ngay cả lớp quyền hành của họ cũng không phá vỡ được!

Ầm ầm!

Ngọn lửa hé ra, lộ ra bóng dáng một người vô cùng cao quý, kiêu ngạo.

"Băng Tâm Chi Tước!" Chu Tước có bộ lông màu xanh lam rực rỡ bay lượn nói.

"Bay lượn đi, hoa tường vi!" Đôi môi mềm mại ướt át như cánh hoa của Thiên Thần Bách Hoa nhếch lên, cơ thể nhẹ lay động, tay áo phe phẩy dẫn ra vô số cánh hoa tường vi đỏ thắm, sinh linh liên quân xung quanh thấy vậy đều dâng lên cảm giác tôi yêu cô, làm sao có thể nhẫn tâm tổn thương cô.

Ngay sau đó, đột nhiên ngọn lửa màu xanh lam mang theo hàn ý cực hạn bao vây bốn phía, ngọn lửa màu xanh lam kia còn ẩn chứa chân ý Phá Thiên chí cao, đủ để đốt cánh hoa tường vi thành tro bụi.

"Thật là một mầm gây họa tuyệt thế!" Một giọng nói vừa trong trẻo vừa lạnh lùng bỗng nhiên truyền đến.

Một màn đẫm máu như thế, vậy mà khiến cho những sinh linh còn lại cảm thấy Thiên Thần Bách Hoa không hề yếu ớt chút nào, ngược lại còn cảm thấy vị nữ Thiên Thần kia càng xinh đẹp động lòng người hơn.

"Bông hoa chỉ khi bị đốt cháy mới là đẹp nhất!" Một Chu Tước có lông màu hồng phấn từ trên cao chậm rãi quan sát vị nữ Thiên Thần xinh đẹp, cô chính là Phi Hoa Chu Tước.

Tứ đại Chu Tước gắt gao bao vây Thiên Thần Bách Hoa, tương đối trùng hợp là các cô đều là Chu Tước Mẫu.

Nhưng có lẽ chuyện này cũng không phải trùng hợp.

Các cô đều kiêu ngạo tự phụ, giống như bản thân vừa xinh đẹp vừa cao quý. Bây giờ trên chiến trường xuất hiện đồ đê tiện xinh đẹp khiến chúng sinh điên đảo như vậy, tất nhiên các cô sẽ chung tay ngăn chặn, ở đây, ngoài Chu Tước Nữ Đế, tuyệt đối không cho phép người xinh đẹp hơn các cô sống sót!

"Chỉ là bốn Chu Tước cảnh giới Hợp Đạo mà muốn ngăn cản bước chân của ta sao? Ta nhìn trông yếu ớt như vậy sao?" Thiên Thần Bách Hoa dùng tay áo che mặt, chực khóc nói.

Bốn Chu Tước Mẫu giận dữ hét một tiếng, khí thế trào dâng đánh về phía Thiên Thần Bách Hoa.

Khốn khiếp, dáng vẻ xinh đẹp thì thôi đi, vậy mà còn làm màu như thế, Thiên Thần đê tiện này phải chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận