Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 888: Thần bếp khiêu chiến

Ba trăm ngàn viên linh thạch là khái niệm gì?

Đó dường như là giá cả của một món linh khí cấp cao, hoặc là tiên đan lục phẩm.

Một món ăn đi so với một viên tiên đan? Có ghê gớm tới vậy không?

Điên rồi! Mẹ nó đều điên cả rồi!!

Giờ phút này các vị tiên nhân đều có ý nghĩ này, mẹ nó các tiên nhân cạnh tranh ăn món ăn của An Lâm đều điên cả rồi!

Nhưng mà khi các tiên nhân của Thiên Đình hỏi đến những kẻ điên đã từng nếm qua món ăn do An Lâm làm, trên mặt của những kẻ điên kia đều hiện lên nét mặt hạnh phúc và thỏa mãn, biểu thị nếu như điều kiện kinh tế đầy đủ cũng sẽ tiếp tục ghé đến ăn.

Các tiên nhân còn lại đều mê muội cả rồi, món ăn với giá cả trên trời đó có thật sự ngon tới như vậy không?

"Quảng cáo, tất cả đều là quảng cáo! Mọi người đều bị lừa rồi! Phải tỉnh táo mà tiêu xài!" Lúc này, có tiên nhân tỉnh táo phân tích.

Ngày thứ bảy.

Hồ Gia Hào: "???"

Các tiên nhân: "..."

Các tiên nhân: "!!!"

Ngày thứ sáu.

Ầm ầm! Tin tức này dường như chấn động khắp cả Thiên Đình.

Càng có tiên nhân cả khuôn mặt bi phẫn hô to: "Mọi người không nên bị An Lâm tiểu hữu mê hoặc! Thât sự không ngon đến như mọi người nghĩ đâu, nếu như thật sự mua rồi thì sẽ hối hận không kịp đấy!!"

Ngày thứ tám.

Món ăn của thần bếp An Lâm được đưa ra với giá ngất trời là ba trăm hai mươi ngàn viên linh thạch.

Hồ Gia Hào, thần bếp già của Thiên Đình cũng lên tiếng: "Đừng lo lắng, tôi tin rằng mọi người đều có mắt phán đoán đúng sai, biết được cái gì là đáng, cái gì là không đáng. Ngày thứ hai giá cả chắc chắn sẽ hạ xuống."

Món ăn của thần bếp An Lâm được đưa ra với giá ngất trời là ba trăm năm mươi ngàn viên linh thạch.

Có một số địa tiên vừa đảm nhiệm chức quan, toàn bộ gia sản cũng không có nhiều đến bốn trăm ngàn viên linh thạch như thế.

Hồ Gia Hào: "..."

Đây không phải là vung tiền như rác sao... Mẹ kiếp đấy chính là quăng tiền qua cửa sổ mà!!

Món ăn của thần bếp An Lâm bởi vì được bảy người con gái của Thiên Đế tranh giành nên đã được đẩy lên tới mức giá bốn trăm ngàn viên linh thạch.

Vô số tiên nhân đều ngơ ngẩn, một số quần chúng ăn dưa ngay cả dưa rớt xuống đất cũng không phát hiện ra. Bốn trăm ngàn viên linh thạch? Đây là khái niệm gì... Họ không cách nào tưởng tượng ra được.

Danh sách các món ăn thường quy của Thiên Đình là chỉ những món ăn được liệt vào danh sách cao lương mỹ vị được chế biến với cách thức thông thường của Thiên Đình.

"Là do cái nghèo hạn chế trí tưởng tượng của chúng ta à."

"Hít..." Mọi người ý thức đến điểm này, lần nữa hít sâu một hơi.

Một món hàng, nếu như giá cao gấp một hai lần, còn có thể nói là quảng cáo.

Bây giờ hắn lại dựa vào tài nghệ nấu nướng lần nữa khiến cho đông đảo tiên nhân của Thiên Đình ghi nhớ đến hắn.

Những tiên nhân trước kia nói là quảng cáo, hoặc nói là rất nhanh sẽ hạ giá, gương mặt càng khó coi hơn.

An Lâm tiếp nhận sự khiêu chiến của thần bếp, tỷ thí chính thức định vào ngày mai.

Quầy mỹ thực của thần bếp Thiên Đình An Lâm còn chưa khai trương, thần bếp già Hồ Gia Hào đã xuất hiện, đồng thời còn chính thức phát ra thư khiêu chiến với hắn.

Ngày thứ chín.

Nhưng mà giá cả sau khi đấu giá lại có thể tăng lên một hướng ổn định như thế, đây chính là vấn đề của món hàng rồi. Các tiên nhân không phải là kẻ ngốc, thật sự chi một cái giá trên trời để ăn một món không ra gì thì sớm đã chửi ầm khắp nơi rồi, tuyệt đối sẽ không xuất hiện hiện tượng dư luận và giá cả cùng cất cánh bay như bây giờ.

Tốc độ phát triển đáng sợ như thể đã không thể dùng từ hậu sinh khả úy để hình dung nữa, đây hoàn toàn chính là một vị đại thần mới xuất hiện đấy!!

Lần nữa danh tiếng của An Lâm lại vang dội khắp Thiên Đình.

Lần trước nổi danh Thiên Đình chính là do sự kiện đánh tơi bời Tử Vi Đại Đế.

"Giá cả này hình như đã phá vỡ kỷ lục giá cả của danh sách các món ăn thường quy trên Thiên Đình rồi phải không?"

"Điều đáng sợ nhất chính là hắn chính thức ra nghề ở Thiên Đình chỉ vẻn vẹn có tám ngày!!"

"Đúng vậy, món ăn thường quy có giá cao nhất lần trước vẫn là món Rồng Bay Phượng Múa của thần bếp Hồ Gia Hào, định giá ba trăm sáu mươi ngàn viên linh thạch. Bây giờ một món ăn của An Lâm lại được đấu giá lên đến bốn trăm ngàn, đây thật sự là quá khủng khiếp rồi!"

Về phần những món ăn sử dụng thủ pháp đặc biệt, nguyên liệu đặc biệt quý hiếm để chế biến ra thì không bao gồm trong danh sách này.

Ầm ầm!

Tin tức truyền ra lại một lần nữa kinh động đất trời.

Tốc độ quật khởi cực kỳ khủng khiếp kia của An Lâm cuối cùng cũng khiến thần bếp già đuứng ngồi không yên rồi.

Một thế hệ thần bếp mới và một thế hệ thần bếp cũ cuối cùng cũng chính thức bắt đầu giao đấu với nhau rồi, chỉ cần là tiên nhân không có bất kỳ nhiệm vụ nào bên người đều cực kỳ mong đợi vào trận quyết chiến đỉnh cao này.

"Cuộc tranh tài của thần bếp, bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện rồi nhỉ?"

"Hả? Cuộc tranh tài của thần bếp, có loại cuộc thi này nữa sao?"

"Cậu còn nhỏ, mới hơn ba trăm tuổi, đương nhiên không biết rồi, đó là chuyện của hơn một ngàn năm trước rồi..."

Chúng tiên Thiên Đình sôi nổi bàn tán, đều đổ dồn ánh mắt cháy rực về phía cửa tiệm nhỏ bán đồ ăn ngon ven đường kia.

Cửa hàng thức ăn ngon của An Lâm hôm nay mở bán như thường lệ.

Nơi này đã tụ tập hơn một ngàn tiên nhân với hơi thở hùng mạnh lúc ẩn lúc hiện.

Chín cây cột ngọc chạm trổ hình rồng cao đến trăm trượng đứng sừng sững ở biên giới của thiên đàn lơ lửng, tản ra sóng dao động khiến người ta kinh ngạc.

Thiên Đình, bên trên thiên đàn lơ lửng lát bằng vàng ngọc.

An Lâm tràn đầy sự tự tin tiến bước trên con đường chứng đạo đồ thần.

Đợt tấn công lão thần bếp này trôi qua, chắc hẳn là sẽ còn kiếm được không ít...

An Lâm đếm số tiền mà tám ngày nay kiếm được, sau khi trừ chi phí, tổng cộng lời được một triệu bảy trăm ngàn viên linh thạch, cái này kiếm được lời nhiều hơn so với bán bánh bao.

Loại người một ngày kiếm lời mấy trăm ngàn viên linh thạch, cậu có sợ hay không?

Đừng nói là thần bếp, cho dù là ngũ đại đế vương của Thiên Đình, lượng vàng bạc có được mỗi ngày e rằng cũng không nhiều như An Lâm. Tuy rằng mục tiêu theo đuổi của họ đã không còn là vấn đề về số linh thạch này nữa, nhưng mà khía cạnh này cũng nói rõ khả năng kiếm tiền đáng sợ của An Lâm.

Trong lòng An Lâm hiểu rõ, hắn thật sự là đang cần thêm sự quảng bá.

Tuy rằng sự sắp xếp của chảo đế bằng phối hợp với tài nghệ nấu nướng của hắn cùng với trình độ khống chế lửa của Chu Tước có thể tạo ra món ăn hoàn mỹ, hôn nữa còn là sự hoàn mỹ trên tất cả các phương diện, nhưng nếu nói từ góc độ giá trị thì đích thực là không đáng giá nhiều tiền như thế.

Các tiên nhân thổ hào cũng chính là vì muốn có cảm giác mới mẻ, không thể nào đến ăn hàng ngày được.

Đúng vậy, loại thức ăn giá cả trên trời này không thể trụ được lâu, tiên nhân có khả năng mua món ăn của hắn quá ít rồi, mà điều hắn có thể làm chính là làm cho món ăn của chính mình bộc phát một lần nữa, một lần nữa vơ vét tiền bạc.

Cơ hội này, lão thần bếp đã cho hắn.

Tiếp theo đây, xông thẳng lên tầng mây hay là rơi xuống vực thẳm đều phải xem kết quả của trận chiến ngày mai rồi!!

Rất nhanh, ngày mà chúng tiên Thiên Đình chờ đợi cuối cùng cũng đã đến.

Giá cả có dao động là chuyện vô cùng bình thường, nếu như giá cả còn tiếp tục đi lên thì chúng tiên Thiên Đình e rằng đều sẽ hoài nghi về cuộc sống, không đúng, bây giờ đã bắt đầu hoài nghi về cuộc sống rồi...

Tiên nhân trong tiệm nghe xong câu nói này suýt chút nữa hộc máu. Mẹ kiếp, hết thời con mẹ cậu! Bán được ba trăm bảy mươi ngàn viên linh thạch còn chê cái gì! Giá cao nhất của các món ăn thường quy của thần bếp cũng không cao như cậu đấy!

"Ôi, chỉ bán ba trăm bảy mươi ngàn viên linh thạch thôi mà, mình quả nhiên là hết thời rồi mà." An Lâm ngồi trong tiệm yếu ớt cảm khái nói.

Sau khi thổ hào tranh giành với nhau vài lần, ăn một bữa, cũng sẽ chậm lại một chút, không thể nào điên cuồng như thế mãi được.

Dù sao thì thổ hào của Thiên Đình cũng chỉ có một nhóm, bảy cô gái trẻ đưa tiền đến khiến cho An Lâm cảm thấy sảng khoái đến tận trời, đi lên đến đỉnh cao, sau đó hạ xuống một chút cũng là chuyện bình thường.

Lần này giá cả đấu giá có chút hạ xuống, giá cả chỉ còn ba trăm bảy mươi ngàn viên linh thạch.

Họ đều là những tiên nhân tranh thủ thời gian đến trước để quan sát trận chiến đỉnh phong này. Sự kiện quan trọng này của Thiên Đình đã rất nhiều năm chưa từng thấy rồi, một phe là ngôi sao thần bếp mới khởi nghiệp, một phe là thần bếp già nổi tiếng lâu đời.

Cuối cùng An Lâm có thể giữ vũng thần cách, hay là sẽ bị Hồ Gia Hào đánh cho hiện nguyên hình, đều phải xem kết quả của trận đấu rồi.

Một ông lão ngồi ngay ngắn trên một tòa hoa sen chín màu, trên đầu có ánh sáng thần thánh chín màu vờn quanh, đảm nhận nhiệm vụ làm trọng tài của lần tranh bá thần bếp này.

Lai lịch của ông lão này lớn đến mức khiến người ta khiếp sợ, bởi vì ông ấy là một trong ngũ đế của Thiên Đình, Đông Phương Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế!

Thanh Hoa Đại Đế cũng không phải chỉ là một cái tên Thanh Hoa có thể dễ dàng có được. Ông ấy chính là đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo, bởi vì có sự am hiểu sâu sắc đối với việc dẫn dắt siêu độ để các vong hồn chịu khổ được vãng sinh cho nên còn được xưng tụng là Cứu Khổ Thiên Tôn.

Thanh Hoa Đại Đế phụ trách làm trọng tài, suy nghĩ trong lòng thật ra rất đơn giản, có thể ăn miễn phí hai món ngon của hai vị thần bếp đứng đầu của Thiên Đình, cớ sao lại không làm chứ?

Bên cạnh, hai Kim Đồng Ngọc Nữ bộ dạng lanh lợi đáng yêu như phấn điêu ngọc trác bắt đầu mở miệng đồng thanh tuyên bố: "Tiếp theo xin mời hai thần bếp Hồ Gia Hào và An Lâm tham gia cuộc tranh tài bước lên đài tỷ thí!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận