Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1767: Giận tím mặt

An Lâm chạy tới nơi phát ra tín hiệu cầu cứu.

Hứa Tiểu Lan đang đánh nhau với một cô gái máu chảy đầm đìa khắp người đến độ khí thế ngút trời.

Thấy Hứa Tiểu Lan vẫn còn sống, cuối cùng An Lâm cũng thở phào một hơi.

Một khi xảy ra tình huống cực kỳ nguy hiểm, con người vẫn luôn tưởng tượng đến kết quả xấu nhất, cũng may cái kết quả xấu nhất kia không xảy ra.

An Lâm vừa thở phào một hơi thì bỗng nhiên cơn giận lại lập tức xông thẳng lên đầu.

Bởi vì Hứa Tiểu Lan bị thương rồi!

Cô gái toàn thân máu chảy đầm đìa với đôi cánh thịt màu tím dữ tợn sau lưng kia có cảnh giới Hợp Đạo đỉnh phong, thực lực rất mạnh, nhưng nếu muốn đẩy Hứa Tiểu Lan vào tuyệt cảnh thì vẫn còn chưa đủ.

Mấu chốt nhất là trên trận còn có sáu cường giả Chân Ma tộc, đang cực kỳ vô sỉ liên hợp với cô gái kia, đồng loạt vây công Hứa Tiểu Lan! Ức hiếp một cô gái yếu đuối!!

Đúng lúc này, ở phía xa truyền đến tiếng gào thét giận dữ.

"Bạn bè của ngươi cấp bậc thế kia, đừng nói chỉ một mình hắn, cho dù có mười đứa thì ta cũng có thể bóp chết bọn chúng tựa như bóp chết một con kiến..." Ma Cơ khẽ thè chiếc lưỡi đầy máu ra, cười khinh miệt.

Cô gái toàn thân máu chảy đầm đìa nhìn về phía Hứa Tiểu Lan đang bị thương khắp người, khẽ nở nụ cười âm u: "Ngươi cũng không tệ, có thể ngăn cản được công kích liên hợp của ta và lục đại Thánh Ma lâu đến như vậy, cho ngươi một cơ hội đầu hàng, trung thành với Man Cổ Ma Thần đại nhân của ta, ta có thể tha chết cho ngươi."

Ma Cơ nhìn thấy chàng trai đang được bao phủ bởi ngọn lửa, không kìm được cười rộ lên: "Tên tu sĩ loài người Phản Hư kia chính là người bạn mà ngươi nói có thể cứu được ngươi?"

Đôi mắt của hắn phát ra biển ánh sáng Tinh Ma, Kim Long quấn quanh eo, sau lưng mọc lên bốn cái cánh, ngay lập tức tiến vào hình thức Hỏa Thánh, bay vút về phía chiến trường...

Hắn tên là Nộ Long, cũng là một trong chín tên Thánh Ma, cảnh giới Phản Hư đỉnh phong, đối phó với một tu sĩ trung kỳ thì quá dư sức, nếu như đối phương yếu ớt một chút không chừng còn có thể giết chết trong vài giây.

Một mình Hứa Tiểu Lan đánh nhau với bốn Hợp Đạo và ba Phản Hư đỉnh phong đương nhiên sẽ lực bất tòng tâm. Giờ phút này, trên người cô đã có hơn mười vết máu to nhỏ khác nhau, máu tươi nhuộm đỏ cả bộ váy màu xanh, nhưng cô vẫn đang liều chết chống cự lại trận đánh hội đồng của phe địch.

Đám Thánh Ma nghe thấy vậy cũng đồng loạt cười to.

Năng lượng trên chiến trường va chạm nhau đến độ kinh thiên động địa.

An Lâm giận tím mặt: "Mấy tên súc sinh các người, thả Tiểu Lan của ta ra, xông về phía ta đây này!!"

Kiểu kiểu như cái lũ súc sinh kia, thả Tiểu Lan của ta ra.

"Cút ngay!" An Lâm toàn thân bao phủ bởi Thánh Hỏa nóng rực tựa như mặt trời, thản nhiên nói một câu.

Hứa Tiểu Lan cầm kiếm Long Tước trong tay, một kiếm chém về phía bàn tay tái nhợt đang chộp về phía cô: "Ngươi nằm mơ! Đợi đến lúc bạn bè của ta tới đây, đó cũng chính là thời điểm các ngươi người chết đạo vong!"

Nộ Long đang muốn ra tay, lại phát hiện mình còn chưa kịp có động tác gì thì thân thể cũng đã bắt đầu vỡ tan.

"Ha ha ha! Ma Cơ đại nhân, tên nhóc loài người kia cứ giao cho tôi đi!" Một tên Chân Ma vóc người cường tráng, hai tay như thân hai con rồng chủ động ngăn trước chiến trường, Thần Đạo thuộc tính Long Sát phát ra ngoài, ngưng tụ thành hai con rồng đen gào thét quấn quanh cánh tay.

Nộ Long nhìn về phía An Lâm, đang muốn ra tay thì bỗng nhiên cảm nhận được một luồng khí thế khiến cho nó hít thở không thông.

An Lâm đã vọt đến trước mặt Ma Cơ, nắm đấm phá không khí đập xuống, ma sát với không khí phát ra tiếng xé gió sắc nhọn, bảy loại lực lượng thánh hỏa ẩn chứa trong cánh tay đồng thời bộc phát.

Cô ta lập tức cảm nhận được một loại khí thế cực kỳ mạnh mẽ mà ngay chính cô ta cũng không thể miêu tả thành lời đang phóng về phía mình.

Sức mạnh khủng khiếp lập tức đánh thẳng vào người, Ma Cơ bị một quyền này của An Lâm đập bay về phía sau hơn mười nghìn mét, rơi xuống đất, tạo thành một khe rãnh rất dài.

Nộ Long Thánh Ma bị An Lâm dùng thân thể trực tiếp đụng nát, thân thể vỡ vụn trên không trung bị đốt thành khói xanh.

Hóa ra người bạn trong miệng cô gái kiêm tiên áo xanh kia, thực sự lại khủng bố đến vậy sao?

Uỳnh!!!

Sau đó hắn lôi ra một viên tiên đan, tự tay đút cho Hứa Tiểu Lan.

"Tiểu Lan, xin lỗi, anh đến chậm rồi." An Lâm nhìn cô gái bị thương, trong lòng cảm thấy đau xót.

"An Lâm!" Hứa Tiểu Lan cảm thấy chang trai tựa thiên thần giáng trần, nhoẻn miệng cười.

Ma Cơ nhìn thấy một cảnh này, đồng tử bỗng nhiên co chặt lại.

Trong một chớp mắt đó, trên chiến trường đột nhiên trở lại trạng thái tĩnh lặng.

Năm tên Thánh Ma vẫn còn sống, trên mặt là nụ cười cứng đờ, sau đó dần dần trở nên ngây ngốc.

Nộ Long Thánh Ma bị đâm chết tươi, Ma Cơ có thực lực mạnh nhất bị một quyền đập bay... Tất cả những thứ này đều là do tên tu sĩ loài người cảnh giới Phản Hư kia tạo ra?

"Ngươi...!" Ma Cơ nhìn về phía An Lâm, vừa muốn ra tay.

Ầm ầm!!

Sức mạnh cực kỳ khủng bố không có cách nào nói rõ nhanh chóng bẻ gãy nghiền nát chín tầng ma khí trong chớp mắt, sau đó đánh cho bàn tay Ma Cơ thành xương vỡ thịt nát, rồi hòa tan!!

"Ma Sát Cửu Luân Chuyển!" Ma Cơ dùng một chưởng đối chọi với An Lâm, lòng bàn tay có chín vòng ma khí chuyển động.

Năm tên Thánh Ma thực lực mạnh mẽ xung quanh hoàn toàn bị ngó lơ rồi, nhưng chúng nó cũng không dám phát ra bất cứ âm thanh nào, chỉ có thể lẳng lặng nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt.

Nhưng Ma Cơ bị ngã trên mặt đất lại đứng dậy với khí thế hung hăng, cánh tay đã bị thiêu nát đang nhanh chóng phục hồi lại như cũ, đôi mắt âm u lạnh lùng nhìn chằm chằm An Lâm: "Tu sĩ loài người, ngươi đừng hòng càn rỡ, đợi Man Cổ Ma Thần chủ công xuất hiện, thì chính là tận thế của ngươi!!"

"Đúng vậy, trước khi Man Cổ Ma Thần đến đây, ta cảm thấy có thể giết chết cô trước rồi." Hai mắt An Lâm ngập tràn ánh sáng lạnh lẽo, sát khí một lần nữa bao phủ, khiến khí thế Thánh Ma xung quanh ngưng trệ.

"Nhiều lắm cũng chỉ hai phút nữa là Man Cổ Ma Thần giáng trần, ngươi không thể giết chết được ta chỉ trong khoảng thời gian này. Ngược lại, ta có thể cản bước chân của ngươi." Ma Cơ nói với vẻ mặt tự tin.

"Thế ư, vậy tăng thêm ta thì sao?" Một giọng nói từ đằng xa truyền đến.

Chỉ thấy hai người đang ngự kiếm bay tới, kiếm ý của cô gái vừa xa xăm lại như gió rét trời đông, tản ra kiếm ý bất phàm. Kiếm ý của người đàn ông thì xông thẳng lên trời, khiến trong lòng Ma Cơ xuất hiện cảm giác nguy hiểm.

"Dám ức hiếp chị Tiểu Lan thì đều phải chết!" Một giọng nói trong trẻo cũng vang lên.

Bạch Linh Xà cầm song kiếm âm dương trong tay cũng bay từ phía xa tới, tiện tay quơ một cái liền khóa chặt không gian trong phạm vi ba trăm dặm: "Các ngươi chết chắc rồi!"

"Tranh thủ thời gian giết chết chúng nó, sau đó lên đường." Hắc Linh Xà cầm thanh kiếm lớn trong tay, đằng đằng sát khí nói.

Tất cả đám bạn đều đã tập hợp ở đây rồi.

Lúc này, cuối cùng sắc mặt Ma Cơ cũng xảy ra thay đổi.

Nếu chỉ đơn độc đối phó An Lâm và Hứa Tiểu Lan thì còn dễ nói, hiện giờ lại nhiều thêm ba Hợp Đạo một Phản Hư, đồng thời cũng không phải là cảnh giới Hợp Đạo và cảnh giới Phản Hư đơn giản, lần này có lẽ phiền phức rồi...

Ở vùng biên giới của chiến trường cổ xưa.

Sương Hàn Ngụy Tinh đang trong quá trình bay nhanh với tốc độ cao.

"Cuối cùng cũng có thể thoát khỏi ma trảo rồi, thật không dễ gì..." Sương Hàn Ngụy Tinh mừng đến phát khóc, khóc giống như một quả cầu nhỏ mấy chục vạn

Đầu tiên là bị An Lâm vây, trở về từ cõi chết. Sau đó thông qua tin tức của đại điện Linh Tổ cầu mạng sống, lại tiếp nữa cầu được sống nhờ tin tức về chiến trường cổ xưa, cuối cùng nhờ chuyện An Lâm thấy bạn bè gặp phải nguy hiểm không rảnh bận tâm đến nó mà tìm ra cơ hội tốt để trốn thoát.

Nó bị chính tinh thần cầu sống mạnh mẽ của mình cảm động rồi.

"Sau khi trở về nhất định phải tìm một hành tinh cái để yêu đương mới được, suýt nữa thì chưa được yêu mà đã phải từ biệt thế giới này mãi mãi rồi..." Sương Hàn Ngụy Tinh im lặng đưa ra mục tiêu tiếp theo.

Cứ bay đi như vậy, bỗng nhiên nó cảm giác phía trước có một luồng lực cản khiến nó càng bay càng chậm, cuối cùng hoảng sợ phát hiện ra rằng nó không bay nổi nữa rồi!

Một Chân Ma thân hình cao lớn, trên người khoác thần giáp màu cầu vồng rực rỡ, cầm trong tay thanh kiếm lớn màu đen không lưỡi chẳng biết đã xuất hiện ở trước mặt nó từ lúc nào, vừa mở miệng đã hỏi: "Ngươi, bằng lòng làm vật cưỡi của ta chứ?"

Sương Hàn Ngụy Tinh: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận