Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2319: Đảo ngược chiến cuộc

Tiếng gầm thét đinh tai nhức óc, quanh quẩn ở trong thế giới kỳ lạ này.

Hơn sáu mươi con Hồng Hoang cự thú khóa hơi thở ở trên người An Lâm, đám này phải chiếm hơn nửa số sinh linh đáng sợ được triệu hoán ra từ trong thế giới của Thiên Thần Sinh Mệnh.

Trong nháy mắt An Lâm có loại cảm giác da đầu tê dại.

Những Hồng Hoang cự thú này tùy tiện kéo tới, cũng có thể là tồn tại uy chấn một vùng lãnh thổ. Vốn dĩ coi như là như vậy, An Lâm cũng không sợ bọn nó, chém chết từng con một là được, nhưng phiền toái là, nơi này là trong lĩnh vực mà nữ thần Sinh Mệnh sáng tạo, bọn họ đều có đặc tính sống lại vô hạn, ở nơi trong dạng chiến đấu này, cho dù không bị ngọc trâm đâm chết, cũng sẽ bị làm cho mệt chết.

An Lâm và Đề Na vào bắt đầu trao đổi rồi ánh mắt.

Bọn họ đồng thời phóng tới hướng nữ thần Sinh Mệnh!

Trong cuộc chiến đấu này, phải chém được đầu của nữ thần Sinh Mệnh thì mới có thể giải quyết được vấn đề! !

Một cuộc chiến đấu rung động cả đại lục Thái Sơ bắt đầu bộc phát.

Bất Hủ Thiên Nhân thấy đại tạo hóa chi lực của Thiên Thần Sinh Mệnh, giống như nhìn thấy hi vọng, vừa hô lớn nữ thần Sinh Mệnh vạn tuế, vừa cầm trong tay thiên chi kiếm không ngừng chém về phía Quang Minh Tru Thiên Kiếm trước mắt.

"Cái. . . " Gia Bách Liệt không ngừng quán chú khí tức sinh mệnh vào trong đại trận, nhìn thế công càng ngày càng mạnh của kẻ địch, cùng với một đám sinh linh liên quân Phá Thiên bị lực lượng của trời đánh chết, cũng biết tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng sẽ không nhịn được.

Ngay cả đám Thần Linh Sáng Thế Nữ Oa và Chúc Âm lão tổ đang âm thầm xem cuộc chiến, tất cả đều khiếp sợ không thôi, hiển nhiên lúc trước đều đánh giá thấp lực lượng của nữ thần Sinh Mệnh.

"Gia Bách Liệt, hay là chúng ta khúc tru thiên diệt địa cuối cùng? " Chiến Hùng Võ Tôn bị Bất Hủ Thiên Nhân lần lượt công kích ép tới không thở nổi, không khỏi khó khăn hỏi.

"Cho dù thực lực của những thứ Hồng Hoang cự thú này không có cường đại bằng thập đại thái cổ, nhưng thắng ở sinh mệnh vô hạn, có thể sống lại vô hạn, thử nghĩ thôi liền đã có cảm giác da đầu tê dại a. . ."

Gia Bách Liệt cảm thấy rất không cam lòng.

Trên biển Bạch Quỳnh.

Quang Minh Tru Thiên Kiếm đã là khúc thứ tám rồi, nhưng vẫn đánh không lại Bất Hủ Thiên Nhân. Nếu như dùng một khúc cuối cùng, đúng là có thể gia tăng cơ hội chiến thắng trên diện rộng, nhưng mà cần lấy đại lượng máu huyết và sinh mệnh của liên quân Phá Thiên mới có thể phát động. . .

Không chỉ là Thần Linh Sáng Thế Lưu Kim than hãi.

Lưu Kim nhìn biển Bạch Quỳnh cách đó không xa cũng thế giới núi rừng lan tràn đến, tặc lưỡi hít hà không dứt: "Ôi trời ôi trời ôi trời. . . Thế này cũng quá khoa trương đi, mỗi một lần lại càng khủng khiếp hơn, Thiên Thần Sinh Mệnh nhiều tiểu đệ như vậy sao? Trước đó đã có thập đại thái cổ thể sánh ngang Thần Linh Sáng Thế, bây giờ biến thái hơn, gần trăm Hồng Hoang cự thú sánh ngang Sáng Thế?"

Quang Minh Tru Thiên Kiếm mặc dù cường đại, nhưng vẫn bị ép cho không ngừng rút lui.

Cô không muốn làm cho những chiến hữu này phải hy sinh lớn như vậy!

Lúc này, ở phía bắc biển Bạch Quỳnh.

"Cẩn thận! " Nhiên Đăng Cổ Phật đột nhiên đẩy một tay.

Mặc dù liên quân Phá Thiên đã sớm ký xuống khế ước sinh tử, cam nguyện hy sinh vì đại lục Thái Sơ. Nhưng mà. . . Thật sự phải dùng ở chỗ này sao?

Khúc thứ chín là giới hạn của đại trận, muốn thiêu đốt máu huyết tất cả sinh linh liên quân Phá Thiên, hơn nữa sẽ có hai ngàn vạn sinh linh cấp bậc thấp không chịu nổi tác dụng phụ khổng lồ mà chết đi. . .

Bất Hủ Thiên Nhân vươn tay chộp tới Quang Minh Tru Thiên Kiếm.

Vào giờ khắc này, thực lực của Bất Hủ Thiên Nhân đạt đến mức độ cao nhất, cấp bậc Sáng Thế mang hơi thở kinh khủng kinh sợ thế gian, chộp tới phía thanh đại kiếm khổng lồ kia!

Cánh tay Bất Hủ Thiên Nhân bị đập cong.

Lúc này, Bất Hủ Thiên Nhân đã đạp trên biển Bạch Quỳnh mà đến, hai cánh tay huy vũ, nhấc lên mấy vạn trượng biểm gầm, lực lượng của trời lại càng ầm ầm nổ tung, bao vây Quang Minh Tru Thiên Kiếm ở bên trong.

Mễ Già Lặc thánh quang, Vân Mộng Ảnh ám sát, vào giờ khắc này tất cả cũng hợp lực tấn công.

Mặt bên Quang Minh Tru Thiên Kiếm xuất hiện một cái Phật ấn kim quang, chặn lại một lần bạo lực đánh thọc sườn của Bất Hủ Thiên Nhân, nhưng thân kiếm đã kịch liệt lay động lên.

"Bang Phá Thiên Vạn Thắng!"

"Thật tốt quá, những anh hùng đánh bại Tây Hải Thiên thuyền đến rồi! !"

Từng đạo thuật pháp đột nhiên xuất hiện rồi oanh tạc, hoàn toàn làm cho Bất Hủ Thiên Nhân dừng bước.

"Hôm nay, ta sẽ hủy đi thanh kiếm này! " chúa tể của Bất Hủ Thiên Nhân - Thiên Thần Vô Âm, chín tầng thần hoàn đã dựng thẳng trên đàn, bộc phát ra tia sáng chói mắt tột độ.

Ngoài ra có một bàn tay vươn tới, đột nhiên phía trước ma diễm ngập trời.

Quả đấm của Ti Vũ Ma Đế đã rơi vào trên cánh tay Bất Hủ Thiên Nhân, ầm ầm nổ tung, chấn cho Bất Hủ Thiên Nhân hùng hổ, cũng không chịu được phải lui về sau một bước.

Lúc này, Lăng Cổ Ma Tôn hóa thân thành Vạn Trượng Ma thần, liên tục phát ma quyền về phía sau lưng Bất Hủ Thiên Nhân!

Cô đã không còn cái gì có thể mất đi được nữa rồi, mục tiêu duy nhất, chính là tế hiến những địch nhân trước mắt này cho Thiên Đạo!

Ầm! ! !

Đang lúc này, một cây gậy Kim Cô từ trên trời giáng xuống, thông thiên triệt địa, hung hăng rơi đập ở trên cánh tay Bất Hủ Thiên Nhân.

Lúc này, trên trán Gia Bách Liệt, đã xuất hiện một đạo huyết tuyến, trên mặt hiện lên vẻ quyết định.

"Tiểu đội Diệt Thần Vạn Thắng! !"

Liên quân Phá Thiên nhóm thấy Ti Vũ Ma Đế nhóm hiện thân, đều là kích động vạn phần.

Bọn họ không nghĩ tới, những đại lão đánh bại Tây Hải Thiên thuyền còn có đủ sức lực để đánh một trận! Đám liên quân Phá Thiên đúng là đã sẵn sàng chuẩn bị hy sinh, không sợ chết, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ không muốn sống a!

Lăng Cổ Ma Tôn đến, để cho bọn họ dấy lên hi vọng thắng lợi, cũng để cho bọn họ dấy lên hy vọng sống sót, đây chính là ánh rạng đông! !

Quang Minh Tru Thiên Kiếm ổn định hình kiếm, bộc phát hàng tỉ kiếm khí, theo sát kiếm chủ, nổi giận chém về phía thiên nhân thông thiên triệt địa trước mắt.

Trong một thời gian, kiếm quang như hải, kiếm khí cửu trùng.

Bất Hủ Thiên Nhân bị Quang Minh Tru Thiên Kiếm liên tục xé mở phòng ngự, chém ra từng đạo kiếm thương dài mấy trăm trượng thậm chí là mấy ngàn trượng, một đám thiên nhân lần lượt rơi xuống.

"Làm sao có thể. . ."

" Làm sao bọn họ còn có nhiều lực lượng như vậy?"

Thiên Thần Vô Âm sắc mặt đại biến, ở lúc nhóm cường giả Ti Vũ Ma Đế, Vân Mộng Ảnh, Đấu Chiến Thắng Phật gia nhập chiến trường, ưu thế mà Bất Hủ Thiên Nhân khó khăn lắm mới thành lập bị đánh đánh bại trong nháy mắt.

Bất Hủ Thiên Nhân lần nữa thành bên bị đánh!

"Chẳng lẽ ta hy sinh tính mạng của mình, cũng chỉ đổi lấy được kết cục bị đánh sao? " Thiên Thần Vô Âm đột nhiên cảm giác có phần đau thương.

Cũng đau thương giống cô ta còn có Thiên Thần Lam Nha.

Cô bạo chín tầng thần hoàn, vốn là muốn nhằm vào Thượng Quan Nghệ, nhưng bây giờ lại bị Lam Tiểu Nghê và Hắc Vũ Đế Vương đánh cho không ngóc đầu lên được. . .

Thiên Thần Lam Nha lại một lần nữa bị hắc ám của Hắc Vũ Đế Vương bức lui.

"Thiên Thủy Vũ Thương! " Lam Tiểu Nghê từ trời rơi xuống, vô số Thiên Thủy kim sắc nắm lấy thời cơ, bao vây kín kẽ thân thể của Thiên Thần Lam Nha.

Thiên Thần Lam Nha sao có thể chịu được loại khuất nhục này, lúc này phát động thần hoàn Quang Minh, xé tan kim thủy quanh thân.

Nhưng lúc này, một thanh trường thương xanh đậm đã từ trên trời rơi xuống.

Thiên Thần Lam Nha không chút nghĩ ngợi, liền vung ra một đạo kiếm quang, không chém đứt được cái trường thương kia, hì phải thay đổi quỹ tích đâm đánh của trường thương.

Song, làm cho cô không nghĩ tới là, trường thương xanh đậm kia đột nhiên dài ra một đôi cánh nước, thông qua phi hành nhanh chóng tránh thoát kiếm trảm của Thiên Thần Lam Nha.

"Cái gì? Thanh thương này còn có thể tự chuyển động?"

"Còn có thể tránh thoát công kích của ta? !"

Thiên Thần Lam Nha ngẩn ra.

Lúc này, trường thương xanh đậm đã rẽ ngoặt, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Thiên Thần Lam Nha, đâm vào trong thân thể của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận