Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 992: Vấn đề mất mạng

"Như vậy, tiền bối, anh muốn hỏi chuyện gì?"

Trên mặt Khúc Ni Mã hiện lên vẻ tươi cười thắm thiết, bay tới bên cạnh An Lâm.

An Lâm suy nghĩ, hỏi: "Cậu có hạnh phúc không?"

Khúc Ni Mã sửng sốt, mở miệng trả lời: "Tôi họ Khúc.''

"Tôi biết cuộc sống của tộc Hư Linh các cậu rất phức tạp, không được sinh linh thế giới này chấp nhận, chuyện này thật phiền phức quá..." An Lâm thở nhẹ một tiếng, có chút đồng cảm nói.

"Hả? Phức tạp sao? Vì sao chúng tôi cần được sinh linh thế giới này chấp nhận, sinh linh thế giới này không phải đều là nguyên liệu nấu ăn cao cấp của chúng tôi sao? Để nguyên liệu nấu ăn chấp nhận chúng tôi làm gì?"Vẻ mặt Khúc Ni Mã không hiểu.

An Lâm: "..."

Đề Na: "..."

"Tôi cần nghe sự thật, nghe sự thật! Nếu cậu nói dối tôi sẽ giết câu! Cậu cảm thấy tộc Hư Linh có cần phải kết mối quan hệ tốt với các sinh linh có trí tuệ cao trong thế giới này không?" Cả người An Lâm bộc phát sát khí nồng đậm, gằn từng tiếng nói.

Người trước mặt rõ ràng là cao thủ, nhưng hắn... Nó nói dối cũng bị giết, nhưng nói thật ra, nó có vẻ như cũng sẽ bị một kiếm chém chết!

An Lâm: "..."

Khúc Ni Mã bị sát khí đáng sợ này, dọa sắp phát khóc rồi.

Khúc Ni Mã vẻ mặt mơ hồ nhìn An Lâm, dường như đang cân nhắc chuyện gì đó.

Khúc Ni Mã lén lút quan sát vẻ mặt của An Lâm một chút, phát hiện An Lâm cũng không tức giận, lúc này mới tiếp tục mở miệng nói:

Chết tiệt! Còn có thể nói chuyện bình thường hay không?"

Vấn đề mất mạng, đây tuyệt đối là vấn đề mất mạng!!

"Đúng vậy! Chúng tôi chắc chắn rất yêu thương đoàn kết, xây dựng quê hương rất hạnh phúc!'' Khúc Ni Mã giơ hai bàn tay mập mạp, không ngừng gật đầu phụ họa nói.

An Lâm ho nhẹ một tiếng, nói lời sâu xa: "Tất cả mọi người tồn tại trong thế giới này đều là sinh vật có trí tuệ cao cấp, vốn phải yêu thương lẫn nhau, không đúng sao?"

Hắn lại bổ sung thêm: "Tôi có công cụ phát hiện nói dối, cho nên hi vọng cậu hãy thành thật một chút."

Nhưng từ khi chúng ta theo thần Sáng Thế tới nay, liền đảm nhận sứ mệnh ăn hết toàn bộ sinh mệnh có trí tuệ cao của thế giới này, dùng nó để kéo dài truyền thừa và mạch sống, chúng tôi không thể quên tổ tiên! Truyền thống tốt đẹp như vậy, chúng tôi phải kế thừa!''

Kể lại cũng đặc biệt như vậy sao?

"Huống hồ, chúng tôi là thần hồn linh thể, còn mười chủng tộc còn lại thì không, điều này không phải đã chứng tỏ chúng tôi và bọn họ không chung đường ư? Sứ mệnh của tôi rất rõ ràng, chính là càn quét mười tộc lớn còn lại!''

"Tôi... Vì tôi cảm thấy, không nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với nguyên liệu nấu ăn..."

"Mặc dù chúng ta và mười chủng tộc lớn còn lại đều là chủng tộc có trí tuệ cao.

"Gợi ý gì?'' Khúc Ni Mã vẻ mặt mơ hồ.

Tất nhiên phải khiến chúng thay đổi quan điểm mới được.

An Lâm cũng kinh hãi rồi.

An Lâm và Đề Na nhìn nhau.

Vẻ mặt của An Lâm đều đen lại, cái gì mà muốn ổn ngoại phải an nội trước.

Khúc Ni Mã nói năng hùng hồn, lý lẽ đầy đủ.

Vẻ mặt Khúc Ni Mã ngẩn ra, tất nhiên không dự đoán được sẽ có vấn đề này.

"Nếu như thần của thế giới này yêu cầu các người tồn tại hòa bình với mười tộc lướn khác, hơn nữa còn xuất binh đến dị giới thì sao?" An Lâm mở miệng lần nữa.

Nếu tộc Hư Linh an nội thành công, binh của bọn họ cũng không còn!

Xem ra vấn đề này, so với tưởng tượng còn khó khăn hơn, đây là vấn đề tập tục truyền lại đó.

Khúc Ni Mã này hoàn toàn là tự ngược, thần linh sáng tạo ra vùng trời đất này ở trước mặt, còn nói những lời trâu bò đó, đây không phải là đốt đèn trong wc sao?

An Lâm kéo Đề Na đang muốn nổi điên xuống, cười nói sang chuyện khác: "Như vậy cậu có biết Thần Sứ An Lâm hạ phàm, triệu tập cường giả đi chinh phục dị giới, có ý kiến ra sao?? Vì sao tộc Hư Linh các cậu hoàn toàn không hưởng ứng lời kêu gọi của Thần Sứ?"

Khúc Ni Mã vung tay hô to: "Muốn ổn ngoại tất phải an nội trước, chúng tôi đã lập chí quét sạch toàn bộ sinh linh cao cấp trong thế giới này, sau đó sẽ hưởng ứng lời kêu gọi của Thần Sứ An Lâm!''

"Khúc Ni Mã à, quan niệm đó không hợp với thời đại nên cần phải thay đổi!'' An Lâm nói lời sâu xa: "Các ngươi cũng đã tiến hóa, trở thành hình dạng không giống với trước, loài tiến hóa, có lẽ chính là gợi ý mà trên trời cho các ngươi?"

Đề Na tức giận đến nghiến răng, tên đầu to dị thường này chán sống rồi sao? Bà đây là thần sáng tạo thế giới này, hơn nữa còn là bà đây nặn các ngươi, ngươi còn nói bà vai vế gì ư?

Khúc Ni Mã đưa mắt nhìn sang Đề Na: "Cô là ai? Cô nói đây là gợi ý trời cao cho chúng tôi, thì sẽ là gợi ý từ trời cho chúng tôi sao? Vai vế của cô, có thể thay mặt trời ư?"

"Để các cậu vứt bỏ thân phận cũ, bắt đầu lần nữa, một lần nữa hòa nhập với thế giới này.'' Đề Na dùng giọng nói dễ nghe lên tiếng.

Nó lộ ra vẻ mặt miễn cưỡng, ôm chặt lấy đầu: "Yêu cầu của thần, chúng tôi không thể không nghe. Nhưng mà, nhưng mà chúng tôi cũng không thể vi phạm di chỉ của tổ tiên... Á! Thật khó chọn quá!''

Khúc Ni Mã hai tay ôm đầu, thân hình màu xanh không ngừng phình ra co lại, sắp hỏng rồi.

"Ôi chao! Đừng lo lắng, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi!''

An Lâm vội vàng khuyên giải an ủi gã mập đầu lớn trước mặt.

"Làm sao bây giờ, chúng tôi nên vâng theo ý chỉ của thần, hay là quán triệt ý chỉ của tổ tiên?" Khúc Ni Mã nửa quỳ trên mặt đất, thần trí vô cùng không ổn đinh.

Đề Na ở bên cạnh nói khẽ: "Đây là xung đột mệnh lệnh, khiến tộc Hư Linh lâm vào hai việc khó. Tộc Hư Linh của thế giới này do tôi tạo ra là sinh mệnh có trí tuệ cao, nếu tôi mạnh mẽ nhúng tay, can thiệp vào ý thức của chúng trong phạm vi lớn, chỉ sợ sẽ hủy hoại chủng tộc này.''

An Lâm gật đầu: "Xem ra chỉ có thể giao cho Duy Cơ, để hắn tiến hành công tác tư tưởng dẫn đường trước.''

Đề Na gật đầu đồng ý: "Chỉ có thể để hắn đến tẩy não thôi.''

Muốn thay đổi quan niệm thâm căn cố đế của tộc Hư Linh, ngoại trừ tẩy não, bọn họ không nghĩ ra phương pháp nào khác.

An Lâm vỗ vai Khúc Ni Mã, thần niệm quán chú, để nó tỉnh táo lại.

"Khúc Ni Mã của tôi, tôi đã hiểu được suy nghĩ của cậu, phỏng vấn của chúng ta kết thúc tại đây.''

"Kết... Kết thúc sao?"

Khúc Ni Mã dùng ánh mắt mơ hồ nhìn An Lâm, nó cũng không biết vì sao bản thân lại kích động như thế, dường như đã bước đến việc phải lựa chọn gì đó.

"Đúng.'' An Lâm gật đầu nói.

Cả người Khúc Ni Mã run lên, vừa rồi hình như trước mặt người này, hắn vừa gọi sinh linh khác là nguyên liệu nấu ăn, hơn nữa còn nói bậy bạ gì đó?

Thần trí trở về Khúc Ni Mã khóc lớn nói: "Tiền bối, lời tôi vừa nói lúc nãy, không phải là suy nghĩ chân thật của tôi, tôi chỉ muốn..."

An Lâm vỗ vai Khúc Ni Mã, mỉm cười nói: "Đừng nói nữa, tôi biết cậu muốn nói cái gì. Bây giờ, câu chỉ cần làm chủ tâm tư là được. Có lẽ trong tương lai cậu sẽ gặp được một người, một người thật sự có thể thay đổi nhân sinh của cậu. Tới lúc đó, cậu sẽ có lựa chọn khác cho bản thân.''

"Này..." Khúc Ni Mã kinh ngạc nhìn chàng trai áo trắng trước mặt.

Bỗng nhiên, hắn cảm thấy chàng trai trước mặt mình, vô cùng bí hiểm, dường như là một nhân vật lớn không thuộc về thế giới này, ngay cả tương lai huyền diệu cũng có thể thấy rõ!

Đúng vậy, có thể nói ra những lời đó, tuyệt đối không phải người bình thường!

An Lâm kéo bàn tay nhỏ bé của Đề Na, nhanh nhẹn bước lên mây mà bay, biến mấy trong trời đất.

Chỉ để lại một tên đầu to dị thường Khúc Ni Mã, ngây ngốc đứng tại chỗ, nhìn về phía An Lâm rời khỏi, cũng không biết ngộ ra điều gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận