Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1457: Thuật pháp đặc biệt mới

An Lâm ngủ thiếp đi, hệ thống lại vang lên "Leng keng".

Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt, hiện tại bắt đầu truyền thụ công pháp và chân ý Âm Thần tầng thứ hai.

Trong phút chốc, vô số tin tức ẩn chứa chân ý đạo cảnh, điên cuồng dung nhập vào thân thể An Lâm.

Khí lưu xung quanh bắt đầu khởi động.

Thượng Quan Nghệ đang ôm An Lâm, sắc mặt đột nhiên biến đổi: "Này... chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao tôi lại cảm giác An Lâm đang trở nên mạnh lên?"

Mặt Trần Trần thoáng co rút: "Ngủ mà cũng có thể trở nên mạnh mẽ?"

Loại dị biến này còn đang kéo dài, An Lâm thoải mái nằm ngủ trong cái ôm mềm mại ấm áp của Thượng Quan Nghệ kia, hình như không phát hiện ra bất kỳ điều gì.

Thượng Quan Nghệ và Trần Trần đều khiếp sợ nhìn thân thể đang dần trở nên mạnh mẽ của An Lâm.

Trần Trần thấy thế khẽ gật đầu: "Có thể là An Lâm quá mỏi mệt rồi, trừng phạt mà hắn gặp phải trong thế giới ở cái hình ảnh trong thế giới, kia thật sự quá đáng sợ, để cho hắn ngủ một giấc thật thoải mái đi."

Trần Trần lại nhảy vào trong sông tìm kiếm đầu mối.

Cô bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ sử dụng Khống Hỏa Thuật, sưởi ấm thân thể An Lâm.

Thượng Quan Nghệ nhẹ nhàng gật đầu, lúc trước cũng là cô trông nom An Lâm, cũng xem như là có kinh nghiệm, trông nom hắn thêm một thời gian nữa cũng không có gì là không ổn.

"Ưm... Lạnh..." An Lâm thì thào lên tiếng, trở mình, duỗi tay ôm lấy cái eo thon nhỏ của Thượng Quan Nghệ, đầu còn dịu dụi, hình như cảm thấy rất mát mẻ.

Ngọn lửa chập chờn.

Cả quá trình kéo dài không bao lâu, đã khôi phục lại như bình thường.

Không gian vàng kim mịt mờ.

Thượng Quan Nghệ: "..."

Thượng Quan Nghệ khép hai chân ngồi nghiêng, nhẹ nhàng đặt đầu An Lâm ở trên đùi của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp có nụ cười ôn hòa, khá là thân mật mà vuốt tóc An Lâm, cười nói: "Bình thường An Lâm hắn oán trời oán đất, không ngờ lúc ngủ, lại ngoan ngoãn như thế, biến hóa vừa rồi kịch liệt như thế mà vẫn không đánh thức hắn được."

Dứt nói, hắn liền đứng bật dậy, một lần nữa đi về phía con sông: "Tôi cũng nên lên đường rồi, cô cứ ở đây coi chừng An Lâm đi."

Bất chợt có bọt nước sôi trào.

Thân thể của Tuyết Nữ vốn là rất lạnh, đường đường một vị Băng Tổ lại phải đi sử dụng viêm thuật mà mình không am hiểu nhất, để giúp An Lâm sưởi ấm thân thể.

Một trận bọt nước dữ dội bắn lên, Thiên Đế đầy mặt mỏi mệt bay ra từ trong sông.

Một lần nữa khôi phục sự tĩnh lặng.

An Lâm ngủ rất say.

Thượng Quan Nghệ vội vàng giải thích chân tướng, Mộng Chi hiểu ra, sau đó càng thấy kinh hãi hơn, hơn nữa còn cảm thán An Lâm quả là một dũng sĩ, coi như là ở trong bộ tộc Tuyết Nữ, cũng không có ai có thể sánh bằng.

Một trận bọt nước dữ dội bắn lên, Mộng Chi bay ra từ trong sông, sắc mặt có chút tái nhợt.

Cô nhìn thấy An Lâm gối lên hai chân Thượng Quan Nghệ ngủ thì rất là kinh hãi.

Thượng Quan Nghệ vội vàng giải thích chân tướng, Thiên Đế hiểu ra, sau đó càng thấy kinh hãi hơn, liên tục tán dương An Lâm là dũng sĩ vạn năm mới có được của giới Cửu Châu!

Nữ Đế thấy thế, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

Ông thấy An Lâm gối lên hai chân của Thượng Quan Nghệ ngủ thì tràn đầy kinh hãi.

Thời gian trôi qua.

Thượng Quan Nghệ nhìn An Lâm còn đang ngủ say, vươn ra đầu ngón tay tuyết trắng như ngọc, khẽ vuốt ve gương mặt An Lâm, không thể nhịn được phải nở nụ cười dịu dàng.

Cô yên lặng ngồi xuống, khôi phục lực lượng, nghỉ ngơi một phen, sau đó lại lặn xuống.

Thiên Đế nghỉ ngơi một hồi, sau đó tiếp tục lặn xuống, tìm kiếm đầu mối.

Thượng Quan Nghệ vội vàng giải thích chân tướng, Nữ Đế hiểu ra, sau đó càng thấy kinh hãi hơn, hơn nữa còn cảm thán An Lâm quả là một dũng sĩ, trước nay chưa từng gặp một ai giống như hắn.

Nhưng Nữ Đế vẫn rất ngờ vực, vì sao An Lâm lại bị Thượng Quan Nghệ ôm ngủ?

Thượng Quan Nghệ hơi đỏ mặt lên: "Thế thì hắn sẽ thoải mái hơn, tôi còn dùng Khống Hỏa Thuật để sưởi ấm hắn."

Cô nhìn thấy An Lâm gối lên hai chân Thượng Quan Nghệ ngủ thì rất là kinh hãi.

Lại là một trận bọt nước dữ dội bắn lên, Nữ Đế dẫm trên Huyền Băng trở về từ con sông với dáng vẻ duyên dáng cao sang.

Không bao lâu sau.

Mộng Chi nghỉ ngơi một hồi, tiếp tục lặn xuống, tìm kiếm đầu mối.

Hai ngày sau, An Lâm mới dần dần thức tỉnh.

Vừa tỉnh dậy, đập vào mi mắt là một cô gái có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, cô đang rũ mắt nhìn xuống chính mình, hai tròng mắt trong suốt ôn hòa, lộ ra vẻ quan tâm.

"Cậu tỉnh rồi ư? Cảm giác thế nào?"

"Ừm... Khá..."

Đã lâu lắm rồi An Lâm không được ngủ một giấc thư thái như vậy.

Vừa nhớ tới cuộc đời cỏ nhỏ tràn đầy gió táp mưa sa, hắn càng cảm thấy lúc này hạnh phúc vô cùng.

Hắn đứng lên, vươn người, đột nhiên nhận thấy được mùi thơm còn lưu lại trên người, có phần giống với hơi thở trên người Thượng Quan Nghệ.

An Lâm không khỏi lộ vẻ xin lỗi nói: "Thật xin lỗi quá, em ngủ thiếp đi, còn khiến chị phải chăm sóc em."

"Không sao, cậu không có chuyện gì là tốt rồi." Thượng Quan Nghệ mỉm cười, tỏ vẻ không ngần ngại.

Hốc mắt An Lâm cũng đã ươn ướt: "Không! Là mười tám năm xuân hạ thu đông!"

"Sống một năm bằng một ngày?" Thượng Quan Nghệ hỏi.

Hơn nữa, loại trải nghiệm này hết sức chân thực, hắn như đi đến một cái thế giới chân thật, sau đó bị ngược đãi mười tám năm!

An Lâm kinh hãi: "Rõ ràng em đã làm cỏ nhỏ mười tám năm rồi!"

"Thời gian em tiến vào thế giới trong hình ảnh của con sông, mới chỉ có mười tám ngày?"

Thượng Quan Nghệ trừng mắt nhìn, hồi tưởng chốc lát, lúc này mới nói: "Cậu vừa tiến vào cái không gian này, liền hôn mê ba ngày, tiến vào hình ảnh trong con sông, mất mười tám ngày, sau đó đi ra ngoài, cậu lại ngủ hai ngày. Thế nên, chúng ta đã tiến vào cái không gian này hai mươi ba ngày rồi."

Thuật pháp này của hắn dường như có chút nguy hiểm?

Lực lượng có mạnh hay không hắn không biết, nhưng mà bàn về hành hạ người, Thiên Quỷ chưởng của hắn, tuyệt đối là mạnh nhất trong tất cả các thuật pháp hắn đã biết!

Không có nguyên nhân nào khác, hắn tự mình trải qua trừng phạt cực ác, thế nên hắn rất rõ ràng những trải nghiệm kinh khủng biết bao nhiêu, đây tuyệt đối là cực hình đáng sợ nhất thế gian!

"Muốn để cho người khác xuống Địa ngục, thì chính mình phải tiến vào Địa Ngục trước sao?" An Lâm thì thào lên tiếng.

Hệ thống muốn cho hắn biết thuật pháp của mình trâu bò đến mức nào, chẳng lẽ là muốn làm cho hắn nhận thức trước một phen? Dĩ nhiên, cái này chỉ là suy đoán của hắn mà thôi.

Nói không chừng, hệ thống là vì tiến vào trong con sông thời gian, thông qua An Lâm tiến vào cái thế giới kia, sau đó hấp thu chút gì đó, phân tích chút gì đó.

Cũng có thể là, hệ thống chỉ muốn hố hắn thôi?

An Lâm nghĩ tới đây, lòng lại đau đau.

Hắn bắt đầu dời đi lực chú ý của mình, nói: "Mà này, chúng ta tiến vào cái không gian kỳ lạ này đã bao lâu rồi?"

An Lâm nhìn đến đây, hắn vẫn không nhịn được mà hít sâu một hơi.

Theo thực lực tăng trưởng, thậm chí có thể phát huy ra lực lượng trừng phạt cực ác từ con sông thời gian!

Thiên Quỷ chưởng ẩn chứa lực lượng Âm Chúc cực kỳ mãnh liệt, được cấu thành từ oán niệm của hàng tỉ lệ quỷ, toàn lực buông thả có thể làm cho đối thủ gặp phải thống khổ cực kỳ khủng khiếp.

An Lâm vừa đưa mắt nhìn sang hệ thống, thì phát hiện mình đã đạt được công pháp Âm Thần tầng hai, còn học xong chiêu thức diễn sinh từ công pháp Âm Chúc, Thiên Quỷ chưởng!

Dĩ nhiên, thảm cảnh khi làm một cây cỏ nhỏ, đã tạo thành bóng ma ở trong đầu hắn, hắn cảm thấy đời này cũng sẽ không quên nổi.

An Lâm cảm giác mọi mệt nhọc đã được quét sạch, giống như trong giấc ngủ này có một loại lực lượng cực kỳ thần kỳ, có thể gột sạch mọi cảm xúc đau đớn mệt mỏi trên thân thể hắn.

"... " Thượng Quan Nghệ đột nhiên lại thấy đau lòng vì An Lâm, lại muốn ôm An Lâm.

" Một ngày ở nơi này, bằng một năm ở cái thế giới kia sao? Thời gian trôi qua bất đồng?" Thượng Quan Nghệ suy nghĩ một lúc, cảm thấy chuyện này cũng không có gì là không thể, suy cho cùng đây là nơi có lực lượng thời gian dày đặc nhất, phát sinh cái gì cũng không kỳ quái.

Thượng Quan Nghệ đột nhiên nghĩ tới một vấn đề: "Lực lượng thời gian ở đây đậm đặc như vậy, lúc chúng ta tu luyện, có thể sẽ có thay đổi gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận