Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2276: Cuộc gặp gỡ li kỳ của Đế Nhị

Đế Nhị mới ngăn cản công kích của tiểu tinh linh, công kích của An Lâm liền chạm mặt mà đến rồi.

Hắn vội vàng điều động đại dương chi lực tiến hành ngăn cản, nhưng quả đấm của An Lâm đâu có dễ dàng ngăn cảm, rất nhanh, tường ốp đại dương liền bị xé nứt, toàn thân hắn bắt đầu xuất hiện một đám quyền ấn hãm sâu.

"Phốc. . . " Đế Nhị phun ra một ngụm máu tươi, thân thể không ngừng đánh lui về phía sau.

Lịch sử lần nữa tái diễn.

Đế Nhị lần nữa bị quả đấm của An Lâm giày xéo, cuối cùng ở dưới gấp tám lần Kỳ Lân Ngũ Hành quyền của An Lâm, hóa thành một đoàn hỏa cầu rơi xuống đại dương.

An Lâm và Đề Na, cả hai đều có thể đấu với Đế Nhị, lúc hai người bọn họ đồng thời xuất kích, Đế Nhị căn bản không có cơ hội lật bàn.

"Khụ khụ khụ. . . " Đế Nhị ho ra máu, che lại tất cả quyền ấn trên người, chậm rãi bay đến cùng độ cao với An Lâm và Đề Na.

Sắc mặt hắn trở nên rất khó coi, nhưng vẫn toát ra vẻ cao ngạo.

Trên thiên địa, từng cọng cây ngọn cỏ, từng cái hạt, mỗi một sợi năng lượng trôi qua, thời gian, không gian, sinh mệnh, nhân quả, hết thảy tất cả, đều không thể trốn thoát khỏi đôi mắt này.

"Chúng ta chiến đấu vẫn có hiệu quả, Đế Nhất biến thành Đế Nhị, mặc dù thực lực không có giảm xuống bao nhiêu, nhưng mà đóa hoa vô lượng ở vị trí trái tim thật sự xảy ra hiện tượng suy bại. Chỉ cần chúng ta không ngừng giết chết nó, cho đến khi đóa hoa vô lượng khô héo, là có thể hoàn toàn giải quyết. " An Lâm cất giọng nói.

Lúc này, An Lâm lại không tiếp tục truy kích, ngược lại đã khởi động Thiên Diễn thuật.

"Nhìn ra thứ gì không? " Đề Na hỏi.

Đế Nhị hai tay ôm ngực, có chút thưởng thức mà nhìn về phía An Lâm.

Sau khi nghe xong, Đề Na như có điều suy nghĩ gật đầu.

"Rất tốt, các ngươi rất cường đại."

"Thật là phiền phức a, có thể trực tiếp tiêu diệt đóa hoa vô lượng không? " Đề Na nghiêng đầu nói.

Lực lượng sinh mệnh đang nhanh chóng chữa trị thân thể Đế Nhất.

"Có tư cách trở thành đối thủ đầu tiên của mình từ khi mới ra đời."

Ở thời điểm Đế Nhị ra vẻ xong, hai mắt An Lâm cũng khôi phục nguyên dạng.

Mười đôi cánh của Đế Nhị đột nhiên đánh về một vùng hư không.

Hai cái đồng tử từ màu đen như mực biến thành trong suốt như gương.

Lực lượng không gian hai giới mãnh liệt bao phủ ở trên người An Lâm và Đề Na.

"Ách. . . " An Lâm sửng sốt một chút, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, "Đóa hoa vô lượng có số lượng vô tận, vô lượng hóa thành thân thể, thân thể tiếp xúc vô lượng. . . Thật ra thì chúng ta đánh vào người Đế Nhị, cùng đánh thẳng vào vô lượng, đều có cùng một hiệu quả."

"Huyền Giới Mê Vực!"

An Lâm tung ra một quyền \, Đề Na đồng thời đưa ra thanh kiếm thế giới Kính Thần của mình!

Một cái tiểu cầu lăn về phía An Lâm và Đề Na.

Kiếm của Đề Na giống như một dòng nước chảy, ở thời điểm Thiên Nhân tộc hoàn mỹ kia đang nhe răng cười còn chưa thu liễm, thanh kiếm cũng đã đâm trúng ấn đường của hắn.

Vô số sinh linh Thiên Nhân tộc đang chơi đùa, kẻ thì đang chạy đi chạy lại, kẻ thì chui ra từ mặt đất, đi hai bước lên trời, đi nhiều một bước thân thể liền cắt thành hai khúc, tiếp theo sau đó chạy lại trốn kỳ, cảnh tượng rất kỳ dị. Có người cười cười, con ngươi đã không thấy tăm hơi. Có người chạy trước chạy sau, đầu liền có hơn một cái.

Đế Nhị còn chưa hoàn toàn buông thả công kích, đã bị An Lâm và Đề Na cướp đoạt tiên cơ xuất thủ trước.

Vật chuyển sao dời, một cái thế giới sáng lạng kỳ dị xuất hiện ở trước mắt bọn họ. Mặt đất tràn đầy khuôn mặt tươi cười, bầu trời có đủ loại sắc thái hình thù kỳ quái, không khí phiêu đãng mùi vị cực kỳ mị hoặc.

Nhưng Đề Na và An Lâm sao có thể buông tha cho cái cơ hội tuyệt hảo này.

Đầu của hắn bị đâm thành một cái lỗ máu, thân hình nhanh chóng rút lui, ở thời điểm rút lui, hắn điên cuồng buông thả ra lực lượng của trời để hạn chế hành động của An Lâm và Đề Na.

Thanh kiếm Thế giới Kính Thần đâm nổ đầu rồi.

Tât cả ở nơi này đều rất loạn.

Xoẹt . . .

Máu tươi bắn ra.

Kèm theo tiếng kêu thảm thiết của Đế Nhị.

An Lâm và Đề Na đồng thời xoay người, vươn tay về phía quả cầu.

Thế giới kỳ dị bị một quyền của An Lâm đánh vỡ thành mảnh nhỏ.

lực lượng ngũ hành dung hợp tiến hóa nổ tung.

Ầm! ! !

Hai người bọn họ thừa thắng xông lên, ngũ hành quyền của An Lâm, từng quyền đến thịt, kiếm pháp của Đề Na siêu tuyệt thoát tục, kiếm kiếm trí mạng, hai người phối hợp, đánh cho Đế Nhị hoàn toàn không có lực lượng để đánh trả, chỉ có thể lui về phía sau thật nhanh.

Hải Dương, Thiên Không, Sinh Mệnh, a đại thiên thần chí cao cũng đềi đau đớn cực kỳ khó chịu.

Phải biết rằng, Đế Nhị bị nổ đầu, cũng tương đương với bọn họ bị nổ đầu, loại cảm thụ này là cực kỳ thống khổ, càng đừng nói đến một loạt công kích nhìn không thấy cuối.

"Cái yêu tinh này sao lại mạnh như vậy?"

"Đại lục Thái Sơ có Thần Linh Sáng Thế cường đại như thế ư? !"

"Mẹ kiếp , không phải tình báo nói, đây là một tinh linh Phản Hư đỉnh phong sao? !"

Đám Thiên thần chí cao đều sâu sắc cảm nhận được chiến lực kinh khủng của Đề Na.

Bọn họ vốn định dùng Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên đại trận để hao tổn An Lâm đến chết, đây là một kế hoạch rất tốt. Suy cho cùng Đế Nhất tổng hợp chiến lực vô địch, năng lượng trừ bị lại càng rộng lớn, đừng nói hao tổn chết một người như An Lâm, cho dù hao tổn chết mười người cũng không thành vấn đề.

Không nghĩ tới kế hoạch đang tiến hành, thì đột nhiên lại lòi ra một tiểu tinh linh có chiến lực rất mạnh, rất khó giải quyết.

Đế Nhị giật mình một cái, muốn xê dịch thân thể.

"Mau tránh ra! " nữ thần Sinh Mệnh thét to.

Kiếm của Đề Na biến hoá kỳ lạ xảo quyệt, nhanh như tật điện, trong nháy mắt liền đâm vào ngực Đế Nhị.

Bóng dáng nhỏ nhắn phiêu dật xuất hiện ở bên người của hắn.

Đế Nhị còn chưa kịp thở ra một hơi, trong số những viên bi trong đầu của hắn, có một viên bi đột nhiên bay ra bên ngoài cơ thể hắn, ánh sáng nhạt chợt lóe.

Đế Nhị cũng không để ý bờ vai của hắn bị đánh cho thê thảm đến mức nào, một tay tung bảy thánh hải quyền tới mặt An Lâm, lập tức có hải lưu màu sắc bất đồng hỗn tạp với nhau, trong nháy mắt bạo phá nuốt hết thiên địa, thô bạo tấn công An Lâm.

An Lâm đang truy kích liền vui vẻ: "Lại đi theo con đường của Hình Thiên sao?"

"Có tiền đồ đấy, đây là con đường mà tiền bối của ngươi, Đế Nhất đã đi đáy, lên đường mạnh giỏi nha."

Đế Nhị nghe được lời An Lâm nói, có phần nghe không hiểu, nhưng chung quy vẫn thấy rất rợn người.

"Không! Chỉ là mấy viên bi kỳ lạ, làm sao có thể khiến cho Đế Nhị ta khuất phục? Ta không thể khuất phục! " Đế Nhị nổi giận gầm lên một tiếng, không lùi mà tiến tới, thế mà lại khơi dậy ý chí chiến đấu dâng trào, tiến hành phản công.

"Mẹ kiếp , có bệnh à? " Thiên Thần Hải Dương tuyệt vọng.

Sau đó, hắn liền thấy được người huynh đệ khi xưa của mình nhanh chóng tới gần, lộ ra khuôn mặt tươi cười dữ tợn.

Quả đấm không chút lưu tình mà nện vào mặt của hắn. . .

Ầm! ! !

Thiên Thần Hải Dương cảm giác đầu cũng bị chuy bạo.

Đế Nhị: "? ? ?"

Thiên Thần Sinh Mệnh vô cảm nói: "Hết thuốc chữa, dừng đi."

"A. . . A. . . Trong đầu của ta có thứ gì đó, Sinh Mệnh, mau! Mau giúp ta diệt trừ nó! " cái trán bị xỏ xuyên cuuar Đế Nhị, có viên bi trong suốt đang điên cuồng sinh sôi.

Đang ở thời điểm ba thiên thần chí cao đều khổ không thể tả, Đế Nhị cũng đã chịu không nổi nữa rồi.

Đây không phải là trận chiến đấu mà bọn họ muốn! !

Cuối cùng, trận chiến đấu biến thành ba đại thiên thần chí cao kéo dài quá trình bị hành hạ bi thảm.

Nhưng kiếm của yêu tinh vừa nhanh vừa ác, vừa ra tay liền không để cho hắn có bất kỳ cơ hội nào để tránh né .

Mũi kiếm trong suốt xé rách phòng ngự của hắn, chui vào vị trí trái tim của hắn, ở giữa tiếng kêu gào thê thảm, dung nhan tuyệt mỹ kia lần nữa bị xỏ xuyên qua. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận