Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2061: Thuật Phong Thiên

Bị Sáng Thế bất tử bao vây.

Lời này nói ra, quả thật rất dọa người.

Nhưng An Lâm há lại bị dọa sợ.

Những quái vật này thật sự rất lợi hại nhưng nhiều nhất cũng chỉ là Sáng Thế yếu nhất mà thôi, yếu hơn Bắc Lạc Thiên Vương hắn từng gặp tới hai cấp.

Không có vô địch tuyệt đối, nếu có thì đó là ngươi chưa phát hiện được sơ hở của kẻ địch.

Trong đầu An Lâm nhanh chóng phân tích tình hình trước mắt, hắn vừa đánh chết Kim Chúc Thiên Lang, Đại địa tuôn ra một luồng sức mạnh to lớn, đúc lại cơ thể của Kim Chúc Thiên Lang, làm nó sống lại.

Nói như vậy, tính bất tử của quái vật có được thông qua Đại địa.

Một khi đã như vậy, chỉ cần ngăn cách quái vật tiếp xúc với Đại địa, lại giết chết chúng nó hoàn toàn, có thể tiêu diệt quái vật hay không?

Chúng nó là người bảo vệ Đại địa Vĩnh Hằng, ở thế giới này, không ai có khả năng giết chết chúng nó!

Chỉ có một điểm khác biệt, đó chính là An Lâm.

Kim Chúc Thiên Lang nở nụ cười, khóe miệng nhếch lên độ cong vô cùng mỉa mai và khinh thường, giống như muốn nói, lão tử là thân bất tử, cho dù trúng thêm một quyền của ngươi thì thế nào?

Kim Chúc Thiên Lang phát hiện cảnh tượng xung quanh, mặt biến thành màu xám, ngay cả bản thân cũng biến thành màu xám đơn điệu, giống như cả thế giới đều bị nhộm màu, trong lúc vùng vẫy nó cảm thấy đất trời chân thật, giống như không gian bị chia cắt.

Kim Chúc Thiên Lang dũng cảm không sợ chết đánh về phía An Lâm. Cá SấuTrọng Nham, Lưu Thể Chương Ngư, hai đầu khí thế vô cùng đáng sợ cũng nhằm vào An Lâm, hình thành ba mặt giáp công.

Cơ thể An Lâm di chuyển, trong nháy mắt, hắn cách hơn mười dặm, thành công tránh được tấn công của Trọng Nham Cự Ngạc, đi tới sau lưng Trọng Nham Cự Ngạc, sau đó tức giận đấm xuống.

Đại địa chính là một bộ phận của thế giới này, đổi lại là người khác, chuyện này căn bản khó có thể làm được, nhưng An Lâm không giống vậy, An Lâm có một thuật pháp, vừa vặn có thể sử dụng trong tình huống này.

Cả đất trời chỉ có An Lâm là tồn tại có màu sắc, ánh sáng viên hoàn Ngũ Hành sáng lạn, cánh tay phải đỏ sậm phồng lên, hai mắt giống như hồ sâu không lường được.

Tay phải An Lâm gồng lên, năng lượng của xích màu đỏ điên cuồng tích tụ trên cánh tay, năng lượng nhanh chóng tập trung, hội tụ đến nỗi ngay cả chiến thể Ngũ Hành cũng sắp không thể chịu đựng được.

Ánh sáng màu bạc bất ngờ đánh tới.

Lúc này, trên đầu An Lâm bỗng xuất hiện vô số thần văn màu đen, khe hở màu xám trong lòng bàn tay trái đang xoay tròn rất nhanh, sau đó lập tức khuyến tán ra phạm vi trăm dặm, bao vây hướng hắn đánh Kim Chúc Thiên Lang, Trọng Nham Cự Ngạc, Lưu Thể Chương Ngư, ngay cả cây quái, người khổng lồ dung nham đang giao chiến với thần hồn của An Lâm cũng bị bao vây bên trong.

Ầm ầm!

Toàn thân Trọng Nham Cự Ngạc đen nhánh, cao ngất, giống như ngọn núi di động, cũng nhe răng cười với An Lâm, làm như không thấy An Lâm đang chuẩn bị chiêu tiếp theo.

Kim quang và lực Ngũ Hành bùng nổ sau lưng Trọng Nham Cự Ngạc, chấn vỡ giáp xác cứng rắn của nó, sau đó xé rách cơ thể nó.

"Tại sao có thể như vậy?" Trọng Nham Cự Ngạc đang xông đến chỗ An Lâm cũng sợ hãi nhưng cơ thể to lớn của nó đã cuốn theo năng lượng vô tận, căn bản không thể dừng lại, chỉ có thể tiếp tục tiến đến chỗ bóng dáng áo trắng.

"Thiên đạo nhất quyền, cánh tay Kỳ Lân Lục Bội Ngũ Hành!"

Vẻ mặt cảnh giác nhìn không gian màu xám xung quanh, tìm kiếm cách phá vỡ tình hình.

Lúc này An Lâm đã ngoảnh lại nhìn Kim Chúc Thiên Lang, trên mặt bày ra nụ cười châm biếm: "Chẳng phải ngươi không sợ chết hay sao? Đến đây!"

Nếu đã như vậy, hắn sẽ sử dụng thuật Phong Thiên, ngăn cách liên kết giữa Đại địa và người bảo vệ, sau đó đánh chết người bảo Đại địa, không còn sự che chở của Đại địa, người bảo vệ có thể bỏ mạng! Đại địa có thể hồi sinh quái vật sắp chết nhưng không thể hồi sinh một quái vật đã chết hoàn toàn!

Kim Chúc Thiên Lang đang định bọc đánh sau lưng An Lâm run lên, dừng tấn công, nó hoảng sợ phát hiện Trọng Nham Cự Ngạc đã chết, hơn nữa thuộc loại sự sống đã hoàn toàn chấm dứt, ngay cả cơ hội sống lại cũng không có!

Xích xích xích!

Trọng Nham Cự Ngạc kêu gào thảm thiết, nhưng cơ thể mười ngàn trượng vẫn bị An Lâm đánh làm hai, năng lượng cuồng bạo một lần nữa phá vỡ tính mạng của nó.

An Lâm thi triển áo giáp bảy Quyền Hành, ngay cả phá vỡ phòng ngự của hắn Lưu Thể Chương Ngư cũng không làm được, chỉ có thể để An Lâm đùa giỡn, trực tiếp nghênh đón Kim Chúc Thiên Lang.

Lưu Thể Chương Ngư cuối cùng cũng ra tay, cơ thể của nó được tạo thành từ các loại thể lưu kì quái, có khả năng thi triển những chiêu thức hoa cả mắt nhưng những chiêu thức này đối với An Lâm chỉ là động tác võ thuật đẹp mắt mà thôi, căn bản không có sức uy hiếp.

Lúc này, từng xúc tua chứa năng lượng đã cuốn An Lâm.

"Sao có thể như vậy, vì sao Đại địa không bảo vệ tính mạng của nó?" Kim Chúc Thiên Lang bỗng thấy xuất hiện cảm giác không tốt, thế giới màu xám trước mắt chắc chắn có vấn đề.

"Chết đi!" An Lâm đánh về phía Kim Chúc Thiên Lang.

"Gào!" Kim Chúc Thiên Lang biết không còn đường lui, vuốt sắc cũng chém về phía An Lâm, chẳng qua vẻ mặt đã không còn dửng dưng, ngược lại là rất hoảng sợ.

Người bảo vệ bất tử không hề bất tử, còn lấy gì để kiêu ngạo chứ?

Không hiểu sai trong lòng Kim Chúc Thiên Lang sinh ra cảm giác lạnh lẽo, làm sao còn dám kiêu ngạo như trước, yên lặng lùi về phía sau vài bước.

Người bảo vệ Đại địa Vĩnh Hằng cũng không phải thật sự bất tử, mà là lúc chúng nó chết, Đại địa bỗng phát lực lượng giúp chúng nó lấy lại hình dạng ban đầu, Đại địa chính là gói chữa bệnh của chúng nó.

An Lâm cải tiến thuật Phong Thiên, thuật Phong Thiên kết hợp với thuật Phá Thiên, tạo ra không gian đặc biệt càng độc lập, chắc chắn. Không gian này tách biệt hoàn toàn với thế giới, không có trời, không có đất, tất cả hiện tượng đều là màu xám, chỉ có An Lâm là chân thật, là mạnh nhất, bây giờ An Lâm là chúa tể của thế giới màu xám!

Không gian màu xám này, là không gian đặc biệt được thuật Phong Thiên của An Lâm tạo thành.

"Thiên đạo nhất quyền, cánh tay Kỳ Lân Lục Bội Ngũ Hành!"

"Gào!"

Kim Chúc Thiên Lang xuất ra một đạo ánh sáng màu trắng bạc, mạnh mẽ đánh vào áo giáp của An Lâm, âm thanh bén nhọn phát ra nhưng chỉ tạo ra vài vết xước mà thôi.

Sau đó, đầu nó một lần nữa bị An Lâm đập một quyền.

Cơ thể nó rơi xuống Đại địa, vẫn không nhúc nhích.

Bấy giờ, thần hồn của An Lâm nắm lấy cơ hội, lấy cây Quỷ Đằng chém quái thành cây ra.

"Ha ha, đến lượt ngươi." Ánh mắt An Lâm nhìn về phía Lưu Thể Chương Ngư phía sau.

Tất cả xúc tua đang trôi nổi của Lưu Thể Chương Ngư đều lạnh run.

Người đàn ông này thật đáng sợ, một quyền một người bảo vệ mặt Đại địa Vĩnh Hằng. Rốt cuộc Thiên Thần Đại Địa cho chúng nó đối phó tồn tại gì vậy?

Thình thịch!

Cơ thể An Lâm chuyển động, bắt đầu đánh về phía Lưu Thể Chương Ngư.

Lưu Thể Chương Ngư dùng vô số xúc tua vung đến chỗ An Lâm, mỗi xúc tua đều có thể dễ dàng khiến đất nứt núi lở nhưng đâm vào người An Lâm chỉ có thể khiến An Lâm run lên, căn bản không thể tạo ra tổn thương thật sự, thực lực này đã ngoài sức tưởng tượng của nó!

"Thiên đạo nhất quyền, cánh tay Kỳ Lân Lục Bội Ngũ Hành!"

An Lâm nhe răng cười, dung chiêu thức giống như đúc.

Nhưng đúng lúc này, thuật Phong Thiên của hắn đột nhiên bị một luồng lực lượng đáng sợ xé rách.

Một bóng dáng màu vàng từ khe nứt nhanh chóng tiến vào, trong tay còn có vật mờ mịt màu trắng: "An Lâm... Thưởng thức thật tốt đại lễ ta chuẩn bị cho ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận