Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1352: Mảnh vỡ Thiên Đạo

Cướp đoạt mảnh vỡ Thiên Đạo?

An Lâm nghe đến lời này, đồng tử hơi co rụt lại, cả khuôn mặt lộ vẻ khó tin.

Còn tưởng rằng muốn lấy bảo vật gì chứ, đại lão vừa mở miệng đã chơi lớn như vậy, thật sự được sao?

Mặc dù không biết mảnh vỡ Thiên Đạo là vật gì, nhưng bất luận là đồ vật gì một khi liên quan đến "Thiên Đạo", vậy thì chắc chắn không phải là thứ gì đó đơn giản!

"Mảnh vỡ Thiên Đạo là thứ gì vậy?" An Lâm hít sâu một hơi, lúc này mới hỏi.

Đầu ngón tay của Đạo Đức Thiên Tôn hất lên, có một mảnh vỡ màu trắng xuất hiện trên ngân hà.

Lúc thì nó phản chiếu hàng tỉ ngân hà, như một tấm gương của vũ trụ, khi thì lại hòa vào trong hàng tỉ ngân hà, giống như thuộc về hư không

Đạo Đức Thiên Tôn nói: "Mảnh vỡ Thiên Đạo chính là giống như chiếc gương, vừa tồn tại một cách chân thực, lại như ảo ảnh trong mơ, lúc ẩn lúc hiện."

Đồng thời, trong lòng hắn cũng hơi xúc động, vốn không muốn dính líu đến bang Bổ Thiên phá trời, không ngờ rằng thần không biết quỷ không hay, lại dính líu vào trong kế hoạch của bang Bổ Thiên rồi.

Nếu như ông giúp Hứa Tiểu Lan đúc lại đạo căn, thì An Lâm sẽ giúp ông vô điều kiện việc này.

Đạo Đức Thiên Tôn lắc đầu cười nói: "Tôi không thuộc bất kỳ phe cánh nào, nhưng tôi cảm thấy kế hoạch của Nữ Oa khá là phù hợp với sở thích của tôi, cho nên mới muốn giúp cô ấy một chút thôi."

Đạo Đức Thiên Tôn nhìn thấy An Lâm kiên định đến mức không có bất kỳ vẻ muốn cự tuyệt nào, vẻ khen ngợi trong mắt càng sâu sắc. Ông biết tại sao An Lâm trả lời thẳng thắn như vậy, đó là bởi vì ở trong mắt An Lâm, bất kỳ việc gian nan nguy hiểm nào, cũng không quan trọng bằng việc khiến cho bạn đời của hắn khôi phục tu vi.

"Nhiệm vụ của cậu chính là tìm ra nó từ trong đại lục Thần Nguyên rồi giao nó cho tôi."

Nước biển phun trào như sữa bò, phản chiếu hai mặt trăng của bầu trời đêm, đỏ trắng giao hòa, hiện ra ánh sáng lộng lẫy kỳ dị mộng ảo.

"Nó là Thiên Đạo ở chỗ lỗ thủng bị mất, lỗ thủng đó do nền văn minh Tử Tinh tạo ra, nó chia thành mảnh vỡ Thiên Đạo đại biểu cho hình thái vật chất và lực lượng Thiên Đạo đại biểu cho Đạo."

Đạo Đức Thiên Tôn một tay phất lên, An Lâm và Doãn Hỉ liền đi tới trung tâm một vùng biển cả màu trắng.

An Lâm nghe thấy lời nói của Đạo Đức Thiên Tôn đã hiểu ngay, kinh ngạc nói: "Tìm Thiên Đạo chỗ lỗ thủng bị mất? Ngài cũng là người của bang Bổ Thiên sao?"

"Mảnh vỡ Thiên Đạo nhận được sự kêu gọi của Thế Giới Chi Tâm đại lục Thái Sơ, rơi xuống đại lục Thần Nguyên, khai hóa sinh linh của đại lục đó, khiến chúng từ thế giới sinh mệnh cấp trung nhảy lên thế giới sinh mệnh cấp cao trong khoảng thời gian ngắn. Cũng bởi vậy, mảnh vỡ Thiên Đạo được chúng cung phụng là Thần vật của thế giới."

Đây có lẽ là số mệnh nhỉ?

"Không sai, nơi này chính là trung tâm của đại lục Thái Sơ, biển Bạch Quỳnh." Đạo Đức Thiên Tôn gật đầu nói, sau đó dùng một đầu ngón tay chỉ, vùng biển sóng lớn vô tận đột nhiên tách ra, xuất hiện một chỗ trống to lớn.

An Lâm gật gật đầu, nói: "Yên tâm đi, tiền bối, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"

Ba người dọc theo chỗ trống nhanh chóng lặn xuống.

"Nơi này là biển Bạch Quỳnh?" An Lâm với vẻ mặt ngạc nhiên nhìn bốn phía.

Từng trận gió biển thổi phật, pha thêm một chút mùi thơm ngát, hoàn toàn không giống hương vị biển cả của những vùng biển khác.

Rất nhanh đã đến phía trên đầu một con sứa cực to.

An Lâm nghe thấy vậy thì hoàn toàn biến sắc, lại là đại trận mà Tam Thanh Liên Thủ bày bố? Cấp độ của đại trận này cao hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng!!

"Đây là người máy?" An Lâm nói lẩm bẩm.

Đây là một đại trận của cảnh giới Hợp Đạo trở lên!

"Đây chính là cánh cửa nối liền hai đại lục." Đạo Đức Thiên Tôn lật bàn tay một cái, hai tinh thể màu vàng xuất hiện trong lòng bàn tay, "Đại lục Thần Nguyên có thể nói là một thế giới trong đại lục Thái Sơ, nhưng đường qua lại bởi vì nguyên do mảnh vỡ Thiên Đạo, trở nên rất khó mở ra, mấy người hút năng lượng của tinh thể này vào trong cơ thể, là có thể đến được đại lục Thần Nguyên."

Sau khi lặn mấy chục nghìn mét, An Lâm nhìn thấy một đại trận màu lam đậm, khí tức của đại trận kia mênh mông vô tận, bao phủ biển sâu hơn ngàn dặm xung quanh, tản ra gợn sóng khiến người ta run sợ không ngớt, dường như khẽ run lên, là có thể khiến cho một đại năng Phản Hư tan thành mây khói.

Sắc mặt An Lâm lại biến đổi lần nữa, số người tiến vào đại lục Thần Nguyên khan hiếm hơn vô số lần so với trong tưởng tượng!

Hai vị đại lão thu thập lâu như vậy, mới nắm giữ được hai viên tinh thể?!

"Tôi và Nữ Oa thu thập hơn một nghìn năm, mới thu thập được hai viên tinh thể này, hai người phải quý trọng nó thật tốt." Nói xong, Đạo Đức Thiên Tôn đưa tinh thể cho An Lâm và Doãn Hỉ.

"Đây là Bạch Quỳnh Sinh Diệt trận mà tôi cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn, Linh Bảo Thiên Tôn cùng bày bố ra, là đại trận có thể giết chết siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo, để ở chỗ này một là để tránh cho sinh linh đại lục Thái Sơ phá hoại đường qua lại bên trong, hai là để giết chết sinh linh đại lục Thần Nguyên xông vào đại lục Thái Sơ." Đạo Đức Thiên Tôn giải thích.

"Đúng, nó là một bộ phận của con đường, là người máy mà tôi dùng xác của Thần thú Hợp Đạo rèn đúc mà ra." Đạo Đức Thiên Tôn mở miệng nói.

An Lâm lẳng lặng nuốt ngụm nước miếng, thầm nghĩ đây là một kiệt tác thật lớn!

Đạo Đức Thiên Tôn mở đầu con sứa ra, tiến lên không nhanh không chậm, rốt cuộc ở trung tâm đầu con sứa, nhìn thấy một cánh cửa lớn tấm với ánh kim quang chói lọi.

Ba người không trở ngại chút nào mà xuyên qua đại trận kia, tiếp tục xuôi dòng đi tiếp.

Nhưng An Lâm lại không nhận biết được bất kỳ khí tức nào từ trên người nó.

Đây là một quái vật khổng lồ thứ thiệt.

Con sứa to lớn hơn vạn trượng, cái đầu nửa trong suốt dàn ra, xem ra giống như là một đại lục loại nhỏ, từng cái từng cái xúc tu, giống như từng con Cự Long đang múa ở biển rộng.

"Nói thật, tôi muốn chờ cảnh giới của An Lâm tiểu hữu đạt đến Phản Hư hậu kỳ, mới để cho cậu tiến vào đại lục Thần Nguyên, nhưng chúng tôi không còn thời gian nữa." Trong mắt Đạo Đức Thiên Tôn loé lên chút sầu lo.

"Không sao cả, xin tiền bối yên tâm, cảnh giới Phản Hư tôi có thể đánh thắng tất cả đại năng Phản Hư!" An Lâm vỗ ngực nói một cách bảo đảm.

"Nhưng là, bên trong rất có thể đã sinh ra sinh linh cảnh giới Hợp Đạo rồi" Đạo Đức Thiên Tôn cười nói.

An Lâm: "..."

"Có lẽ có lẽ cũng không thành vấn đề" An Lâm hít sâu một hơi, "Hợp Đạo tôi cũng không sợ"

Nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng hắn vẫn điên cuồng châm chọc. Mẹ nhà nó! Đường qua lại giữa hai giới phải là tu vi cảnh giới Hợp Đạo trở xuống mới có thể đi vào, kết quả bên trong có siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo coi giữ vùng đất?

Cái này chơi kiểu gì đây hả!?

"Ha ha, tôi cũng tin An Lâm tiểu hữu có thể làm tốt, thực lực của cậu vẫn rất khiến tôi yên tâm. Mặt khác, đồ nhi ngoan của tôi là Doãn Hỉ, ở trong đại năng Phản Hư cũng khá là ưu tú, chí ít lúc đang quyết định số người tiến vào đại lục, hắn đã đánh bại chín vị đại năng cấp cao thuộc cảnh giới Phản Hư dưới trướng Nữ Oa".

"Hắn có lẽ cũng có thể giúp cậu một chút."

Đạo Đức Thiên Tôn mang vẻ mặt tươi cười mà nói.

Khá ưu tú trong cảnh giới Phản Hư? Đánh bại chín đại năng cấp cao cảnh giới Phản Hư dưới trướng Nữ Oa?

Khóe miệng An Lâm hơi co giật, có chút kinh ngạc mà nhìn người con trai béo ị bên cạnh: "Doãn Hỉ đạo hữu, thật không ngờ rằng anh mập như vậy mà vẫn mạnh như thế, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong".

"Tôi đây không phải mập, là kết tinh của Đan Đạo(*)!" Doãn Hỉ kích động phản bác.

Đạo Đức Thiên Tôn vuốt râu mỉm cười nói: "Đồ đệ của tôi trở nên mạnh như vậy, vẫn là do may mắn có sự chỉ bảo và dẫn dắt của một đại năng Đan Đạo nào đó".

Nói xong, ông cười mà như không cười liếc mắt nhìn An Lâm một cái.

An Lâm có chút lúng túng lại có chút vô tội, cùng Đạo Đức Thiên Tôn bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt đó, lại giống như một con thỏ lờ mờ.

Trong lòng Đạo Đức Thiên Tôn nghẹn lại, điều này lẽ nào An Lâm thật sự không tự cảm thấy sao? Trước đó ông nhìn thấy đồ đệ của mình mập thành quả bóng, thật sự sắp bị dọa sợ chết rồi, còn tưởng rằng đồ đệ sắp nổ rồi.

"Được rồi, hai người có thể tiến vào đại lục Thần Nguyên, chúc hai người mọi việc thuận lợi." Đạo Đức Thiên Tôn chỉ ngón tay một phát, cánh cửa không gian nối tiếp hai giới rực rỡ ánh sáng.

Cửa, mở ra!

(*) Đan Đạo: Thuật luyện đan
Bạn cần đăng nhập để bình luận