Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1685: Bàn luận tỉ lệ thắng

Trận pháp Nhân Quả Tinh Hộ khẽ rung lên, Bắc Đẩu Thất Tinh bên trên trận pháp suýt nữa mạnh mẽ đập thẳng về phía An Lâm.

Trên mặt Tiểu Phúc phủ đầy sương lạnh: "Tiểu Phúc tôi không có chủ nhân không biết xấu hổ như anh, muốn đánh nhau với thiên thần thì đánh đi, không đánh thì cút ngay cho rôi! Không đúng, là tôi cút!"

An Lâm: "..."

Hình như hơi không cẩn thật một tí nên trị số hảo cảm bị sụt giảm mất rồi?

Không phải da chỉ hơi dày có chút xíu thôi sao?

"Tôi sai rồi, Tiểu Phúc đừng nóng giận, vậy nhóc thành thành thật thật tính thử xem tỉ lệ thắng của trận chiến này, đồng thời nêu một số kiến nghị trọng tâm đi." Giọng điệu của An Lâm cũng dịu bớt mấy phần.

Tiểu Phúc cười lạnh: "Không tính."

An Lâm: "..., Thần Binh Nguyên Khí!"

loại cảm giác nào đó.

Thần Binh Nguyên Khí!

Thần Binh Nguyên Khí!

"Không... Không tính..."

"Có tính không." An Lâm hỏi.

Cuối cùng Tiểu Phúc cũng đành khuất phục dưới dâm uy của An Lâm.

An Lâm phóng ra Thần Binh Nguyên Khí lên trên đĩa thần Nhân Quả Tinh Hộ.

"Aa haa..."

"Không tính!" Tiểu Phúc nhếch môi, quật cường đáp.

"Ừm hừ..." Tiểu Phúc nũng nịu hừ một tiếng, sắc mặt ửng hồng.

"Có tính không?" An Lâm tiếp tục hỏi.

An Lâm nghe xong trái tim cũng thít chặt.

"Aa..." Đôi chân nhỏ xinh của Tiểu Phúc không khỏi hơi khép lại, cố nén một

Trong nhóm người này, rõ ràng hắn không phải người yếu nhất mà!

Sau một trận giày vò.

Toàn thân cô nhóc rã rời, hai tay chống đỡ đại trận, ngồi ở trung tâm trận pháp, đôi mắt óng ánh nước, trong thỏa mãn còn có cả một sự khuất nhục nào đó, mở miệng nói: "Phần thắng trong trận chiến này của các anh và nhóm thiên thần chia đều năm năm, nhưng khả năng sống của anh vẫn thấp nhất trong số mọi người ở đây."

Sức mạnh các ngôi sao không ngừng rót vào phía trên trận pháp, càng thêm càng đầy tràn.

Thật ra những lời cô nhóc nói cũng chính là những gì An Lâm nghĩ.

"Quả cầu ngốc, nhìn bên này này, đến đánh tôi đi này!" An Lâm vẻ mặt cười bỉ ổi ngoắc ngoắc tay với Chân Thực Thiên Thần tròn căng, ngay lập tức phá vỡ thế giằng co khẩn trương.

An Lâm nghiêm túc gật đầu.

Cũng chính lúc này, tay ngọc của Vũ Minh Thiên Thần hơi lật, một thanh trường kiếm gấp khúc màu xanh biếc với mũi nhọn xuyên trời xuất hiện, cả người cũng lao đi theo gió phóng nhanh về phía trước: "An Lâm, ta muốn giết ngươi!"

Tiểu Phúc tiếp tục nói: "Về phía đối phương, em đề nghị anh chọn đánh nhau với Chân Thực Thiên Thần, tỷ lệ thắng sẽ cao nhất, cũng ảnh hưởng rất tốt đối với cục diện cuộc chiến, dùng tốc độ nhanh nhất của anh để giết chết nó!"

"Lần giao chiến này, giết chết An Lâm trước." Thân hình Huyễn Mộng Thiên Thần cũng khẽ động, hóa thành luồng sáng bảy màu.

"Giết giết giết!" Long Khôi Thiên Thần cũng nhào về phía An Lâm.

Hồn Thiên Thần hóa thành đám mây màu xám, lao thẳng tới: "An Lâm, ngày tận thế của ngươi đến rồi."

Nhóc loli này hiện giờ vẫn có một ít bản lĩnh.

"An Lâm... lần này ngươi chết chắc rồi!"

Chân Thực Thiên Thần nổi giận gầm một tiếng, lao về phía An Lâm với tốc độ cực kỳ nhanh.

An Lâm nhếch miệng lên, cái kế khích tướng này cũng quá đơn giản rồi thì phải.

Cuộc chiến lần này, hắn muốn chiến thắng bằng bản lĩnh sấm sét.

Khí tức khủng bố bao phủ khắp trời đất, như sóng lớn vừa dày vừa nặng tuôn trào, uy thế ngập trời này khiến các đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo thực lực mạnh mẽ đều phải nín thở.

Mấy người Thiên Đế biến sắc. Cuối cùng bọn chúng cũng đến rồi!

Phía xa bắt đầu truyền đến tiếng gào thét như thiên lôi của một con rồng khổng lồ.

Hai chân An Lâm mềm nhũn, mặt đầy vẻ khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.

Ối đậu mòe! Năm tên thiên thần cùng xông hết về phía mình để giết là cái tình huống quỷ quái gì?!

An Lâm sắp phát khóc luôn rồi, hắn chỉ mới chế giễu Chân Thực Thiên Thần có tí, cũng đâu có phóng ra cái gì tổn thương nó mà, sao cả bốn lão đại kia đều nhào về phía hắn như hổ đói là thế nào?

Đây là đánh hội đồng mà, không thấy những lão đại khác đang nhìn chằm chằm mấy người sao? Có thể giữ lại cho hắn tí mặt mũi được không vậy?!

Cũng may đồng đội của hắn đều không phải đồng đội heo.

Đối phương muốn hợp lực giết An Lâm, sao họ lại có thể cho chúng được toại nguyện.

"Ha ha ha... Huyễn Mộng Thiên Thần? Nhìn lão Tôn ta phá ba nghìn giấc mộng của cô đây."

Một tiếng cười cương quyết không bị trói buộc lại khinh thường cả trời xanh truyền đến.

Một cây gậy từ trên trời giáng xuống!

An Lâm nghĩ đến lực chiến đấu nghịch thiên khi thiên thần bạo vòng thần lên cấp chín, rốt cuộc cũng cực kỳ tán thành gật gật đầu. Hắn từng giao chiến với Lâm Ngọc Thiên Thần, đã được khắc sâu trải nghiệm về lực chiến đấu của Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Thần khi phô triển toàn bộ khủng bố đến mức độ nào.

Tiểu Phúc chỉ về phía Vũ Minh Thiên Thần và Long Khôi Chiến Thần, lời ít mà ý nhiều: "Quyền năng của bọn chúng là giả, không bị hạ bớt."

"Tiểu Phúc, thiên thần bị hạ bớt sức mạnh, còn phe ta lại là đại năng siêu cấp tinh thông thuật pháp hệ Phá Thiên, trận chiến này rõ ràng chúng ta chiếm hết ưu thế, nhóc nói xem tỉ lệ thắng thua của chúng ta và thiên thần có khi nào năm năm không?" An Lâm cảm thấy khó hiểu.

Quyền năng của hắn thật ra đã bị áp chế còn thảm hại hơn, chắc độ khoảng bảy tám phần, thế nhưng nếu như đối phó với một thiên thần thì thật ra hắn còn có biện pháp khác hiệu quả hơn...

An Lâm bừng tỉnh trong nháy mắt, nhóm thiên thần nắm giữ quyền năng ở thế giới Kính Thần, trong tình trạng sức mạnh quyền năng của chúng bị đại lục Thái Sơ đè ép, lại bị áp chế ba đến bốn phần. Nhưng Cổ Long Đế lại sử dụng thuật pháp Phá Thiên, căn bản không hề bị áp chế! So sánh với nhau, đương nhiên sẽ có thế đè ép bên kia rồi!

Tiểu Phúc lộ vẻ bất đắc dĩ nói: "Chủ nhân, có phải anh quên mất nơi đây chính là thế giới Kính Thần rồi không?"

Thiên Đế bay thẳng đến chỗ Long Khôi Thiên Thần, cả hai đều sử dụng nắm đấm, năng lượng xé rách và chấn động khủng khiếp đã khiến mặt đất hơn trăm dặm nứt ra trong nháy mắt.

Giờ phút này Hồn Thiên Thần đã cách An Lâm không xa.

Một bóng dáng cao gầy uyển chuyển từ trên trời giáng xuống, đôi chân dài thẳng tắp phát ra luồng ánh sáng rực rỡ vô tận, luồng sáng này phản ngược lên trời, đủ để phá hủy cả trời xanh, cứ thế liền ầm ầm đập vào đám mây màu xám xịt mù mịt bên trên.

Thiên Đạo Nhất Cước!

Rầm!!

Năng lượng màu vàng óng khuấy động thành từng vòng.

"Áaaaaa..." Tiếng kêu thảm thiết của Hồn Thiên Thần quanh quẩn trên không.

Bóng dáng hóa thành mây mù kia bị đá trúng rồi hiện hình, phía sau thân hình lõm vào, rơi thẳng xuống mặt đất.

An Lâm khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt: "Đòe mòe! Cổ Long Đế trở nên khủng bố như thế từ lúc nào vậy, một chân đạp bay một thiên thần? Không đúng, cảm nhận hơi thở của nó, một đá kia thậm chí còn đạp cho Hồn Thiên Thần bị thương nặng!

Bạch Linh Xà cầm trong tay thần khí song kiếm Âm Dương và Hắc Linh Xà cầm trong tay thần khí sáng thế Tru Tà kiếm!

Thế kiếm như cầu vồng của Vũ Minh Thiên Thần cũng bị hai loại tiên kiếm cấp cao ngăn cản.

Thân hình Huyễn Mộng Thiên Thần lúc ẩn lúc hiện, không ngừng né tránh công kích của Đấu Chiến Thắng Phật, có vẻ như tìm mãi không ra cơ hội đánh trả.

Đấu Chiến Thắng Phật không ngừng cười dài, gậy Kim Cô trong tay mang theo chân ý Phá Thiên bức người vung mạnh khắp nơi.

"Nào nào nào, đại chiến ba trăm hiệp với lão Tôn ta nào."

Cây gậy vàng rực nổi bật hệt như ánh sáng rực rỡ của vĩnh hằng đập mạnh lên trên luồng sáng bảy màu, đập ra bản thể của Huyễn Mộng Thiên Thần!

Nhưng hiện giờ. Cuộc chiến đã kịch liệt ngay từ phút đầu tiên.

Hàng tỉ vạn sinh linh đều hồi hộp chăm chú theo dõi tất cả.

Thậm chí chỉ vừa giao chiến đã có một thiên thần bị thương lại càng khiến các sinh linh kích động vạn phần, nhiệt huyết trong lòng cũng đồng thời được khơi gợi.

Đấu với Trời là niềm vui vô hạn!

Mà cũng chính lúc này, Chân Thực Thiên Thần đã phóng tới chỗ An Lâm, trực tiếp lao vào bên trong đại trận, thiên âm cuồn cuộn lọt thẳng vào tai: "An Lâm, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần chịu chết chưa?"

An Lâm chắp hai tay sau lưng, cười nhạt một tiếng: "Đã chuẩn bị sẵn sàng để giết chết anh rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận