Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 604: Sự lựa chọn của Liễu Thiên Huyễn

Cuối cùng Liễu Thiên Huyễn cũng vượt qua thiên kiếp bình an, cả đám quần chúng ăn dưa vây xem cũng thở phào nhẹ nhõm.

Việc độ kiếp biến đổi bất ngờ này, kích thích tuyến thận của bọn họ, mang đến cảm giác hưng phấn không khác gì đang hăng say xem một trận chiến cả.

Còn về cái ôm cuối cùng, mọi người cũng sẽ không suy nghĩ nhiều.

Hứa Tiểu Lan nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm thấy có chút kỳ lạ, rất muốn kéo An Lâm tới đánh một trận, hỏi hắn có phải rất thích ôm không?

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu cô đánh hắn trước mặt bao nhiêu người, hình như không thích hợp lắm, liền kiềm nén cảm giác muốn đánh An Lâm một trận tơi tả.

"Bạn học An Lâm thật là lợi hại, cả lôi kiếp đều có thể thực hiện được! Sau này có phải mình cũng có thể nhờ An Lâm tạo lôi kiếp đánh mình, sau đó lập tức tấn cấp lên Hóa Thần sơ kỳ không?" Tô Thiển Vân chớp mắt, suy nghĩ có chút kỳ lạ nói.

Hứa Tiểu Lan bất đắc dĩ nói: "Tất nhiên là không được rồi, chỉ sợ An Lâm cũng vì hấp thụ một phần lôi kiếp của Liễu Thiên Huyễn, lúc này mới có thể trả lôi kiếp lại cho Liễu Thiên Huyễn đấy."

"Nhưng mà, nói vậy cũng không chính xác, lỡ như cậu ấy có thể tạo ra sấm sét, không thử làm sao biết được?" Tô Thiển Vân uyển chuyển mở miệng, vẻ mặt cố chấp.

Bạch Chung vui mừng cười: "Lần thi luyện này coi như đã kết thúc mỹ mãn rồi... "

Toàn bộ người thi luyện đều chạy đến ngoài tháp, một đám hỗn loạn là tốt sao?

May mà, có một thiếu niên đã ngăn cơn sóng dữ, cứu Liễu Thiên Huyễn.

Đợi chút... Lần này kết thúc như vậy sao!

"Suýt nữa tôi đã gây ra sai lầm lớn." Khổng Mặc Hàn nhìn Liễu Thiên Huyễn độ kiếp an toàn, là người vui vẻ nhất.

Dứt lời, cô tự mình đi vào bên trong tầng chín mươi mốt tháp Tiên Linh.

Hứa Tiểu Lan đỡ trán khẽ than, cô bạn này cố tình muốn bị sét đánh, cô cũng không xen vào đâu...

Bạch Chung đột nhiên cảm thấy tấm lòng bị chà đạp, tim cũng rất mệt...

Hắn chỉ sợ vì lời khuyên lỗ mãng của mình, mà khiến một Kiếm Tiên tuyệt đỉnh như vậy chôn vùi.

Bạch Chung lau mồ hôi lạnh trên trán, lần độ kiếp này đúng là đã dọa hắn không nhẹ, hạt giống đứng đầu trường học, suýt chút nữa đã ngã xuống ở đây rồi...

Nói xong, hắn ngừng lại một chút.

An Lâm nhìn về phía sau, phát hiện Hứa Tiểu Lan cũng đang nhìn hắn.

Bất kể như thế nào, kết quả cuối cùng cũng tốt.

Hứa Tiểu Lan cười nhạt, dịu dàng khen nói: "Làm không tệ!''

Liễu Thiên Huyễn cau chân mày mỏng nhìn An Lâm, liền xoay người đi lên tầng chín mươi mốt, bàn tay ngọc nhỏ bé vẫy vẫy trong không trung, lên tiếng cười nói: "Đi nào, thi luyện còn chưa kết thúc đâu!''

Lúc này, Bạch Chung cũng phát huy công dụng của một người quản lý cấm địa, hoàn thành trách nhiệm mở miệng nói: "Mời những người tham gia thi luyện tiến vào bên trong lầu, thi luyện tiếp tục tiến hành!''

"Được rồi, được rồi, thi luyện đi." Hứa Tiểu Lan tỏ vẻ mất hứng, ngự kiếm Long Tước bay lên tầng chín mươi lăm.

Cô không khỏi cười lạnh: "Ha ha, em chờ anh trở về!''

Vấn đề của hắn là thần niệm chiến đấu ngưng tụ rất chậm, lúc trước đã rất lâu, cũng chưa ngưng tụ thành hình người, cũng không biết bây giờ có thể hoàn toàn ngưng tụ hay không.

Sau khi An Lâm được khen, nhịn không được đắc ý nói.

Liễu Thiên Huyễn cười dịu dàng, thần thái thoải mái nói: "Không sao, chuyện này chỉ có thể trách tôi... Nhưng mà, bây giờ tôi cảm thấy may mắn khi lựa chọn như vậy, dù sao kết quả tốt rồi, không phải sao?"

"Đó là tất nhiên, có phải đã bị bóng lưng vô cùng cường đại của anh chinh phục không?"

Chính là nhờ An Lâm xuất hiện, khiến cô đang ở trước tình hình không muốn vứt bỏ thứ quý báu, mà thành công tấn chức rồi. Có lẽ đạo tâm của cô còn sẽ phải chịu những ảnh hưởng tình cảm này, nhưng còn tốt hơn nhiều so với Kiếm Tiên lạnh lùng vô tình.

Dù sao lúc trước, cô muốn đột phá phải trả giá bằng việc lấy kiếm chặt đứt chấp niệm quá khứ, kết quả lại phát hiện bản thân vốn không làm được.

Kết quả đúng là rất tốt.

Hứa Tiểu Lan buồn bực trong lòng, thần kinh của hắn thật sự có vấn đề lớn đến thế sao?

Qủa nhiên, nhân vật càng trâu bò, lên sàn lại càng chậm ư.

Tầng chín mươi mốt, Khổng Mặc Hàn và Liễu Thiên Huyễn đứng trên trường kiếm.

"Thật có lỗi, lúc đó tôi không nên khuyên cô mạnh mẽ chặt đứt chấp niệm tiến hành đột phá." Khổng Mặc Hàn tỏ vẻ hối lỗi, khom người tạ lỗi nói.

"Hả?" An Lâm tỏ vẻ mơ hồ, hơn nữa còn có dự cảm không lành.

An Lâm có chút mơ hồ, nhưng các cô đều bay đi, hắn cũng chỉ có thể buông việc này xuống, dùng một viên Khí Huyết Đan bổ sung khí huyết, lúc này mới bay lên tầng thứ chín mươi tám.

Giúp cô độ kiếp sao?

"Hi hi, bạn học An Lâm, sau này cậu nhất định phải giúp tôi độ kiếp nhé!'' Tô Thiển Vân cũng cười ngọt ngào, vẫy tay tạm biệt.

Khổng Mặc Hàn nhìn hình dạng kiếm ý hoàn hảo của Liễu Thiên Huyễn, cười gật đầu, như trút được gánh nặng nói: "Như vậy, chúng ta bắt đầu đi."

"Được." Trường kiếm Hàn Băng của Liễu Thiên Huyễn vung ra, cực hàn không màu lập tức khuếch tán.

Cơ thể cô giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ, tơ tằm màu xanh mềm mại như mây như sương sớm, quấn quýt lấp lánh quanh cơ thể mềm mại, mũi kiếm bén nhọn đáng sợ xếp trong không khí, làm cả không gian cũng không kìm được run rẩy.

Một đường xẹt ngang không khí đánh về phía Không Mặc Hàn, kiếm chưa tới, trời đất sớm đã bị một kiếm này rạch một đường.

Khổng Mặc Hàn thấy thế, con ngươi co rút, mạnh mẽ tránh thoát khỏi phạm vi phong tỏa cực hàn, hai tay cầm kiếm chém một đường về phía Liễu Thiên Huyễn, kiếm quang xanh biếc xuyên qua hư không.

Keng!

Tiếng động giống như va vào ngọc thạch vang lên, kiếm quang bích sắc của hắn bị một ảo ảnh màu lam chém thành hai nửa.

Thật nhanh! Khổng Mặc Hàn thấy một đường kiếm bất ngờ đánh úp về phía hắn, vội vàng thi triển thuật pháp lui về sau, kết quả phát hiện tốc độ của hắn càng chậm, còn bóng dáng kia mỗi lúc một nhanh.

Phong tỏa cực hàn!

An Lâm đang ở thứ chín mươi tám, cô muốn càng ngày càng tiến gần đến thiếu niên kia, không muốn thua kém chút nào.

Liễu Thiên Huyễn cầm lấy thẻ bài, cười nhạt.

Bạch Chung lại bế tắc rồi.

Kỳ lạ, những lời nói này sao lại quen như vậy??

"Được, được, được! Vậy cô đi đi, không chịu thiệt chút nào, không nhận chút thất bại, làm sao có thể trưởng thành!'' Bạch Chung tức giận đưa thẻ bài số chín mươi bảy cho Liễu Thiên Huyễn.

Bạch Chung lại bị nghẹn họng, không hiểu sao buồn bực trong lòng.

Một đốm sáng màu lục rơi vào giữa trán Liễu Thiên Huyễn.

Liễu Thiên Huyễn đứng yên bất động, cô có được đạo kiếm cổ thể, rất nhanh đã lĩnh ngộ được thực ý của kiếm chiêu Trích Thủy, cảm kích khom người nói với Khổng Mặc Hàn: "Đa tạ tiền bối."

Khổng Mặc Hàn vừa lòng cười: "Cô có tư chất hơn người, khiến tôi hận không thể truyền thụ tuyệt học cả đời cho cô."

Thân thể của hắn chậm rãi biến mất, giọng nói càng lúc càng yếu, cuối cùng như một trận gió bay đi.

Bạch Chung xuất hiện, có chút phiền muộn nhìn cô gái trước mặt, đưa ra một đống thẻ bài: "Liễu Thiên Huyễn, chúc mừng cô đã vượt qua thi luyện, bây giờ cô có thể chọn một tầng khác."

Liễu Thiên Huyễn không chút nghĩ ngợi, chọn một tấm thẻ bài số chín mươi bảy.

Bạch Chung thấy thế lại sửng sốt, sau đó mở miệng nói: "Cô vừa mới đột phá Hóa Thần sơ kỳ, không suy nghĩ lại sao? Dù cô có thiên phú yêu nghiệt, cũng cần thời gian để phát triển, lựa chọn tầng chín mươi bảy, thật sự không có phần thắng... "

"Ha ha... Ông lão, lúc trước ông cũng nói với tôi là tầng chín mươi mốt không có cửa thắng đâu!'' Liễu Thiên Huyễn cười hì hì nói.

Bạch Chung: "... "

"Thật lợi hại... " Khổng Mặc Hàn vui mừng cười, thân thể bắt đầu tiêu tan, "Kiếm chiêu Trích Thủy tôi truyền cho cô sau đây, tiếp thu cho tốt!''

Hai tay thon dài trắng như tuyết buông xuống, cổ tay trắng noãn chuyển động, trường kiếm Hàn Băng trong tay đã hóa thành một vũng nước trên mặt đất, gọn gàng linh hoạt, thậm chí cả Khổng Mặc Hàn cũng bất lực mà nhìn.

Liễu Thiên Huyễn nhanh chóng đến phía sau lưng Khổng Mặc Hàn, ý phục màu lam hồng nhạt vẫn nhẹ nhàng phấp phới như trước, mang theo từng trận bông tuyết bay lượn.

Một kiếm mang theo kiếm ý tuyệt hàn rơi xuống, chém cơ thể Khổng Mặc Hàn thành hai nửa.

"Rào rào!''

Khoảng cách càng gần, lực lượng đóng bắn không gian càng mạnh!

Ngoài tháp Tiên Linh, mấy ngàn sinh viên nhìn thấy Liễu Thiên Huyễn dùng tốc độ rất nhanh đánh bại Khổng Mặc Hàn, đều hoan hô, bây giờ Ngũ đại tinh anh sinh viên, chỉ còn lại một mình Liễu Thiên Huyễn, tất nhiên bọn họ đều hi vọng Liễu Thiên Huyễn có thể dành được thành tích tốt nhất.

"Các cậu nói, Liễu học tỷ có thể phá vỡ kỷ lục của Vương học trưởng hay không?"

"Rất có khả năng, dù sao Liễu học tỷ đã tấn chức Hóa Thần, dựa vào thiên phú kiếm đạo của chị ấy, rất có khả năng sẽ thông qua chín mươi ba tầng thí luyện!"

"Này... "

Nhưng mà, những hình ảnh xuất hiện trên màn hình, khiến mọi người có chút không kịp phản ứng, sau đó là nổ tung.

"Trời ạ! Sao Liễu học tỷ lại chọn tầng chín mươi bảy?"

"Người được ghi chép tầng thứ chín mươi bảy đã bao lâu rồi không bị phá? Đoán chừng đã trên vạn năm chưa bị phá rồi đó?"

"Haizz, chị ấy vẫn quá xúc động, lúc trước Vương Huyền Chiến tư chất trời sinh ra sao, còn không phải là thua ở tầng thứ chín mươi ba sao, không phải lần này chị ấy tự tìm đường chết ư?"

Rất nhiều sinh viên lộ ra vẻ mặt tiếc hận, bọn họ còn hi vọng Liễu học tỷ có thể phá vỡ kỷ lục một lần nữa, không ngờ Liễu học tỷ lại nóng đầu, lựa chọn khiêu chiến tầng gần như không thể xâm phạm này.

Thiên Đế luôn âm thầm quan sát, chậc chậc lấy làm kỳ lạ, vẻ mặt đã nhìn thấu.

"An Lâm đúng là rất lợi hại, chính là hoa đào hơi nhiều... Không được, mình phải bảo Tiểu Tử chú ý nhiều một chút, vạn lần không được để hắn mê hoặc... "
Bạn cần đăng nhập để bình luận