Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1922: Chu Tước Tâm Nguyên

"Tứ Thánh Thú, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ là sự tồn tại cao nhất trong lòng sinh linh trên thế gian, bất tử bất diệt, mãi mãi trường tồn."

"Ta đại biểu cho sự duy nhất, cả thế gian này cũng chỉ có mình ta được xưng là Chu Tước."

Chu Tước Nữ Đế nhìn Hứa Tiểu Lan, chậm rãi nói: "Nhưng thật ra ta cũng không hoàn toàn là đại biểu duy nhất, trên thực tế, có thể xưng là duy nhất, không phải ta mà là cái này..."

Cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của Chu Tước Nữ Đế mở ra, phun ra một viên ngọc màu đỏ.

Viên ngọc vừa xuất hiện, cả đất trời đều đổi màu.

An Lâm nhìn thấy được ánh sáng mạnh mẽ còn chói mắt hơn cả ánh mặt trời từ trong viên ngọc. Ngọn lửa vô cùng thuần khiết bên trong chậm rãi chảy xuôi, vĩnh viễn không ngừng nghỉ. Hơi thở của năm tháng vĩnh hằng tràn ngập, giống như sự tồn tại từ thời vũ trụ sơ khai, không có thước đo nào có thể đo được sự vĩ đại của nó.

Hắn có cảm giác bản thân đang đối mặt với một vị thần linh tối cao bất diệt.

Vĩ đại, và duy nhất.

Tứ Thánh Thú... Cô cũng có thể trở thành một trong tứ Thánh Thú sao?

An Lâm ở bên cạnh đã sắp chết lặng.

"Tiểu Lan, cô cũng có thể trở thành Chu Tước, trở thành một trong tứ Thánh Thú!"

"Ta tin tưởng với sự trưởng thành của cô và tiềm lực ẩn sâu của ta, trong thời gian trăm năm ngắn ngủi với sự trợ giúp của Chu Tước Tâm Nguyên cô có thể nhanh chóng đi đến bước cuối cùng, đạt tới cảnh giới Sáng Thế, sau đó giành được thánh vị!" Chu Tước Nữ Đế nhìn Hứa Tiểu Lan, trong mắt có sự thưởng thức và tin tưởng.

"Mà sự tồn tại duy nhất vĩnh hằng của tộc ta không phải là ta mà là Chu Tước Tâm Nguyên."

À, không đúng, Tiểu Lan đâu có trứng.

Cảm xúc của Hứa Tiểu Lan càng dâng trào, một sự rung động phát ra từ trong huyết mạch của cô.

Được rồi, còn chưa đạt được cảnh giới Hợp Đạo viên mãn, bây giờ lại nhanh chóng tiến lên hai bước, trước tiên là cảnh giới Sáng Thế, sau đó là giành được thánh vị...

"Người nào có được Chu Tước Tâm Nguyên, người đó có thể giành được thánh vị, trở thành Chu Tước."

"Đây là Chu Tước Tâm Nguyên." Chu Tước Nữ Đế nói: "Nếu có thể dung hợp với Chu Tước Tâm Nguyên thì có thể giành được thánh vị, đây là điều mà tất cả cường giả ở tinh vực đều khao khát có được."

"Nhưng tôi... Tôi ngay cả cảnh giới Sáng Thế cũng không đạt được..." Hứa Tiểu Lan mở miệng nói.

Cô thật sự lo lắng cô đi con đường quá xa, An Lâm theo không kịp, còn lo lắng An Lâm sẽ không đi bên cạnh cô, lúc ấy lại cảm thấy bị sỉ nhục! Nhưng bây giờ, An Lâm có nguy cơ...

Giọng nói của Chu Tước Nữ Đế khiến lòng Hứa Tiểu Lan xúc động không dứt.

Ngộ nhỡ không theo kịp bước chân của Tiểu Lan thì phải làm sao bây giờ?

Bước một bước lớn như vậy, không sợ kéo đến hỏng trứng luôn sao?

An Lâm bỗng nhớ tới những gì trước đây Hứa Tiểu Lan nói với hắn.

Hứa Tiểu Lan lại tỏ vẻ hoang mang, nói: "Còn một vấn đề nữa, vì sao ngài lại truyền lại thánh vị cho tôi, ngài muốn làm gì?"

Cơ mà hình như cũng không phải không được...

"Nhưng để tìm một người có tư cách thừa kế thánh vị thay ta, thật sự rất khó... Cho dù là Chu Tước Lục Tử cũng không có tư cách đó, ta lại gặp được cô..."

Hya kẻ ở rể được nhắc nhiều nhất trong lịch sử?

Mạc Hải trợn tròn mắt, trái tim Chu Tước Lục Tử giống như bị đâm mạnh mấy kiếm.

Từ An kiêu ngạo ngất trời, trở thành An ăn bám ư?

"Dùng máu của cô khơi thông Chu Tước Tâm Nguyên, Chu Tước Tâm Nguyên sẽ tỏa ra hào quang tương ứng, mỗi hào quang sẽ tương ứng với một cấp bậc phù hợp. Tổng cộng chia thành bảy cấp bậc khác nhau là đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, màu đỏ là cấp bậc cao nhất, cấp bậc thấp nhất là màu tím."

"Mau đến đây, trước hết cô hãy nghe theo hướng dẫn của ta, thử chạm vào Chu Tước Tâm Nguyên, xem thử nó có đồng ý hay không..." Chu Tước Nữ Đế cầm viên ngọc màu đỏ kia, phóng tới trước mặt Hứa Tiểu Lan.

Thật sự là như vậy sao?

Ôi không! Thật là nhục nhã!

Chu Tước Nữ Đế thâm tình nhìn Hứa Tiểu Lan, đưa bàn tay mềm mại, trắng như tuyết phủ lên tay cô, dịu dàng nói: "Có lẽ cô là người mà ông trời phái xuống cứu vớt ta!"

Hứa Tiểu Lan kinh ngạc nhìn Chu Tước Nữ Đế.

An Lâm giống như bị sét đánh, đứng bất động tại chỗ.

An Lâm đang chìm trong suy nghĩ miên man bất định.

"Cho nên thánh vị đối với ta giống như nhà tù vậy. Ta chỉ có thể truyền lại cho người thừa kế tiếp theo mới có thể loại bỏ lực lượng trấn áp của Bàn Cổ, thoát khỏi trói buộc đáng sợ này."

"Bàn Cổ trấn áp ta, không chỉ có ta bị thương mà còn giở thủ đoạn trên thánh vị, chèn ép lực lượng của ta, chỉ cần ta còn là Chu Tước thì thánh vị là vật trấn áp ta, không bao giờ biến mất."

Trên mặt Chu Tước Nữ Đế tràn ngập ý cười, cuối cùng lộ ra chút buồn rầu: "Nói đến chuyện này thì rất dài, nói ngắn gọn thì thánh vị đối với ta là một gánh nặng."

"Cô thử độ thích ứng với Chu Tước Tâm Nguyên, nếu đạt tới cấp bậc màu vàng thì có thể luyện hóa nó, qua thử xem." Ánh mắt Chu Tước Nữ Đế nhìn cô gái áo xanh tràn đầy mong đợi và khích lệ.

Hứa Tiểu Lan đứng trước Chu Tước Tâm Nguyên.

Cô cảm nhận được sức mạnh vô cùng to lớn tỏa ra từ bên trong viên ngọc màu đỏ khiến cô rất muốn tiến đến chỗ lực lượng đó. Ánh sáng mạnh nhất, nhiệt độ cao nhất, vô cùng cao quý và thiêng liêng, hơn nữa còn là vật có một không hai.

"Đẹp quá..."

Hứa Tiểu Lan đưa tay chạm vào viên ngọc màu đỏ.

Ầm ầm!

Chu Tước Tâm Nguyên bỗng nhiên tỏa ra hào quang vô cùng chói mắt.

Màu sắc ban đầu là tím, sau đó nhanh chóng chuyển sang vàng, đạt tới cánh cửa luyện hóa.

Trên mặt Hứa Tiểu Lan mới vừa hiện lên nét vui mừng thì lúc này hào quang lại chuyển từ màu vàng sang màu cam.

An Lâm chứng kiến cả một màn này, cảm thấy vô cùng kì lạ.

"Không nhanh, không nhanh, ta đã chuẩn bị tốt tất cả cho cô, đợi cô bước lên ngôi vị tối cao, đó là lựa chọn vẹn cả đôi đường, tới đây, đi theo ta!" Chu Tước Nữ Đế nói xong lập tức kéo Hứa Tiểu Lan đi theo một hướng.

Cô còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt mà.

"Hả? Nhanh vậy sao?" Hứa Tiểu Lan hơi ngạc nhiên.

"Tiểu Lan! Đi, bây giờ ta để cô thừa kế thánh vị của ta!" Chu Tước Nữ Đế kéo tay Hứa Tiểu Lan, vẻ mặt thân thiết nói.

Nhưng dù họ bị cấm nói chuyện nhưng cổ của họ vẫn cao thẳng, kiêu ngạo nhìn Hứa Tiểu Lan, cũng không biết là tự tin ở chỗ nào.

Hào quang Chu Tước Tâm Nguyên bắt đầu trở nên đậm hơn, sau đó dần dần từ màu cam chuyển sang màu đỏ, hào quang màu đỏ giống như vo số chất lỏng chậm rãi chảy ra bốn phía.

Chu Tước Nữ Đế thấy vậy, vẻ mặt lần đầu tiên có hơi thất lễ, hơi thở dồn dập, sau đó ánh mắt nhìn Hứa Tiểu Lan càng trở nên nóng rực.

"Cái này... Đây là tôi đạt được cấp bậc thích ứng cao nhất sao?" Hứa Tiểu Lan vui sướng không thôi.

"Chỉ là màu đỏ mà thôi, có cái gì đáng để kiêu ngạo chứ!"

"Chắc là người nhà quê chưa từng thấy qua việc đời."

"Chu Tước Nữ Đế đại nhân của chúng ta và cô có cấp bậc thích ứng cùng là màu đỏ, đó là vì cấp bậc thích ứng cao nhất chỉ tới màu đỏ, nếu không thì màu sắc cấp bậc thích ứng của Chu Tước Nữ Đế đại nhân chúng ta chắc chắn sẽ hơn hẳn."

Mấy bình giấm Chu Tước Lục Tử ở bên cạnh châm chích.

"Được rồi! Không được phép nói chuyện!" Chu Tước Nữ Đế bỗng nhiên quát một tiếng.

Chu Tước Lục Tử đang hưng phấn nói chuyện lập tức câm như hến, không nói được lời nào.

Ầm!

Bỗng nhiên, huyết mạch Chân Long trong cơ thể Hứa Tiểu Lan bỗng trội lên hơn huyết mạch Chu Tước.

Chu Tước Nữ Đế cười tươi, đang chuẩn bị nói chuyện.

Cô đâu biết rằng cho dù là Chu Tước Lục Tử có huyết mạch đứng đầu khi tham gia đánh giá của Chu Tước Nữ Đế cũng chỉ tới cấp bậc thích ứng là màu xanh lục mà thôi, màu cam đã là cấp bậc thích ứng vô cùng biến thái rồi.

Trong lòng Hứa Tiểu Lan kiên định, màu cam có thể xem là vĩ đại rồi phải không, dù sao màu vàng là có thể luyện hóa rồi mà.

"Không ngờ tư chất lại tốt như thế..." Chu Tước Nữ Đế bất ngờ nhìn Hứa Tiểu Lan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận