Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2017: Trăng sáng đất phủ sương.

Cửa khoang của chiến hạm Tinh Hỏa chợt bật mở.

Ngay sau đó, hắc long vô cùng to lớn bay vút ra từ trong khoang.

Thân dài đến mấy ngàn trượng, vảy cứng vô cùng, mạo hiểm xông ngang đánh dọc giữa những đường vây công kích của tộc Tân Kiến, đánh thẳng cửa trận của tộc Tân Kiến.

"Là chân long của tứ Cửu Thiên Tông!"

Quân canh cửa thấy cảnh này hưng phấn hô lớn, vui sướng như thể phát điên.

"Quá tốt, không ngờ rằng bọn họ lại cùng tới!"

Vốn còn tưởng rằng cấp Hợp Đạo, Đại Năng Siêu Cấp vẫn còn trú đóng ở tiền tuyến phía Đông, không ngờ lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ Tứ Cửu Tiên Tông sớm đã dự được rằng kẻ địch vô cùng lợi hại?

"Giữ nguyên trận pháp!"

Đám Tân Kiến vôi vàng dùng song kiếm chém về phía kì lân.

Ngay sau đó, lửa thần phủ kín cả khoảng trời cao.

Một giọng nói tanh máu chợt vang lên.

Đông Phương Tráng Thực là tồn tại đỉnh cao của Hợp Đạo, đối phó với đám người tộc Tân Kiến chỉ bằng 600% của Hợp Đạo sơ kỳ chỉ giống như là treo một tên nhóc lên đánh vậy.

Nhưng một hồi sau.

Nữ đế tộc Tuyết nữ đâm thủng lực lượng đằng chuôi của tộc Tân Kiến, đánh một chưởng lên đầu bọn chúng, đánh nát thân thể đối phương như thể băng vụn.

"Mau phản kích, đối phương chỉ là hai tên Hợp Đạo mà thôi."

Ngọn lửa phượng hoàng cao quý thuần khiết vô tận xuất hiện trên chiến trường, hai cánh rung lên, lửa thần hội tụ thành gió bão, khiến mấy vị tôn giả mạnh nhất của tộc Tân Kiến đi lùi.

"Ai nói chỉ có hai Hợp Đạo?"

Chúng binh của tộc Tân Kiến sau giây phút hoảng loạn ngắn ngủi bắt đầu hình thành trận pháp đánh trả.

"Kỳ Lâm Phá Thiên!" Hai móng của con Kỳ Lân màu máu bừng bừng nhiệt huyết, hóa thành những tia máu thông thiên, xé cả người cả song kiếm của tộc Tân Kiến thành những mảnh vụn

Tiêu Trạch Tiêu Đồ, phượng hoàng Tiểu Hoàng, Đông Phương Tráng Thực, nữ đê tộc Tuyết nữ, Thượng Quan Nghệ,... sáu vị Hợp Đạo của Tứ Cửu Tiên Tông đều đã xuất đầu lộ diện hết! Từng người trong số bọn họ đều là những người xuất sắc trong Hợp Cảnh đạo, đối mặt với Tân Kiến tộc đã suy yếu có thể nói là đơn phương ép chết.

Ngay sau đó, một con kỳ lân toàn thân đều là huyết khí vấn vít nhảy từ trong boong thuyền ra, hóa thành một tia máu với sát khí ngất trời đáng thẳng về phía đám người tộc Tân Kiến đang cầm song kiếm trên tay.

Kiến Thiên Thần cũng không còn cách nào để bình tĩnh nữa.

Hai ánh chớp màu xanh da trời xinh đẹp xé đôi bầu trời mênh mông.

Thượng Quan Nghệ càng thẳng tay hơn, người cô như thể một cây kiếm đâm vào chuến trận của tộc Tân Kiến, hơi lạnh đặc biệt của băng bộc phát, nhiệt độ lạnh giá uy lực vô cùng, khiến cho một phần tộc Tân Kiến chết rét, ba phần bị đóng băng.

Tất cả những thứ trước mắt đều là mưu kế của con đàn bà ác độc đó.

"Tất cả những thứ này đều được các ngươi tính toán sẵn rồi sao? Cố ý ẩn nấp dẫn dụ chúng ta thả lá bài ngửa ra, một lưới bắt hết..." Kiến Thiên Thần cắn chặt hàm răng, sắc mặt trầm xuống.

Tộc Tân Kiến không còn có thể tái sinh, tái sinh tới lúc nào thắng thì thôi.

Đây chính là thực lực thực sự của đệ nhất tông môn ở giới Cửu Châu sao?!

Kết quả... một tòa thành Nhân tộc nhỏ nhoi cũng không lấy được? Ngoài ra toàn bộ tộc Tân Kiến đều chết sạch?

Tứ Cửu Tiên Tông lại có nhiều nhân vật có thực lực mạnh như vậy sao?

Nó không phải là một thiên thần vô cảm, ngược lại, nó là kết tinh của sinh mạng và quyền lực của tộc Tân Kiến, hết sức dư thừa tình cảm, tình cảm ấy khiến nó không thể nào chấp nhận sự sỉ nhục từ lần chiến bại này.

Kiến thiên thần tuyệt đối không chấp nhận loại thất bại như vậy.

Không! Điều này thực sự là một nỗi sỉ nhục to lớn!

Nếu như Bạch Lăng không thả Ly Thiên Cầu thì ba mươi sáu người tộc Tân Kiến bọn họ có thể đánh ngang tài ngang sức với Tứ Cửu Tiên Tông, nhưng Ly Thiên Cầu vừa ra, tộc Tân Kiến căn bản là không có khả năng chống đỡ.

Nhưng nếu chọn chết vào lúc này, chỉ có thể thất bại.

Lựa chọn tới ưu chềnh ềnh trước mắt nhưng khi Kiến thiên thần nhìn từng người trong tộc Tân Kiến bị tàn sát, thấy mầy tên Nhân Tộc chấn thủ ThànhThu Diệp hoan hô phấn khích không thôi, nó cảm thấy xấu hổ tới mức phát run toàn thân.

Đây là trận chiến đầu tiên của nó, là trận chiến đầu tiên của tộc Tân Kiến, có ý nghĩa hết sức to lớn, bọn họ vốn dĩ phải huyết tẩy Cửu Châu, náo loạn Đại Lục mới đúng.

Nó biết, nếu nó biết trước tình trạng cụ thể về chiến lực cao cấp của Tứ Cửu Tiên Tông,, chắc chắn nó sẽ không để tộc Tân Kiến liều mạng với bọn chúng, nói không chừng sẽ lập tức lui binh, cẩn thận tính toán.

Lí trí nói cho nó hay, lựa chọn thỏa đáng nhất hiện giờ chính là rút binh ngay lập tức, biết được đòn sát thủ cùng với lực chiến cụ thể của đối phương, có thể chuẩn bị đầy đủ để lần sau tái chiến.

Hiện tại, trước mắt Kiến Thiên Thần chỉ có hai lựa chọn, một là liều mạng với bọn họ, hai là lập tức rút binh, không để ý đến sống chết của đám tộc Tân Kiến kia.

Hay là do quá sơ suất... trước kia quá khinh thường Tứ Cửu Tiên Tông...

"Roạt!"

Người nó hóa thành một luồng sáng đen nhánh, chợt phóng về phía Ly Thiên Cầu trên bầu trời.

Liều mạng!

Chỉ cần phá vỡ Ly Thiên Cầu, bọn chúng có cơ lật bàn!

Ầm!!

Lúc này, chiến hạm Tinh Hỏa phóng một quả pháo diệt Tinh Hỏa khổng lồ về phía Kiến Thiên Thần đang lao tới.

"Vạn Kiến Thiên Thực!" Kiến Thiên Thần thấy pháo binh đánh tới, tay phất một cái, sương mù phun ra từ lòng bàn tay, như con rồng cắn mất quả cầu năng lượng trước mặt.

Quả cầu uy lực cuồn cuộn màu tím chìm vào giữa màn sương rồi bị ăn mòn tới rỗng, năng lượng không hề bị đánh tan hay đảo phương hướng mà bị cắn nuốt hóa hư không.

Đúng vậy, con đê ngàn dặm còn bị hủy bởi tổ kiến, đám sương mù của Kiến Thiên Thần kia thực ra chính là vô số con kiến nhỏ có sức chiaams đoạt kinh khủng cắm vào trong, có thể nhìn thấy, cắn thủng những vật chất kiên cố mạnh mẽ nhất, ngoài ra những đồ vật cắn thủng còn không giới hạn dạng vật chất, bao gồm cả đạo pháp và năng lượng.

Pháo diệt Tinh Hỏa khổng lồ bị vô số con kiến nhỏ cắn xé tới gần như hao hết, sau đó phi thẳng tới Ly Thiên Cầu, hiển nhiên là định xử lí Ly Thiên Cầu.

"Mở hết Ma Pháp! Dốc toàn lực, toái tinh!!" Liễu Thiên Huyễn quát to một tiếng.

Oành!!

Lòng Kiến Thiên Thần tính đường lui.

Trốn chứ?

Không thể phủ nhận rằng Tứ Cửu Tiên Tông quá mạnh mẽ kì quặc.

Kiến thiên thần còn có một đặc tính của tộc Kiến, đó chính là sức mạnh vô cùng lớn, nói riêng về sức mạnh, nó chưa từng run sợ trước ai.

Nhưng giờ phút này, nó nghe được tiếng xương mình vỡ tan một cách rõ ràng.

Ngay sau đó quả cầu đen uốn cong tay nó, sau đó ầm ầm nện nên thân thể nó, ép người từ thẳng bằng trở nên cong vẹo, sau đó nghiến ép tung người ra xa.

"Hừ, ai cho ngươi cái tự tin có thể ngăn cản đại bác Toái Tinh của ta, chờ bị nghiền thành vụn đàng hoàng đi." Liễu Thiên Huyễn vô cùng đắc ý cười, bàn về khả năng điều khiển chiến hạm Tinh Hỏa thuần thục làm gì có ai bằng cô. Khi hiểu ra đặc tính của Vạn Kiến Thiên Thực mà Kiến Thiên Thần sử dụng, cô đổi phương thức công kích, hôm nay nhìn lại đúng là nhận được hiệu quả kì diệu.

Kiến Thiên Thần bị quả cầu đen đánh bay ra hơn hai ngàn dặm mới dừng lại.

Nó đau đớn như thể bị phanh thây, không nhịn được khạc một ngụm máu ra.

Quả cầu này không chỉ có động lực cực hạn, mà còn có một năng lượng phá thiên thuẩn túy vô cùng thuần khiết, như vậy mới có thể phá vỡ quyển cước phòng ngự của nó, khiến nó trọng thương.

Nhưng nó không hiểu, lực phá thiên sao có thể tồn tại trên một chiếc chiến hạm không có sinh mạng, chẳng lẽ đây là khoa học hắc ám?

Kiến Thiên Thần không ngờ mình thân là người trời mà lại bị một chiến hạm đả thương. Điều này làm nó xấu hổ khó chỉ. Chỉ là một cái đập này cũng khiến nó hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

Kiến Thiên Thần đánh một quyền về phía trái cầu, động năng kinh khủng va chạm tới chấn động, không gian trong chu vi ngàn dặm cũng nổ ra từng đường nhìn mà giật mình.

Kiến Thiên Thần lại ra chiêu Vạn Kiến Thiên Thực muốn cắn nát quả cầu kim loại kia, kết quả là mới cắn được mấy kẽ hở, trái cầu đó đã lao tới trước mặt Kiến Thiên Thần, tốc độ thực sự quá nhanh.

Chiến hạm Tinh Hỏa thiên vầ đại pháo, chợt phóng ra một quả cầu kim loại đen xì đặc thù, nó có tốc độ bằng 1/10 tốc độ ánh sáng, tốc độ đã kinh khủng, chất lượng cực hạn, đại biểu cho điều đó là động năng cực hạn, một quả có thể đánh thủng, thậm chí là có uy lực đánh nát cả một tinh cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận