Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2302: Biển địa ngục

Đầu óc Hoa Thần Nữ bắt đầu trở nên trống rỗng.

Cái khuôn mặt cậu bé tươi cười bên trong miệng Địa Ngục Khuyển đã nhanh chóng bắn ra, tựa như một đạo điện quang, trong nháy mắt đã đánh vào đầu của Hoa Thần Nữ!

"Gâu?"

Địa Ngục Khuyển trơ mắt nhìn thiếu nữ ở trước mắt bị nổ đầu, cảm thấy vô cùng bối rối.

Đây là cái tình huống gì, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao Tam Sinh Linh lại sống lại?

"Hì hì hi. . . " cậu bé màu u lục nhếch miệng cười, "Rất bất ngờ?"

Cậu bé dùng một ngón tay chém vào hư không, thân thể của thiếu nữ không đầu đã bị chém thành hơn vạn đoạn. Một luồng khí tức nguyên lực lập tức hoàn toàn hủ hóa và ăn mòn thân thể thiếu nữ.

Tam Sinh Linh thấy Địa Ngục Khuyển càng ngày càng xấu hổ và giận dữ, liền cười ầm lên, cười đến lúc mọc thêm hai cái đầu, một lần nữa biến thành dáng vẻ ban đàu, sau đó đột nhiên tung ra một quyền, đánh cho Địa Ngục Khuyển bay xa cả trăm dặm.

Hoa Thần Nữ che dù, váy ngắn tung bay, lộ hai chân tuyết trắng thẳng tắp, thong dong lững thững mà đi về phía Tam Sinh Linh.

"Kể từ lúc ngươi nuốt đầu của ta, ta liền dùng phương thức tự bạo để dung nhập hạt giống bản thể vào bên trong thân thể của ngươi một cách bí ẩn. Trước đó các ngươi đã nhìn thấy ta tách ra làm ba, đó chỉ là bí pháp phân thân mà thôi, thực lực tuy mạnh, nhưng thời gian hạn chế rất ngắn."

Tam Sinh Linh ngẩng đầu, phát hiện bách hoa dù trên bầu trời vẫn đang chuyển động, hơn nữa rủ xuống rát nhiều huyết tuyến, đám huyết tuyến kia quấn giao lẫn nhau, phân hoá ngưng tụ, rồi lại biến thành Hoa Thần Nữ xinh đẹp như hoa.

Không chỉ có như thế, hắn còn chậm rãi nói.

"Thì ra là. . ."

Địa Ngục Khuyển giận tím mặt, chợt đánh về phía cậu bé.

Tam Sinh Linh thấy Hoa Thần Nữ sống lại,

"Biết tại sao ta không chết không?"

Lúc này tốc độ của cậu bé cực nhanh, không ngừng xê dịch trong hư không, mỗi một lần đều là Địa Ngục Khuyển sắp bổ nhào cắn được hắn, thì hắn liền nhanh chóng tránh thoát, vui vẻ trêu chó ở trên bầu trời.

"Thì ra là như vậy, mượn hơi thở của Địa Ngục Khuyển, che dấu hơi thở của mình, chẳng trách ta không phát hiện ra. . . " một cái âm thanh nhẹ nhàng yêu mị đột nhiên truyền đến.

Hoa Thần Nữ chưa trả lời, giữ vững vẻ lạnh lùng, bước chân không ngừng.

"Ta rút vào trong cơ thể của ngươi, chính là để có thể tới gần thiếu nữ có động tác rất bén nhạy kia. . . Ta còn muốn cảm ơn ngươi đó, cảm ơn ngươi trợ công, giúp cho ta thành công."

Tam Sinh Linh tung ra song chưởng, lòng bàn tay bốc cháy lên rồi lục diễm âm u: "Lần này, ta sẽ không cho ngươi cơ hội sống lại!"

Kéo kéo khóe miệng.

"Bách hoa dù, mới là bản thể?"

Tam Sinh Linh ngây ngẩn cả người, Hoa Thần Nữ đang làm gì thế này? Bản thể của hắn đã không ở trong Địa Ngục Khuyển nữa rồi, làm sao đột nhiên lại đánh nhau?

Ầm! ! !

Cây dù vô tình rơi xuống, Địa Ngục Khuyển kêu gào thảm thiết.

"Gâu gâu gâu! " Địa Ngục Khuyển bị Tam Sinh Linh đánh bay, vội chạy tới bên cạnh Hoa Thần Nữ, trên mặt tràn đầy vẻ tủi thân và tự trách.

"Con chó đần độn! Dám để cho người ta lợi dụng này!"

Hoa Thần Nữ cười nhạt: "Ta cũng vậy. . ."

Cô gái này, thật là xấu tính không ngờ! Đánh chó để trả thù cho chuyện trước đó? Đúng là Địa Ngục Khuyển bị lợi dụng, nhưng cũng không nên bị đánh như thể này chứ?

Tiếng la tức giận của Hoa Thần Nữ, đã giải đáp sự nghi ngờ của Tam Sinh Linh.

" Dám để cho người ta lợi dụng này ! ! !". . .

Hoa Thần Nữ thu dù, thấy Địa Ngục Khuyển chạy đến, khóe miệng hơi nhếch lên, tại thời điểm Địa Ngục Khuyển nhào tới trước mặt cô, cái dù kia đột nhiên rơi xuống.

Bộp bộp bộp ! ! !

"Ngao ngao ngao. . ."

Cây dù liên tục rơi xuống, điên cuồng đập vào Địa Ngục Khuyển.

Địa Ngục Khuyển vội vàng không kịp phòng bị, cả đầu và thân thể đều bị cán dù đập trúng, máu tươi bắn ra tung tóe, trông như sắp chết đến nơi rồi.

"NGAO...OOO. . ."

Ầm! !

Lúc này, Hoa Thần Nữ đã lại vung dù lên, sau đó lại rơi xuống.

Rất nhanh, Địa Ngục Khuyển đã bị đánh cho không thể nhận ra hình dáng ban đầu, tiếng gầm của cũng âm trầm lạnh lẽo hơn, phảng phất là âm thanh từ trong địa ngục bay tới.

Hoa Thần Nữ tiếp tục cầm dù đánh xuống.

"Phập phập! " một cái cự trảo huyết nhục khổng lồ, chắn trên đầu của Địa Ngục Khuyển, đỡ lấy công kích của Hoa Thần Nữ.

Một cái đại môn màu đen khổng lồ cao khoảng ba vạn trượng, chẳng biết đã xuất hiện ở phía sau Địa Ngục Khuyển từ lúc nào, trên chiếc cổng có chạm khắc hình thù của đủ loại ác quỷ dữ tợn.

Hoa Thần Nữ thấy một màn như vậy, không chỉ có không có kinh ngạc, ngược lại còn nở nụ cười: "Cửa địa ngục, rốt cuộc cũng xuất hiện rồi."

"Graoooooo! ! " Địa Ngục Khuyển rống giận đánh về phía Hoa Thần Nữ.

Hoa Thần Nữ cũng không thèm liếc nhìn, vung dù đánh xuống.

Ầm ầm! ! !

Địa Ngục Khuyển bị cô đánh nổ.

Biển máu đang điên cuồng mở rộng phạm vi.

"Nhìn thấy không? Đây mới là tác dụng thật sự của Địa Ngục Khuyển, đây mới là lực lượng thật sự của thập đại thái cổ. " Hoa Thần Nữ xinh đẹp đứng thẳng tại bên cạnh cửa địa ngục, quan sát Tam Sinh Linh giãy giụa ở trong biển máu, nhàn nhạt lên tiếng, "Thoải mái hưởng thụ sự hành hạ của biển địa ngục đi."

Phạm vi biển máu từ trăm dặm biến thành ngàn dặm, từ ngàn dặm biến thành vạn dặm.

Cách cửa địa ngục còn đang mở ra.

Quanh thân Tam Sinh Linh có nguyên lực màu u lục dao động, có thể ngăn cản loại công kích này, nhưng mà điều đáng sợ là số lượng quái vật tựa như vô tận, diệt hết đám này lại nhảy ra đám khác, đánh thế nào cũng không xong.

Vô số ác quỷ và ma quái xuất hiện từ trong biển máu, thực lực của bọn chúng rất cường đại, thủ đoạn tàn nhẫn, cắn xé về phía Tam Sinh Linh, dường như muốn xé thân thể đối phương nát bấy.

"Chẳng trách ta vẫn luôn có cảm giác Địa Ngục Khuyển yếu đến mức có phần kỳ cục, thì ra tác dụng của nó chính là để huyết tế cánh cửa này? Thú vị, rất thú vị. . . " cái đầu phải mỉm cười.

"Còn chờ cái gì, mau phá hủy cái cửa đi! " đầu trái hét lớn một tiếng.

Thân hình Tam Sinh Linh vừa động, chính là cách không tung một quyền về phía cánh cửa kia.

Nguyên lực màu u lục hóa thành một đạo cầu vồng vút không, hung hăng rơi đập ở trên cửa, nhấc lên năng lượng bạo phá kinh thiên.

Đại môn ba vạn trượng kia không bị đánh sụp, ngược lại còn bị đánh mở ra.

Ngay sau đó, Tam Sinh Linh thấy cự lượng Huyết Hà phun trào ra từ bên trong đại môn, trải khắp đất trời mà đến, trong nháy mắt nuốt sống bầu trời, nuốt sống biển Bạch Quỳnh, biến toàn bộ thế gian thành biển máu!

"Đây là cái gì? ! " Tam Sinh Linh sợ hết hồn.

Tiếp theo trong nháy mắt, chính hắn cũng bị Huyết Hà vô tận kia nuốt hết.

Huyết Hà ẩn chứa khả năng ăn mòn và độc tính cực kì khủng bố. Tam Sinh Linh rõ ràng là linh thể, nhưng thân thể lại bắt đầu có dấu hiệu hư thối mà mục rữa.

Vẻ mặt của cái đầu giữa của Tam Sinh Linh trở nên ngưng trọng.

"Dùng sinh mệnh của Địa Ngục Khuyển, để huyết tế cánh cửa kia!"

"Đây. . . Đây là huyết tế!"

Lúc này, máu của Địa Ngục Khuyển bắn ra, toàn bộ tưới lên cánh cửa khổng lồ kia, khiến cho hình ác quỷ chạm khắc phía trên cách cửa tỏa ra hào quang yêu dị màu đỏ.

Nó có thể cảm giác, đúng là Địa Ngục Khuyển bị giết chết rồi, bị Hoa Thần Nữ đánh chết tươi.

"Làm cái trò gì thế này. . . " đầu trái của Tam Sinh Linh cau mày nói.

Lưu Kim đang giao chiến cùng thiên nhân, cũng bị kéo ra khoảng cách.

"Những kẻ điên này, cũng quá khoa trương đi?"

Lưu Kim vừa chiến đấu với thiên nhân, vừa di chuyển ra xa, nhìn biển máu điên cuồng khuếch trương trước mắt, như vĩnh viễn không dừng, không khỏi lên tiếng cảm khái.

Dù chỉ đứng ở bên rìa thì vẫn có thể thấy ác quỷ cùng ác ma dữ tợn đang du động, dường như muốn nhắm người mà cắc, chỉ quan sát thôi, đã cảm thấy toàn thân run lên, càng đừng nói đến Tam Sinh đang chìm trong biển địa ngục. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận