Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 703: Cơ duyên lớn trời ban

"Ừ? Còn có năm hơi thở rất mạnh! Mọi người phải cẩn thận đấy."

Đội trưởng đội bảo vệ lãnh thổ của hoàng thất Thanh Mộc cau mày, nghiêm nghị mở miệng nói.

Đám người Tô Thiển Vân nghe vậy thì đều đề cao cảnh giác, ngay cả đội phó Đông Quách cũng cẩn thận hẳn lên.

Đội trưởng tên là Tô Văn Quân, là hoàng thúc của Tô Thiển Vân, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, là cường giả Phản Hư uy tín lâu năm ở hoàng thất Thanh Mộc, tất cả mọi người đều lấy ông dẫn đầu.

Mọi người nhanh chóng bay đến trung tâm vùng đất Lạc Hoàng, nơi đó có hào quang ánh kim tràn ngập, nguyên khí nóng bỏng hóa thành Viêm Long bay lượn ở bốn phía, uy thế cực kỳ đáng sợ.

Tô Văn Quân dừng bước, nhìn xung quanh.

Nơi này có năm thế lực hoàn toàn bất đồng, bọn họ vẫn đang bay trên không trung, nhìn vật gì đó trong ngọn lửa với ánh mắt sáng quắc.

Rõ ràng năm người cầm đầu đều có hơi thở mênh mông thâm thúy của đại năng cảnh giới Phản Hư.

Hơn nữa hắn tin tưởng sau này mình sẽ càng ngày càng mạnh, một ngày nào đó hắn sẽ có thể sánh ngang, thậm chí là vượt qua những cường giả đứng đầu một tông này. Nếu tu tiên mà không có đạo tâm, không có niềm tin hướng về phía trước, vậy thì đừng có tu tiên nữa.

Hoàng thất Thanh Mộc bọn họ tuy đang xưng vương xưng bá ở Tử Tinh châu, nhưng mà chuyện này cũng không có nghĩa là những tông môn còn lại sẽ cúi đầu nghe theo, nếu thật sự có cơ duyên lớn, ai còn quan tâm anh có phải là đại ca không, nhất định là mọi người sẽ gắng hết sức cướp lấu.

Rất yếu sao?

Tô Văn Quân nghe vậy thì gật đầu, có thể nhiều thêm chiến lực tóm lại vẫn là chuyện tốt.

Đông Quách nhìn năm đại năng cảnh giới Phản Hư kia, trên trán có mồ hôi lạnh thoáng toát ra: "Thiên Ma tông, Phi Thần tông, Hồng Lâu cốc, Tuyệt Mệnh tông, Sương Nhật tiên tông... Đều là tông phái đứng đầu Tử Tinh châu, không nghĩ tới tông chủ của bọn họ cũng tới."

Bởi vì lần cơ duyên này thực sự là quá lớn, thế nên Tô Văn Quân dám khẳng định, các tông môn kia nhất định là sẽ không nể mặt lưu tình, cho dù phải đánh một trận oanh liệt cũng quyết phải đạt được!

"Mang thiếu người đi rồi..." Tô Văn Quân nheo mắt, quay đầu nhìn về phía chàng trai có dung mạo cực kỳ tuấn tú, mở miệng nói: "Tín Nhi, nói với hoàng thất một tiếng, xem thử có thể điều thêm một hai vị cường giả cảnh giới Phản Hư tới đây để giữ thể diện hay không chống!"

Đánh không lại ư? Cùng lắm thì cướp xong rồi bỏ chạy thôi!

Những tông chủ dẫn đội này đều là đại năng cảnh giới Phản Hư thành danh đã lâu, Đông Quách bấm tay tính toán, trong năm người kia, không có một ai mà hắn có thể đánh lại... Dù sao hắn cũng chỉ mới bước vào cảnh giới Phản Hư, đoán chừng chỉ có thể bắt nạt một số người có cảnh giới thấp hơn hắn mà thôi.

"Vâng!" Chàng trai kia cung kính đáp một tiếng, lập tức bắt đầu liên lạc.

"Nhị hoàng thúc, phụ hoàng con nói rằng đại năng cảnh giới Phản Hư có thể điều tới kịp thời, trước mắt chỉ còn lại có đại tướng quân Long Quỳ ôi." Chàng trai tuấn mỹ đến cực điểm kia mở miệng nói.

Mảnh đất trung tâm có cái gì chứ?

Không, cảnh giới Phản Hư có thể quét ngang đại năng cảnh giới Hóa Thần, tuyệt đối không thể gọi là người yếu!

Là cái gì có thể khiến cho các tu sĩ Đạo Chi Thể, Dục Linh, Hóa Thần đều bằng lòng nhận lấy áp lực từ đại năng Phản Hư, chạy theo vịt? Thậm chí không tiếc đánh cược tính mạng của mình để đi tranh thủ?

Cũng chính là bởi vì như thế, hoàng tộc Thanh Mộc bọn họ mới phải tăng giá.

Không chỉ có năm tông phái đứng đầu kia, ngay cả tất cả các thế lực lớn nhỏ phân bố ở xung quanh cũng đang xắn tay áo lên, nhìn mảnh đất trung tâm với ánh mắt nóng bỏng, hy vọng có thể nhặt được tiện nghi ở dưới tay đại năng cảnh giới Phản Hư.

Con mẹ nó đó là một ví dụ rất sinh động đấy, thế nên hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên dồn dập lên.

Phượng Hoàng rơi xuống?

"Chúng ta cứ chờ ở chỗ này sao? Nếu như Phượng Hoàng phá xác chui ra, thực lực quá mạnh mẽ, chúng ta không thể nào chống cự, khi đó nên làm gì bây giờ?" Tô Thiển Vân có chút bất an mà cất tiếng hỏi.

Một quả trứng màu vàng kim, ẩn chứa lực lượng sinh mệnh cực kỳ đậm đặc!

Tô Văn Quân mở miệng nói: "Không cần lo lắng, mỗi một lần Phượng Hoàng niết bàn sống lại, cảnh giới cũng sẽ tụt xuống rất nhiều, căn cứ vào bộ sách ghi lại từ thời viễn cổ, lần gần đây nhất Phượng Hoàng rơi xuống đã là ba mười vạn năm trước, một số lần niết bàn sống lại, nó chỉ có cảnh giới Kỳ Dục Linh, cuối cùng bị Thần Thú tông chiếm được..."

Đó là một quả trứng!

Quả trứng kim sắc bị từng lớp lửa đáng sợ bao phủ, khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm nhận được nguy hiểm.

"Không sai, bây giờ chỉ có cách yên lặng theo dõi thôi. Chú có dự cảm, mảnh đất trời này sẽ phát sinh thêm một lần biến hóa nghiêm trọng khác nữa." Tô Văn Quân nói với vẻ mặt có chút nghiêm trọng.

"Cho nên nói, vấn đề chủ yếu nhất của chúng ta, chính là ngọn lửa ẩn chứa lực lượng Hợp Đạo của Phượng Hoàng kia?" Tô Thiển Vân hỏi.

Ở trung tâm vùng đất Lạc Hoàng này xuất hiện một quả trứng như vậy, hơn nữa ngọn lửa còn tắt hết, chuyện này có ý nghĩa như thế nào, trong lòng mọi người đều có một cách lý giải riêng.

Phải biết rằng lúc thần thú Phượng Hoàng rơi xuống thì sẽ có cảnh giới Hợp Đạo, cho dù lúc sống lại đã làm lực lượng bị tước mất một phần, nhưng mà lỡ đâu lực lượng bị tước đi không nhiều đủ thì biết làm sao đây? Đến lúc đó một nhóm người bị Phượng Hoàng phản sát chẳng phải là rất thảm ư?

"Đừng sợ, công chúa Vân Nhạc, tôi sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ cô!" Lúc này Đông Quách quay đầu lại, nở một nụ cười đầy dịu dàng với Tô Thiển Vân.

Tô Thiển Vân: "..."

Đã nghe qua Phượng Hoàng niết bàn sống lại chưa?

Đó là bởi vì lửa vô xung quanh quả trứng này vô cùng đáng sợ, ẩn chứa lực lượng Thần Đạo của Phượng Hoàng Vẫn Lạc, ngay cả đại năng Phản Hư cũng không dám dễ dàng đụng vào loại lực lượng này, sợ bị đốt cho tan thành mây khói.

Như vậy... tại sao đám người kia đều ở bên ngoài mà không đi vào chứ?

Nếu như ai đó có thể có được quả trứng kia, đợi Phượng Hoàng nở ra, để cho Phượng Hoàng gọi mình là bá chủ, như vậy thì người đó có thể để cho tất cả mọi người gọi mình là bá chủ!!

Trừ thế lực hoàng tộc Thanh Mộc ra, tông chủ của năm tông phái còn lại hiển nhiên cũng không vì không có việc gì làm mà đi trao đổi tình hình hay là lên tiếng giễu cợt bới móc. Bọn họ đều là bày ra dáng vẻ chờ phát động, đợi đến giây phút xuất hiện tình huống mới, bọn họ có thể nhanh tay hành động.

Ầm!

Trời đất chấn động mạnh mẽ.

Ngay sau đó, ở phía trên bầu trời, ngọn lửa đột nhiên tạo thành biển lửa lan tràn ra khắp bốn phía.

Nhiệt độ trong không gian chợt dâng cao đến một cái trị số cực kỳ đáng sợ, rất nhiều tu sĩ Đạo Chi Thể cấp thấp đều kêu lên mấy tiếng thảm thiết, liền bị nhiệt độ nóng bỏng khiến cho làn da đỏ bừng, ngã xuống mặt đất hôn mê bất tỉnh.

Đông Quách lập tức đứng chắn ở trước mặt Tô Thiển Vân, để lại cho Tô Thiển Vân một cái bóng lưng vĩ ngạn, sau đó quay đầu dịu dàng cười một tiếng, nói với vẻ mặt gió nhẹ mây trôi: "Đừng sợ, công chúa Vân Nhạc, bất kể phát sinh biến cố gì, tôi cũng thề sẽ bảo vệ cô!"

"Chạy mau!" Không biết là tiếng hét to của ai truyền đến.

Đông Quách đang nở nụ cười lạnh lùng đang định quay đầu nhìn về phía trước, thì lại phát hiện ra tiếng hét ấy chính là của Tô Văn Quân.

Hắn sửng sốt, sau đó thấy ngọn lửa Thần Đạo vây quanh quả trứng màu vàng lại hóa thành vô số Trường Long Hỏa Diễm và một con Phượng Hoàng Hỏa Diễm, đánh về phía đám người xung quanh!

Tử vong tới gần, khuôn mặt tinh xảo của Tô Thiển Vân trở nên tái nhợt không thôi, trên mặt cũng đã hiện ra vẻ tuyệt vọng.

Nhiệt độ nóng bỏng kinh khủng truyền đến từ phía sau, mang theo lực lượng hủy diệt thôn tính và tiêu diệt vạn vật.

Tốc độ tấn công của Hỏa Long quá là nhanh, Tô Thiển Vân mới chỉ bước nửa bước vào Kỳ Hóa Thần, căn bản chẳng thể chạy thoát được con Hỏa Long này.

Một cái thể chất như vậy, chính là viên thuốc bổ mà quả trứng màu vàng kim này rất cần!

Bởi vì cái gọi là âm dương tương sinh, cực âm sinh dương.

Tô Thiển Vân là thân thể cực âm!

Tô Văn Quân lớn tiếng hét lên, đánh ra một lớp màn chắn, ngăn chặn ở trước mặt mọi người.

Kết quả ngọn lửa kinh khủng kia đã đánh tan màn chắn kia chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa thổi quét tới, Tô Văn Quân hộc máu rút lui.

Đông Quách bị dọa cho phát tè, ngay cả Tô Văn Quân cũng trúng một kích bị thương nặng, nếu là hắn ngăn cản ở chính diện, chẳng phải là sẽ trực tiếp bị đốt thành tro tàn ư?

Lúc này, Trường Long Hỏa Diễm ẩn chứa lực lượng Thần Đạo lần nữa ngẩng đầu, mở ra cái miệng khổng lồ như muốn tiêu diệt vạn vật, đánh tới phía mọi người của hoàng thất Thanh Mộc.

"Chạy mau!" Đông Quách hét lên một tiếng, xoay người quay đầu bỏ chạy, thân thể hóa thành một trận gió, vượt qua mọi người của hoàng thất Thanh Mộc, chạy ở phía trước nhất.

Đến loại thời khắc nguy hiểm đến sinh mệnh này, hắn đâu còn tâm trạng mà đi lo chuyện sống chết của người khác nữa.

Máy người nói công chúa Vân Nhạc? Đừng đùa nữa, nếu như hắn cũng chết rồi, vậy công chúa Vân Nhạc có thiện cảm với hắn thì cũng đây có ích lợi gì chứ!

Thật vất vả mới thăng cấp lên đến cảnh giới Phản Hư, sao hắn có thể bỏ mạng ở chỗ này được?

"Graoooo!" Hỏa Long gào to một tiếng, chợt đánh tới phía những người bỏ chạy, thế mà nó lại không quan tâm đến Tô Văn Quân đang ngăn cản, trực tiếp vòng qua thuật pháp ngăn chặn, tấn công về phía Tô Thiển Vân vốn đã thoát đi!

"Còn đứng ngây ra đó làm gì nữa, chạy mau đi!"

Lúc này, một con Trường Long Hỏa Diễm ẩn chứa lực lượng Thần Đạo đã mở ra miệng khổng lồ, với xu thế như muốn cắn nuốt vạn vật, lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp đánh về phía những người của hoàng thất Thanh Mộc.

Đông Quách ngây người rồi.

"Đây là... Huyết tế?"

Hơn nữa còn có luồng năng lượng ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh nào đó, bắt đầu chảy về phía quả trứng màu vàng.

Một con Phượng Hoàng Hỏa Diễm đánh về phía tiểu đội của một tông môn khác, trong nháy mắt đã thiêu một gã Kỳ Hóa Thần, mười mấy tên Kỳ Dục Linh cùng với trên trăm tên tu sĩ Đạo Chi Thể của cái tông môn kia thành tro tàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận